Lý Dương nghe xong hít một hơi lãnh khí :
“Lần thiên kiếp thứ bảy uy lực gấp lên bốn lần, đến lần thứ tám thì gấp lên tám lần. Uy lực quả thực biến thái mà .Trách không được chẳng ai có thể bằng thực lực của mình vượt qua chín lần thiên kiếp cả, dựa theo quy luật khẳng định càng thêm kinh khủng. Quỷ Cốc tử này vận khí hắn thực là tốt”
Lý Dương trong lòng cảm thán.
Quả thực sáu lần thiên kiếp đầu của tán tiên mặc dù mỗi lần uy lực có tăng lên gấp đôi . Nhưng nếu thật sự điên cuồng tập luyện thì không phải là vấn đề lớn vẫn có thể miễn cưỡng vượt qua.
Nhưng đến lần thứ bảy thì quá khó khăn.
Còn lần thứ tám thì thực sự quá biến thái.
Lần thứ chín uy lực như thế nào chẳng ai biết cả.
Quỷ Cốc tử quá là may mắn mới phi thăng lên tiên giới được.
Tiêu Diêu tán nhân cười:
“ Bất quá ta không có vận khí tốt như hắn. Đúng rồi tên Thiết Qa hắn độ kiếp xong , sẽ quay lại hỗ trợ luyên chế linh đan , có Hạnh Linh Đan này đối với chín kiếp tán tiên ta có khả năng nắm chắc !
Mỗi Hạnh Linh Đan có thể coi như một tính mạng, có Hạnh Linh Đan rồi Tiêu Diêu chân nhân coi như nắm chắc.
Lý Dương nghi hoặc hỏi: “ Tại sao Thiết Oa chân nhân chính mình đợi độ kiếp xong chế luyện linh đan. Luyện chế linh dược trước khi độ kiếp , như thế có phải tốt hơn không?”
Tiêu Diêu tán nhân cười nói: “ Hắn vốn cũng tưởng có thể ngay lập tức luyện chế được linh đan. Thật đáng tiếc muốn luyện chế được linh đan phải có Vũ Hỏa trong bảy ngày rồi lại dùng bốn chín ngày luyện đan. Cuối cùng là Văn Hỏa chín chín tám mốt ngày. Thời gian thật quá dài . Tiểu bàn tử chỉ còn có nửa năm thời gian quả thật không thể luyện chế linh đan được.”
Bất quá đối với lần tám kiếp tán tu lần này Thiết Oa chân nhân cũng tự tin có thể đối phó được . Tốt xấu gì hắn cũng là Hồng Hoang yêu thú . trời sanh vô cùng cường đại
Lý Dương lúc này cũng hơi thấy an tâm.Việc hắn lo lắng chỉ là Thiết Oa chân nhân độ kiếp thất bại sau đó Hạnh Linh Thất Sắc hoa không thể luyện chế thành đan dược .
“Nghĩa phụ người còn cách đệ cửu thiên kiếp này bao nhiêu thời gian?”Lý Dương hỏi
Tiêu Diêu chân nhân hơi suy nghĩ một chút rồi nói : “Dựa vào thời gian tính toán nghìn năm nay của ta,thì có lẽ sau năm năm nữa , nhưng thời điểm chính xác thì ta cũng không thể nắm rõ được.”
“ Năm năm” Lý Dương trong lòng chấn động .
Nói như vậy sau năm năm nữa nếu Tiêu Diêu chân nhân độ kiếp thành công thì cũng chỉ ở lại Côn Lôn tiên cảnh này thêm vài năm nữa rồi cũng sẽ rời đi.
Người tu chân tất cả đều giống nhau cả. Tán tiên sau khi vượt qua chín lần thiên kiếp cũng chỉ dừng lại một thời gian sau đó cũng sẽ phi thăng.
“Lý Dương ngươi vừa nói, ngươi sẽ bế quan ba năm sao?” Ở trong Côn Lôn tiên cảnh này chỉ có duy nhất Tiêu Diêu tán nhân biết Lý Dương hắn tu theo ma đạo.
“Lý Dương này . Nghĩa phụ với ngươi từ nay về sau có lẽ là không thể gặp nhau nữa.” Tiêu Diêu tản nhân nghĩ tới chuyện sau khi độ kiếp xong hắn thì phi thăng lên tiên giới. Còn Lý Dương tu ma hẳn nhiên sẽ phi thăng lên ma giới. Sau này muốn gặp nhau thì quả thật là việc gian nan.
Lý Dương trầm mặc không nói gì.
“Ha ha . Ta có thể nhận ngươi làm nghĩa tử coi như là có duyên phận rồi. Còn cưỡng cầu thêm làm chi nữa. Thôi , người đến chỗ gia gia ngươi nói một tiếng đi” Tiêu Diêu tán nhân vỗ vai Lý Dương cười nói.
Lý Dương đi thẳng đến phòng gia gia hắn. Đột nhiên Tiêu Diêu tán nhân gọi giật lại
“ Chờ chút! Về kĩ sảo Kiếm Bi Chi Sát ta phải truyền cho ngươi đã.Thiếu chút nữa không cấp cho ngươi thứ này.Nếu không sau khi học được Kiếm Bi Chi Sát mà muốn ngộ ra kĩ xảo này cũng mất nhiều thời gia”
Tiêu Diêu chân nhân với tay lấy khối ngọc giản đưa cho Lý Dương.
Lý Dương lẳng lặng tiếp nhận khối ngọc giản
“Nghĩa phụ đây là Kiếm Bi Chi sát kỹ sảo ? Nhưng công pháp Kiém Bi Chi Sát người đâu có truyền cho ta”.
Lý Dương buồn bực nói.
Hắn từ lúc nhìn thấy uy lực của Kiếm Bi Chi Sát. Thật sự là rất ngưỡng vọng muốn tu luyện.
Đáng tiếc Tiêu Diêu chân nhân cha nuôi hắn không hề nhắc đến việc truyền cho hắn. Hôm nay đột nhiên lại nói đến truyện hắn tu luyện kiếm bi chi sát công pháp. Ngay cả công pháp cũng không có thì không hiểu kỹ sảo để làm gì.
“Hả . không phải ta đã truyền cho ngươi rồi sao”
Lý Dương sửng sốt, nửa khóc nửa cười. “Người truyền cho ta từ lúc nào. Chẳng lẽ người truyền cho ta mà tự ta không hề biết sao. Người chỉ truyền cho ta Hồng Trần Luyện Tâm Khúc thôi. Kiém bi chi sát thực sự người không có truyền cho ta”
Tiêu Diêu chân nhân ha hả cười to :
“Ta quên nói cho ngươi biét. Hồng Trần Luyện Tâm Khúc vốn là Kiếm Bi Chi sát. Chỉ cần thường xuyên tu luyện Luyện Tâm Khúc đạt tới cảnh giới rồi, tự nhiên ngươi sẽ ngộ ra lực công kích bằng bi thương này.”
Lý Dương hắn không có nghĩ đến chỉ cần tuy luyện Hồng Trần Luyện Tâm Khúc này hằng ngày mà lại hiệu quả to lớn đến thế. Tu luyện trong một thời gian dài lại có thể mang được sự bi thương trong tinh thần đi vào trong lực công kích vậy.
Cho nên tu luyện luyện tâm khúc cũng chính là tu luyện Kiếm Bi Chi sát, chỉ là mình có thể thành tựu Kiếm Bi Chi Sát hay không thì Lý Dương tự hiểu lấy .
Đột nhiên Tiêu Diêu tán nhân có điểm không xác định.
Tiêu Diêu tán nhân sáng tạo ra hồng trần luyên tâm khúc cùng kiếm bi chi sát đều có điểm ngẫu nhiên. Năm đó hắn rất thích thổi sáo. Cũng chính là Côn Lôn tiên cảnh đệ nhất cao thủ về môn này. Lúc đó hắn đang mê đắm nữ nhân hồ tộc là Ti Cơ. Nữ nhân này có tặng cho hắn một cây Hắc ngọc địch. Sau đó cứ mỗi lần nhớ đến Ti Cơ thì lại tấu lên Hồng Trần Luyện Tâm Khúc. Đó là những lúc hắn hoài niệm đến Ti Cơ của hắn tột độ. Nhưng cho đến bây giờ thì Hồng Trần Luyện Tâm Khúc vẫn như trước không hòan thiện.
Chỉ là Tiêu Diêu chân nhân phát hiện ra một cỗ năng lượng đặc thù hơn nữa lại có thể mang vào trong kiếm quang của mình.
Tinh thần lực lượng đánh vào nội tâm của kẻ địch có thể làm cho đối thủ của hắn bị kích động mạnh . Nhân cơ hội đó hắn có thể ra tay sát tử kẻ địch. Năm đó Tiêu Diêu tán nhân dựa vào công pháp này có thể tiêu diệt vài trăm nhân mạng của cả mộ môn phái.
“ Hồng Trần Luyện Tâm Khúc ta xuy tấu hai ,ba tháng nay tại sao không hề có một chút cảm giác.” Lý Dương đột nhiên hỏi.
Tiêu Diêu tán nhân cười nói : “ Năm đó ta chậm rãi sáng tạo ra công pháp này trong một năm trời liền thì cảm ngộ ra được một cỗ năng lương. Ta mới đặt tên nó là Kiếm Bi Chi Sát rồi mang nó vào trong kiếm quang của ta.”
.
“Có lẽ Lý Dương ta tu luyện Luyện Tâm khúc này thời gian chưa đủ chăng?” Lý Dương gật đầu,
“Lý Dương có người đến” Đột nhiên Tiêu Diêu chân nhân nói.
Lý Dương quay đầu nhìn lại thì thấy hai nhân ảnh vọt đến
“ Sư huynh!” Hóa ra đó là Lily và Jake.
“ Hai người như thế nào mà lại tới đây?” Lý Dương cười hỏi
Lily lập tức nói luôn : “Ta tới nơi này đã ba năm rồi. Nhất định Điền Cương hắn chờ ta rất nóng ruột. Chúng ta hãy rời khỏi đây quay lại phàm nhân giới đi.”
Tiểu Jake mắt sáng lên cười : “ Đúng rồi tỉ phu ta nhất định rất sốt ruột . haha… Chúng ta lại đây để nói với sư huynh chúng ta đi về trước.”
Ngừng lại một chút rồi lại hỏi : “Sư huynh, ngươi định bao giờ quay trở về.”
Lý Dương cười nói: “ Đợi ta trở thành cao thủ độ kiếp kì ta cũng sẽ trở về”
Đột nhiên Lý Dương mắt sáng ngời. Hắn dùng linh thức phát hiện ra trên người Lily và tiểu Jake đang mặc là chân bảo y của người tu chân.
“Trần chưởng môn đối xử với các ngươi quả không tệ. Mỗi người đều có một bộ bảo y cả.”
Nghe Lý Dương nói xong. Lily và tiểu Jake tâm tình không khỏi có chút biến động.
Bọn họ vừa mới rời khỏ chỗ cha mình. Cha chúng Trần Kiếm Phong đã vượt qua thiên kiếp. Việc phi thăng lên tiên giới chỉ là chuyện sớm muộn thôi. Từ nay về sau bọn chúng khó có thể nhìn thấy cha mình nữa. Cho dù bọn chúng nó có phi thăng thì cũng vào ma giới. Phải rồi chúng là lang nhân chỉ có thể tu ma thôi ….
Tiểu Jake và Lily đã đến nên Lý Dương lại lùi lại một ngày để xum họp với bọn chúng. Sau đó đi thông báo với cha mẹ mình về việc bế quan của hắn.
Thiên Vân Sơn, núi non trùng điệp bất tận.Lý Dương tùy chọn một chỗ sơn phúc rồi dung độn thuật tiến vào. Sau đó dùng công lực cường hãn của mình khoét thành một động khẩu bên trong.như một mật thất.
Mật thất này thuộc loại vô song. Không có đường ra mà cũng không có đừong nào. Nhưng là lọai mật thất đẹp nhất tràn đầy mộng ảo quang mang. Mộng ảo quang mang này là do mười khỏa tinh linh tạo thành.
Lý Dương ở giữa mật thất bay lơ lửng giữa không trung.Thiên địa linh khí phảng phất như vờn quanh hắn rồi rót vào đan điền trung ương, sau đó bị Hắc Diệm Linh Châu chuyển hóa thành ma sát lực từ đó tu luyện thân thể vào đao mang.
Bên ngòai mật thất thì có cấm chế để bảo vệ Lý Dương. Cấm chế này là do Hạng Vũ truyền cho Lý Dương. Ma giới tranh đấu không ngừng , nếu đang bị đuổi giết cần chỗ chữa thương thì phải biết bố trí mà bảo vệ mình. Như vậy đối với cấm chế thì ma giới cao thủ có thể gọi là mạnh nhất.
Cấm chế này của Hạng Vũ là do Xuy Vưu đại tôn truyền cho hắn,tuyệt đối là siêu cấp cấm chế rồi. Lý Dương ở trong cấm chế này tu luyện tuyệt đối là an tòan. Đối phương vô pháp mà tìm ra hắn mà cũng không thể cảm nhận được khí tức của hắn.
Trong đan điền Hắc Diễm Linh Châu không ngừng xoay tròn hấp thụ thiên địa linh khí , thiên địa linh khí tiến vào trong đó thì biến thành ma sát chi khí rất dễ dàng bị Lý Dương dùng trái tim cùng tinh cực hấp thụ, không ngừng rèn luyện thân thể cùng đao mang .
Nếu tâm cảnh Lý Dương không cao, trong lòng hắn khi đang tu luyện chỉ cần có chút tạp niệm thì e rằng sẽ tẩu hỏa nhập ma ngay.
Cho nên Lý Dương tu luyện tâm cảnh rất cao thâm chí có thể vừa tu luyện vừa đàm đạo với Hạng Vũ được. Bây giờ tâm cảnh hắn tương đương với thiên ma đính cấp rồi. Các cao thủ độ kiếp kì khác đều không so được tâm cảnh với hắn .Tâm cảnh so với công lực cao hơn nhiều.
Giống như dùng máy tính chỉ để chơi điện tử. Quả thật vô cùng lãng phí.
Nhưng hắn tuyệt đối không dám đồng thời tu luyện Ma Thần Lục Tuyết . Ma Thần Lục Tuyết quá thâm ảo.Lý Dương cho dù có mang tòan bộ tinh thần vào để tu luyện cũng còn e không đủ nếu trong lúc nghiên cứu mà không kịp khống chế cơ thể thì việc tẩu hỏa nhập ma là chuyện bình thường.
Bây giờ Lý Dương chỉ có thể yêu cầu chính mình hoàn toàn đầu nhập vào tu luyện. Toàn tâm tòan ý hấp thu thiên địa linh khí , làm cho thiên địa linh khí tụ tập nhiều hết mức, tâm thần trở nên cường đại hơn nữa.
“Độn”
Lý Dương dấu tay bắt kết lại thân thể xuyên qua sơn phúc,trực tiếp đi thẳng lên đỉnh núi phủ đầy tuyết trắng quanh năm .
Lý Dương sở dĩ chọn nơi đây để tu luyện bởi vì ở đây là hạch tâm của tinh cực tông nơi này hòan toàn không có tí khí ấm nào ,chỉ là cực độ rét.
Nhiệt độ có thể vượt quá cả Tây Bá Lợi Á (seberia). Nhưng với Lý Dương mà nói thì nhiệt độ này chẳng có ý nghĩa gì ,đối với hắn băng tuyết với gió lạnh dường như không có ảnh hưởng gì ở đây cả.
Đột nhiên một tiếng du dương thoát ra.
Lý Dương ngồi xếp bằng trên núi tay cầm Bích Thủy địch bắt đầu tấu lên khúc Hồng Trần Luyện Tâm.
Luyện Tâm Khúc này phi thường khó khăn. Nếu không phải Tiêu Diêu tản nhân nhiệt tình chỉ dạy cho Lý Dương . Phỏng chừng Lý Dương không thể xuy tấu nổi nếu chỉ dùng cách thổi sáo của thế tục.
Chỉ riêng việc lấy hơi để thổi. Người bình thường cũng không làm được.
Lý Dương nhắm mắt lại , thanh âm tiếng sáo trầm xuống tựa như phảng phất đè vào lòng một khối cự thạch ( khối đá lớn) không thể hít thở được.
“Phốc , phốc , phốc”
Bỗng dưng tiếng địch đột nhiên vút lên .Thế nhưng xung quanh đang bị đè nén mà khí lưu lại biến hóa cực nhanh làm cho không khí phát sinh chấn bạo - là khí bạo.Thật sự là kinh khủng nếu cây sáo quá kém hẳn nhiên là đã gẫy vụn từ lâu.
“ Veo Veo”
Bông tuyết bay múa vờn quanh Lý Dưong, Lý Dương vẫn tập trung vào xuy tấu như trước.
Tự niệm (hòai niệm) , là cực độ tự niêm. Hồng Trần Luyện Tâm Khúc đó chính là đối với người yêu của mình cực độ tự niệm. Lúc trước Tiêu Diêu tán nhân sáng tạo ra Luyện Tâm khúc cũng là cực độ tự niệm mà hình thành.
Tiếng sáo đang uyển chuyển , biến hóa khôn lường đột nhiên dừng lại. Lý Dương nhướng mày lên , buông Bích Thủy địch ra.
“ Vì sao , ta luôn nghĩ đoạn dưới ta thổi không đúng, tựa hồ đối với luyện tâm khúc này có vấn đề gì sao?”
Lý Dương trong khoảng thời gian tu luyện tới nay, lúc nào nhàn nhã là hắn lên trên đỉnh Thiên Vân Phong để xuy tấu, mỗi lần xuy tấu đều cảm thấy có vấn đề, không phải là hắn có vấn đề mà là bản thân Hồng Trần Luyện Tâm Khúc có vấn đề. Đối với Hồng Trần Luyện Tâm Khúc hắn căn bản không thể thổi xuống thêm nữa .
Tựa hồ Luyện Tâm khúc không đúng thì phải.