Tằng Thăng trong lòng ngập tràn sát khí, Lý Dương giết ái đồ hắn, giết ái tử hắn, lại hủy hoại nhục thể hắn. Lúc này ,vô luận thế nào hắn cũng phải giết chết Lý Dương.
Tất nhiên hắn sẽ không mở Thái Cực phong nguyên đại trận. Nếu không giữ đại trận, Lý Dương vận dụng độn thuật, bọn họ căn bản không có cách nào đuổi được Lý Dương, chỉ có thể trơ mắt nhìn Lý Dương đào tẩu, cho nên vô luận như thế nào đại trận cũng không thể giải khai.
Trần Kiếm Phong biểu tình biến đổi trở nên cường ngạnh hẳn lên nói: “Tằng Thăng trưởng lão, chẳng lẽ người cho là mình ngươi chống lại mấy ngàn đạo hữu nơi này sao? Ngươi nói ngươi nhất định không mở đại trận ra phải không?”
Càng lúc số lượng tu chân giả kéo đến càng nhiều, đứng bên ngoài đại trận. Hoặc ngự không hoặc ngự kiếm. cũng có một số đạp hồ lô mà đến đang nhìn đám Tằng Thăng trưởng lão. Bây giờ nơi này tam giáo cửu lưu tập trung, vô luận thập đại tông phái, hay một ít kẻ độc lai độc vãng. Tóm lại, những người này là đại biểu cho chín thành thế lực của tu tiên giả tại Côn Lôn tiên cảnh.
Mấy ngàn tu tiên giả tập trung nhìn vào cảm giác thật kinh khủng phi thường.
Bình thường trong thế tục, mấy ngàn người trừng mắt nhìn vào thì đã là một cỗ áp lực rồi, chứ đừng nói mấy ngàn tu tiên giả tu vi tinh thâm.
Để Thục Sơn kiếm phái cầm đầu, mấy ngàn người tu tiên đang chờ câu trả lời của Tằng Thăng.
Nếu không đáp ứng, phỏng chừng Kim Kiếm Tôn Giả trực tiếp một kiếm phá đại trận. Mà đại trận này lực phòng ngự cũng chỉ có giới hạn, chỉ cần cao thủ cấp bậc thiên tiên có ở đây là có thể phá đại trận chứ đừng nói vượt qua bảy, tám lần thiên kiếm như Kim Kiếm Tôn Giả.
Tằng Thăng chợt nheo mắt, nhiều người như vậy, người ta có muốn cường hành tiến vào, thì lão cũng không có biện pháp gì.
Đột nhiên Tằng Thăng cắn răng, cơ mặt cử động, cao giọng nói: “Các vị đạo hữu, hôm nay Tằng Thăng ta không tránh khỏi đắc tội cùng các vị. Nhưng mà tên tặc tử Tinh Cực tông đã giết ái nhi ta, lại giết ái đồ, lại thừa dịp ta không phòng bị đã ra tay đánh lén ta, hủy nhục thể của lão phu, ha ha…ta đường đường là Đại Thành kỳ cao thủ, nhưng lại bị hủy thân thể, phải phản tu tán tiên, thử hỏi mối thâm cừu này ta có thể không báo sao? Các vị đạo hữu, các vị nói xem thù này ta có thể không báo sao? Thỉnh các vị đạo hữu cho Tằng Thăng ta chút thể diện. Tằng Thăng ta suốt đời không quên.”
Nói xong Tằng Thăng vái một vái thật dài.
Tất cả tu tiên giả đều sững sờ, mọi người cũng không muốn gây náo loạn nữa, giờ phút này nghe Tằng Thăng nói thương cảm như thế, cả đám đều nổi lên lòng trắc ẩn.
“Quả nhiên là Tằng Thăng trưởng lão biến thành tán tiên. Ài… Đại Thành kì cao thủ mà phải tu tán tiên, không thể trách Tằng Thăng trưởng lão nổi giận, mọi người đợi bên ngoài một lúc đi.”Một tu chân giả cảm thán nói.
Đã chết ái nhi, lại chết ái đồ, lại bị hủy hoại nhục thể, Tằng Thăng không khai giải đại trận cũng là nguyên nhân chính đáng, mấy ngàn người cũng muốn cưỡng bách nữa.
Bất quá Tằng Thăng cũng hiểu, lần này hắn mang chuyện đó nói ra, tin rằng trong vòng vài ngày, cả Côn Lôn tiên cảnh đều sẽ biết Tằng Thăng hắn đường đường Đại Thành kì cao thủ, nhưng lại phải tu tán tiên, sự tình này nhất định sẽ phải lưu truyền ngàn vạn năm.
Nhưng vì muốn giết Lý Dương, Tằng Thăng đã không tiếc hết thảy.
Trần Kiếm Phong cũng cười lạnh, Tằng Thăng có thể lừa gạt người khác nhưng không thể qua mắt được Thục Sơn kiếm phái.
“Kiếm Phong này, cứ từ từ , ta xem Lý Dương khả năng chết bên trong trận rất nhỏ, ngược lại đang giữ lấy ưu thế. Không nóng nảy, để cho Lý Dương vui chơi một lúc. Đến khi nào hắn gặp nguy hiểm chúng ta xông vào cũng không trễ” Kim Kiếm Tôn Giả dùng thần thức hoàn toàn có thể nhìn thấy rõ tình huống bên trong .
Trần Kiếm Phong vừa nghe đại trưởng lão nói như thế, trong lòng nghĩ “Cũng đúng, lúc này Lý Dương chưa có gì nguy hiểm, cũng chẳng cần vội vàng”
“Hừm, Thái cực phong nguyên đại trận này tạm thời để đấy” Trần Kiếm Phong nhàn nhạt nói.
Tằng Thăng vừa nghe, nhất thời mừng rỡ, hắn lo lắng nhất là Thục Sơn kiếm phái muốn tiến vào, có Kim Kiếm Tôn Giả ở đây, Thượng Thanh cung bọn chúng bây giờ không có khả năng cản lại.
“Nguyên Minh, Nguyên Thanh, chúng ta đi.”
Nguyên Thanh. Nguyên Minh đứng rìa đại trận lập tức cùng Tằng Thăng đi tìm Lý Dương.
Lúc này, Kim Kiếm bên trên đại trận cũng trở về trong vỏ kiếm của Kim Kiếm Tôn Giả.
Tằng Thăng đi thật nhanh, đột nhiên quay đầu lại nhìn mấy ngàn người tu chân cùng với cao thủ Thục Sơn kiếm phái bên ngoài đại trận, trong lòng liền đưa ra quyết định.
“Tằng Ngạn, Diệc Trang bị giết, bổn trưởng lão nhục thể bị hủy hoại, chỉ có thể trọng tu tán tiên, mà tên tặc tử Tinh Cực tông lại có thất sắc hoa” mang tin tức này thu vào tin ngọc bội, sau đó bóp nát.
Tằng Thăng cũng hiểu, chuyện phát triển đến nước này, hắn là tam trưởng lão đã quản không được chuyện này nữa rồi.
Trong đại điện của Thượng Thanh cung.
Cung chủ Thượng Thanh cung Phụng Tân nhận được tin tức ngọc bội truyền đến, lập tức triệu tập số lượng lớn Thượng Thanh cung đệ tử.
“Các vị, lần này Tằng Ngạn phát hiện thiên tài địa bảo chính là Hạnh Linh Thất Sắc hoa” Thượng Thanh cung chủ trước tiên nói.
Hạnh Linh Thất Sắc hoa
Các Thượng Thanh cung trưởng lão cùng các đệ tử có thực lực ,nhất thời đều chấn kinh, tiếng huyên náo vang lên trong đại điện, Hạnh Linh Thất Sắc hoa trân quý như thế nào, thượng tầng nhân vật trong Thượng Thanh cung có thể hiểu được.
“Nhưng mà…..”
Các đệ tử Thượng Thanh cung lập tức trùng xuống nghe Thượng Thanh cung chủ nói tiếp.
“Tằng Ngạn, Diệc Trang bị giết, Tằng Thăng trưởng lão nhục thể bị hủy phải tu tán tiên” Phụng Tân cung chủ lạnh giọng.
Các đệ tử Thượng Thanh cung phía dưới nhất thời đồng loạt ngây người .Thượng Thanh cung, Côn Lôn tiên cảnh đệ nhất phái, từ lúc nào bị người ta khi dễ thành như vậy
“Hung thủ là Tinh Cực tông đệ tử”
Thượng Thanh cung chính là từ lâu đã nhìn đệ tử Tinh Cực tông không thuận mắt.Tuy nhiên, Tinh Cực tông thực lực rất mạnh, chẳng những đệ tử cường hãn mà tán tiên cao thủ cũng có không ít, trong đó tối cường hãn chính là Minh Lan tam tiên. Nghe nói Minh Lan tam tiên cùng với Tầm Hoan chân nhân có giao tình huynh đệ
“Phụng Tân, mang các đệ tử đi theo sau… Ta đi trước đây!”
Một thanh âm thanh u vang lên bên trong đại điện.
Tất cả đệ tử nhìn về phía bên ngoài đại điện, nhìn ra bầu trời chỉ thấy một thanh y lão giả mang theo sáu trung niên nhân, trong nháy mắt biến mất nơi cuối trời.
Ngọc Minh chân nhân!
Lão già áo xanh dẫn đầu chính là Ngọc Minh chân nhân, phía sau là sáu vị tán tiên của Thượng Thanh cung. Đương nhiên đây mới chỉ là một phần thực lực của Thượng Thanh cung mà thôi, ngoài ra còn không ít tán tiên đang tĩnh tu. Với tốc độ của Ngọc Minh chân nhân chắc chỉ trong vòng một canh giờ là đến nơi.
Phụng Tân khí thế thập phần đầy đủ, tùy ý chọn mấy trăm đệ tử đi theo.
Lần này Thượng Thanh cung cũng muốn phô ra một ít lực lượng của mình.
Tinh Cực tông tại cực bắc của Thiên vân sơn mạch, cách Tiêu Diêu tiên phủ thật sự rất xa.
Cho dù nhận được tin tức từ rất sớm, nhưng cho đến bây giờ Tinh Cực tông vẫn đang trên đường đi đến.
“Hạnh Linh Thất Sắc hoa xuất thế…” đây là thông tin Lý Dương thông qua ngọc bội truyền về Tinh Cực tông.
“Lần này thỉnh mời ba vị tiền bối ra tay, Huyễn Quang cũng thật sự xấu hổ…” Huyễn Quang chân nhân ngự giá đao mang, cùng với ba lão giả bên cạnh ngự không phi hành, tốc độ nhanh đến hãi nhân.
Tinh Cực tông sở dĩ có thể trở thành đại tông phái, thế lực không thua kém Thục Sơn kiếm phái cùng Thượng Thanh cung, cũng là do bản thân thực lực hùng mạnh , ngoài ra trọng yếu là có một số siêu cấp cao thủ đằng sau.
Thượng Thanh cung cùng Thục Sơn kiếm phái lịch sử lâu đời, tán tiên trong tông phái có không ít, cường đại nhất là các tán tiên đã vượt qua bảy lần tán tiên thiên kiếp.
Tuy nhiên siêu cấp cao thủ của Tinh Cực tông cũng chẳng kém , riêng ba vị “Minh Lan tam tiên” này cũng đã vượt qua sáu lần tán tiên thiên kiếp. Năm đó vì chịu đại ân tình của lý Tầm Hoan .Hơn nữa cảm tình với lý Tầm Hoan bội phục thập phần , quan hệ rất tốt, tình như huynh đệ, do đó mới lưu lại Tinh Cực tông .Ngòai ra Huyễn Quang chân nhân cùng với Tầm Hoan chân nhân không giống nhau .
Tầm Hoan chân nhân lười kiếm cao thủ, nhưng Huyễn Quang chân nhân lại dùng trí lực để phát dương tên tuổi Tinh Cực tông, hắn cật lực tìm kiếm tán tiên . mời các tán tiên cao thủ này làm khách khanh môn hộ .
Đến nay, số lượng khách khanh tán tiên trong Tinh Cực tông cũng có không ít, tối cường hãn chính là Minh Lan tam tiên.
“Huyễn Quang, không cần như vậy, Thượng Thanh cung thực lực cường đại, đi áp bức một tiểu bối như vậy cũng thật quá đáng. Đương nhiên trừ khi Ngọc Minh chân nhân ra tay, ba lão gia hỏa chúng ta mới xuất thủ. Minh Lan tam tài trận đã lâu không dùng. Một ngàn năm trước giao chiến với Ngọc Minh chân nhân , lần đó chúng ta đã thất bại. Tuy nhiên một ngàn năm sau kết quả chưa chắc đã như thế.”
Lúc đó, Ngọc Minh chân nhân vượt qua sáu lần thiên kiếp, ba huynh đệ bọn họ vượt qua năm lần thiên kiếp, Ngọc Minh chân nhân một đánh ba cuối cùng chiến thắng cả ba người chúng ta một cánh khó khăn, chỉ có điều cũng không còn lực truy kích bọn họ.
Nhưng hôm nay, Ngọc Minh chân nhân lại vừa vượt qua một lần thiên kiếp, công lực thăng tiến thêm chút ít còn Minh Lan tam tiên cũng đã trải qua một lần thiên kiếp, công lực đại tăng, nếu tái sử dụng Minh Lan tam tài trận, uy lực đại đại đề cao .
“Phải rửa mối nhục này!”
Huyễn Quang chân nhân nhìn về phía nam: “Hừ, Thượng Thanh cung, Tinh Cực tông chúng ta không dễ đối phó đâu, tôn nhi yêu quý của ta, ngươi cần phải kiên trì nhé, gia gia chỉ nửa canh giờ nữa là tới nơi rồi”
Lập tức bốn người liền hóa thành lưu quang, trong chớp mắt bay về phía cực nam
Bên ngoài thái cực phong nguyên đại trận.
Lưu quang!
Cơ hồ mấy ngàn người tu chân đều hướng mắt nhìn về xa xăm, một đạo lưu quang chợt lóe, nhất thời một bạch phát trung niên nhân xuất hiện tại đại trận.
“Hừ, Thượng Thanh cung lá gan không nhỏ, ngay cả ta, cũng dám tranh đoạt” Tiêu Diêu tán nhân lạnh lùng cười
Kim Kiếm Tôn Giả vừa nhìn Tiêu Diêu tán nhân, nhất thời cả kinh, hắn cũng vượt qua bảy lần thiên kiếp, thời gian tu luyện gần tám ngàn năm, đối với đại danh của Tiêu Diêu tán nhân, bản thân hắn biết rất rõ ràng. Hơn nữa, năm đó lúc hắn vừa bắt đầu tu luyện đã gặp qua Tiêu Diêu tán nhân, và cũng từng cứu hắn một mạng.
“Tiêu Diêu tiên bối, người còn nhớ đồng tử hái thuốc ở Thục Sơn kiếm phái tám ngàn năm trước không? Kim Kiếm Tôn Giả thanh âm run run nói.
Tiêu Diêu tán nhân quay đầu nhìn Kim Kiếm Tôn Giả, Tiêu Diêu tán nhân không mấy khi rời khỏi sơn cốc này, hắn chỉ cứu người hay không là tùy thuộc vào tâm tình, cứu người cũng không nói gì, trực tiếp rời đi
Nhưng năm đó hắn cứu một đồng tử của Thục Sơn kiếm phái. Hắn nhớ rất rõ bởi vì đó là lần đầu tiên hắn vượt qua tán tiên thiên kiếp, tâm tình lúc bấy giờ rất tốt, lại còn nói chuyện với đồng tử hồi lâu.
“Ngươi chính là đồng tử hái thuốc thiếu chút nữa ngã chết của Thục Sơn kiếm phái đó sao?” Tiêu Diêu tán nhân cười nói.
Kim Kiếm Tôn Giả lập tức vui vẻ đạo: “Đúng là đồng tử nọ, thời gian lâu như vậy mà tiền bối vẫn còn nhớ kĩ, vãn bối thật sự rất vinh hạnh!”
Người tu chân không thích thiếu nợ ân đức người khác, Tiêu Diêu tán nhân cứu Kim Kiếm Tôn Giả một mạng, Kim Kiếm Tôn Giả nhớ rất rõ. Mặc dù hắn muốn báo đáp ơn cứu mạng, nhưng ngày ấy nói chuyện cũng không có gặp lại Tiêu Diêu tán nhân nữa.
4vn--changtraitoiloi
Hắn còn lo lắng sợ Tiêu Diêu tán nhân độ thiên kiếp thất bại
Tiêu Diêu tán nhân không khỏi cảm thán, đạo: “Tám ngàn năm, nháy mắt đã tám ngàn năm, đồng tử hái thuốc năm đó hôm nay đã là đại nhân vật của Thục Sơn kiếm phái mà ngoại nhân đều gọi Kim Kiếm Tôn Giả đó sao? Ta cũng có nghe qua danh tiếng của ngươi”
“Tiêu Diêu tiền bối xưng vãn bối Kim Kiếm là được rồi” Kim Kiếm Tôn Giả vội vàng nói.
Hắn không dám để Tiêu Diêu tán nhân xưng hắn “Kim Kiếm Tôn Giả”, thứ nhất, Tiêu Diêu tán nhân công lực so với cao siêu hơn nhiều, thứ hai là bởi vì Tiêu Diêu tán nhân đã từng cứu hắn một mạng.
Tiêu Diêu tán nhân gật đầu
“Kim Kiếm này, Thượng Thanh cung thật sự cậy thế bá đạo ,lộng xuất cả Thái Cực phong nguyên đại trận để tróc nã nghĩa tử của ta …Hừ, ngay cả ta cũng dám khi dễ, quả thực không muốn sống nữa!” Tiêu Diêu tán nhân trong mắt hiện lên một tia hàn quang
Thần thức hắn đã sớm quan sát cả đại trận, hắn biết Lý Dương lúc này rất an toàn cho nên không có vội.
Kim Kiếm Tôn Giả vừa nghe, nhất thời mừng rỡ
Thượng Thanh cung đệ nhất cao thủ - Ngọc Minh chân nhân cũng vượt qua bảy lần tán tiên tiên kiếp, cùng hắn đấu mấy ngàn năm vẫn không phân biệt thắng bại. Nếu Tiêu Diêu tán nhân đứng ở phe hắn thì có khả năng Thục Sơn kiếm phái áp bực được Thượng Thanh cung.
“Đúng vậy, Thượng Thanh cung đích xác quá mức bá đạo, vãn bối muốn xông vào cứu nghĩa tử của tiền bối rồi mới cùng Thượng Thanh cung một phen lý luận”
Kim Kiếm Tôn Giả lập tức nói, vừa rồi hắn không nóng nảy động thủ, nhưng bây giờ trước mặt Tiêu Diêu tán nhân cũng muốn làm một chút chuyện tốt.
Thứ nhất là muốn kích động Tiêu Diêu tán nhân, thứ hai là báo ân.
Tiêu Diêu tán nhân lắc đầu cười nói “Không cần nóng nảy, bọn người kia có thể bắt được nghĩa tử ta sao? Chờ một lúc xem sao, Lý Dương hắn cũng cần phải tôi luyện thêm, chờ đến lúc hắn thật sự nguy hiểm rồi ra tay cũng không muộn”
“Vâng ” Kim Kiếm Tôn Giả tuân mệnh nói.
Đứng dưới bóng cây cho mát mẻ.
Lý Dương dựa vào một gốc cây đại thụ, linh thức của Thượng Thanh cung không tìm ra được hắn, nhưng hắn lại có thể thấy được đối phương
“Lý Dương, ngươi vui chơi với bọn chúng đi, không việc gì phải bận tâm, trời sập xuống đã có ta chống..…Hừ, Thượng Thanh cung lá gan cũng lớn thật, ngay cả đồ của ta cũng muốn cướp. Lý Dương, cứ thoải mái đi” thanh âm Tiêu Diêu tán nhân vang lên tại bên tai Lý Dương.
“Nghĩa phụ”
Lý Dương rốt cuộc đứng lên.