Chương 29: Xem lầm bệnh và đạo diễn đáng thương. . .

Là một diễn viên chuyên nghiệp, giả bộ suy yếu chỉ là chuyện nhỏ, để tăng thêm tính chân thật, Tô Nặc bắt đầu đưa tay ôm bụng! Đới An thấy vậy thì có chút sốt ruột, “Sao lại tiêu chảy nghiêm trọng như vậy, chiều nay muốn ở nhà nghỉ ngơi không? Tôi có thể đi thương lượng giúp cậu hoãn chụp quảng cáo.”

Chết chết, diễn hơi quá trớn rồi! Tô Nặc lập tức ngồi thẳng dậy, nghiêm túc nói, “Không sao, uống thuốc là hết ngay ấy mà!” Gạt người đại diện giấu trai ở nhà còn giả bộ bệnh hại người ta lo lắng đã áy náy lắm rồi, nếu còn bỏ việc không đi thật sự rất thất đức!

Tô Nặc cảm thán, mình đúng là người có phẩm chất tốt!

Đới An mang Tô Nặc tới phòng khám tư nhân, ông bác sĩ trông rất có phong thái của tiên ông! Đổi lại bộ quần áo cầm cái hồ lô thì y như Thái Thượng Lão Quân!

“Tối hôm qua cậu không có nghỉ ngơi tốt.” Tô Nặc vừa mới ngồi xuống, ông bác sĩ liền nói chắc như đinh đóng cột!

“Phải, tôi bị mất ngủ.” Tô Nặc liếc nhìn Đới An, cảm thấy hơi chột dạ —— Bởi vì bình thường hắn ngủ rất ngon, nói đúng hơn là sét đánh ầm ĩ cũng không tỉnh! Chưa bao giờ mất ngủ! Tối hôm qua đều do Âu Dương Long nằm bên cạnh còn hôn nhau đắm đuối cho nên mới trằn trọc như vậy, nhưng cái này nhất định không thể nói ra! Vì thế Tô Nặc giấu đầu hở đuôi nói, “Gần đây tôi cảm thấy mình bị suy nhược thần kinh.”

“Từ khi nào thì cậu bắt đầu bị suy nhược thần kinh?” Người đại diện kinh hãi.

Tô Nặc còn chưa kịp trả lời, ông bác sĩ đã nghiêm khắc liếc xéo Đới An! Vì thế người đại diện đành phải biết điều ngậm miệng lại.

“Cậu nói tiếp đi.” Ông bác sĩ mở sổ khám bệnh.

Tôi không có gì để nói hết! Tô Nặc dở khóc dở cười, vừa rồi chỉ là thuận miệng nói bậy bạ, căn bản không phải là sự thật! Nhưng cũng không còn cách nào khác, hắn đành phải giả bộ tiều tụy nói, “Hình như tôi bị nóng trong người và đổ nhiều mồ hôi.”

Câu này thật sự rất chuyên nghiệp, rất thật!

Ông bác sĩ dùng ánh mắt bí hiểm nhìn hắn, “Miêu tả bệnh trạng cụ thể một chút.”

Còn phải miêu tả cụ thể? Tô Nặc 囧 囧, đâm lao thì phải theo lao, đành phải nói nhăng nói cuội, “Ngủ không ngon, thường xuyên đổ mồ hôi lạnh, ngoài ra còn gặp ác mộng!”

“Cái này gọi là đổ mồ hôi đêm.” Ông bác sĩ nói, “Đổ mồ hôi đêm thường là triệu chứng của phụ nữ thời mãn kinh.”

“Phốc.” Đới An không hề thông cảm bật cười.

Tô Nặc oán giận liếc nhìn người đại diện —— Thật quá đáng mà!

Ông bác sĩ cẩn thận hỏi một đống vấn đề, sau đó ghi xoẹt xoẹt vài chữ trên toa thuốc, “Mỗi ngày hai lần, sau bảy ngày đến tái khám.”

“Cảm ơn.” Tô Nặc nhận toa thuốc, cùng Đới An chào tạm biệt rồi đi về, trong lòng bắt đầu buồn bực —— Dựa theo lệ thường, Đới An nhất định sẽ sắc thuốc cho mình mỗi ngày rồi nhìn chằm chằm đến khi mình uống xong, rốt cuộc phải chạy thoát thế nào đây thật đau đầu!

“Hình như có chỗ nào đó không đúng.” Đới An trầm tư.

“Không đúng chỗ nào?” Tô Nặc thuận miệng hỏi cho có lệ, vẫn đang suy nghĩ về chuyện lén lút đổ thuốc!

Xe thể thao màu bạc lái ra khỏi phòng khám, phóng lên đường cao tốc, rốt cuộc Đới An mới kịp phản ứng, “Đúng là không đúng!”

Tô Nặc buồn bực nhìn người đại diện, “Là sao?”

“Chúng ta đến khám bệnh tiêu chảy, sao lại mua một đống thuốc đổ mồ hôi đêm?” Đới An 囧.

. . . . .

Bởi vì tôi không có bệnh gì hết cực kì khỏe mạnh! Thế nên mới phải nói bậy nói bạ với bác sĩ! Tô Nặc nâng trán, sao mình lại quên mất cái cớ ban đầu chứ, đúng là một diễn viên thiếu tư cách!

“Chúng ta quay lại khám tiếp!” Đới An nhìn bảng dẫn đường, tìm đường ra cao tốc gần nhất.

“Không cần đâu!” Tô Nặc ngăn cản, “Bụng tôi hết đau rồi!”

“Thật sao?” Đới An vẫn không yên lòng.

“Đương nhiên là thật, tôi cảm thấy rất ổn, trung khí đều đầy đủ.” Tô Nặc cam đoan, “Nếu không để tôi hát một bài cho anh nghe.”

“Ha ha ha không sao là tốt rồi hôm nay thời tiết không tệ quảng cáo dự tính quay khoảng ba tiếng sau đó chúng ta đi ăn cá chưng, thế nào?” Đới An nhanh chóng lảng sang chuyện khác.

Hát hò đúng là đáng sợ!

“Ăn cơm chiều à?” Tô Nặc có chút do dự, “Không cần đâu.”

“Tại sao?” Người đại diện giật mình, bình thường cậu ta rất thích ăn ở tiệm này mà, sao đột nhiên hôm nay lại từ chối?

“. . . À, tôi cảm thấy mình về uống cháo hoa sẽ tốt hơn.” Tô Nặc kiếm cớ, thật ra hắn muốn cùng Âu Dương Long đi ăn cơm! Một mặt là vì quan hệ giữa hai người đột nhiên phát triển mạnh, mặt khác là vì tiệm mà Đới An nói đã ăn chán chê rồi, thay đổi khẩu vị mới cũng rất đáng chờ mong!

Người đại diện hoàn toàn chẳng hay biết gì, còn bị cảm động đến rơi lệ, gần đây đột nhiên trở nên thật hiểu chuyện, thật sự chịu không nổi!

Trong một căn phòng ở khách sạn cao cấp Hy Lạp, đội quay phim đã có mặt để chuẩn bị, hãng sữa tắm cũng đưa một quản lí tiếp thị đến đây.

Âu Dương Long là một giám đốc tiếp thị có tiếng tăm trong thành phố, trong thành phố phải có trung tâm thương mại, trong trung tâm thương mại phải có đủ loại sản phẩm, hiển nhiên cũng bao gồm loại sữa tắm mà Tô Nặc làm người đại diện.

Vì thế ngài giám đốc quanh co lòng vòng thông qua tầng tầng quan hệ, cuối cùng cũng liên hệ được với người phụ trách nhãn hiệu sữa tắm này.

“Tổng giám đốc Tôn, là tôi.” Giám đốc Âu Dương vô cùng có thành ý, “Trung tâm thương mại của chúng tôi muốn tổ chức một chiến dịch tiếp thị quy mô lớn vào cuối quý, vì thế muốn tìm vài người phụ trách đến bàn bạc về xu thế thịnh hành bây giờ, không biết ngài có thời gian gặp mặt nói chuyện hay không?”

“Có chứ.” Đối phương cũng vô cùng nhiệt tình, “Chủ đề quý tiếp theo của chúng tôi là dưỡng da mịn màng vào mùa thu và mùa đông, tình cờ hôm nay là ngày quay quảng cáo, nếu có thời gian, giám đốc Âu Dương có thể đến xem một chút.”

Dĩ nhiên là có thời gian rồi. . . Ngài giám đốc sờ sờ cằm, biểu tình rất trầm tư.

Thật ra hoàn toàn có thể dùng danh nghĩa đến thăm dò, nhưng dù sao Tô Nặc cũng là người nổi tiếng, Âu Dương Long vẫn rất chu đáo tự tìm lí do.

Phúc hắc ôn nhu công thật sự rất tuyệt vời!

Vì thế lúc Tô Nặc và Đới An đến quay, vừa đẩy cửa vào liền thấy Âu Dương Long đang nói chuyện sôi nổi với quản lí hãng sữa tắm.

“Giám đốc Âu Dương?” Đới An giật mình, “Sao giám đốc lại ở đây?”

“Tôi tới thảo luận hoạt động với tổng giám đốc Tôn, tình cờ nghe nói có quay quảng cáo nên thuận đường đến xem một chút.” Biểu tình của Âu Dương Long còn kinh ngạc hơn cả người đại diện, “Thì ra là Nặc Nặc quay?”

“Đúng vậy.” Đới An tự hào nói.

Tô Nặc không nhịn được đỏ mặt, loại cảm giác này vừa kì quái vừa có chút hạnh phúc!

Đúng là rối rắm hết sức!

Thừa dịp xung quanh không có ai để ý, Âu Dương Long nháy mắt với Tô Nặc, trên mặt tràn đầy câu “có phải chồng em rất lợi hại hay không”! Quả thật phải nói là quá ngầu!

Tuy rằng Tô Nặc rất muốn nói chuyện với hắn, nhưng dù sao vẫn còn trong giờ làm việc, vì thế đành phải lưu luyến đi thay quần áo. Lúc Tô Nặc mặc áo tắm đi ra, ngài giám đốc cảm thấy rất khó chịu, nhưng trên mặt vẫn cười cực kì phong độ.

Đạo diễn quảng cáo sắp xếp nhân viên công tác vào chỗ, sau đó ra hiệu cho Tô Nặc cởi áo tắm.

Trong đầu Âu Dương Long lập tức xuất hiện ý tưởng bạo dạn không cho quay nữa bà xã mau theo anh về nhà! Nhưng cuối cùng đành phải ép bản thân nhịn xuống! Do chỉ cần quay nửa người trên và bắp chân nên Tô Nặc có mặc một cái quần đùi rộng, nhưng cho dù là vậy, ngài giám đốc vẫn cảm thấy có chút chua chua!

Mở vòi sen, nước tưới ướt đẫm cả người Tô Nặc, hắn rầu rĩ nhìn Âu Dương Long, giống như có một chút cầu an ủi.

Ngài giám đốc đứng sau lưng đạo diễn, tay nắm ghế dựa rắc rắc!

Bởi vì chủ đề quảng cáo là làm nổi bật hình ảnh trai đẹp chứ không phải yêu nghiệt, thế nên cũng rất đơn giản, không cần mị nhãn như tơ cũng không cần tạo hình cầu kì, chỉ cần cười thật tươi là đủ rồi!

Đối với người mẫu Tô, chuyện này đương nhiên không thành vấn đề! Hầu như tất cả các cảnh chỉ cần quay một lần là xong, đạo diễn cảm thấy vô cùng hài lòng! Vì thế chưa thoả mãn nói, “Không bằng kéo phần lưng xuống một chút, lộ ra mông một tí, thế nào? Như vậy sẽ có sức hấp dẫn hơn, người xem cũng sẽ nhớ kĩ hơn!”

Vừa dứt lời, hắn đã bị Âu Dương Long đẩy té xuống đất!

“Ối!” Đạo diễn kêu thảm một tiếng, vô cùng thê thảm lăn đùng ra đất!

Trời xanh chứng giám, hành động của ngài giám đốc chỉ là vô tình mà thôi! Hắn đang dùng sức nắm chặt ghế để bình phục cơn ghen đang bốc lên! Vốn dĩ đã miễn cưỡng chấp nhận chuyện “bà xã tắm rửa trước mặt người khác”, không ngờ đạo diễn lại xổ ra một câu bất ngờ như thế! Vì vậy hắn nhất thời kích động nhịn không được, lỡ tay đẩy cái ghế!

“Đạo diễn không sao chứ!” Nhân viên công tác trong hậu trường bị doạ sợ, vội vàng ba chân bốn cẳng chạy tới đỡ người dậy.

Đạo diễn ngã đến choáng váng mặt mày, tức giận nói, “Ai đẩy tôi thế?”

“Là tôi, xin lỗi.” Âu Dương Long xin lỗi.

Tô Nặc dở khóc dở cười trùm khăn tắm, tâm tình thật phức tạp —— Đúng là ghen bậy ghen bạ.

“Anh là ai?” Đạo diễn vừa tức giận vừa mơ hồ.

“Ngại quá ngại quá.” Quản lí hãng sữa tắm vội vàng hoà giải, “Vị này là giám đốc tiếp thị của Nhân Thuỵ, tên Âu Dương Long, vừa rồi anh ta thật sự không có cố ý.”

“Tôi xin lỗi.” Âu Dương Long chân thành nói, “Tôi tới tìm tổng giám đốc Tôn ở dưới lầu để bàn công chuyện, sau đó nghe nói đạo diễn đang quay quảng cáo ở đây, trùng hợp là bên chúng tôi cũng có một bộ phim đang quay, vì vậy tôi muốn đến làm quen, không ngờ lại làm ngã ghế của đạo diễn.” Kiếm cớ rất là giỏi!

Nói đến nước này, đạo diễn cũng không thể tính toán nữa, huống hồ còn có thể nhân cơ hội làm quen với quan chức cấp cao trong Nhân Thụy, vì thế mọi người bắt tay cười nói, khôi phục lại vẻ thân thiết!

“Hắt xì!” Có thể do ngâm trong nước hơi lâu, Tô Nặc hắt xì một cái.

Đới An lo lắng khoác thêm áo khoác cho hắn, “Cậu đang bị bệnh, đừng để bị cảm lạnh!”

“Nặc Nặc đang bị bệnh?” Đạo diễn nghe được, cảm thấy rất ngoài ý muốn, quay quảng cáo chỉ lo để ý đến hiệu quả mà không để ý đến người mẫu, kết quả làm cho người ta bị cảm nặng, cái tin tức lá cải này tuyệt đối không thể truyền ra ngoài! Huống hồ Tô Nặc còn là ngôi sao lớn, đám fan hâm mộ của hắn nổi tiếng hung hãn!

Vì thế đạo diễn đành phải dẹp bỏ ý tưởng mới, thông báo quay đến đây là kết thúc.

“Đừng chờ bọn họ dọn thiết bị, sẽ cảm đấy.” Thừa dịp không có người chú ý, Âu Dương Long nói nhỏ với Tô Nặc, “Đây là thẻ vào phòng kế bên, mau vào tắm nước nóng, anh ra xe chờ em.”

Dịu dàng quá đi mất!

Tô Nặc lập tức bị cảm động! Sau khi tắm rửa thay quần áo xong liền quyết đoán bỏ rơi Đới An, dùng tốc độ nhanh như sét đánh lén lén lút lút chui vào trong xe của Âu Dương Long.

“Có lạnh không?” Ngài giám đốc ôm hắn vào lòng.

“Không có gì, tắm bằng nước ấm, thời tiết cũng không lạnh.” Tô Nặc không hề muốn nói về công việc, “Chúng ta đi ăn gì thế?” Hoàn toàn bại lộ bản chất!

Âu Dương Long bật cười, “Thịt nướng kiểu Hàn, nhà hàng Trung Đông hoặc nhà hàng tư Hoài Dương, ba chọn một.”

Còn có thể chọn nữa cơ à! Tô Nặc cảm thấy quá tuyệt vời!

Đúng là bạo hơn Đới An rất nhiều!


Thái Thượng Lão Quân là tôn hiệu của một vị thần tối cao trong Đạo giáo Trung Quốc, là một trong Tam Thanh (Nguyên Thủy Thiên Tôn, Linh Bảo Thiên Tôn, Thái Thượng Lão Quân).