"Hắc hắc, cũng có biết một chút…" Cô Cô đôi mắt hơi nheo lại, cười hắc hắc, nhìn ánh mắt hiếu kỳ của Dương Thanh Phong, lại đột nhiên chặn trước: "Ngươi cũng đừng hỏi, bây giờ ngươi có biết, cũng không có điểm gì tốt, vì vậy, không bằng đừng hỏi gì thì tốt hơn, ta chỉ có thể nói, bối cảnh của tiểu nha đầu kia cũng khá mạnh đấy."
Khinh thường liếc mắt một cái, Dương Thanh Phong chỉ biết tức giận mà giơ ngón giữa vào mặt cô cô.
"Ngươi mang mấy thứ đồ rác rưởi này về làm gì? Sợ tinh lực dư thừa sao?" Cô cô đến trước bàn, tuỳ ý lật lật bó quyển trục, ngạc nhiên nói. "Đồ rác rưởi?" Nhếch môi một cái, Dương Thanh Phong vô lực rên rỉ nói: "Ta bây giờ không biết linh kỹ gì khác, trước giờ chỉ biết vùi đầu khổ luyện linh khí, chưa từng học qua linh kỹ, mà trong gia tộc cũng chỉ có mấy thứ hoàng giai linh kỹ này là có thể tuỳ tiện học tập, không học những thứ này, thì ta lấy gì mà đấu với người khác vào nghi lễ thành nhân đây?"
"linh kỹ thì có gì hay ho? Đợi ngươi học xong luyện đan thuật, trực tiếp có người tranh nhau đến tận cửa tặng cho ngươi." Cô cô cười nhạt nói, hoàn toàn không để ý đến vẻ mặt u oán của hắn.
"Nhưng bây giờ ta cần cao cấp linh kỹ a, Cô cô!" Dương Thanh Phong buồn phiền nói.
Nhìn bộ dạng buồn phiền của hắn, cô cô cười to hai tiếng, lắc lắc đầu, rồi hài hước cười nói: "Được rồi, ai bảo ta có đứa cháu đáng thương như ngươi? Để cho ngươi không bị người ta đánh thành tàn tật, ta dạy ngươi vài thứ vậy."
Nghe lời cô cô nói, Dương Thanh Phong tinh thần chấn động,hắn rất hiếu kỳ vị cô cô thần bí này cuối cùng có thể đem ra đấu kỹ đẳng cấp nào đây?
"bây giờ thực lực của ngươi không đủ, trước tiên dạy ngươi một loại huyền giai linh kỹ dựa vào lực công kích mà nổi danh đi. Linh kỹ này yêu cầu không cao, luyện khí ngũ đọan là đã có thể phát huy một chút uy lực rồi." Cô cô cười mỉm nói.
"Huyền giai đẳng cấp nào?" Nghe cô cô nói là huyền giai linh kỹ, Dương Thanh phong hai mắt sáng lên, liếm liếm môi, vội vàng hỏi.
"Là huyền giai cao cấp, ta nhớ linh kỹ này hồi đó có người khóc lóc cầu xin ta nhận lấy, nhưng ta đối với những thứ như vậy không có hứng thú, nếu không phải là ta không muốn chuốc lấy phiền não, ta cũng đã không đáp ứng luyện chế đan dược cho hắn." Cô cô vẻ mặt như thường nói, bộ dạng không thèm quan tâm đó, như là đang nói về những thứ rác rưởi đầy đất vậy.
"Huyền giai cao cấp? Khóc lóc cầu xin ngươi nhận lấy?" Đầu óc có chút mơ hồ, trong lòng hắn cũng có chút bị đả kích, tối cao linh kỹ được xưng tụng là gia tộc tuyệt học trong gia tộc của hắn, cũng chỉ là huyền giai trung cấp, mà cô cô tuỳ tiện đem ra, lại là huyền giai cao cấp, loại khác biệt đẳng cấp kinh khủng này, thật sự là khiến hắn dở khóc dở cười.
"Nhắm mắt ngưng thần, ta truyền cho ngươi." Tuỳ ý phân phó một câu, cô cô giơ ngón tay ra, sau đó nhè nhẹ chạm vào trán của Dương Thanh Phong. Đầu óc đau đớn một trận, hắn đột nhiên cảm giác được một lượng tin tức rất lớn tràn vào trong não, tin tức đột nhiên mà đến, lập tức làm cho đầu óc hắn có chút phát trướng lên.
"Thiết Sa Chưởng, huyền giai cao cấp linh kỹ, cận thân công kích linh kỹ, dựa vào công kích lực mạnh mẽ mà nổi danh, luyện đến đại thành, công kích sẽ ẩn chứa chín lớp kình khí, kình khí chín lần điệp gia, uy lực có thể so với địa giai sơ cấp linh kỹ!"
Nuốt một ngụm nước miếng, Dương Thanh Phong hai mắt đăm đăm nhìn, nếu thực sự có thể học được thứ đấu kỹ này, e rằng chỉ dựa vào luyện khí tứ đọan của bản thân này, có thể đánh cho tên Dương Tinh hợm hĩnh kia răng rụng đầy đất rồi…
"Đừng có đứng đơ ra đó thế, tuy Thiết Sa Chưởng yêu cầu về linh khí không cao, nhưng đối với cường độ của nhục thể lại đòi hỏi rất cao, đây là một loại cận thân linh kỹ, xem tay chân gầy guộc của ngươi, nếu cứ cố sử dụng, chỉ sợ đứt đoạn trước tiên là cơ thể của ngươi chứ không phải là đối thủ." Lời nói của cô cô, như dội cho hắn một gáo nước lạnh, khiến bao nhiêu kích động của hắn tan biến hết cả.
"Phải làm thế nào mới có thể tăng cường độ của nhục thể?" Sau một hồi yên lặng, Dương Thanh Phong vội vàng hỏi.
"linh khí chính là loại năng lượng tốt nhất để luyện tập nhục thể, linh khí càng mạnh lên, thì nhục thể cũng theo đó mà mạnh lên theo, đương nhiên, nếu muốn nhanh hơn,mạnh hơn, thì còn cần kích thích của ngoại vật nữa." Cô cô đôi mắt hơi nheo lại, trong đôi mắt phượng tựa hồ có chút ác ý.
"Ngoại vật kích thích là như thế nào?" Nhìn cô cô tràn đầy tiếu ý, hắn bỗng nhiên cảm thấy lạnh cả người."
"tu luyện ở nơi có hệ nguyên tố hóa thành thực chất! Cương phong,thiên lôi,địa hỏa,âm thủy,dương Kim, hàn băng,trọng thổ,càng khổ càng tốt,hoặc là chịu đánh chịu càng lâu càng tốt!" Cô cô bật cười âm hiểm, còn khuôn mặt nhỏ nhắn của Dương Thanh Phong nhất thời cứng ngắc.
Sáng sớm, sương trắng bao phủ phía sau đỉnh núi, thật lâu không tiêu tan, gió nhẹ thổi qua, hốt nhiên tiếp xúc với thân thể cộng hưởng thành tiếng động.
Phía sau đỉnh núi, tại một chỗ bí mật trong rừng cây nhỏ, Dương Thanh Phong hai chân cắm vào trong bùn đất, trên trán mồ hôi lạnh toát ra, cả thân người trần trụi chỉ còn độc một chiếc quần cộc, trên thân xuất hiện từng đạo màu xanh
Ở phía sau Dương Thanh Phong, Cô cô hóa thành trạng thái linh hồn, ngồi xếp bằng trên một khối cự thạch, thần tình thản nhiên nhìn Dương Thanh Phong cắn răng kiên trì, bàn tay nhẹ nhàng vung lên
Theo tay cô cô vung lên, không khí thoáng dao động, một đạo linh khí màu hồng có ánh lửa và tiếng rẹt rẹt của những dòng điện từ bàn tay cô cô bạo xạ ra, giống như một chiếc roi lôi hỏa , thật mạnh nện vào bả vai Dương Thanh Phong, lưu lại từng đạo màu xanh trên cơ thể hắn.
Khóe miệng kịch kiệt run rẩy, miệng hút vào một ngụm lãnh khí, hắn cảm thấy bả vai mình dường như chết lặng, một cơn đau nhức thấu tâm truyền đến, dưới cơn đau này, hai chân Dương Thanh Phong mềm nhũn ra, thiếu chút nữa không cầm cự được mà ngã xuống
Trải qua cơn đau đớn, trong cơ thể cấp tốc hình thành linh khí màu bạc, dưới sự kích thích của sự đau đớn, linh khí màu bạc này ngày càng thêm thực chất, lưu chuyển khắp bả vai đích các huyệt vị, một tia ôn lương, chậm rãi thẩm thấu vào cơ thể, lạng lẽ tiến hành cường hóa …
"Lại đến!" Cơn đau trên vai vừa biến mất, cô cô lại huy động linh khí nện vào bả vai Dương Thanh Phong. Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiêu viêm trì nộn lại, thể hiện nét chấp nhất, quật cường
Nhìn sự kiên trì của Dương Thanh Phong, trên khuôn mặt xinh đẹp của Cô cô, hiện lên một tia vui mừng, khẽ gật đầu, bàn tay lại vung lên, linh khí màu hồng vừa nhu hòa lại cuồng bạo xuất ra
"Phanh, phanh, phang …"
Bên trong rừng cây, từng đạo âm thanh vui buồn cộng hưởng với hỗn loạn thống khổ, liên tiếp không ngừng truyền ra …
Cô cô xuống tay cực kỳ có phân tấc, mỗi lần công kích vừa vặn đạt tới trạng thái thân thể Dương Thanh Phong có thể thừa nhận được, như vậy vừa không làm trọng thương Dương Thanh Phong, vừa khiến cho hắn cảm nhân được nỗi đau
Linh khí đánh vào thân thể, cái loại cảm giác toàn thân đau đớn, khiến cho khuôn mặt nhỏ của Dương Thanh Phong trở nên thống khổ, vặn vẹo, méo mó
Theo tay Cô Cô huy động, những đạo màu xanh trên cơ thể Dương Thanh Phong ngày càng nhiều …
"Phanh!" Lại là một đạo linh khí bạo xạ, giống như côc nước tràn ly, rốt cục Dương Thanh Phong cũng đạt tới giới hạn thừa nhận của mình, hai chân mền nhũn, mệt mõi ngã xuống
Sau nữa ngày điều tức lại, mồ hôi lạnh trên trán vẫn còn đọng lại, Dương Thanh Phong cười khổ hỏi: "Cô cô, thế nào? "
"Thực cũng được, hôm nay tiếp được chín mươi chín đạo linh khí, so với nửa tháng trước kia gấp chín lần, đích xác đã mạnh hơn nhiều …"
Cô cô mỉm cười khẽ gật đầu, nhưng trong lòng lại sợ hãi than, đúng là long tộc cường độ thân thể thậ kinh người ,này chỉ trong vòng nửa tháng, biểu hiện của Dương Thanh Phong vượt ngoài dự kiến của nàng, như hum nay, vốn bản thân cho rằng tám mươi đạo linh khí đã là cực hạn của Dương Thanh Phong, thế nhưng hắn lại kiên trì được đến đạo thứ chín mươi chín, thật sự không thể không cảm thán trình độ nhẫn nại của tiêu tử này
Nghe Cô cô nói xong, Dương Thanh Phong nhẹ nhõm thở dài một hơi, thoát lực ngồi xuống đất nghỉ ngơi, sau một thời gian, đến khi thân mình hồi phục cảm giác, lúc này mới chậm rãi đứng dậy, lấy quần áo trên tảng đá từ từ mặc vào
Những vết thương trên thân thể tiếp xúc với vải dệt khiến cho hắn lại cảm thấy đau đớn
Lúc này cô cô hóa thành một đạo ánh sáng chui vào bên trong vòng cổ, lưu lại một câu nói đã nói nhiều lần: "Chạy nhanh trở về dùng trúc cơ linh dịch để ngâm mình, bằng không thân thể bên trong sẽ lưu lại máu bầm, sẽ làm ngươi trọng thương"
Thản nhiên gật đầu mặc quần áo xong, Dương Thanh Phong lập tức phi hành xuống phía sau núi
Trở lại phòng nhỏ, sớm đã không chịu được đau đớn Dương Thanh Phong nhanh chóng lột bỏ quần áo, nhảy luôn vào mộc bồn bên trong đã chứa sẵn thủy dịch màu xanh
Lạnh lẽo đích thanh thủy tràn vào những vết thương trên da thịt, Dương Thanh Phong nhất thời cảm thấy thư sướng hút vào vài khẩu lương khí, cảm thấy phiêu phiêu dục tiên , chậm rãi nhắm mắt lại hưởng thụ cảm giác thư sướng này, lười biếng nằm dài trong mộc bồn, không động đậy
Dương Thanh Phong dựa vào bên cạnh mộc bồn, hô hấp đều đều, bất giác phát ra tiếng ngáy chìm vào giấc ngủ.Trải qua một hồi thống khổ tra tấn, Dương Thanh Phong rút cuộc cũng được thả lỏng tinh thần, thân thể đích mệt mỏi, chìm vào trong giấc ngủ
Trong lúc Dương Thanh Phong ngủ say, thủy dịch màu xanh có chút khẽ xao động, một tia năng lượng nhàn nhạt ôn hòa theo lỗ chân lông, lặng lẽ tiến vào trong cơ thể, thanh trừ từng đạo máu bầm, đồng thời không ngừng cải tạo cường hóa cơ thể …
Trầm mê vào giấc ngủ, bất tri bất giác thân thể Dương Thanh Phong cũng được cường hóa theo
Tại quá trình cường hóa tu bổ thân thể, thủy dịch màu xanh trong mộc bồn dần dần phai nhạt, hiển nhiên dược lực ẩn chứa trong thủy dược đã sắp bị Dương Thanh Phong hấp thu hết
Không biết vừa ngủ được bao lâu, Dương Thanh Phong chỉ biết khi hắn tỉnh dậy, ảnh nắng tỏa ra từ mặt trời đã chiếu khắp phòng hắn
Miến cường hoạt động thân thể, xương cốt trong người kêu rắc rắc, khi ngồi dậy cảm nhận được cả người tràn đầy sức sống, Dương Thanh Phong nhịn không được kêu lên: "Thoải mái!"
Từ trong mộc bồn bước ra, Dương Thanh Phong bỗng nhiên phát hiện nguyên bổn thủy dịch từ màu xanh đã hoàn toàn biến thành trong suốt
"Dược lực bị hấp thu hết?" Sờ sờ cái mũi, Dương Thanh Phong bất đắc gĩ lắc đầu, bỗng nhiên tựa hồ nhớ ra cái gì, có chút hân hỉ, chậm rãi nhắm mắt lại cảm ứng trạng thái linh khí trong cơ thể.