Chương 2: Luyện dược

Dương Thanh Phong bị kìm hãm, lại lập tức không phục nói: "Chẳng lẽ ngươi đã nghe nói qua có công pháp có thể tiến hóa?"

Cô cô nụ cười cứng lại, một lát sau mới cười lắc đầu, nói: "Bời vì không có, nên mới có thể biểu hiện ra cái độc đáo của nó a!"

"Thực sự có thể tiến hóa?" Nhìn cô cô ,Dương Thanh Phong nhịn không được lại mở miệng hỏi.

"Thực sự có thể tiến hóa!" Cô Cô phi thường khẳng định gật đầu.

"Ngươi từng tu luyện?" Dương ThanhPhong lại hỏi.

"Ách… Chưa từng." Cô cô kiền tiếu lắc đầu.

"Vậy đã có ai từng tu luyện?"

"Ách… không có."

Trên trán, gân xanh hiện ra, tay Dương Thanh Phong gắt gao nắm vào nhau, cố nén xúc động muốn đấm một phát, thanh âm áp lực tức giận: "Chưa ai tu luyện qua, vậy vì sao cô cô biết nó có thể tiến hóa?"

"Vì trên công pháp giới thiệu như vậy."Cô cô san san cười.

"Thực sự có loại công pháp như vậy?" Mày gắt gao nhíu lại, Dương Thanh Phong trù trừ một lát, sau đó mới chuyển đen nhánh con ngươi, nói: "Có thể để ta xem không?"

"Hắc hắc…" cười quái dị nhìn lướt qua Dương Thanh Phong sắc mặt tò mò, cô cô khóe miệng nhếch lên, bỗng nhiên lại chuyển lời nói: "Tính toán một chút, ngươi bây giờ xem cũng không có tác dung, vẫn nên chờ đến khi trở thành một linh giả, ta sẽ đưa nó cho ngươi."

Bàn tay đưa ra có chút cứng ngắc, khóe miệng Dương Thanh Phong hung hăng giật giật một lúc, thanh âm từ bên trong hàm răng bức ra hai chữ: "Ngươi ngoan!"

Sảng khoái cười to vài tiếng, cô cô không nhìn ánh mắt tràn ngập lửa giận của Dương Thanh Phong cười nói: "Nhiệm vụ hiện nay. Chính là trong một năm đem luyên khí của ngươi tu luyện đến tầng 8."

"Ngươi có biện pháp gì?" Dương Thanh Phong mạnh mẽ áp chế lòng hiếu kì với thần bí công pháp kia, cắn răng hỏi.

"Sơ đoạn luyện khí tu luyện, chủ yếu là mở rộng kinh mạch, đoán tạo thân thể, cường hóa mạch lạc, tạo ra căn cơ để ngưng tụ linh khí sau này, vì thân thể trong độ tuổi này yếu ớt cùng dễ dàng tố tạo nhất, cho nên trình tự tu luyện này phải tuần tự mà tiến, không thể nhờ ngoại lực nâng đỡ, nếu không linh khí sau này trở nên cường đại thì kinh mạch sẽ không chịu nổi cường đại linh khí trùng kích mà đoạn mạch nhân vong!" Cô cô thần sắc ngưng trọng nói.

Dương Thanh Phong rất rõ ràng lợi hại quan hệ trong đó.

Cô cô liếc mắt nhìn khuôn mặt bình tĩnh Dương Thanh Phong, vừa lòng gật gật đầu, cười nói: "Đối với những người khác thì như vậy, nhưng ngươi thì bất đồng, trụ cột của cơ thể ngươi đã từ ba năm trước đã vô cùng kiên cố, hơn nữa trong ba năm này ngươi cũng cực kỳ chăm chỉ, chưa bao giờ bỏ một ngày tu luyện,hơn nữa trong người ngươi có 9 hệ nguyên tố chắc chắn thành công cho nên, trụ cột hiện tại của ngươi, cô cô có thể không khách khí nói, phi thường tốt!"

"Cô cô chẳng lẽ muốn dùng ngoại lực đề cao thực lực của ta? Ví dụ như ăn đan dược?" Dương Thanh Phong con mắt chuyển động.

"Không sai biệt lắm, bất quá, lấy kinh mạch cứng cỏi trình độ của ngươi, cũng không thể chịu nổi bất kì loại đan dược nào trùng kích, cho dù là cấp thấp nhất tụ khí tán cũng không thể!" Cô cô nhàn nhạt cười nói.

"Vậy cô cô có biện pháp gì?" Thầm hít một hơi, Dương Thanh Phong khôi phục bình tĩnh, nhíu mày thấp giọng nói.

"A a, hiệu lực của đan dược rất lớn, dễ làm tổn thương kinh mạch, cho nên chúng ta phải dùng càng ôn hòa phương thức!" Cô cô mỉm cười nói: "Ngày mai, ngươi chuẩn bị ba cây diệp lan thảo tuổi càng lớn càng tốt, còn có, hai gốc tẩy cốt hoa, cái này độ tuổi tùy ý, nga, đúng rồi, còn phải có một viên mộc hệ cấp một nội đan.Mấy thứ này đều là tài liệu cấp thấp, ngươi có thể kiếm được… Có người lên đây, ta về Vòng cổ trước! Mặt khác, đừng để bất cứ ai biết sự tồn tại của ta, kể cả người mà ngươi thân cận nhất." Nói xong, cô cô cũng bất kể Dương Thanh Phong miệng càng ngày càng mở lớn, lập tức tiến vào hắc sắc vòng cổ,vòng cổ khẽ run lên, chuẩn xác đeo trên cổ của Dương Thanh Phong.

"Ba cây hoàn chỉnh tử diệp lan thảo? Hai gốc tẩy cốt hoa? Một cái mộc hệ Cấp một nội đan,cô cô ngươi cho ta là vương tử của hoàng thất sao? Vài thứ này cộng lại, ít nhất là một ngàn kim tệ a! Ta nhiều năm tiết kiệm cũng bất quá mới có bốn trăm kim tệ, vừa đủ mua một viên nội đan cấp một a!" Dương Thanh Phong trừng mắt thật lớn, đối với vòng cổ quát to.

"Đó là việc của ngươi, hắc hắc, cô cô chỉ có trách nhiệm làm ra ôn dưỡng linh dịch, người khác muốn mua cũng không được, cho ngươi bỏ tiền mua một ít tài liệu cũng đau lòng thành bộ dáng này…" Cô cô hài hước thanh âm tại trong lòng Dương Thanh Phong vang lên.

"… Mẹ nó, thứ luyện dược sư làm ra đích thực nhiên chỉ có kẻ có tiền mới dùng được." Dương Thanh Phong bất dắc dĩ cười khổ một tiếng, hắn tại Dương gia mỗi tháng lĩnh tiền tiêu, cũng có không ít, mỗi lần hai mưoi kim tệ. Bằng số tiền này, một gia đình bình thường có thể no bụng một năm, nhưng lấy số tiền này mua tài liệu như dược lão nói quả thật chính là cửu ngưu nhất mao, không đáng kể mà thôi, cái này chính là chênh lệch!.

Đang mải mê nói chuyện thì bên ngòai truyền vào tiếng gõ cửa,thấy thế Dương Thanh Phong bèn nói:

-ai đó?

Ở ngòai cửa cửa Dương Thiên Hạo cất tiếng trả lời:

-Là cha! Sức khỏe con thế nào rồi?

Dương Thanh Phong thả lỏng một hơi,ít ra người cha trên danh nghĩa này cũng tốt với mình ,kiếp trước làm trẻ mồ côi kiếp này có cha và mẫu thân còn có vị cha nuôi này trong lòng chợt cảm thấy ấm áp:

-Con không sao,cảm ơn cha!À đúng rồi cha cho con vay ít tiền con cần mua ít đồ.

Dương Thiên Hạo nói xong thì rời đi luôn:

-Vậy con nghỉ ngơi đi có cần gì thì bảo Thanh Nhi tới nói với ta.Còn tiền ta sẽ đưa Thanh Nhi đưa lại cho con.

Sau khi Dương Thiên Hạo rời đi vì trong người mệt mỏi nên Dương Thanh Phong lại nằm xuống nghỉ ngơi .

Chắc do trong người vẫn còn thương thế khiến người hắn mệt mỏi rã rời vừa nằm xuống giường cậu đã thấy cơn buồn ngủ giữ dội ập tới, hắn nghĩ: " chắc không có việc gì quan trọng đâu, mà có gì thì cũng kệ ngày mai rồi tính tiếp bây giờ việc quan trọng là ngủ trước đã ."


Sáng sớm, ánh mặt trời theo cửa sổ chiếu vào trên người thiếu niên đang khoanh chân tu luyện, rất ấm áp…

"Hô…"

Tĩnh tọa một lúc lâu sau, Dương Thanh Phong hít một hơi thật sâu, một dòng khí nhàn nhạt, mắt thường có thể thấy, theo miệng mũi, đi vào trong thân thể, ôn dưỡng cốt cách.

Chậm rãi xuống giường, hoạt động thân thể một chút, sau đó thay đổi một thân quần áo, ngoài cửa nhẹ nhàng truyền đến thanh âm dễ nghe của Thanh Nhi ,Dương Thanh Phong Liền nói:

"Thanh Nhi giúp ta mặc quầ áo rồi chúng ta ra ngoài mua ít đồ".

Thanh Nhi Đáp" vâng,thiếu gia".

--------

  Sau khi ra khi ra khỏi nhà, hắn dẫn Thanh Nhi đi đến tiệm thuốc lớn nhất Triều Dương Thành - Bách Thảo Đường tiệm thuốc mà hắn lục tìm được từ trong kí ức của nguyên chủ.

Khi đến trước cửa Bách Thảo Đường, hắn không khỏi cảm khái trong lòng: không hổ là tiệm thuốc lớn nhất Triều Dương Thành. Diện tích Bách Thảo Đường lớn gấp đôi các tiệm khác bên cạnh, trông rất bắt mắt nhất là bảng hiệu của Bách Thảo Đường, bảng hiệu được trạm trổ bằng vàng và nhất là ba chữ " Bách Thảo Đường " đầy khí thế và sự sắc bén, hắn thầm nghĩ: chắc người viết là một cao thủ và có địa vị cao mới thể hiện được sự sắc bén và khí thế mạnh như vậy trong nét chữ.

Bách Thảo Đường gồm ba tầng, tầng một là những dược liệu bình thường và các tài liệu dễ kiếm ở tầng một còn bán cả dược tán,dược dịch và cả đan dược cấp một,tầng hai là những dược liệu và tài liệu quý trọng hơn phục vụ cho việc luyện đan ,tầng cuối cùng là nơi bán đan dược cấp 2 và cấp 3 cùng vài dược liệu và tài liệu trân quý.

  Dương Thanh Phong dẫn Thanh Nhi đi vào Bách Thảo Đường, vừa vào trong Bách Thảo Đường thì có một tiểu nhị chạy đến chỗ hắn vừa gian xảo một cách lấy lòng vừa hỏi : " Hai vị muốn mua dược liệu hay mua đan dược ".

Hắn không dài dòng nhiều mà đưa cho tiểu nhị một tờ giấy ghi dược liệu để luyện tẩy tủy đan và trúc cơ linh dịch rồi mua thêm một viên nội đan yêu thú cấp một.

bỏ ra chín trăm kim tệ, mua ba gốc hai mươi năm tử diệp lan thảo cùng với hai gốc tẩy cốt hoa, mấy thứ này đều là tài liệu cấp thấp, chỉ cần bỏ ra chút tiền là có thể mua được, đương nhiên, nếu muốn tài liệu cao cấp, chỉ có thể tự mình đi tìm hoặc là đi phường thợ, đấu giá hội mấy địa phương.

...

Bên trong phòng im lặng, cô cô tay trái cầm tử diệp lan thảo, mắt khẽ nheo lại, một lúc sau, nhẹ nhàng thở một hơi, trên tay trái bỗng hiện lên một ngọn lửa màu trắng…

Ngọn lửa vừa xuất hiện, trong phòng, độ ấm tăng lên rất nhiều.

Mắt không chớp nhìn ngọn lửa màu trắng kia, trong lòng Dương Thanh Phong có chút rung động, hắn rõ ràng quá trình luyện dược sư luyện dược, nhưng linh khí ngoại phóng, hóa thành thực chất, cho dù là phụ thân của mình, cũng không thể làm được a…

Sắc mặt lạnh nhạt, ngọn lửa màu trắng trong tay cô cô thoáng bốc lên, đem gốc tử diệp lan thảo cắn nuốt vào… Ngọn lửa bốc lên, tử diệp lan thảo trong tích tắc bị đốt thành một ít chất lỏng màu xanh biếc…

Tay phải lại cầm một gốc tử lan diệp thảo, trực tiếp ném vào bên trong ngọn lửa…

Sau khi đem ba gốc tử lan diệp thảo toàn bộ ném vào, dung dịch màu xanh biếc kia trở nên lớn hơn rất nhiều.

Chất lỏng màu xanh, tại trong ngọn lửa không ngừng động đậy, nhiệt độ nóng cháy, không ngừng thiêu đốt tạp chất trong đó…

Theo ngọn lửa thiêu đốt, chất lỏng màu xanh biếc càng ngày càng nhỏ đi, một lúc sau, chỉ to bằng độ lớn của một ngón tay…

Tiếp theo, Cô cô lại đem hai cây tẩy cốt hoa, đưa vào trong ngọn lửa, sau khi nung chảy, đem nó hòa vào trong chất lỏng màu xanh…