Sau khi ăn uống xong bọn hắn quyết định liền rời đi lúc này Chỉ Nhược lên tiếng nói.
"Phu quân cõng thiếp".
Nhìn tư thế nàng đi có chút vướng bận hắn cũng hiểu là vì sao.
"Được". Nói xong hắn khuỵu người xuống cho nàng leo lên rồi tiếp tục đi theo hướng nàng chỉ.
Đi được một lúc bỗng hắn lên tiếng hỏi nàng.
"Chỉ Nhược nàng nghĩ với tu vi Luyện khí tầng 2 và là người Vô linh căn thì ta có được nhận vào học viện không".
"Phu quân chàng yên tâm thiếp sẽ cầu sư phụ giúp chàng". Chỉ Nhược nàng nghe hắn nói liền trả lời và nói thêm
"Nếu sư phụ nàng không giúp chàng ta liền từ nàng rời đi học viện theo chàng phong lưu khắp chốn hi hi"
"Nha đầu ngốc sao lại nói thế. Chỉ vì tên phế vật như ta có đáng cho nàng làm thế".
"Sao lại không thiếp là của chàng mà chàng đi đâu thiếp đi theo đó, ai dám nói chàng phế vật ta đánh chết hắn".
". . .". Chỉ Nhược nàng cứng như vậy làm hắn hết lời chỉ biết im lặng.
. . . .
Bọn hắn đi bộ cũng được 3 4 tiếng rồi bây giờ mới có dấu hiệu sắp ra khỏi khu rừng Nguyên sơ đại lâm này.
Hắn tiếp tục cõng nàng đi tiếp cuối cùng bọn hắn cũng bước ra khỏi khu rừng nguyên sơ đại lâm này. Trước mắt hắn xa xa là những tòa kiến trúc thời cổ đại tu chân, đám người đông tấp nập từ mọi hướng.
"Phu quân chàng đi về hướng đó chúng ta về học viện". Nàng ở trên lưng hắn chỉ tay nói xong từ không gian giới chỉ lấy ra một chiếc khăn che mặt lại.
Bọn hắn tiếp tục đi xuyên qua mấy con đường cho đến khi đến được trước một cánh cổng khổng lồ để Huyền Thiên Học Viện xong Chỉ Nhược lên tiếng nói.
"Phu quân chàng thả thiếp xuống".
Nghe vậy hắn liền khuỵu người bỏ nàng xuống.
"Phu quân chúng ta vào trong thôi". Nàng nhìn hắn xong nắm tay hắn kéo hắn đi vào nói.
"Đứng lại các ngươi là ai, ngoại nhân không được phép vào đây". Bỗng nhiên một đám nam nữ đi tới chặn bọn hắn lại giọng điệu nghênh ngang nói.
Không để ý Chỉ Nhược liền lấy ra một cái lệnh bài có chữ Diệp đưa trước mặt đám người.
"Thì ra là Lâm tỷ tỷ, học đệ có mắt như mù xin lỗi đã mạo phạm tỷ. Nhưng mà hắn chắc hẳn không phải là người của học viện, học viện có quy định không được phép cho ngoại nhân vào nếu không sẽ bị trừng phạt". Đám người thấy chiếc lệnh bài của Chỉ Nhược liền nhận ra vì cả học viện chỉ có duy nhất nàng sở hữu lệnh bài có chữ Diệp này xong đột nhiên liếc mắt qua nhìn Tử Thiên nói.
"Hắn không phải ngoại nhân, nếu có việc gì ta sẽ chịu trách nhiệm". Chỉ Nhược nàng mặt lạnh nói.
"Nhưng--". Đám người này chưa kịp nói đã thấy Chỉ Nhược dẫn Tử Thiên nhanh chóng đi vào trong.
Nàng dẫn hắn đi đến trước một cánh cửa trên để bảng có ghi Diệp cung. Chỉ Nhược nàng trực tiếp tới mở cửa ra dẫn hắn đi vào bên trong.
Vừa mới bước vào trong sân thì bên trong truyền ra một âm thanh trong trẻo nói.
"Tiểu Nhược thân yêu con 2 ngày nay con đi đâu mất vậy hôm này còn dám dắt về một nam nhân".
"Sư phụ chuyện này rất dài dòng chúng ta vào trong rồi nói". Chỉ Nhược nàng trực tiếp vào vấn đề nói xong nàng tiến tới căn phòng rồi đẩy cửa vào.
Trước mặt hắn bây giờ là một nữ nhân mặc lam y tóc trắng và có đeo khăn che mặt đang ngồi tư thế thiền trên ngọc toạ.
Hắn liền mở dò xét chi nhãn ra xem.
Tên: Diệp Tuyết Vân
Chức vụ: Trưởng lão.
Tu vi: Luyện Hư viên mãn.
???
Nữ nhân trước mặt đột nhiên mở mắt ra nhìn hắn xong sang Chỉ Nhược nói.
"Tiểu Nhược con-- mất đi xử nữ. . .có phải là hắn!". Nói xong nàng tỏa sát khí nhìn Tử Thiên định động tay với hắn.
"Không được, phu quân chàng vì muốn cứu con thế nên---". Thấy sư phụ định động tay với hắn Chỉ Nhược nàng liền bước lên ngăn lại.
"Con còn dám xưng hô như vậy. Nếu mẫu thân con mà nghe được nàng sẽ làm gì thì con cũng biết rồi đấy".
"Sư phụ người phải giúp con nếu chàng có mệnh hệ gì con cũng không muốn sống nữa". Chỉ Nhược lắc lư tay sư phụ mình nói.
"Thôi được ta sẽ giúp con lần này nhưng chuyện này sớm muộn gì cũng bị mẫu thân con biết, tới đó con tự lo liệu". Diệp Tuyết Vân nàng thấy đệ tử ngốc của mình vì một nam nhân mà nguyện sống chết nên đành phải chiều nàng thôi.
"Hi hi con biết mà sư phụ là nhất". Chỉ Nhược thấy sư phụ mình chấp nhận liền đến ôm lấy nàng rồi nói.
"Tới đây ngồi, giờ thì nói cho sư phụ biết chuyện gì xảy ra với con trong 2 ngày nay".
"Chuyện là--- . . . .". Chỉ Nhược nàng liền đem chuyện mình bị người truy sát rồi được Tử Thiên cứu cho đến nàng tu luyện bị phản phệ cũng được hắn cứu rồi câu chuyện của hắn cũng bị nàng nói cho sư phụ mình nghe.
"Đám đạo tặc khiến chết đó ta sẽ cho người điều tra và diệt bọn chúng!".
"Còn ngươi gọi là Tử Thiên phải không, cảm ơn ngươi đã cứu Tiểu Nhược bây giờ ta có thể tạm thu ngươi làm đệ tử nhưng 3 tháng sau sẽ mở khảo thí nhập học tới lúc đó ngươi vẫn phải tham gia và đạt được thành công nếu không ngươi phải buộc khỏi đây. Đây lệnh bài của ta cầm lấy". Diệp Tuyết Vân nói điều kiện xong ném lệnh bài có chữ Diệp cho hắn.
"Đa tạ sư nương, ta sẽ không phụ lòng ngươi và Tiểu Nhược". Hắn nhận lệnh bài khom người chấp tay nói.
"Gọi sư phụ". Diệp Tuyết Vân nhắc hắn.
"Vâng sư phụ". Hắn nghe nàng nhắc nhở liền sửa lời.
"Tiểu Nhược ngươi dẫn hắn đi tìm phòng ở đi". Diệp Tuyết Vân cầm ly nước trà lên uống xong nhìn Chỉ Nhược nói.
"Vâng sư phụ". Chỉ Nhược nghe sư phụ mình nói liền đi qua ôm lấy tay hắn rồi dẫn hắn đi xong nói nhỏ với hắn
"Tử Thiên chàng sẽ ở chung phòng với thiếp hi hi".
"Haiz". Tuy Chỉ Nhược nói nhỏ nhưng nàng vẫn có thể nghe được xong thở dài thầm nghĩ tên phế vật luyện khí và vô linh căn như hắn tại sao có thể khiến Tiểu Nhược đệ tử thân yêu của mình yêu hắn đắm đuối như vậy.
Trong lúc nàng dẫn hắn đi về phòng mình nàng nàng mở miệng nói
"Cũng đã không còn sớm nữa ngay mai thiếp sẽ dẫn chàng đi nhìn xem học viện".
"Được".
Hai người bọn hắn bây giờ đã đi đến trước căn phòng của nàng, nàng đẩy cửa đi vào. Một mùi hương thật thơm xọc vào mũi hắn và trước mắt hắn là một căn phòng rất rộng thuần nữ tử và cực kỳ ngăn nắp.
Bước vào xong Nhược nàng quay người đóng cửa lại xong nàng mở miệng nói.
"Phu quân chàng còn nhớ điều chàng hứa với ta lúc trưa không".
"Ngốc, đương nhiên là nhớ nhưng mà phải đi tắm cái đã". Hắn đưa tay sờ lên đầu nàng nói.
"Vâng phu quân, chàng có muốn tắm cùng ta không". Nàng tựa vào người hắn ngước lên nói.
"Được một mỹ nữ rũ tắm cùng ta nào dám từ chối".
Nghe vậy nàng liền dẫn hắn đi vào phòng tắm và chuẩn bị nước.
Trước mặt hắn bây giờ là một chiếc bồn tắm bằng đá rất lớn bên cạnh là một hồ nước phong thủy.
" Thiếp đã chuẩn bị nước xong rồi chàng mau cởi y phục rồi vào tắm cùng thiếp". Chỉ Nhược bây giờ đã khoả thân ở trong bồn tắm và khoanh tay trước càm nhìn hắn yêu nói.
Nghe vậy hắn liền cởi hết y phục ra máng lên cây cột rồi leo vào bồn nước cùng nàng.
Hắn vừa vào bồn tắm Chỉ Nhược liền tới trường lên người hắn. Đôi bạch thỏ phập phồng chạm lên ngực hắn.
Nàng hai tay ôm lấy cổ hắn ánh mắt nàng lim dim nhìn hắn sau đó trực tiếp hôn xuống một nụ hôn thật sâu. chiếc lưỡi của hai người nhanh chóng cuống lấy nhau tạo ra những âm thanh thật sự kích thích. Một nụ hôn thật ướt át hơn 5 phút sau bọn hắn mới chịu tách ra.
Chỉ Nhược nàng xoay người ngồi vào trong lòng hắn, thấy vậy hắn liền ôm nàng từ phía sau. Hai tay hắn chộp lấy đôi bạch thỏ của nàng mà nhào nặn.
"Ưm". Một âm thanh phát ra từ chiếc miệng xinh xắn thơm tho của nàng.
Đột nhiên tiểu huynh đệ đang ngâm mình dưới nước ngóc đầu dậy và chạm vào mông nàng. Nàng liền lấy tay chộp lấy nó rồi vuốt nhẹ vài cái xong ngước lên nhìn hắn miệng nàng vẫn còn ướt át nói.
"Phu quân thiếp muốn thử dưới nước". Nói xong nàng không thèm đợi hắn trả lời liền hõm người lên tay còn lại của nàng tách âm đạo của mình ra hai bên xong hướng dương vật hắn ngồi xuống rồi tự thân nhúng nhịp.
"Ah! ahh~ưm~ưm~~". Nàng rên lên những âm thanh khoái lạc
"Ahhhhh~~phu quân bên dưới thiếp cảm thấy sướng quá".
"Nàng thật sự sa đọa rồi hãy xem ta trừng trị yêu nữ như nàng". Vừa nói xong hắn hai tay ôm eo kéo nàng đứng dậy hai tay nàng chống xuống thành bốn.
Hắn bắt đầu dùng sức thúc tới tốc độ một càng nhanh khiến nước trong bồn bị động mạnh.
"Ư ư ư ư~h~~". Trước sự uy vũ của hắn nàng không ngừng rên rỉ trong khoái lạc.
. . . .
Một hồi lâu sau cuối cùng hắn cũng không kiềm nổi trước âm đạo cực bót của nàng rồi thúc mạnh vào sâu bên trong nàng nói.
"Ta ra đây". Một dòng tinh dịch phóng thẳng và tử cung nàng
"Ahhhhhhh~~ thiếp ra~". Một âm thanh cao vót vang lên báo hiệu nàng đã đạt cực hạn khoái cảm xong cơ thể nàng bắt đầu co giật.
Xong hắn liền bế nàng ra khỏi bồn tắm hướng về phía chiếc giường rồi đặt nàng nằm xuống xong lấy khăn lau khô người cho nàng rồi đắp chăn lên cho nàng.
"Phu quân thiếp yêu chàng". Lúc này nàng đã sướng đến mệt lã người ánh mắt lung linh nhìn hắn nói.
"Ta cũng yêu nàng". Hắn nói xong hôn nàng một cái rồi nằm cạnh nàng.
. . . .