"Trời cũng đã sắp tối rồi Chỉ Nhược cô nương ở lại đây hồi sức ta đi xung quanh tìm ít củi khô sẵn tiện đi săn quanh đây coi có thú rừng không". Hắn bước ra ngoài cửa hang nhìn xung quanh thấy trời cũng sắp tối rồi bước vào nói.
"Tử Thiên công tử đi cẩn thận đừng vào quá sâu. Khu rừng này có rất nhiều ma thú nguy hiểm và chúng thường sống theo bầy đàn". Nghe hắn nói nàng liền nhắc nhở.
"Yên tâm ta không phải người thích đâm đầu vào chỗ chết". Hắn nói xong liền bước ra cửa hang rồi di chuyển vào khu rừng.
Đi một hồi cũng khá sâu vào trong hắn nghe tiếng nước chảy lập tức đi về hướng nguồn nước thì trước mắt hắn xuất hiện 2 con nai trưởng thành đang uống nước cạnh dòng suối thấy vậy hắn triệu hồi thanh ngân hồn đao tiêu từ trong hành trang ra.
'1 con chắc đã đủ cho 2 người ăn'. Hắn đọc thoại nội tâm xong liền dùng dịch chuyển lên bên cạnh thân trái con nai.
"Bịch". Một nhát nhanh gọn thanh ngân hồn đao tiêu trực tiếp đâm xuyên qua tim con nai liền ngã xuống đất. Con còn lại cũng bị giật mình nhanh chóng chạy mất.
Hắn kéo xác con nai xuống suối xử lý nội tạng, lột bỏ da xong cột con nai vào một cành cây mà vác về. Trên đường về hắn thu nhặt thêm ít củi khô.
"Tử Thiên công tử bắt được một con nai à xem ta đêm nay ta không phải ăn ích cốc đan rồi". Thấy hắn vác về một con nai 2 mắt nàng sáng lên.
"Ích cốc đan?". Hắn nghe nàng nói nhưng không biết ích cốc đan là gì.
"Tử Thiên công tử không biết à ích cốc đan một loại đan dược được sáng tạo ra dành cho người tu luyện hoặc bế quan lâu dài. Ích cốc đan là có đủ năng lượng và dinh dưỡng đủ cho nhiều ngày hoạt động như nó không có mùi vị hay cảm giác no bụng gì cả. Mấy tháng nay ta toàn ăn ích cốc đan muốn phát điên luôn rồi". Thấy hắn có vẻ không biết nên nàng giải thích.
"À, thì ra là vậy, mà trời cũng đã sắp tối rồi ta phải nhanh chóng tạo lửa Nhược Chỉ cô nương giúp sắp xếp đống củi và làm 2 cái giá đỡ để nướng thịt". Hắn nhìn sắc trời cũng đã dần tối đen đặt đống củi và con nai xuống rồi kêu nàng trợ giúp.
"Vâng công tử". Nàng nhẹ nhàng đáp.
Hắn đi xung nhặt ít cỏ khô rồi tìm một nhánh cây thẳng và một cành cây đủ to xong chẻ làm đôi rồi dùng thanh đao tạo một cái rãnh ở giữ. Hắn định dùng cách tạo lửa từ việc ma sát và tạo ra than lửa.
Hắn tiếp tục đặt nhánh cây lên giữa cái rãnh rồi dùng sức đẩy nhánh cây lên xuống tốc độ khá nhanh 2 thứ ma sát tạo ra tiếng "két két".
"Tử Thiên công tử đang làm gì vậy". Lúc này nàng vừa làm xong công việc mà hắn kêu xong nhìn sang thấy hắn đang làm gì không biết hỏi.
"Ta đang tạo lửa bằng cách ma sát hay cành cây này". Nghe nàng hỏi nên hắn trả lời.
"Tạo lửa?"
"Phừng". Một ngọn lửa màu vàng xuất hiện trên lòng bàn tay của nàng.
"Hi hi, linh căn của ta có hoả nguyên tố". Nàng lấy tay còn lại che miệng cười nói.
". . .". Nhìn thấy ngọn lửa trên tay nàng hắn không muốn nói gì hơn đành đi lại đống lửa do nàng tạo ra mà nướng con nai.
Sau khi nướng một hồi lâu thì mùi thơm từ thịt nai đã sực lên mũi bọn hắn, hắn bắt đầu lấy con nai đã chín vàng ra khỏi đống lửa và dùng đao cắt con nai làm nhiều khúc rồi hai người bắt đầu chia nhau ăn.
Sau khi ăn w người bọn hắn đã ăn no thì Chỉ Nhược từ lấy từ không gian giới chỉ ra một túi nước và uống. Trong lúc uống nàng nhìn sang hắn và thấy hắn đang nhìn nàng uống xong nàng liền cầm túi nước đưa lại hắn và nói.
"Tử Thiên công tử uống tí nước cho đỡ khát"
Hắn nghe vậy liền cầm lấy và uống. Lúc chiều hắn cũng định lấy nước từ nguồn suối nhưng đen thay lại không có đồ đựng nước.
Chỉ Nhược nàng nhìn hắn uống nước mặt có vẻ đỏ lên và tỏ vẻ ngượng ngùng.
Hắn nhìn thấy nàng như thế cũng hiểu phần nào nhưng không biết nói như nào đành phải im lặng rồi trả túi nước lại cho nàng rồi tựa lưng vào vách đá nằm.
"Tử Thiên công tử ân tình ngươi cứu mạng ta ngươi muốn ta báo đáp như thế nào chỉ cần ngươi nói nếu trong giới hạn của ta ta chắc chắn sẽ báo đáp ngươi, từ nhỏ ta luôn được dạy có ơn thì phải báo. Mạng của ta là do người cứu nếu như ngươi muốn ta lấy thân báo đáp cũng được". Nàng đột nhiên nghiêm trọng vấn đề nhưng cũng có chút lo sợ ngượng ngùng nói.
"Chỉ Nhược cô nương không cần phải thế đâu nếu cô muốn báo đáp ta thì chỉ cần sáng mai dẫn ta ra khỏi khu rừng này là được rồi". Hắn đang định ngủ thì nghe nàng nói về chuyện ơn nghĩa xong hắn cũng phải là người tùy tiện nên nói như vậy cho nàng yên tâm.
"Cảm ơn công tử". Giọng nàng hơi rung rung nói.
"Mà chẳng lẽ công tử bị lạc trong đây". Nàng hơi ngạc nhiên lần đầu thấy người đi lạc trong khu rừng nguy hiểm như thế này.
"Đúng, ta bị người truy sát 3 ngày 3 đêm xong thành công chạy thoát rất sâu vào khu rừng này rồi bị lạc mất phương hướng".
"Bị người truy sát 3 ngày 3 đêm?"
Hắn cũng không muốn giấu dím gì liền thuật lại cho nàng sự việc xảy ra khiến gia đình hắn bị diệt sát và hắn bị truy sát và đương nhiên là kể lại sự việc của tên nhóc kia rồi chứ hắn là người xuyên không, không tiện nói ra sẽ rất phiền phức.
"Một đám đáng chết! Chỉ vì mâu thuẫn cá nhân không làm gì được người kia liền kéo người đi diệt sát gia đình người ta đúng một lũ khốn nạn, đã vậy công tử đến Huyền Thiên học viện với ta đi tới đó ta sẽ kêu sư phụ giúp đỡ ngươi chắc nàng sẽ đồng ý giúp ngươi". Nàng nghe hắn kể trong lòng cũng bị ức chế nói.
"Đa tạ Chỉ Nhược cô nương đồng cảm nhưng thù này ta sẽ tự mình trả!". Đương nhiên rồi hắn xuyên qua và mượn dùng cơ thể của tên nhóc kia thì đương nhiên hắn phải giúp tên nhóc kia trả mối thù này.
"Nhưng mà nếu công tử gia nhập vào học viện thì với danh tiếng của học viện thì bọn chúng không dám làm gì công tử nữa đâu và có đủ tài nguyên và thời gian cho công tử phát triển nữa". Nàng quyết tâm khuyên hắn gia nhập Huyền Thiên học viên.
"Chuyện này để ta suy nghĩ, vả lại giờ cũng đã tối lắm rồi đi ngủ thôi sáng rồi tính tiếp". Hắn nói xong đặt lưng vào vách núi từ từ nhắm mắt lại.
. . .
"Đại ca ca ngươi mau tỉnh dậy có chuyện lớn rồi" Tiểu Linh liên tục gọi hắn tỉnh dậy.
"Có chuyện gì nữa đêm ngươi lại cuống lên như vậy thế Tiểu Linh". Nghe tiểu Linh gọi hắn mở mắt ra hỏi.
"Đại ca ca ngươi mau nhìn nàng xem nàng xảy ra chuyện rồi". Tiểu Linh chỉ tay hướng về Chỉ Nhược nói.
Lâm Chỉ Nhược lúc này đang nằm ở dưới đất co người quằn quại trong đau đớn.
"Chỉ Nhược nàng bị gì thế Tiểu Linh". Hắn đi tới chỗ Chỉ Nhược rồi đỡ nàng dậy xong cảm thấy cơ thể nàng nóng lạnh khác thường không biết chuyện gì xảy ra nên hỏi Tiểu Linh.
"Nàng sở hữu song nguyên tố linh căn là Băng và Hoả nhưng mà hai nguyên tố này vốn khắc nhau mà nàng vô tình lại sở hữu một công pháp có thể dung hợp 2 nguyên tố này lại thế nhưng cấp độ hiện tại của nàng chưa cho phép nàng tu luyện công pháp này nên bị phản phệ bây giờ 2 nguyên tố đang đấu đá nhau trong cơ thể nàng chẳng mấy chốc cơ thể nàng sẽ nổ tung". Tiểu Linh liền giải thích tình trạng của Chỉ Nhược.
"Tiểu Linh giờ làm sao để cứu nàng". Hắn muốn cứu nàng nhưng không biết phải làm như thế nào xong hỏi Tiểu Linh.
"Ca ca Linh căn đặc biệt của ngươi có thể cứu nàng".
"Không phải ta không có Linh căn sao Tiểu Linh có phải ngươi nhầm lẫn". Hắn cũng không hiểu lời của tiểu Linh nói.
"Không, ca ca chỉ là cấp độ Linh căn của ca ca quá cao nên ngươi hay người khác chưa thể nhìn ra nhưng tình huống như thế này muội đành phải cho ca biết một chút về Linh căn của ca ca giờ thì ngươi mau tới cứu nàng đi nàng sắp không trụ được rồi".
"Nhưng ta phải làm như thế nào".
"Đương nhiên là dùng dương khí của ca ca giúp nàng luyện hóa hai nguyên tố này".
"Ý ngươi là ta phải làm việc ấy với nàng".
"Đúng vậy ca ca, nhanh đi nàng không con nhiều thời gian đâu".
Nghe vậy hắn liền nhanh chóng cởi đồ xong tiến tới cởi sạch đồ của nàng ra. Đứng trước cảnh sắc nếu không phải là vì tình huống nguy hiểm đến tính mạng thì hắn sẽ không muốn làm như vậy như thế là cưỡng bức rồi.
"Mạng người quan trọng việc ta làm ta sẽ chịu trách nhiệm hi vọng Chỉ Nhược cô nương không hận ta". Nói xong hắn lấy tay tách hai bên chân nàng banh ra và dùng thứ đó của hắn kích thích âm đạo của nàng, dâm thủy của nàng bắt đầu tiết ra làm cho âm hộ của nàng ẩm ướt hơn hắn mới bắt đầu dùng sức đẩy thứ đó tiến vào bên trong nàng.
Một dòng tinh huyết từ âm đạo nàng chảy ra nàng đã bị hắn lấy đi lần đầu của mình. Lần đầu chắc hẳn rất đau nên hắn để im một hồi cho âm hộ nàng dãn ra bằng với kích cỡ của hắn như vậy nàng sẽ đỡ đau hơn.
Bây giờ hắn mới bắt đầu từ từ di chuyển nhẹ nhàng.
"ưm~ưm~ưm~ ". Những âm thanh gợi dục phát ra từ bờ môi của nàng.
Nhìn vẻ mặt của nàng lúc này hắn không thể nào kiềm chế hơn được nữa lập tức hôn vào đôi môi của nàng lưỡi của hắn từ từ xâm chiếm hết cái miêng thơm tho của nàng. Phía dưới hắn bắt đầu di chuyển nhanh hơn nữa.
"Ah~ah~ah~ưmm~". Nàng bắt đầu rên to hơn và hắn cứ tiếp tục một hồi rất lâu sau đó
. . .
"Ta sắp ra rồi".
"Đại ca ca ngươi phải ra bên trong". Tiểu Linh ngồi quang sát nãy giờ bây giờ mới lên tiếng nói.
"Nhưng như thế nàng sẽ có thai mất".
"Không sao đâu hôm nay là ngày an toàn của nàng vả lại tinh dịch của ca ca là chất xúc tác để nàng luyện hóa 2 loại nguyên tố này".
Nghe vậy hắn liền di chuyển nhanh hơn nữa.
"Ah~ah~ah~". Hắn di chuyển nhanh hơn khiến nàng rên rỉ không ngừng.
Một dòng tinh dịch phóng vào bên trong nàng.
"Ah~~~". Nàng rên lên một âm thanh cao chót vót xong cơ thể của nàng bắt đầu co giật và thở gấp.
Từ lúc này đột nhiên hắn cảm nhận được 2 nguồn sức mạnh Băng, Hoả bên trong nàng không còn hỗn loạn nữa và từ từ diệu đi khi này hắn cũng cảm nhận được trong cơ thể hắn xuất hiện 2 nguồn sức mạnh Băng, Hoả làm hắn cảm thấy dễ chịu mệt mỏi và ngủ thiếp đi.
. . . .
"Hic hic". Lâm Chỉ Nhược hiện tại một thân trần truồng ôm chân mà khóc. Bên cạnh nàng Tử Thiên cũng cả người trần truồng nhưng vẫn còn nằm ngủ.
Nghe thấy tiếng khóc hắn liền mở mắt ngồi dậy thấy Lâm Chỉ Nhược đang ngồi ôm chân co rút ánh mắt đỏ hoe. Thấy vậy hắn quay sang ôm nàng vào lòng nói.
"Tình huống nguy cấp nên t---". Chưa kịp giải thích hết câu thì đã bị cắt lời.
"Ta hiểu công tử vì cứu ta nên ta sẽ không trách hay hận ngươi đâu". Tuy nàng nói thế nhưng nước mắt vẫn rơi.
Thấy vậy hắn liền ôm nàng chặt hơn và nói.
"Ta sẽ chịu trách nhiệm, nàng sẽ đồng ý làm vợ ta chứ cả đời này ta sẽ thương yêu nàng".
Nghe hắn nói ánh mắt nàng trở nên long lanh và nhìn hắn rung rung nói.
"Thật ư, thiếp đồng ý. Chàng sẽ không bỏ rơi thiếp chứ".
"Sẽ không. Ta sẽ yêu thương nàng cả đời". Hắn chiều chuộng nàng nói.
"Phu quân~ưm~". Nàng nghe vậy liền lao vào đè hắn nắm xuống và hôn hắn 2 chiếc lưỡi bắt đầu cuốn lấy nhau một nụ hôn thật ẩm ướt một hồi lâu sau 2 người mới chịu tách bờ môi ra.
"Thật to, phu quân để thiếp hầu hạ chàng". Tay của nàng cầm lấy tiểu huynh đệ của hắn sau đó nàng khom người xuống ngậm lấy cái lưỡi của nàng cuốn lấy dương vật của hắn vừa miệng nàng điêu luyện mút lấy.
"Ah~". Hắn không kiềm chế nổi và rên lên một tiếng xong nói
"sao nàng lại điêu luyện như vậy".
"Hi hi, là thiếp học từ một quyển sách trong thư phòng của sư phụ". Nàng che miệng cười nói.
"Nàng dám làm ta phát ra âm thanh như thế xem ta trừng trị nàng". nói xong hắn đè nàng xuống hai tay banh hai chân nàng dang ra xong liền lấy dương vật của mình đâm sâu vào âm đạo của nàng và di chuyển.
"Ư~ư~ư~phu~quân~đừng~ư~mạnh~bạo~ư~ư~như vậy nó rách mất thiếp chết mất ư ư ư~~ ". Hắn di chuyển quá nhanh làm Chỉ Nhược nàng rên rỉ xin tha không ngừng.
"Ah~ah~ah~ thiếp sướng". Nàng rên rỉ với vẻ mặt sung sướng nói.
"Chúng ta đổi tư thế nàng ngồi dậy quỳ xuống quay mông về phía đây".
Nàng nghe hắn nói liền làm theo lời hắn.
"Bóp". Hắn vỗ vào mông nàng một cái sau đó cầm dương vật tiến vào phía sau của nàng.
Bạch bạch bạch bạch bạch bạch những âm thanh da thịt va chạm vang lên nhưng nó cực kỳ gợi dục.
" Ư ư ư ư ư~~ đây là tư thế gì cũng quá thần kỳ đi phu quân thiếp sướng quá ư~ư~ư~~ nhanh nữa đi chàng ah ah ah~". Chỉ Nhược bây giờ đang đắm chìm trong khoái lạc rên rỉ không ngừng.
"Ta sắp ra rồi đây~h~~". Một dòng tinh dịch ấm nóng trực tiếp phóng vào sâu bên trong âm đạo của nàng.
"Thiếp cũng ra rồi đây Ahhhh~~". Nàng nói xong rên lên một âm thanh cao vót và cơ thể bắt đầu co giật nàng nằm ngửa xuống âm đạo bắt đầu chảy ra một thứ nước màu trắng đục.
Xong nàng mệt quá ngủ thiếp đi miệng vẫn còn nó nhỏ "Tử Thiên chàng đừng bỏ rơi thiếp". Hắn nghe vậy liền hôn nhẹ lên môi nàng sau đó dùng áo choàng đắp lên cơ thể nàng.
. . . .