Chương 12: Nguy hiểm đi qua

"Keng! Phát động ngẫu nhiên nhiệm vụ sống sót khỏi lục giai yêu thú Long Xà

Phần thưởng: 5000 điểm hối đoán, vòng quay may mắn x1 (Giết được lục giai yêu thú phần thưởng x10, tu vi tăng lên 1 đại cảnh giới).

Thất bại: Chết! ".

"ầm ầm"---

"Nhanh như vậy đã đuổi kịp ch---"

"Không tốt!"

"Dịch chuyển!". Hắn đột nhiên cảm thấy nguy hiểm cực độ nên lập tức dùng dịch chuyển tránh sang một bên.

"Khass---xèo xèo". Con Long Xà hướng về phía bọn hắn phun nọc độc, dịch độc vừa tiếp xúc mặt đất lập tức tan chảy một mảng lớn bốc lên làn khói đen với mùi tanh nồng.

Thấy mặt đất vẫn tiếp tục tan chảy hắn trong lòng khiếp hãi, cũng may theo bản năng hắn đã tránh sang một bên nếu không ngay cả xương cũng chẳng còn.

"Chết tiệt! Ta tìm cách cầm chân nó nàng mau chóng trốn thoát khỏi đây". Hắn triệu hoán thanh đoản đao và nói.

"Không, thiếp không đi! Có phải chết thì chúng ta cùng chết!". Chỉ Nhược nắm chặt tay hắn kiên định nói.

"Xì xì". Con Long Xà ánh mắt chăm chú hướng bọn hắn.

"Nha đầu này...ai nói sẽ chết chứ in ta có biện pháp thoát đi, nàng vào trở vào tiểu thế giới giới chỉ đi!". Hắn biết Chỉ Nhược nàng không thể nào bỏ hắn mà trốn thoát một mình nên hắn liền không để nàng nói lời nào trực tiếp thu vào tiểu thế giới chỉ và hướng con Long Xà phát động công kích.

"Vượt qua giới hạn"

"Gia tốc thời gian x10"

"Dịch chuyển". Hắn dịch chuyển về mạng phải con Long Xà, nhấc lên thanh đoản đao hướng mắt phải nó đâm tới.

"Keng!". Tiếng kim loại va chạm vang lên.

Nhìn thanh đoản đao đâm trúng tấm vảy bên cạnh mắt phải con Long Xà trong lòng khẽ run lên.

Hắn đâm trượt? Không, không phải trượt mà là con Long Xà tốc độ phản ứng quá nhanh trong nháy mắt nó đã cảm ứng được và tránh né xong nó lập tức phản công.

"Vụt~". Nó quật đuôi về phía hắn tiếng xé gió vang lên.

"Ầm ầm!". Tiếng những gốc cây bị đập nát vang lên, đuôi nó đập về phía hắn nhưng thân ảnh của hắn ở đó đã biến mất.

Hắn vẫn ở trong phạm vi gia tốc thời gian nên đã tránh thoát khỏi cú quật đuôi tử thần kia.

"Đáng chết! Tốc độ phản ứng của nó nhanh như vậy". Hắn dùng dịch chuyển tránh thoát một khoảng an toàn và không khỏi cảm thán trước tốc độ phản ứng của nó mà thốt lên.

"Rít~,Khass". Nó rít lên và hướng phía hắn phun dịch độc.

"Dịch chuyển x2"

Hắn dùng dịch chuyển tránh thoát khỏi dịch độc của con Long Xà và tiếp tục dùng dịch chuyển hướng trên đầu con Long Xà nhấc lên thanh ngân hồn đao tiêu đâm xuống.

"Keng!". Một lần nữa tiếng kim loại va chạm vang lên.

"Cứng quá!". Nhìn xuống thanh ngân hồn đao tiêu không gây nổi cho nó một vết trầy xước mà thốt lên.

Lớp vảy của nó quá cứng tác động vật lý của hắn hiện tại không thể nào gây sát thương được với nó.

"Hoả long chưởng!". Hắn thu ngân hồn đao tiêu về hành trang hai tay bắt đầu vận pháp kỹ. Một đạo ảnh hoả long bay lượn quanh 2 cánh tay của hắn bắt đầu phóng xuống đầu Long Xà.

"Ầm!". Một vụ nổ vang lên khi đạo ảnh hoả long va chạm xuống đầu con Long Xà, ngọn lửa màu vàng phừng cháy lên xung quanh và làn khói trắng bắt đầu bao phủ lấy xung quanh che đậy thân ảnh con Long Xà.

"Chết tiệt! Địa cấp công pháp liền phản phệ và tiêu hao lớn như vậy một chiêu liền tiêu hao hơn 1 vạn linh lực!". Hắn nhìn 2 cánh tay bắt đầu run rẩy lên và thanh linh lực chỉ còn 6200/28000 nặng nề nói.

"Kettttt!". Con Long Xà kêu lên âm thanh thật chói tai vang khắp một mảng rừng, làn khói trắng theo luồng xung kích ấy lập tức tản đi hết lộ ra thân ảnh con Long Xà và dường thân thể của nó chẳng bị tổn hại gì.

"Đáng chết! Khoảng cách lớn như vậy. Xem ra ngay từ đầu ta đã chẳng có cơ hội nào rồi". Nhìn thấy con Long Xà chẳng bị tổn hại gì và hai cách tay đang run run hắn bất lực nói. Vì mật độ cơ thể của hắn chưa đủ mạnh để có thể dùng địa cấp pháp kỹ nên bị phản phệ.

Từ lúc bắt đầu chiến đấu tới lúc này chỉ vài chục cái hô hấp mà hắn đã tiêu hao hết

7-8 phần linh lực rồi cộng với 2 cánh tay đang bị phản phệ mà run rẩy không chút khí lực xem ra hắn phải bỏ mạng ở đây rồi.

"Rốnggggggg!". Một tiếng rống cực lớn của loài yêu thú mạnh mẽ nào đó vang khắp trời, mặt đất cũng run chuyển từng cơn giống như bước đi của một thứ gì đó thật khổng lồ.

"Xào xạc". Con Long Xà không hiểu vì sao quay đầu điên cuồng bỏ chạy.

"Bỏ chạy? Vì tiếng rống đó? Xem ra ta cũng phải nhanh chóng thoát khỏi chỗ này thôi". Hắn thấy con Long Xà bỏ chạy chắc chắn là vì tiếng rống đó, nếu bây giờ hắn không rời đi chỗ này thì chắc chắn cái chết sẽ đến với hắn.

"Dịch chuyển!". Hắn xoay người hướng về phía nam mà đi.

"Keng! Đã hoàn thành ngẫu nhiên nhiệm vụ phần thưởng đã được đưa tới hành trang".

. . . .

"Ào ào".

"Bây giờ xem như đã an toàn đi". Từ lúc hắn thoát đi tới giờ cũng hơn nửa canh giờ và hiện tại hắn đang ở bên cạnh một con thác.

Cảm thấy đã an toàn hắn nâng lên tiểu thế giới giới chỉ thả Chỉ Nhược ra ngoài, ngay lập tức nàng ôm chầm lấy hắn và khóc lên.

"Oa oa...ch chàng không bị sao chứ..hic--". Chỉ Nhược vừa khóc vừa sờ soạng thân thể hắn xem hắn có thương tổn gì không.

"Nàng đừng khóc, ta không sao chỉ là tổn hao lượng lớn linh lực thôi". Hắn sờ đầu nàng ôn nhu nói.

"Hic, thật sao..vậy thì tốt quá nhưng mà con Long Xà kia thế nào, chàng đánh bại nó?". Chỉ Nhược nhìn hắn không làm sao hết an tâm phần nào nhưng nàng vẫn thắc mắc con Long Xà kia.

"Nó bỏ đi rồi".

"Bỏ đi rồi?".

Hắn liền kể cho nàng những chuyện đã xảy ra.

"Tiếng rống làm cho con lục giai yêu thú sợ hãi bỏ chạy chắc hẳn là bát giai yêu thú Đại Địa Cự Viên đi". Trước kia nàng từng nghe sư phụ mình nói qua bá vương của nguyên sơ đại lâm chính là một đầu bát giai yêu thú Đại Địa Cự Viên và không ít tu sĩ Độ Kiếp tìm nó khiêu chiến và phải bỏ mạng.

"Bát giai yêu thú...ta không biết là may mắn hay xui xẻo nữa, mới sáng gặp đã bao nhiêu phiền phức rồi, haiz". Hắn cau mày không biết nói gì hơn thở dài nói.

"Thôi không nói chuyện này nữa chúng ta vẫn đi làm nhiệm vụ thì hơn ở lâu trong đây không tốt". Hắn nghĩ nghĩ sau đó nói.

"Nghe chàng...đều đã đi tới khu thác nước này chúng ta đi thêm một đoạn ngắn nữa là tới". Chỉ Nhược nghe vậy liền đồng ý, nàng nhìn xung quanh xong nói.

"Vậy chúng ta đi thôi". Hắn nói xong đi tới ôm eo của nàng và dịch chuyển sang bên kia thác nước và tiếp tục đi.

Vì lúc nãy chiến đấu và di chuyển đi hắn đã dùng hết 9 phần linh lực rồi nên không thể lãng phí linh lực tiếp được nữa. Nên bọn hắn đành phải đi bộ đến Hắc Thạch Sơn và hắn phải dùng thời gian này để phục hồi linh lực.

"Tới nơi rồi, bầy tam giai Hoả Hùng chắc hẳn chỉ quanh đây thôi". Chỉ Nhược nhìn dãy núi đá đen trước mặt nói.

Hai người bọn hắn bắt đầu tăng cường cảnh giác và đi thám thính xung quanh tìm bầy yêu thú Hoả Hùng.

. . . .