Chương 3: Quái vật xuất hiện

Đúng lúc này, một thanh âm như chuông đồng vang lên trong đầu tất cả mọi người.

[Chúc mừng các người chơi ... Ta là Địa Cầu Chưởng Khống Giả, phố đi bộ Bùi Việt đã được ta cải tạo thành một trò chơi thử thách khả năng sinh tồn của các ngươi ... trò chơi sẽ tiến nhập trong vòng 5 phút nữa ... đây là nguy cơ cũng là cơ hội để các ngươi mạnh lên ... hãy chuẩn bị kỹ càng để nghênh đón đi]

“ Cái quái gì ?”

“ Chuyện gì xảy ra ? Ngươi có nghe thấy thanh âm đó không ?”

“ Địa Cầu Chưởng Khống Giả ? thử thách sinh tồn ?”

Thanh âm kỳ quái xuất hiện trong đầu làm tất cả mọi người trên phố đi bộ Bùi Việt đều ngẩn người ra, bọn họ chưa bao giờ gặp tình trạng này trước đây, một cảm giác nguy cơ bao phủ tất cả mọi người.

“ Ngươi có nghe thấy thanh âm đó không ?”

“ Có ... có ... ta nghe thấy”

“ Cái gì ... giống như nói thử thách gì đó”

“ Là như vậy ... một người tự xưng là Địa Cầu Chưởng Khống Giả gì đó ... muốn thử thách chúng ta”

“ Đúng ... đúng ... cái gì mà năm phút nữa sẽ bắt đầu”

“ Có camera không ? Tìm camera đi ... Chúng ta phải không đang tham gia gameshow thực tế ?”

“ Ha ha ha ... đông người như vậy, gameshow này cỡ bự à”

“ Ta muốn lên tivi ... ha ha ha”

Đa phần mọi người đều hơi run nhưng cũng có nhiều người cười nói vui vẻ, đang chờ đợi phần kịch tính sắp đến.

“ Làm sao thanh âm có thể vang lên ở trong đầu tất cả mọi người được ? ... có phải trong truyện khoa huyễn hay tu tiên Trung Quốc đâu?”

“ Nơi đây sắp bị biến thành đấu trường sao? ... có thấy gì thay đổi đâu ... chắc trò lừa bịp rồi”

“ Nơi này thật kỳ quái ... thôi, thà tin là có còn hơn là không tin ... ta đi trước”

Nhiều người hơi nhát, lúc này vội vã đi ra khỏi phố đi bộ, đặc biệt là những người dẫn theo con nhỏ, bọn họ nhanh chóng dắt díu nhau rời khỏi, quá đông người đi lại phút chốc sinh ra cảnh tượng chen lấn.

Lan Anh nhìn qua đám người Tây lúc này vẫn ngồi tại chỗ, hơi tỏ vẻ lo lắng nói: “Các bạn nghĩ có thật xảy ra không?”

Một gã trai Tây nghe Lan Anh nói vậy thì cười xòa.

“ Kiểu như thế này chúng tôi gặp khá nhiều ở Mỹ rồi, không còn xa lạ gì ... ở Việt Nam chắc hơi hiếm nên làm nhiều người hoảng, cô có thấy có người nước ngoài nào bỏ đi đâu?”

Lan Anh nhìn quanh thì thấy quả thật như vậy, đám người Tây vẫn túm tụm ngồi nói chuyện, nhiều người còn cụng ly chúc mừng.

“ Happy New Year ... cheer ...”

Lan Anh lúc này cũng đỡ lo hơn, nàng nhìn đồng hồ, thời gian đã đến gần.

Năm mươi giây ... bốn nươi giây ... hai nươi giây ... mười giây ... năm giây ... một giây.

Cho đến một giây cuối cùng kết thúc, Lan Anh nhìn quanh cũng không thấy gì phát sinh, nàng cười cười thầm trách bản thân sao mà nhát quá.

“ Á ... quái vật ... cứu tôi”

Đúng lúc này, tiếng kêu thảm thiết vang lên làm tất cả mọi người không khỏi giật mình, ngay cả đám người Tây cũng dừng hẳn ngôn hoan.

“ A ... A ... tránh ra khỏi ta ... A ... cứu ...”

“ A ... A ...A ... cứu”

Tiếng hét thảm một lúc một nhiều, Lan Anh lúc này sắc mặt đã trắng bệch, nàng dáo dác nhìn xung quanh để xem đã xảy ra chuyện gì, nhưng một cảnh tượng khủng khiếp làm nàng không khỏi lùi lại.

Một quái vật hình dáng gớm giếc, da tróc thịt bong, ngũ quan vặn vẹo nhào đến một nữ phục vụ bia Sài Gòn, hai bàn tay trơ xương nắm chặt lấy cô nàng sau đó nhe răng cắn xuống cái cổ trắng mịn.

“ A ... Không ... cứu ta ...”

Cô nàng phục vụ viên chỉ kịp kêu hoảng lên nhưng cái cổ của nàng đã nhanh chóng mất một mảng thịt lớn, máu tươi chảy ra xối xả, xem ra không thể sống nổi.

Con quái vật nhai nhòm nhoàm rồi nuốt xuống, sau đó dường như chưa đã thèm lại bắt đầu cắn xuống thân thể của cô gái.

“ Oh my god ... my god ... là zombie ... zombie”

“ Sao lại có thể ... sao lại ... oh fuck”

Đám người tây lúc này mặt người nào người nấy đã trắng bệch nhưng chưa kịp bỏ chạy đã có người bị quái vật tiếp cận.

“ No ... No ... go away ... Ah ... Ah ... help me ... help”

Một gã trai Tây còn khá trẻ bị một con Zombie nhảy lên lưng, cậu chàng dùng hết sức bình sinh hất nó xuống nhưng cuối cùng vẫn bị nó cắn ngay cổ, kéo xuống một miếng thịt.

Ở bên cạnh, cô bạn gái tóc vàng xinh đẹp muốn cứu lấy bạn trai nhưng bị một con zombie khác đang bò dưới đất nắm lấy chân, kéo mạnh làm nàng ngã nhào xuống. Con zombie nhanh chóng nhảy bổ bên người nàng rồi thỏa sức cắn xé.

Lan Anh kinh hoảng vì một con zombie đang ra sức chạy nhanh về phía nàng, nàng muốn chạy nhưng bàn chân dường như không nghe theo ý mình.

“ Lan Anh, chạy mau”

Cậu bạn thân Thế Minh thấy vậy, nắm lấy tay Lan Anh rồi cả hai chạy ngược về phía sau. Tuy nhiên tốc độ của con zombie nhanh vô cùng, chẳng mấy chốc đã đến sau lưng hai người, hai bàn tay xương xẩu nhọn hoắc nắm lấy Thế Minh ghì xuống.

“ A ... buông ra ... cút đi ... A ...”

“ Thế Minh ... không ... không”

Thấy Thế Minh bị con zombie đè dưới đất cắn xé, Lan Anh nước mắt chảy ròng trên má, thân hình run rẩy nhưng không biết cách gì cứu giúp bạn thân.

“ Hắn không cứu được nữa, đi mau nếu không là chết hết”

Một gã đàn ông người Tây, thân hình vạm vỡ, râu ria xồm xoàm, nắm lấy bàn tay Lan Anh kéo đi.

Lan Anh nặng 52 kg nhưng bị người đàn ông nhấc bổng như không làm nàng không khỏi ngạc nhiên.

“ Ông là ...”

“ Ta tên Samuel là cựu thành viên SEAL Team 6, hãy tin ta, chúng ta nhanh rời khỏi đây, những quái vật này không bình thường” người đàn ông thần sắc nghiệm trọng, vừa chạy vừa nói.

“ Dạ vâng”

Lan Anh gật đầu nói, cảnh tượng khủng khiếp như địa ngục nãy giờ đã làm nàng sợ mất mật, một nàng sinh viên năm 2 như nàng quả thật không thể tiếp nhận nổi.