Chương 29: Thần Vực mở rộng

“ Mở ra bảng thông số của ta”

[Vâng thưa ngài]

Lâm Phàm ý thức vừa động, một bảng thông số lập thể ngay lập tức xuất hiện trước mặt, điều này không làm hắn ngạc nhiên bởi vì bất cứ Bán Thần nào cũng có bảng thông số này.

[Chủ Thần Vực: Lâm Phàm – Bán Thần LV 3]

[Thần danh: Vadathragna]

[Thần xưng: Đại Lâm chi Thần]

[Thần hỏa: chưa nhóm lửa]

[Thần cách: không]

[Thần chức: rừng cây, núi cao, gió lớn]

[Thần quốc: chưa thành lập]

[Giáo phái: tộc Orge Mara tổ giáo]

[Tín đồ: tộc Orge Mara]

[Diện tích Thần Vực: 40,000 kilomet vuông]

[Điểm tín ngưỡng: 4759]

[Điểm cải tạo: 0]

“ Ồ ... điểm cải tạo là cái quỷ gì, từ trước giờ đâu có”

Lâm Phàm kinh ngạc vạn phần khi thấy trong bảng thông số Thần Vực của hắn lại xuất hiện thêm 1 dòng là điểm cải tạo.

“ Điểm tín ngưỡng tăng mạnh cùng với một thông số mới ... không lẽ đây chính là bàn tay vàng của người xuyên việt ... xem bộ ta sắp phát tài thật rồi a ... ha ha ha”

Lâm Phàm vẻ mặt không giấu được vui sướng cười lớn.

Cánh rừng rộng lớn dường như cảm nhận được chủ nhân đang vô cùng vui vẻ nên cũng rung rinh cành lá, sung sướng reo hò theo.

“ Các con, Vĩ đại Thần Vadathragna đang chăm chú nhìn chúng ta, tất cả thành tâm cầu nguyện”

Trưởng lão Ganarok nghiêm nghị nói, phút chốc thanh âm cầu nguyện lớn hơn trước nhiều lần.

“ Được rồi ... đã có điểm tín ngưỡng nên kích hoạt Thần Tích rồi”

“ Ta là Đại Lâm Chi Thần Vadathragna, ta ra lệnh mở rộng vùng thiên địa này lên gấp đôi”

[Vâng thưa ngài]

Lâm Phàm vung ra hai tay, một cỗ vô tận vĩ lực bao trùm toàn bộ mảnh thiên địa, trong nháy mắt cả thiên địa mở rộng ra gấp hai lần trước kia.

“ Vĩ đại Thần Vadathragna đã hiển linh ... ngài đã vì đám hèn mọn chúng con mà mở rộng đất trời ... chúng con đội ơn Vĩ đại Thần Vadathragna”

“ Chúng con đội ơn Vĩ đại Thần Vadathragna”

Trưởng lão Ganarok cùng tộc nhân vô cùng kích động nhìn một màn Thần tích xảy ra trước mắt, theo như lịch sử trong tộc ghi lại, lần Thần Tích cuối cùng là khoảng 300 năm về trước. Bọn họ trong đời có thể nhìn thấy một lần Thần Tích chính là thiên đại cơ duyên.

“ Hao tốn 4000 điểm tín ngưỡng rốt cục đã tăng lên Bán Thần LV 4 ... phải cần 5000 điểm tín ngưỡng mới lên được LV 5 ... phải đến Bán Thần LV 9 mới đủ điều kiện nhen nhóm được Thần hỏa ... gánh nặng đường xa a” Lâm Phàm nhìn lên bảng thông số lập thể, nhàn nhạt nói.

[Chủ Thần Vực: Lâm Phàm – Bán Thần LV 4]

[Thần danh: Vadathragna]

[Thần xưng: Đại Lâm chi Thần]

[Thần hỏa: chưa nhóm lửa]

[Thần cách: không]

[Thần chức: rừng cây, núi cao, gió lớn]

[Thần quốc: chưa thành lập]

[Giáo phái: tộc Orge Mara tổ giáo]

[Tín đồ: tộc Orge Mara]

[Diện tích Thần Vực: 80,000 kilomet vuông]

[Điểm tín ngưỡng: 759]

[Điểm cải tạo: 0]

Thần Vực mở rộng gấp hai lần, hàng loạt động thực vật cũng vì thế xuất hiện, trong nháy mắt, hệ sinh thái của Thần Vực đã trở nên vô cùng phong phú. Trong rừng, các loài động vật tung tăng chạy nhảy, dưới biển các loài cá bơi lội thành đàn.

“ Chúng ta sống rồi a”

“ Đội ơn Vĩ đại Thần Vadathragna”

“ Đội ơn Vĩ đại Thần Vadathragna”

Trưởng lão Ganarok cùng tộc nhân vô cùng kích động khi nhìn thấy các loài động vật đã xuất hiện.

Theo như các thế hệ trước kể lại, khoảng 100 năm trước, các tài nguyên trên rừng và dưới biển còn rất phong phú nhưng bỗng một hôm có một thế lực thần bí xuất hiện, đã cướp đoạt hết tất cả. Kể từ đó, làng Mara chìm vào bóng tối bất tận.

“ Được rồi, các ngươi an ổn mà sống đi, cho dù không thành Thần được ta cũng sẽ chăm sóc tốt cho các ngươi”

“ Trở về chủ thế giới”

Lâm Phàm nhàn nhạt nói sau đó vung tay lên, hắn ngay lập tức biến mất trong Thần Vực, trở lại trên giường của mình.

Nằm ở trên giường, nghĩ đến thứ hai phải quyết định có đăng ký thi Đại học hay không hắn lại cảm thấy vô lực. Một cảm giác mệt mỏi kéo đến, hắn lập tức chìm vào giấc ngủ.

Lâm Phàm ngủ một hơi đến chiều, khi hắn tỉnh lại thì cha mẹ hắn cũng đã về nhà.

“ Tiểu Phàm, xuống ăn cơm con”

Thanh âm Lê Như Hoa ở dưới nhà vang lên văng vẳng.

“ Dạ con biết rồi”

Lâm Phàm đi xuống nhà, ngồi vào bàn cơm có cha và mẹ của hắn đang chờ sẵn.

Lâm Phàm nhìn trên bàn, mấy món ăn này là do mẹ hắn làm mà không phải Alicia, khiến hắn không khỏi thấy vui, đã lâu hắn không được ăn món ăn mẹ nấu rồi.

“ Ăn từ từ thôi con” Lê Như Hoa thấy Lâm Phàm ăn lấy ăn để thì cười nói.

“ Ưm ... Mẹ nấu món ăn là ngon nhất”

Lâm Phàm vừa nhai vừa nói, ký ức kiếp trước kiếp này trộn lẫn làm hắn không khỏi viền mắt cay cay, hắn bất giác đưa tay chùi chùi nước mắt.

“ Cái thằng này, mẹ nấu ngon đến nổi xúc động dữ vậy sao ? Vậy ăn nhiều một chút” Lê Như Hoa cười khanh khách, gắp một miếng sườn chua ngọt cho Lâm Phàm.

“ Cám ơn mẹ”

Lâm Phàm nhìn cha và mẹ mình, trong lòng không khỏi mỉm cười.

“ Có cha mẹ thật là tốt”

Lâm Phàm nhận ra cha mẹ hắn còn rất trẻ, trông giống như mới hai mươi tuổi mà thôi, con người thế giới này đủ 16 tuổi đã là Bán Thần nên tốc độ lão hóa vô cùng chậm. Tuổi thọ là 1000 năm nên đến khoảng bốn năm trăm tuổi mới là tuổi trung niên, cha mẹ của hắn hiện giờ vẫn ở độ tuổi thanh xuân phơi phới.

“ Không trách nhân loại thế giới này đã vượt quá trăm ngàn tỷ người, có thời gian nhiều như vậy không tạo thêm con cái thì làm gì” Lâm Phàm âm thầm cảm thán.