Chương I.
CUỘC CHẠM TRÁN BẤT NGỜ
Yêu Hồ nhướng hàn lông mày kiếm, nhếch nhẹ môi tỏ vẻ ko hài lòng, cái điệu bộ quen thuộc mà mỗi lần hắn nhìn vào hồ nước tự soi gương mình, hắn thở dài và u uất nói:
- " Cuộc đời ta phải chăng thật đáng tiếc nếu rơi vào tay một phụ nữ nào đó hay sao? phải thật luôn giữ mình mới đc"
Nói xong hắn hắn đứng dậy phủi nhẹ quần áo, phe phẩy cái quạt trong tay, nhẹ nhàng thi triển Truy Phong Hóa Ảnh lướt đi trên mặt hồ, phải vội đến kịp ký túc xá để chuẩn bị cho kỳ nhập học sắp tới.
Tộc Yêu Hồ gần như đã tuyệt chủng trong 100 năm trở lại trước sự xua đuổi của con người. Chúng đc biết đến như loài động vật gian xảo, dụ dỗ và quyến rũ các thiếu nữ/ trai tơ và hút lấy sinh lực để bổ sung tinh huyết và yêu pháp của chúng.
Cũng có người nói chủng tộc Yêu Hồ là một loài rất tình cảm, trung thành và gắn bó với con người, chúng đã từng hi sinh rất nhiều để bảo vệ loài người khỏi các cuộc tấn công của yêu ma khác. Nhưng truyền thuyết cũng là truyền thuyết, ko ai xác nhận đc sự thật trừ chính tổ tiên của họ.
Youko đang di chuyển sắp đến dc bờ bên kia thì bổng dưng có một làng sóng âm bất ngờ tập kích đánh mạnh vào phía vai trái, đánh bật hắn theo vòng cung xoay nhẹ 2 vòng trên không sau đó youko mới kịp tỉnh táo thuận thế đạp nước lui về phía bờ sông. Với khứu giác cực kỳ nhạy bén của yêu hồ, youko đã phát giác đc kẻ nào đánh lén mình, hắn dùng Tụ Khí để làm sạch bụi trên người và vết thương nhẹ bên vai trái, sau đó hắn mỉm cười như có như ko nói:
" Vạn Niên Trúc, thật uổng công ngươi tu hành đã vạn năm, lại đi đánh lén kẻ Nhất Vĩ như ta sao?"
Đáp lại lời hắn là một bài sáo trúc Thanh Tẩy Kinh, có tác dụng như một liều thuốc an thần đưa con người ra khỏi thất tình lục dục của thế gian, cũng như một liều thuốc trị bệnh. Nhưng đáng tiếc đây ko phải hoàn toàn là một bài Thanh Tẩy Kinh, mà bên trong là còn chứa điệu Cầu Hồn.
" Trúc Ảnh Lăng Vân"
Nhìn thấy như Yêu Hồ bị chìm đắm trong khúc nhạc, Vạn Niên Trúc thi triển tuyệt kỹ nhất kich tất sát của mình, hắn nhẹ nhàng di chuyển qua lại trên thân trúc bìa rừng, hạ trên ko trung xuống một đường vẻ tuyệt đẹp giữa ánh trăng, ngay tích tắt mũi sáo chạm vào người yêu hồ thì bỗng nhiên yêu hồ biến mất, bỗng nhiên nghe tiếng hét từ đằng sau:
" Cuồng Phong Nhận Quyển"
Từ đằng sau 1 cơn phong nộ đánh vào người của Vạn Niên Trúc, nếu như trúng đòn này, chắc chắn Hắn ko chết cũng trọng thương.
Quả nhiên đòn đánh trúng thẳng vào Vạn Niên Trúc nhưng chỉ đánh bật hắn xuống đất mà ko như dự đoán là một đoàn tất sát. Chiếc quạt theo đường Nhận Quyển quay trở ngược về tay của Youko yêu hồ.
Tuy vẻ ngoài cợt nhả nhưng Youko đặc biệt rất đa nghi và cảnh giác, ngay khi khúc nhạc vang lên hắn đã lén sử dụng Phân Thân Thuật chờ đợi đối phương lộ diện rồi.
Vạn Niên Trúc xoay người bật dậy nhảy về phía sau, lúc này mới hiện ra là một nam tử cao ráo tuấn tú, mày rậm mắt to nhưng khuôn mặt đầy lạnh lùng.
" Tại sao lại ko giết ta?"
Youko với điệu cười như có như ko quen thuộc trả lời:
" Đây là trả lễ cho ngươi, nếu như ngươi thật sự muốn giết ta, với ẩn thuật của ngươi chỉ cần chờ đợi ta tiếp đất tung đòn vừa rồi đã khiến ta trọng thương rồi".
Vạn Niên Trúc cười to, khuôn mặt trở nên cực kỳ nghiêm túc như gặp đối thủ thật sự, từ khi hắn ý thức đến h đã chưa một lần sảng khoái như thế. 2 tay đập mạnh lên người tỏ thế chuẩn bị đánh, nhìn lên thì bỗng nhiên Youko đã di chuyển về phía xa làm hắn ngơ ngác, để lại giọng nói:
" Hẹn gặp lại"
---Hết---
Vạn Niên Trúc: Cây trúc vạn Năm
Nhất vĩ: một đuôi, đuổi của loài yêu hồ tượng trưng cho số năm tu hành, mỗi một đuổi là 1 trăm năm
p/s:
Youko:
Xuất Thuân: Yêu Hồ
Tuổi: 16
IQ: 200
Xuất xứ: ko rõ