Chương 192: Ngươi tìm hắn?

Bạch Phong Hoa nhìn khắp nơi, quả thật không có người.Hỏa Hề trưởng lão sắc mặt khó coi, khẽ ho khan một tiếng, lạnh giọng quát: ”Đệ tử Thanh Thu đường ở đâu?”

Thanh âm không lớn, lực xuyên phá cũng rất mạnh.Nháy mắt truyền khắp nhà đá.

“Dạ! Dạ!” Rốt cuộc, hai thiếu niên gầy yếu hoảng loạn chạy ra, khi thấy rõ người trước mắt thì bị dọa thiếu chút nữa xụi lơ xuống.Hỏa Hề trưởng lão! Đại nhân vật như vậy, làm sao có thể đến Thanh Thu đường của bọn họ?

“Thanh Thu đường chỉ có hai ngươi là đệ tử?” Hỏa Hề trưởng lão sắc mặt trở nên khó coi.

“Dạ, đúng vậy.” Hai đệ tử đều hơi gầy yếu, sợ hãi hành lễ sau gật gật đầu.

“Sao lại thế này? Ta nhớ rõ còn có hơn mười người.” Hỏa Hề trưởng lão giận dữ.

Hai đệ tử liếc nhau, biểu tình khó xử hiện lên trên mặt.

“Nói thật cho ta!” Hỏa Hề trưởng lão thật sự nổi giận.

“Bởi vì, bởi vì … Trưởng Lão Đường khác đến, đem các sư huynh đi.Chúng ta tư chất không tốt, cho nên …” Cho nên không có người muốn.Hai đệ tử tự nhiên không dám đem câu kế tiếp nói ra.Từ sau khi Thanh Thu Đường xuống dốc, trưởng lão Đường khác sẽ đến lấy người.Đem đệ tử tư chất tốt đều mang đi, liền còn lại hai người bọn họ.

“Vô liêm sỉ!” Hỏa Hề trưởng lão lửa giận ngút trời.Nếu là bình thường nàng ngược lại sẽ không như vậy không khống chế được, nhưng hôm nay trước mặt Bạch Phong Hoa xảy ra chuyện như vậy.Hai đệ tử chưa từng gặp qua bộ dạng Hỏa Hề trưởng lão tức giận, sắc mặt bị dọa thay đổi.

“Hỏa Hề trưởng lão bớt giận, điều này cũng không trách hai người bọn họ.” Bạch Phong Hoa khẽ mở miệng.

“Mấy lão già kia, thật sự rất không có quy củ.Không báo liền tới kéo người.” Hỏa Hề trưởng lão tức giận không nhẹ.Thanh Thu Đường xuống dốc, tùy tiện kéo người đi nàng cũng sẽ không trông nom.Vấn đề là hiện tại Thanh Thu Đường có trưởng lão rồi, hơn nữa nàng còn phải lấy lòng, có thể nào làm cho nàng không giận, “Ta lập tức tìm đệ tử về.”

“Không cần, Hỏa Hề trưởng lão, nhiều người thật ầm ĩ.Liền hai người bọn họ đi.” Bạch Phong Hoa mỉm cười, hơn nữa đệ tử đã ra ngoài, chính mình căn bản không hiếm lạ.

“Chuyện này?” Hỏa Hề trưởng lão khó xử.

“Có hai người bọn họ là được.” Bạch Phong Hoa cười lại cho thấy thái độ chính mình.

Hai đệ tử gầy yếu nhìn nhìn Bạch Phong Hoa, lại nhìn nhìn Hỏa Hề trưởng lão, không rõ sao lại thế này, lại càng không hiểu thân phận Bạch Phong Hoa.

“Hắn chính là tân nhậm trưởng lão Thanh Thu Đường.” Hỏa Hề trưởng lão phụng phịu hướng hai đệ tử tuyên bố nói, “Từ nay về sau, các ngươi dưới trướng Bạch trưởng lão làm việc cho tốt, hiểu không?”

Hai đệ tử hai mặt nhìn nhau, lập tức khôi phục lại tinh thần, lại cung kính hướng Bạch Phong Hoa hành lễ, “Tham kiến Bạch trưởng lão.”

“Được rồi, không cần đa lễ, các ngươi gọi là gì?” Bạch Phong Hoa đưa tay ý bảo hai người đứng thẳng.

“Như Phàm.”

“Kim Nguyên.”

“Như vậy đi.Hỏa Hề trưởng lão, ta làm quen nơi này một chút.” Bạch Phong Hoa hướng Hỏa Hề trưởng lão nói.

“Ừ.Lệnh bài ta cũng sẽ sai người đưa đến.Cần dược liệu gì gọi bọn họ mang ngươi đến sau núi.” Hỏa Hề trưởng lão khách khí nói.

“Đa tạ Hỏa Hề trưởng lão.”

“Không cần khách khí.” Hỏa Hề trưởng lão cười xinh đẹp.Hai đệ tử kia nhìn thật sự thiếu chút nữa tinh thần phân liệt.Gặp quỷ, không ngờ nhìn đến Hỏa Hề trưởng lão luôn luôn mặt lạnh như vậy khách khí, cười đến sáng lạn.

Hỏa Hề trưởng lão sau rời đi, Như Phàm cùng Kim Nguyên không được tự nhiên đứng tại chỗ không dám động, đều là hơi cúi đầu lấy khóe mắt dư quang nhìn Bạch Phong Hoa.

“Các ngươi …” Bạch Phong Hoa thản nhiên mở miệng, “Phía sau núi có Cỏ Phong Tình không?” Bạch Phong Hoa cũng không quên đại sự.

“A, bẩm trưởng lão có!” Như Phàm phục hồi tinh thần lại, vội vàng trả lời.

Bạch Phong Hoa nhíu mày, quả nhiên có, “Vậy hiện tại mang ta đi hái đi.” Bạch Phong Hoa lập tức nói.

Như Phàm do dự, khó xử nói: “Trưởng lão, Phong Tình thảo sinh trưởng ở phía sau núi trước cấm địa, chúng ta không thể tới gần.Cần thủ dụ chưởng môn mới có thể.”

Cấm địa? Bạch Phong Hoa trong lòng trở mình một cái xem thường.Như thế nào môn phái đều có cấm địa?

“Được rồi, trước mang ta làm quen nơi này.” Bạch Phong Hoa nhìn phòng ở, hai người luôn luôn tại nơi này, tro bụi che kín cũng không kỳ quái.

“Vâng.” Như Phàm gật gật đầu, mang theo Bạch Phong Hoa đi thăm Thanh Thu Đường.Mà Kim Nguyên còn lại cùng Bạch Phong Hoa bẩm báo dược thảo phơi ở sân.

Cũng không lâu lắm, phục sức của Bạch Phong Hoa, lệnh bài gì gì đó đều được đưa tới.Rất nhanh, trên dưới Dịch Phong phái biết Thanh Thu đường lại có chủ nhân, là một cao cấp luyện dược sư.Tin tức này giống như một viên đá đáp vào mặt hồ tĩnh lặng. Cao cấp luyện dược sư ý nghĩ như thế nào, tất cả mọi người đều biết.Trong lúc nhất thời đều tính toán cùng tân nhậm chủ nhân Thanh Thu Đường tìm cách tiếp cận.Sau đó Hỏa Hề trưởng lão lập tức dập nát mộng đẹp của mấy người này, lệnh cưỡng chế bất luận kẻ nào không được đi quấy rấy thanh tịnh trưởng lão Thanh Thu Đường, không cho phép quấy rầy Bạch Phong Hoa luyện đan.


Ở chỗ cao nhất của Dịch Phong phái.Chưởng môn Dịch Phong phái Hàn Dịch lẳng lặng khoanh tay mà đứng, nhìn phía dưới.

“Chưởng môn ..” Hỏa Hề xuất hiện phía sau Hàn Dịch.

“Giám sát chặt chẽ, ta không hy vọng phát sinh chuyện giống mười tám năm về trước. Bảo vệ tốt nàng.” Hàn Dịch nhẹ nhàng lên tiếng, uy nghiêm không thể kháng cự.

“Dạ, ta sẽ.” Hỏa Hề cắn môi, tự nhiên biết Hàn Dịch nói chuyện gì.Mười tám năm trước, có cường giả lặng lẽ xâm nhập Dịch Phong phái, giết chết trưởng lão Thanh Thu Đường.Mà Hỏa Hề không có để ý, Hàn Hịch nói ‘nàng’, chứ không phải ‘hắn’.

“Tốt lắm, đi xuống đi, ta tin tưởng ngươi sẽ xử lý tốt.” Hàn Dịch vẫy tay ý bảo Hỏa Hề đi xuống.

Hỏa Hề nhìn bóng lưng Hàn Dịch, lưu luyến không rời, còn muốn nói nhiều điều, sau lại cái gì cũng không có nói, yên lặng xoay người rời đi.Nàng hiểu tính cách Hàn Dịch, nếu mình còn nói nhiều, chỉ biết chọc Hàn Dịch tức giận.Nàng mất nhiều thời gian như vậy, nhiều tinh lực như vậy, cố gắng đi tới vị trí bây giờ, chính là hy vọng có thể đứng gần với Hàn Dịch nhất.Thật vất vả mới đạt được mục tiêu, chính mình lại làm sao có thể làm hỏng?

Đợi Hỏa Hề rời đi, Hàn Dịch ánh mắt lại nhìn về phía trên núi nhỏ kia.Nơi đó, đúng là vị trí Thanh Thu Đường.

Bạch Phong Hoa sao?

Nữ tử kinh diễm làm cho lòng người kinh hoảng kia, hóa thành bộ dạng nam tử đi vào Dịch Phong phái vì cái gì? Người của Bạch gia? Thư các bên kia tư liệu ghi lại cũng không có người này.Bên kia tư liệu thường xuyên cập nhập, cũng không có đề cập Nhạc Lâm quốc có một mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành như vậy.Xem ra phải cho người thư các điều tra một chút.

Nàng, rốt cuộc có mục đích gì?

Mặc kệ mục đích gì, nếu hiện tại trở thành người Dịch Phong phái, chính mình có trách nhiệm bảo vệ nàng.Tuyệt đối không cho phép chuyện mười tám năm trước phát sinh!

Hơn nữa, Bạch Phong Hoa này cũng thật thú vị.Thời điểm đùa Hỏa Hề, thật đúng là buồn cười.


Bạch Phong Hoa yên tâm thoải mái ở Thanh Thu Đường, tính kế bước tiếp theo nên đi như thế nào.Khi nào thì đi tìm chưởng môn muốn xin cái thủ dụ đi phụ cận cấm địa hái Phong Tình thảo thì tốt.

Cùng lúc đó, Bạch Thiên Kỳ đã trên đường quay trở về Nhạc Lâm quốc.Bạch Phong Hoa biến hóa nhanh chóng trở thành trưởng lão Dịch Phong phái, làm cho hắn giật mình không thôi.Không biết chủ mẫu biết được tin tức này, sẽ phản ứng thế nào.

Bạch Phong Hoa rất nhanh quen thuộc bố cục Thanh Thu Đường, nàng lựa chọn một gian phòng yên lặng nhất làm phòng ngủ.Người Hỏa Hề trưởng lão phái tới đưa rất nhiều đồ.Thái độ Hỏa Hề trưởng lão làm cho hai đệ tử còn sót lại của Thanh Thu Đường ‘thụ sủng kinh nhược’.Theo lúc đầu bọn họ ở Thanh Thu Đường cũng không náo nhiệt như vậy.

Bạch Phong Hoa đem chính đan dược mình luyện được liệt kê ra, chia làm ba bảy loại, chuẩn bị để ngày mai đi tìm chưởng môn.Những đan dược này đều là chính nàng sẽ luyện chế, đan dược phân cấp bậc từ chưởng môn, trưởng lão mới cho phép lấy ra.Ví dụ như đan dược sơ cấp, trưởng lão cho phép mới có thể lấy ra.Mà đan dược cao cấp nhất, tự nhiên là chưởng môn phê chuẩn mới có thể.Thậm chí có đan dược làm phần thưởng mới có thể phát ra ngoài.Bạch Phong Hoa làm điều này mục đích rất đơn giản, đi về phía chưởng môn lấy thủ dụ, đi phụ cận cấm địa hái Phong Tình thảo.

Sáng sớm hôm sau, Bạch Phong Hoa vội vàng luyện chế một lọ đan dược Mỹ Dung Nhan, kêu Kim Nguyên đưa cho Hỏa Hề trưởng lão, sau chính mình phải đi tìm chưởng môn.

Bạch Phong Hoa hiện tại phục sức cùng lệnh bài bên hông, đi trên đường mọi người nhìn thấy vừa xem liền hiểu thân phận của hắn.Trên đường đi gặp các đệ tử đều hướng Bạch Phong Hoa hành lễ, Bạch Phong Hoa đều mỉm cười gật đầu.

Điện phủ chưởng môn ở chỗ cao nhất, có đệ tử mang theo Bạch Phong Hoa đến cửa, để người thông báo.Bạch Phong Hoa lẳng lặng đợi.Cũng không lâu lắm, đã có người ra mời nàng đi vào.

Chưởng môn Hàn Dịch đã ở đại đường đợi Bạch Phong Hoa, khi Bạch Phong Hoa tiến vào thì Hàn Dịch mày hơi nhướng lên.

“Tham kiến chưởng môn.” Bạch Phong Hoa hơi hành lễ, không kiêu ngạo không siểm nịnh.

“Không cần đa lễ, Bạch trưởng lão mời ngồi.Không biết Bạch trưởng lão hôm nay tìm ta có chuyện gì?” Hàn Dịch trong con ngươi mang theo ý cười không dễ phát giác.

“A …Trình cho chưởng môn.Ta liệt ra đan dược sẽ luyện chế.” Bạch Phong Hoa đem chính danh sách mình viết ra, tiến lên đưa cho Hàn Dịch, thế này mới ngồi xuống.

Hàn Dịch nhìn danh sách Bạch Phong Hoa viết, càng xem càng kinh ngạc, Bạch Phong Hoa luyện chế đan dược không ngờ nhiều như thế! Hắn đương nhiên không biết Bạch Phong Hoa viết đây không phải toàn bộ! Nếu biết, chỉ sợ càng kinh ngạc hơn.

“Bạch trưởng lão, quả nhiên không tầm thường.” Hàn Dịch đem thu lại, “Như thế, đa tạ.”

“Không có gì.” Bạch Phong Hoa cười nhẹ, tuy là đang cười, nhưng Hàn Dịch lại cảm thấy không có ý cười gì.

Đây là cảm giác gì chứ? A, đúng rồi, là khoảng cách.Khoảng cách xa xôi.Bạch Phong Hoa thái độ đối với hắn tuy rằng thoạt nhìn không sai, kỳ thực vẫn là xa lánh.

“Ta hôm nay đến, còn có một chuyện muốn thỉnh chưởng môn cho phép.” Bạch Phong Hoa nói ra mục đích lần này tiến đến.

“Sao? Bạch trưởng lão cứ nói.” Hàn Dịch mỉm cười nói.

“Ta nghĩ thỉnh chưởng môn cho cái thủ dụ, đi phụ cận cấm địa hái Phong Tình Thảo.” Bạch Phong Hoa nói.

“A, đơn giản.Nên có.” Hàn Dịch đứng dậy, “Đi theo ta.”

Bạch Phong Hoa do dự xuống, vẫn đứng dậy đi theo phía sau Hàn Dịch.Toàn bộ đại điện, trống rỗng, trừ bỏ hai đệ tử thủ vệ bên ngoài, liền không có một bóng người.Xem ra chưởng môn là người thích thanh tịnh.

Hàn Dịch lướt đi ở phía trước, ống tay áo thật dài nhẹ nhàng theo thân thể đong đưa, trác tuyệt nói không nên lời.Bạch Phong Hoa theo ở phía sau, vẫn đang suy nghĩ chưởng môn người này, thực tế tuổi của hắn là bao nhiêu?

Hàn Dịch mang theo Bạch Phong Hoa đi tới thư phòng của hắn.Bạch Phong Hoa đánh giá thư phòng to như vậy bằng hai chữ: đơn giản.Kỳ thật đơn giản có chút quá đáng.Giá sách, bàn học, ghế dựa.Tiếp đó không có vật dụng gì nữa.

Hàn Dịch đi đến trước bàn học, trải rộng tờ giấy ra, thuận tay mài mực, chữ rồng bay phượng múa viết thủ dụ, nét mực sau dừng lại, liền cầm lên đưa cho Bạch Phong Hoa.

“Đa tạ chưởng môn!” Bạch Phong Hoa tiếp nhận, khách khí nói lời cảm tạ.

“Nên vậy.” Hàn Dịch mỉm cười, “Bạch trưởng lão nếu có việc cần giúp đỡ cứ mở miệng.Ngươi hiện tại đã là người Dịch Phong phái.”

Bạch Phong Hoa muốn nói lời cảm tạ, lại chợt nhớ tới một chuyện.

“Chưởng môn, thật sự muốn hỏi thăm ngươi.” Bạch Phong Hoa tay lấy thủ dủ về sao từ trong túi Càn Khôn móc ra một bức họa cuộn tròn.” Ta nghĩ hướng chưởng môn hỏi thăm một người.”

“Sao? Người nào?” Hàn Dịch lơ đễnh nhìn bức họa cuộn tròn trong tay Bạch Phong Hoa.

“Hắn, không biết chưởng môn gặp qua người này chưa?” Bạch Phong Hoa chậm rãi, thật cẩn thận đem bức họa cuộn trong mở ra.

Hàn Dịch không chút để ý nhìn bức họa cuộn tròn dần mở ra, thấy rõ người trên đó trong lòng căng thẳng! Mà con ngươi hiện ra một tia kinh ngạc, lập tức biến mất không thấy.

“Chưởng môn có gặp qua không?” Bạch Phong Hoa thế này mới ngẩng đầu nhìn Hàn Dịch, không có nhìn thấy trong mắt Hàn Dịch có khác thường.

“Chưa từng!” Hàn Dịch thản nhiên nói, “Người này là ai? Ngươi đang tìm hắn? Cùng hắn thất lạc?” Hàn Dịch cũng không chú ý tới, hắn không quan tâm chuyện người khác, không ngờ liên tục hỏi ra ba vấn đề.

“Đúng vậy, ta cùng hắn thất lạc.Hắn là người quan trọng hơn cả sinh mệnh ta.” Bạch Phong Hoa nghe được chưởng môn chưa từng thấy qua, trong lòng mất mát, thật cẩn thận thu hồi bức họa.

Hàn Dịch nhìn bức họa trong tay Bạch Phong Hoa, thản nhiên nói: “Như vậy đi, ngươi đi tìm Hỏa Hề trưởng lão, để nàng truyền xuống giúp ngươi tìm người.”

“Ừ, đa tạ chưởng môn.” Bạch Phong Hoa gật đầu, trong mắt có chút thất vọng.

“Không nên khách khí.” Hàn Dịch không biết vì sao, mỗi lần nghe Bạch Phong Hoa khách khí nói lời cảm tạ, trong lòng có chút không thoải mái.

“Ta đây cáo lui.” Bạch Phong Hoa hướng Hàn Dịch hành lễ, rồi rời đi.

Hàn Dịch nhìn bóng lưng Bạch Phong Hoa biến mất ở cửa, mi gian thế này mới nổi lên nghiêm túc.Ánh mắt thật sau dừng ở cửa không hề chuyển, như đang suy tư điều gì đó.

Bạch Phong Hoa mới ra khỏi đại điện chưởng môn, liền nhìn đến Hỏa Hề trưởng lão mặt mày hớn hở tiến lại đây.

“Bạch trưởng lão!” Hỏa Hề trưởng lão vừa nhìn thấy Bạch Phong Hoa, tâm tình kia kêu một cái nhẹ nhàng bay lên.

“Hỏa Hề trưởng lão.” Bạch Phong Hoa mỉm cười, “Ngươi là đến tìm chưởng môn đi? Chưởng môn ở thư phòng.”

“Không, không, không, ta tới tìm ngươi.” Hỏa Hề trưởng lão mặt mày hớn hở, “Ta biết ngươi tới bên này, cho nên tới tìm riêng ngươi.”

“Ha ha, vừa vặn ta cũng có chuyện muốn tìm Hỏa Hề trưởng lão đây.” Bạch Phong Hoa mỉm cười.