Chương 66: Lời đồn đãi hung tàn

Editor: Lọ Đường Nhỏ

Du Cẩn Lật nhìn Kiều Mục Lam và Giang Chấn Đào, tìm ý kiến từ hai người, dù sao đây là nhà của cha mẹ, phải có trưởng bối đồng ý mới được.

Kiều Mục Lam ưu nhã cười: "Để tiểu Lật mỗi ngày đều nấu ăn dì sẽ luyến tiếc a, con nếu muốn thì ra nhà hàng ăn đi". Nếu là ngày thường, với gương mặt than của Giang Mặc Thịnh, bà là không thể phát hiện cảm xúc của con trai. Nhưng vừa nãy, cảm xúc của Giang Mặc Thịnh bộc lộ rất rõ ràng, thời gian tuy không lâu, vừa vặn lại bị Kiều Mục Lam bắt giữ.

Khó chịu, chua chua, đây không phải là ghen hay sao? Ý thức được điều này, bà thiếu chút nữa liền bật dậy, may mắn là bà khống chế được nếu không liền thất thố.

Nhìn sự để ý của con trai, Kiều Mục Lam rất vui mừng. Vì thế bà không thể tạo ra tình địch cho nhi tử, dù rằng đây là thế giao cũng không được. Tiểu Lật chính là con dâu nhà bà, ai cũng đừng nghĩ cướp đi!

"Hắc hắc, Kiều a di, sao có thể để tiểu Lật mỗi ngày đều xuống bếp a, chỉ là mỗi lần con đến kiểm tra cho A Thịnh liền làm vài món có được hay không?" Thẩm Khiêm chờ mong hỏi.

Từ sau khi ăn thức ăn do tiểu Lật làm, những đồ ăn khác không lọt nổi mắt xanh của hắn, nếu về sau không thể ăn đến, như vậy thì còn sống làm gì nữa a.

Kiều Mục Lam tuy không hy vọng tạo một cái tình địch cho nhi tử, những dù sao đối phương cũng là con trai của bạn tốt của bà, đồng thời còn là bác sĩ tư nhân của Giang gia, định kỳ đều phải đến kiểm tra cho A Thịnh, đến yêu cầu này cũng không đáp ứng thì hơi quá đáng.

Không biết rõ lắm nguyên nhân cụ thể nhưng bà biết tiểu Lật mỗi buổi tối đều tự mình xuống bếp, cho nên nếu Thẩm Khiêm đến, tất nhiên là sẽ ăn được. Cũng may chỉ là một lần mỗi tuần.

Một tuần qua quá mau, trong thời gian này đã xảy ra một vài sự kiện.

Thứ nhất, thân thể Giang Mặc Thịnh ngày càng khôi phục nhanh, tuy nhiên dị năng hạch lại chữa trị rất chậm, thiết bị kiểm tra không ra được nhưng bản thân hắn lại cảm nhận rõ ràng. Trừ bỏ dị năng hạch, những cái khác đều tốt, độc tố không có khuếch tán, hắn cũng đã có thể ra cửa.

Thứ hai, Du Cẩn Lật chính thức ký hợp đồng với Tinh Nguyên, trở thành võng hồng chủ bá, được đề cử mạnh mẽ, ngắn ngủn một tuần, số lượng fans đã lên đến trăm vạn, tăng trưởng rất khả quan, tín ngưỡng chi lực nhận được mỗi ngày cũng phi thường nhiều. Lưu Tinh Nguyên, Trương Tiểu Kiệt và Du Cẩn Lật đều rất vừa lòng, cao hứng, hai bên đều thắng lợi.

Thứ ba, thương thế của Giang Mặc Thịnh vốn không công bố ra bên ngoài nên trên mạng bị đồn đãi ngày càng hung mãnh. Nơi nơi đều là hắn sắp không thể chịu được, thậm chí là đã qua đời. các fan của Giang Mặc Thịnh không chấp nhận được tin tức này, sôi nổi yêu cầu Giang gia đứng ra làm sáng tỏ, tạo ra áp lực không nhỏ. Sắp tới lại là tổng tuyển cử, quân bộ cùng hội nghị cũng tham gia gây sức ép.

[Ta không tin nam thần đã chết, đây là tin vịt, tin vịt, tin vịt! Cầu xin Giang gia mau ra nói một câu đi. Nói nam thần chưa chết, nam thần còn sống hảo hảo.]

[Ta không muốn nam thần chết, nam thần lợi hại như vậy, nếu không có hắn, chúng ta phải làm sao bây giờ? Liên Bang phải làm sao bây giờ? Đây là anh hùng Liên Bang a, vì sao lại không cứu lấy nam thần, Liên Bang nhiều bác sĩ như vậy mà không ai có thể cứu hắn sao? Ô ô ô...]

[Sẽ không! Nam thần nhất định không thể dễ dàng chết đi như vậy, khẳng định là có người cố ý tung tin xấu, bịa đặt đâu. Đúng! Sắp tới là tổng tuyển cử, chắc chắn có người mượn cơ hội chèn ép Giang gia, chúng ta tuyệt đối không cho phép, chúng ta nhất định phải ủng hộ Giang gia, chờ đợi nam thần khôi phục. Nhất định!!!]

[Ha hả, lầu trên chắc là fan não tàn thiểu năng trí tuệ a. Nam thần nhà ngươi dù có lợi hại thì vẫn là người chứ không phải thần, là người thì sẽ phải chết thôi, hắn đối mặt chính là trùng hoàng độc, khả năng sống sót chính là thấp đi.]

[Lăn! Nam thần sẽ không chết, hắn chính là thần của Liên Bang!]

Trên mạng rối thành một nùi, nháo đến hung tàn, đặc biệt là Giang Mặc Thịnh fans, kiên quyết không tin nam thần nhà mình đã chết, chỉ cần gặp được bình luận ác ý liền dỗi đến người đó thương tích đầy mình, sức chiến đấu vô cùng dũng mãnh. Đương nhiên, chiến trường không chỉ có mỗi trên Tinh Võng, giờ phút này, trong hội nghị thượng đẳng của quân bộ, không khí cũng thập phần khẩng trương.

"Nghe nói tình huống của A thịnh thật không tốt, ta thân là nhạc phụ của hắn vẫn luôn bận rộn

chưa có thời gian đi xem hắn, ta thực áy náy" Du Hoành Thụy bộ dạng chua sót nói.

Giang Mặc Thịnh thân thể sắp không xong, Kiều Mục Lam liền làm chủ chuyện hôn sự, tuy không có công bố ra bên ngoài nhưng thượng tầng đều biết đến Du gia và Giang gia liên hôn. Ngay từ đầu mọi người còn đồng tình với Du gia, dù sao sau khi Giang Mặc Thịnh chết người gả qua liền phải thủ tiết, rất đáng thương. Nhưng gả qua không phải là Du Cẩn Sinh mà là Du Cẩn Lật, một đứa con riêng, đối tượng đồng tình lập tức thay đổi thành Giang gia.

Tốt xấu gì Giang gia cũng là đệ nhất gia tộc tại Liên Bang, kết quả độc đinh duy nhất lại phải cưới một đứa con riêng, việc này mà truyền đi tuyệt đối sẽ bị chê cười.

Nhưng với sức khỏe của Giang Mặc Thịnh lúc ấy, bất luận ai gả qua đều sẽ bị hủy hoại cả đời, Giang gia vốn không hề có lý, cho nên Du gia đưa qua một đứa con riêng, Giang gia cũng chỉ có thể cắn răng chấp nhận.

Chính vì vậy quan hệ giữa hai nhà lại trở nên căng thẳng.

"Khuyển tử vẫn còn tốt, không dám làm phiền" Giang Chấn Đào mặt vô biểu tình nói.

Hắn vốn không có chút hảo cảm nào với Du gia, đặc biệt là sau khi biết Du Cẩn Lật đã phải chịu cảnh ngộ như thế nào lại càng cảm thấy chán ghét. Nếu Du gia không xem Du Cẩn Lật là gia đình vậy để Giang gia bọn họ bảo bọc thằng bé. Từ nay Du Cẩn Lật không còn chút quan hệ nào với nhà bên đó. Như thế tự nhiên cũng không có cái gọi là thông gia.

"Lão Giang, không cần cậy mạnh, thân thể A Thịnh không tốt, mọi người ai cũng tiếc hận, hắn là đứa trẻ có tiềm lực nhất a, vốn dĩ sẽ tiếp nhận vị trí của ngươi, ai biết được...ai... Đây là tổn thất của Liên Bang" Du Hoành Thụy làm bộ làm tịch nói, trên mặt là đau thương nhưng nội tâm không biết đã hứng phấn thành cái gì.

"Giang thiếu tướng bị thương, Giang nguyên soái tâm tình không tốt cũng dễ hiểu, đại gia có thể lý giải nhưng nhiệm kỳ mới sắp tới rồi, đây là đại sự nên vẫn phải sớm ra quyết định a" Ngô thượng tướng nói.

Tại quân bộ, trừ bỏ 3 đại nguyên soái còn có 5 vị thượng tướng, phân biệt chấp quản 5 quân đoàn, dưới quyền của nguyên soái. Mà Ngô Cố Lí lại là thượng tướng của quân đoàn 5, trực thuộc Du Hoành Thụy.

Một khi có nguyên soái lui xuống, người được chọn để thăng chức không ai khác ngoài 5 vị thượng tướng. Giang Chấn Đào nghe vậy, trong mắt lóe lên tia châm chọc, tâm tư của đối phương hắn có thể không biết sao.