Chương 9: Ông xã cứu em

Đúng vào thời điểm đó, tin tức ở Lăng Thành rất nhanh đã được xuất hiện trên khắp các nền tảng truyền thông xã hội.

Tất cả đều nói về Cố Dịch Ninh với tần suất dày đặc.

Cô ba nhà họ Cố hiếu tâm động lòng trời, tặng bốn chiếc quan tài để trả ơn gia đình Cô ba nhà họ Cố bị bắt giữ tại đồn cảnh sát Đồ xấu xí điên rồi

Trong thư phòng của dinh thự Phó gia, ánh sáng màu vàng nhạt chiếu lên mái tóc đen nhánh của người đàn ông.

Bàn tay với những đốt ngón tay hiện ra rõ ràng, đang chậm rãi lướt tin tức trên màn hình điện thoại di động.

"Vậy là tôi đã cưới phải một người thích gây phiền phức sao?"

Phó Hàn Niên cong khóe môi lên, mỉm cười một cách bất lực.

Tuy nhiên, người phụ nữ này cũng có chút thú vị, liên tục tiêm nhiễm những thứ mới mẽ vào cuộc sống tẻ nhạt của anh.

È è....

Điện thoại đột nhiên vang lên một cuộc gọi xa lạ.

Anh do dự một chút, sau đó trượt qua, rồi đặt điện thoại di động lên tai.

"Ông xã... Cứu em với, em đang ở đồn cảnh sát, anh cũng không muốn đêm tân hôn của chúng ta sẽ trải qua trong phòng giam lạnh lẽo và cô đơn này, phải không?"

Phó Hàn Niên:"...."

Anh đã kết hôn với cái thể loại gì thế này?

"A lô! Ông xã ơi, anh có nghe em nói gì không?"

Giọng nói phía bên kia truyền đến vừa dịu dàng vừa mềm mại, nghe khác hẳn giọng nói sáng hôm nay, đúng là rất giỏi diễn kịch.

" Cô không phải rất tài giỏi sao? Vượt ngục đi." Phó Hàn Niên lười biếng dựa vào sô pha, đôi mắt đen sắc bén chứa đựng sự lạnh nhạt và thờ ơ.

"Cái này không được, việc bất hợp pháp không nên làm."

"Vậy cô vào đó bằng cách nào?" Nói cách khác chính là, nếu cô không làm việc bất hợp pháp thì sao lại bị bắt?

"Em là cố ý vào đó, em chỉ muốn ông xã đến đón. Em muốn được tận hưởng trọn vẹn sự đãi ngộ khi có chồng. Hơn nữa, em cũng không biết nhà anh ở đâu? Làm sao mà về được? Đương nhiên chỉ có thể để anh đến đón thôi ”Những lời chính trực của Cố Dịch Ninh lại rất hùng hồn.

Những sĩ quan cảnh sát đang ngồi đối diện, từng người một đều chết lặng.

Bọn họ che miệng lại, cảm thấy choáng váng muốn nôn.

Những năm này, bị một người phụ nữ xấu xí như vậy ở bên cạnh làm nũng, liệu chồng cô ta có thể chịu đựng được không?

"Nếu cô có bản lĩnh tự đi vào thì hãy dùng bản lĩnh đó mà đi ra." Phó Hàn Niên hờ hững nhếch môi, chuẩn bị cúp máy.

"Chờ đã, cho tôi mượn một ít tiền? Bảo lãnh cần phải có tiền. Tôi rất nghèo." Cố Dịch Ninh khóc rất đáng thương trong phòng thẩm tra, âm thanh nhẹ nhàng mềm mại này khiến người nghe tê dại cả da đầu.

"Vậy tiền ở đâu cô mua quan tài?" Phó Hàn Niên nheo mắt, nguy hiểm nói.

"Mua quan tài nên hết tiền rồi, Nhưng ông xã cũng đã xem hot search rồi sao? Có vẻ như anh vẫn rất quan tâm đến em, cho nên đừng keo kiệt như vậy, có rất nhiều người đang ở đây, em không chắc tin tức của em có thể dập tắt tin tức nóng bỏng về con gà trống ở Phó gia vào ngày mai đâu, nếu vậy thì thật là tệ quá." Cố Dịch Ninh hết mềm rồi lại đến cứng.

"..." Phó Hàn Niên trở nên vô cùng tức giận.

Cúp điện thoại.

Đinh đong một tiếng, tin nhắn từ ngân hàng đã gửi đến điện thoại di động của Cố Dịch Ninh.

Các sĩ quan cảnh sát đang kiểm soát điện thoại của cô, ngước mắt đếm số không phía sau thông tin tài khoản mà choáng váng.

Òa!

Một trăm vạn, rất là nhiều.

"Chồng cô gửi cho cô một trăm vạn, xin hỏi chồng cô là người ở Phó gia nào vậy?" Cảnh sát tò mò bắt đầu truy lùng danh tính của chồng cô.

"Ở Lăng Thành này có mấy Phó gia? Đi lấy túi của tôi đi, cho các anh xem một vài thứ tốt." Cố Dịch Ninh hào phóng nói.

Cảnh sát đứng dậy, tăng cường cảnh giác, cẩn thận tìm kiếm trong túi của cô.

Không ngờ lại tìm được một tờ giấy chứng nhận kết hôn màu đỏ.

Sau vài phút.

Những sĩ quan cảnh sát đã xem thường Cố Dịch Ninh khi nãy, từng người một, cúi đầu tiễn cô ra khỏi đồn cảnh sát.

Cũng không cần phải chi một xu nào từ một trăm vạn của cô, đúng là một chuyện vô cùng hạnh phúc.