Dáng người cao lớn của Phó Hàn Niên trong nháy mắt trở nên cứng đờ, con ngươi đen láy thoáng hiện lên sự biến đổi.
Đôi mắt xinh đẹp của Cố Dịch Ninh che giấu huyết sắc, vô số ủy khuất bắt đầu trào ra từ tận đáy lòng.
Lúc cô lên mười tuổi mẹ của cô lại đột ngột qua đời, hơn nữa người hại chết mẹ lại chính cha ruột của mình.
Tại sao ngay cả một chút tình yêu thương cô cũng không thể có được.
Dù chỉ là một chút thôi.
Nhìn cô rưng rưng nước mắt, yết hầu của Phó Hàn Niên liền nghẹn lại.
Bàn tay đang bám lấy người anh có chút lúng túng.
Người phụ nữ một lòng một dạ muốn bò lên giường của anh rốt cuộc có ủy khuất gì chứ.
Anh vừa định mở miệng nói, nhưng Cố Dịch Ninh đã quay đầu bỏ đi, để lại bóng lưng gầy gò cùng với sự trống trải cho anh.
"Lệ Phóng, điều tra tất cả thông tin của cô ấy, bao gồm cả mục đích thực sự hôm nay cô ấy đến gặp bác sĩ. Tôi muốn xem rốt cuộc trên người cô ấy che giấu bao nhiêu bí mật." Phó Hàn Niên khẽ nhếch môi.
Lệ Phóng cung kính gật đầu: "Dạ, cậu chủ, tôi sẽ lập tức đi điều tra."
Mười giờ tối.
Cố Dịch Ninh vẫn chưa về nhà.
Lệ Phóng đem toàn bộ tài liệu điều tra giao đến tay của Phó Hàn Niên.
Phó Hàn Niên, người đang ngồi chéo chân trên ghế sô pha, tay cầm một điếu thuốc lá đắt tiền.
Những vòng khói trắng và mùi thơm của thuốc lá không ngừng lan tỏa ra khắp nơi trong phòng khách.
"Cậu chủ, tất cả thông tin có thể điều tra được đều nằm ở đây, cô chủ ở Cố gia vốn dĩ là không được yêu thương, bởi vì ngoại hình xấu xí và tài năng tầm thường nên cuộc sống cũng không được vui vẻ cho lắm, Cố Đình Viễn đầu tiên là bỏ rơi người vợ hợp pháp là Trần Huệ Lam và hai cô con gái của mình để kết hôn với mẹ của cô chủ, năm ấy cô chủ mới lên mười tuổi thì mẹ đột ngột qua đời, sau đó Cố Đình Viễn đã ngay lập tức đưa Trần Huệ Lam và hai cô con gái trở lại Cố gia, kể từ đó công việc kinh doanh nước hoa của Cố Đình Viễn cũng giống như mặt trời toả nắng, phát triển mạnh mẽ hơn."
"Tôi đã tìm hiểu công thức nước hoa mà Cố Đình Viễn sử dụng trong quá trình phát triển nước hoa của tập đoàn Cố thị, nó hoàn toàn khác với phong cách mà ông ta đã chế tác trong những năm đầu, có thể là tác phẩm của mẹ cô chủ đã bị ông ta cướp đoạt. Ngày cô chủ cầu hôn với cậu đã gặp phải rất nhiều bất hạnh, đầu tiên là bị trường học khai trừ ... "
"Thông qua nội dung được ghi âm bởi thiết bị nghe lén mà chúng ta đã bí mật cài đặt trong phòng khám của Tạ Tố Vân, hôm nay cô chủ đến đó và biết được cái chết của mẹ mình có liên quan đến cha ruột của cô ấy, Cố Đình Viễn, người đã hại chết mẹ của cô ấy, thù này cũng không biết nên báo như thế nào .. . Haiz, cô chủ đúng là người đáng thương. "
Lệ Phóng ngay từ đầu căn bản cũng không thích người phụ nữ này chủ động lôi kéo cậu chủ, dễ dàng có được danh xưng thiếu phu nhân nhà họ Phó.
Nhưng bây giờ, sau khi trải qua một vài điều tra cẩn thận của hắn.
Ít nhiều, hắn cũng đồng tình và thương cảm với những gì đã xảy ra với cô chủ.
Cô ấy mới hai mươi tuổi.
không nên gặp phải những chuyện như thế này.
Sau khi nghe Lệ Phóng báo cáo ngắn gọn, trong lòng Phó Hàn Niên có một số cảm xúc lẫn lộn.
Đem tư liệu ném lại trên bàn, một tay chống lên trán, “Phái người tìm cô ấy đưa trở về.”
“ Dạ, cậu chủ.”
Lệ Phóng chuẩn bị cử người đi tìm Cố Dịch Ninh.
Cố Dịch Ninh trên người mặc áo phông đen đã quay trở về cùng với lớp trang điểm xấu xí.
Cô ấy dường như đã quen với việc cải trang để khiến cho khuôn mặt của mình trở nên xấu xí.
Ngay cả khi trở về biệt thự nhà họ Phó, cô cũng chưa bao giờ xóa bỏ vết bớt trên mặt.
Cố Dịch Ninh vào phòng, mệt mỏi liếc nhìn Phó Hàn Niên một cái rồi đi thẳng lên lầu.
“Đứng lại!” Phó Hàn Niên hoàn toàn bị phớt lờ, nên trong lòng anh ta tự nhiên rất khó chịu.
Cố Dịch Ninh dừng bước, quay đầu lại nhìn anh: "Phó thiếu gia có chuyện gì cần phân phó sao? Nếu là để chữa bệnh thì đừng tìm tôi, dù sao tôi cũng không thể vừa mắt của anh được."
Quản gia và những người hầu trong biệt thự, bao gồm cả mẹ Trần, những người biết rõ về cô, đều sững sờ.
Bác sĩ được mời về nhà cũng quá là kiêu ngạo.
Sao lại dám nói chuyện với thiếu gia như vậy.
“Lại đây!” Giọng nói của Phó Hàn Niên đanh thép, lộ ra vẻ uy nghiêm khó cưỡng.
Cố Dịch Ninh đành phải lê đôi chân mệt mỏi bước tới chỗ anh.
Một giây tiếp theo, eo của cô dã bị một bàn tay to lớn bắt lấy, cả người của cô được ôm trọn vào trong lồng ngực rắn chắc của anh.
Cố Dịch Ninh thuận thế ngồi hẳn lên đùi của Phó Hàn Niên.
Một tư thế vô cùng ám muội! Làm mù mắt mọi người.
Đây là lần đầu tiên thiếu gia thân cận với một người phụ nữ như vậy.