Chương 54: Quyển 2: Trường An Lộ.

Quyển 2. Chương 11:

Nhất Kích Tiểu Thần Thương - Chu Cơ!

Viên Phúc Hải vỗ vỗ tay hô một tiếng.

Mấy người bọn họ vừa mới gặp Chu Cơ hôm nay, ấn tượng vẫn còn khắc sâu.

Thanh niên này bị Vũ Dư Nhiên dùng một chiêu cắt dây quần, cho đám người Lâm Thanh ấn tượng khá sâu.

Ách, không nghĩ đến hắn còn dám ra đường, không hổ là cương giả Hạ Nhân Bảng!

Lục Thiếu Thanh gãi cằm hài hước nói.

Y vừa dứt lời, mấy người khác còn biết giữ ý, nhưng Từ Hiểu Liên cùng Viên Phúc Hải tim phổi trên mây liền không nhịn được cười lớn.

Nhưng hai tên này cũng nhận ra bản thân phi lễ, vì vậy nhanh nhanh đưa tay bịt miệng.

Hai má tròn tròn của Từ Hiểu Liên phồng lên, bàn tay nhỏ nhắn che miệng, nhìn thế nào cũng là bộ dạng sắp nhịn không nổi.

Lâm Thanh cũng nín cười nhìn Chu Cơ, người này tuy rằng hình tượng một đời coi như xong, nhưng thực lực không hề tầm thường.

Thương pháp của Chu Cơ đã bước vào cảnh giới Ngộ Ý, mỗi thương đâm ra đều giản mà tinh, quỹ tích nhìn như đơn giản, lại làm người ta không biết tránh né đi đâu.

Chẳng mấy chốc, Chu Cơ đã đánh bại 3 người, chiếm lấy vị trí cuối cùng.

Đến lúc này, không ai còn mang chuyện ở Anh Hùng Lâu ra nói nữa, ít ra là hiện tại sẽ không có người nào nhắc đế chuyện này.

22người đã chọn ra, sau đó chính là tỉ đấu chính thức.

Quy tắc rất đơn giản, số 1 đấu với số 2, số 3 đấu với số 4,... Cứ như vậy, đến cuối cùng chọn ra 12 người, 12 người này lại tiếp tục tỉ đấu như cũ.

6 người chiến thắc tiếp tục tỉ đấu với nhau, cuối cùng chọn ra người đứng đầu.

Chu Cơ vừa tiến vào top 22, lão giả ở góc đài đá lập tức phất phất tay nói:

"Số 1 Lữ Hiên, số 2 Trương Tâm Long."

Hai người được đọc tên theo thứ tự nhảy lên đài đá.

Lữ Hiên đương nhiên chính là thanh niên cầm mộc kiếm.

Kẻ đối diện y mắt to mày sắc, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, một thân y phục du hiệp đơn giản, sau lưng cõng một đao một kiếm.

"Nghe danh Mộc Thu Kiếm - Lữ Hiên đã lâu, hiện tại rốt cuộc có cơ hội so tài, mong chỉ giáo!" Thanh niên đối diện cất tiếng nói.

Thanh âm ồm ồm như sấm, kết hợp với thân hình cao lớn hữu lực của y, cực kỳ có lực áp bách.

"Không dám nhận chỉ giáo, ta sẽ ứng phó hết sức." Lữ Hiên chắp tay đáp, thần sắc hắn không kinh không sợ, tay cầm kiếm vững vàng bình thản.

"Tốt!" Thanh niên đối diện cười ha hả, tay phải rút đao, tay trái tuốt kiếm, đao kiếm sáng loáng sắc bén.

Hai tay hắn khẽ chấn động, chân khí màu vàng đất như nước chảy ra, bao bọc đao kiếm.

"Tiếp ta một đao!" Thanh niên hét lớn một tiếng, tay trái nâng đao bổ thẳng, đao khí mạnh mẽ không gì cản nổi, như Thái Sơn áp đỉnh!

Hai mắt Lữ Hiên trở nên sắc bén, dưới chân vừa điểm, thân thể hóa thành một đạo tàn ảnh, đúng hay tránh thoát một đao này.

"Ầm!"

Trường đao bổ xuống đài đá, vang lên âm thanh nổ tung trầm trọng.

Lữ Hiên thừa lúc tấn công, tay phải rút kiếm đâm thẳng, chân khí lục sắc như khói xanh vờn quanh lưỡi kiếm, đâm đến hậu tâm thanh niên.

Trương Tâm Long mặc dù thân hình to lớn, nhưng phản ứng cực nhanh, tay trái y nắm chặt chuôi kiếm, thân hình xoay nhanh, trường kiếm quét ngang!

"Keng!"

Thanh âm sắt thép va chạm vang lên, mộc kiếm bị trường kiếm chặn đứng, chân khí vàng đất như có một loại sức hút kỳ dị, hút lấy mũi mỗ kiếm.

Trương Tâm Long trầm xuống trọng tâm, trường đao không chút dừng lại nối tiếp trường kiếm, chém xuống Lữ Hiên.

Lữ Hiên thoáng híp mắt lại, chân khí lục sắc đột nhiên tản ra, mộc kiếm lập tức thoát khỏi chân khí vàng đất, thân kiếm hiện lên một tầng trường lực trong suốt, đỡ lấy một đao này!

"Ùng! Ùng!"

Trường đạo thế đại lực trầm, Lữ Hiên thoáng nhăn mày một cái, tay đỡ thân kiếm, bị ép xuống một chút.

Trương Tâm Long được thế không tha, tay phải ghì đao, tay trái xuất kiếm, thân kiếm chặt ngang mà tới!

Lữ Hiên liếc mắt một cái, tay trái nghiêng nghiêng, mộc kiếm từ ngang thành dọc, khiến lưỡi đao trượt xuống một bên.

Bàn chân y dùng lực dậm mạnh thân hình thoáng cái rút lui, vừa lúc tránh được một kiếm của Trương Thành Long!

Thanh niên Trương Tâm Long chém hụt một kiếm, nhưng không những không thất vọng, ngược lại còn cười lớn:

"Ha ha ha! Không hổ là cường giả Hạ Nhân Bảng, xem ra ta không thể không xuất ra toàn lực!"

Khí thế trên người Trương Tâm Long cấp tốc kéo lên, thanh âm vô hình vang vọng 3 đại ẩn huyệt bí mật mở, kết nối với nhau.

Chân khí chấn động không gian chung quanh, không khí giống như bị áp lực vô hình đè nén mãnh liệt.

Từng luồng chân khí màu vàng đất lưu chuyển chậm chạp trên người Trương Tâm Long, 3 đại ẩn huyệt kết nối với nhau, tạo nên một vòng tuần hoàn nhỏ, khiến chân khí liên miên liên tục sinh sôi.

Võ giả không đạt đến cảnh giới Thông Huyệt, sẽ không thể để nội tuần hoàn vận chuyển liên tục, dù là Dẫn Mạch đỉnh phong, cũng chỉ có thể duy trì một quãng thời gian.

Nhưng trong quãng thời gian này, võ giả Dẫn Mạch đó sẽ có được chân khí hùng hậu mạnh mẽ, cuồn cuộn không dứt!

Từng luồng áp lực nặng nề từ Trương Tâm Long khuếc tán ra không gian chung quanh, y phục du hiệp trên người hắn bị chân khí thôi bay phần phật.

Hai tay Trương Tâm Long nắm chắc đao kiếm, bước chân vừa điểm, thân hình liền bắn ra như điện, đa số người dưới đài chỉ thấy một vệt vàng vọt qua, sau đó là hai tiếng: "Cẩn thận!" theo sau.

Lữ Hiên gặp nguy không loạn, hai mặt y vậy mà nhắm lại, trên mộc kiếm nổi lên từng tia lục khí, tựa hồ đang khởi động một loại trạng thái Tâm Nhãn nào đó.

Đột nhiên, Lữ Hiên xoay người vung kiếm!

"Keng!"

Thanh âm kim loại giao kích vang lên, Trương Tâm Long chẳng biết từ khi nào đã xuất hiện sau lưng y!

Trường đao mang theo lực đạo kinh người đánh lên mộc kiếm, làm cổ tay Lữ Hiên thoáng run một nhịp.

Trương Tâm Long không ngừng nhịp công, trường kiếm hoành ngang chém tới!

Lữ Hiên đột nhiên mở bừng hai mắt, con ngươi trắng đen phân minh tràn đầy bình tĩnh.

Tay phải y kéo chuôi mộc kiếm, lưỡi kiếm xảo diệu trượt khỏi trường đao, bước chân Lữ Hiên vừa đảo, mộc kiếm tinh chuẩn kéo ra một đạo tàn ảnh, đánh bật trường kiếm đâm tới.

Bộ pháp dưới chân Lữ Hiên biến đổi,thân hình y như quỷ mị lùi sang, lấy tốc độ cực nhanh lướt qua bên người Trương Tâm Long.

Mộc kiếm tà tà đâm ra, thân kiếm có điện xà li ti chạy loạn, Ất Mộc sinh lôi, mộc kiếm kết hợp với chân khí đặc thù của Lữ Hiên, sinh ra lôi đình chi lực.

Mặc dù không thể so với sấm sét thực sự, nhưng đối với thổ hoàng chân khí của Trung Quốc lại sinh ra một loại áp chế tự nhiên.

Mộc kiếm thế đi cực nhanh, Trương Tâm Long ánh mắt ngưng tụ, đao kiếm đan xen trước người, chân khí thúc dục đến cực hạn, hình thành nửa bán cầu màu vàng!

"Ấm! Lẹt xẹt… lẹt xẹt…"

Mộc kiếm đâm lên màn sáng, lôi chi lực thưa thớt trên thân kiếm hóa thành điện xà phóng nhanh, du tẩu trên màn chân khí.

Lữ Hiên sắc mặt bình tĩnh, tay phải hơi chuyển, mộc kiếm nhất thời bùng lên lục quang mạnh mẽ, mũi kiếm như tích xúc vô số lôi điện, trong chớp mắt này bùng nổ mãnh liệt!

"Rầm!"

Mộc kiếm chớp mắt xuyên phá màn sáng, mũi kiếm không chút chở ngại chạm đến đao kiếm hoành ngang trước ngực Trương Tâm Long.

Lôi điện theo đao kiếm truyền đến trên người Trương Tâm Long, từng đợt cảm giác tê liệt như đao kiếm trực tiếp chém lên thân thể, khiến khuôn mặt y nhăn nhó, hàm răng nghiến chặt.

"A!"

Trương Tâm Long biết không thể tiếp tục giằng co, liền thúc đẩy chân khí lên đến đỉnh điểm.

Chân khí thổ hoàng sắc như sóng biển cuồn cuộn bốc lên, đao kiếm đột nhiên trở nên trầm trọng vô cùng.

"Phá!"

Trương Tâm Long hét lớn một tiếng, đao kiêm cùng hợp, sinh ra một cỗ phản lực cực lớn, hất văng mộc kiếm.

Lữ Hiên không ham tiến công, bộ pháp nhanh nhẹn lùi bước, thân hình bắt đầu kéo ra từng đợt tàn ảnh, như quỷ mị lướt nhanh.

Trương Tâm Long từ công thành thủ, cơ thể cường tráng trùng xuống, đao kiếm hoành kích trước người, phòng thủ chặt chẽ không một kẽ hở.

Hai mắt y cao tốc vận động, muốn bắt được Lữ Hiên.

Nhưng thân Lữ Hiên lại giống như quỷ ảnh, bộ pháp tinh diệu vờn quanh, mộc kiếm lúc đông lúc tây, không cách nào bắt được quỹ tích.

Mồ hôi trên trán Trương Tâm Long chảy xuống cằm, rơi trên mặt đá.

Đột nhiên, một loại cảm giác sởn tóc gáy từ sau lưng Trương Tâm Long truyền đến!

Y phản ứng cực nhanh, tay trái hoành đao chém ngang đón đỡ.

Nhưng trường đao rơi vào khoảng không, một chuôi mộc kiếm mang theo lôi điện li ti chỉ thẳng sau gáy Trương Tâm Long, mũi kiếm vừa đúng dành lại cách sau cổ y một tấc.

"Phù…"

Một cơn gió từ Bình Hồ thổi qua, mang theo hơi nước mát lạnh.

Trương Tâm Long cùng Lữ Hiên đồng thời hạ kiếm.

"Bội phục, bội phục, không hổ là cường giả Hạ Nhân Bảng, tại hạ thua tâm phục khẩu phục!" Trương Tâm Long dắt tốt đao kiếm sau lưng, hai tay chắp trước ngực, vẻ mặt kính nể.

"Trương huynh đao kiếm song tuyệt, lực lượng mạnh mẽ, nếu không phải Ất Mộc Kiếm cùng chân khí đặc thù của ta hết hợp, vừa vặn sinh ra lôi đình chi lực khắc chế ngươi, chắc chắn không thể thắng dễ như vậy." Lữ Hiên lắc lắc đầu, ánh mắt nghiêm túc nói.

"Thua chính là thua, Lữ huynh kiếm pháo cao minh, tại hạ không bằng." Dứt lời, Trương Tâm Long xoay người xuống đài.

Lữ Hiên cũng nhảy xuống theo.

"Thật sự là lợi hại! Người này không những kiếm pháp cao minh, thân pháo cũng cực kỳ quỷ dị." Nhìn Lữ Hiên nhảy xuống đài, Lục Đình Vũ hiếm khi lên tiếng cũng không nhịn được cảm khái.

"Đúng là như vậy, nghe nói Lữ Hiên xuất thân Huyền Thanh Quan, là ký danh đệ tử của Thương Huyền Chân Nhân.

"Mấy năm trước được Cao Bành Thượng Nhân tiếp về Tán Hoa Các làm đệ tử thán truyền. " Nhâm Ninh liếc mắt thấy Cúc Ninh có vẻ hứng thú, liền lên tiếng.

"Thì ra là vậy, chẳng trách kiếm pháp người này có bóng dáng đạo gia, nhưng càng thiên về sát phạt." Lâm Thanh như hiểu ra tự nói.

Huyền Thanh Quan là đạo giáo chính tông, quán chủ Thương Huyền Chân Nhân chính là tồn tại nửa bước Liên Đài, cộng thêm Thần Binh Thiên Bình Kiếm, đủ sức chiếm cứ một phương.

Còn Tán Hoa Các là một trong Tứ Kiếm Tam Đao tại vùng Hương Gia Khẩu.

Cũng là thế lực có được Thần Binh, đáng tiếc chưởng môn chỉ là Linh Đài tầng 2, vì vậy có lực mà không dùng được hết.

Thương Huyền Thượng Nhân cùng Huyền Thanh Chân Nhân là thế giao gần 100 năm, bình thường vẫn hay qua lại.

"Tiếp tục, số 3 Bạch Chu Linh, số 4 Hàm Nguyệt Di." Lão giả ở góc đài lên tiếng.

Trong biển người lập tức có hai nữ tử thả người nhảy lên đài.

Tỉ thí tiếp tục không ngừng.

...