Hứa Vi gật đầu nói rằng:
- Đúng vậy, là Diệp Mặc nói cho cô biết phải không? Nhưng tôi vẫn chưa biết tên cô?
- Tôi tên là Ninh Khinh Tuyết, tôi muốn hỏi cô một chút, cô biết Diệp Mặc đi đâu không? Tại sao hôm nay đến bây giờ vẫn không thấy quay lại?
Ninh Khinh Tuyết thấy, Hứa Vi với Diệp Mặc ở chung, Diệp Mặc đi đâu, Hứa Vi nhất định biết.
- Diệp Mặc? Tôi đã hai ngày không có thấy hắn, hắn không phải đang ở cùng cô sao?
Hứa Vi có chút kinh ngạc nói. Trong đầu vẫn đang nghĩ, bạn trai của mình không thấy, tại sao lại đến hỏi tôi?
- Ở cùng tôi?
Ninh Khinh Tuyết giống Hứa Vi vô cùng kinh ngạc, cô cảm thấy có chút không giống với những gì cô nghĩ.
Xem lại sắc mặt của Hứa Vi, Ninh Khinh Tuyết đành phải nói:
- Cô là bạn gái của hắn, hắn không phải ở cùng cô sao?
Nghe được những lời của Ninh Khinh Tuyết, khuôn mặt Hứa Vi đỏ lên, trong lòng có chút nổi nóng, tuy nhiên đối mặt với cô gái có khí chất và xinh đẹp như vậy, nàng cũng không trực tiếp nổi giận, có chút lãnh đạm nói:
- Tôi là bạn gái của hắn bao giờ, thật đúng là kỳ quái, cô ngày nào cũng ở bên hắn còn nói tôi là bạn gái của hắn, cái này cũng quá quá đáng rồi.
- Cái gì? Diệp Mặc hàng ngày không phải ở cùng với cô?
Ninh Khinh Tuyết ngạc nhiên nói.
Dường như Ninh Khinh Tuyết không phải cố ý nói bừa, Hứa Vi trả lời:
- Tôi với hắn chỉ là quan hệ thuê nhà mà thôi, kỳ thực cũng không phải rất thân thiết. Lẽ nào hắn không ở cùng cô?
Ninh Khinh Tuyết biết, cô nhất định là hiểu lầm Diệp Mặc, thế nhưng Diệp Mặc không phải cùng cô ở cùng một chỗ, cũng không phải cùng Hứa Vi ở cùng một chỗ, hắn có thể ở nơi nào đây? Hẳn là đi khách sạn rồi, hắn hiện tại coi như là có tiền.
- A, có lẽ hắn đi khách sạn rồi, chỉ là không biết cả ngày hôm nay hắn đi đâu.
Ninh Khinh Tuyết nghĩ đến bản thân hình như có chút hiểu lầm Diệp Mặc, cảm thấy hơi e ngại.
- Ở khách sạn? Không thể, hàng ngày tôi chưa đến 6h đã dậy rồi, sáng nào hắn cũng ở đây...
Hứa Vi kịp thời bám sát đề tài, cô nói như vậy không phải đang nói Diệp Mặc ở cùng Ninh Khinh Tuyết sao, nếu như bản thân Ninh Khinh Tuyết cũng không nhận, cần gì phải nói ra.
Đề tài mà Hứa Vi nói có chút e ngại:
- Vậy, có lẽ, có lẽ hắn thật sự là ở khách sạn, tôi có chút việc, xin đi trước.
Ninh Khinh Tuyết đương nhiên biết tâm tư của Hứa Vi, vội ngăn cản Hứa Vi nói:
- Xin lỗi, Hứa Vi, tôi không có ở cùng hắn, nhưng không biết tại sao mỗi sáng hắn đều ở trong nhà lúc 5h, 6h?
Hứa Vi vốn dĩ trong lòng có chút buồn cười, thấy Ninh Khinh Tuyết quả thực không giống như là đang nói dối, nhíu mày nói đây cũng có chút quỷ quái, đây quả thực khiến người ta nghĩ đến cảm giác lạnh giá, lẽ nào Diệp Mặc là ...Cô không dám nghĩ tiếp nữa.
Đột nhiên nhớ tới cái gì, Hứa Vi chợt nói:
- Trước và sau cửa viện chủ nhà đều lắp camera, máy vi tính theo dõi đặt ở bên trong nhà kho, tôi dẫn cô đi xem.
Ninh Khinh Tuyết nghe nói có camera, vội vàng theo Hứa Vi cùng đi vào kho hàng, nhà kho không ngờ là một góc của phòng khách, Ninh Khinh Tuyết ở đây lâu như vậy, thật đúng là không biết nơi này còn có một nhà kho. Bên trong quả nhiên có một máy vi tính, tuy nhiên bên trên phủ toàn là bụi bẩn, rõ ràng nguồn điện đã bị ngắt rồi.
Hai người mở ra, quả nhiên có hai tệp lưu trữ, một là ở cửa lớn của viện, còn cái kia ở cửa sau. Xem ra chủ nha cũng thật cẩn thận.
Mở tệp lưu trữ gần đây, máy quay ghi hình ảnh ở cửa sau, quả nhiên hiển thị Diệp Mặc ngày nào cũng đi ra ngoài vào sáng sớm, không có hình ảnh buổi tối đi ra ngoài.
Tuy nhiên khi hai người kéo xuống xem hình ảnh thời gian trước đó, liền phát hiện Diệp Mặc hàng đêm vẫn ngồi ở dưới gốc cây. Chỉ thỉnh thoảng ngủ vài giờ trên tấm đá khi trời mưa gió, phần lớn thời gian đều dựa vào gốc cây, bên dưới cũng chỉ kê một viên đá mà thôi.
- Hắn từ trước tới giờ đều dựa vào gốc cây ngủ?
Ninh Khinh Tuyết cùng Hứa Vi đồng thời khiếp sợ ngẩng đầu, liếc mắt nhìn nhau.
Hứa Vi bỗng nhiên nghĩ đến trời mưa xuống thì làm sao? Hứa Vi nghĩ, Ninh Khinh Tuyết đồng thời cũng nghĩ đến, một tuần trước, có một trận mưa to gió lớn. Vội vàng lật đến xem ngày hôm đó, nhưng khiến bọn họ kinh ngạc chính là, trời mưa nhưng Diệp Mặc vẫn ngồi dưới gốc cây. Chỉ là dường như trong mưa xung quanh Diệp Mặc hình thành một màn bao bọc, hai người xem không rõ lắm, còn tưởng rằng camera có vấn đề, tuy nhiên một giờ sau, Diệp Mặc rời khỏi cây, lại nằm xuống tảng đá ngủ.
Hứa Vi là theo cảm tính của con gái, thấy Diệp Mặc không ngờ không có chỗ ở, trong lòng cũng có chút phản cảm với Ninh Khinh Tuyết, nước mắt theo đó ào ào rơi xuống, trong lòng vẫn đang suy nghĩ Diệp Mặc thật là đáng thương. Cô gái này lớn lên có chút xinh đẹp, nhưng cũng không thể đối xử với Diệp Mặc như vậy chứ, hồ ly tinh.
Lau nước mắt, Hứa Vi liếc mắt nhìn Ninh Khinh Tuyết, cô không muốn ở cùng cô gái này nữa, xoay người không nói gì, đi thẳng ra khỏi nhà kho.
Hứa Vi đi ra khỏi nhà kho, Ninh Khinh Tuyết biết, Hứa Vi ghét cô, cô cũng cảm nhận được, nhưng lúc này cô vẫn đang nhìn chằm chằm vào Diệp Mặc đang ngủ dưới gốc cây, trong lòng đột nhiên có chút thương xót.
Hắn có nhiều tiền như vậy, tại sao không đi ngủ ở khách sạn, mà lại muốn ngủ ở dưới gốc cây? Hơn nữa dưới gốc cây, những lúc mưa, hắn có thể chạy vào dưới mái hiên tránh mưa. Huống hồ nếu hắn muốn cùng mình ở chung một phòng, mình cũng sẽ không từ chối, cô đến đây cũng là vì muốn ở chung phòng với Diệp Mặc.
Vừa rồi Hứa Vi khóc lóc thảm thiết, Ninh Khinh Tuyết cảm giác trong lòng mình có chút gượng gạo. Chỉ là cảm thấy Diệp Mặc quá bủn xỉn, trong lòng mặc dù không dễ chịu, nhưng lại nghĩ đến một câu nói, chính là ' Những người đáng thương nhất định sẽ có chỗ đáng trách'. Cô có thể không biết Diệp Mặc cũng nghĩ cô như vậy.
Thở dài, Ninh Khinh Tuyết thầm nghĩ, lẽ nào hắn tiết kiệm như thế, chính là bởi vì lúc trước quá nghèo sao? Mặc dù Diệp Mặc đã nhường phòng cho cô, trong lòng cô có chút cảm động, nhưng nhiều hơn chính là cảm thấy Diệp Mặc xem trọng 500 nghìn kia.
Hình ảnh kế tiếp, thiếu chút nữa khiến Trữ Khinh Tuyết kêu ra tiếng.
Tống Thiếu Văn không ngờ len lén vượt tường vào, hơn nữa còn có hai tên cũng đi vào. Ninh Khinh Tuyết đột nhiên nhớ đến cuộc điện thoại buổi trưa Lý Mộ Mai gọi, Tống Thiếu Văn không phải đã chết rồi sao? Tối qua làm sao lại ở đây?
Nghĩ đến đây Ninh Khinh Tuyết chỉ cảm thấy đầu óc tê dại, tuy nhiên hình ảnh về sau khiến cô hiểu được. Diệp Mặc ngủ trên tảng đá nói chuyện vài câu với Tống Thiếu Văn, sau đó Tống Thiếu Văn cùng hai tên bạn của y đem Diệp Mặc đi. Những hình ảnh về sau đã lấy lại sự yên tĩnh.
Những câu đối thoại giữa Diệp Mặc và mấy tên đó không thể nào nghe được.
Ninh Khinh Tuyết đã hiểu được, xem ra Diệp Mặc cùng Tống Thiếu Văn bọn họ không biết đạt thành cái gì, vậy mà cứ như vậy đi. Theo như Tống Thiếu Văn đã đến đây rồi, không có bắt cô đi, thì làm sao có thể như vậy mà đi chứ? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Tống Thiếu Văn không ngờ tìm đến được đây, thật sự quá điên cuồng rồi, nghĩ đi nghĩ lại Ninh Khinh Tuyết cũng cảm thấy sợ hãi, nếu như không phải Diệp Mặc, hậu quả sẽ như thế nào? Cô không dám nghĩ tiếp nữa.
Xe của Tống Thiếu Văn rơi xuống vách núi, Diệp Mặc có xảy ra chuyện gì không? Ninh Khinh Tuyết cũng không cách nào giữ được bình tĩnh nữa, cầm lấy điện thoại gọi điện cho Lý Mộ Mai.
- Mộ Mai, cô nói ba người Tống Thiếu Văn đều chết rồi, trong xe còn có người nào không?
Đây là điều mà Ninh Khinh Tuyết muốn biết nhất, tuy rằng Diệp Mặc cầm của cô 500 nghìn, thế nhưng nếu như Diệp Mặc vì số tiền này, mất mạng, cô cũng không đành lòng. Huống hồ, người này là vì cô mà đến, Diệp Mặc chỉ là người vô tội.
- Không có, làm sao thế? Trong xe chỉ có ba người bọn họ, pháp y đã giám định qua. Bây giờ Tống gia hơi loạn, Khinh Tuyết, chị đừng suy nghĩ nhiều, ngày mai em đến chỗ chị.
Lý Mộ an ủi.
Cúp điện thoại, trong lòng Ninh Khinh Tuyết vẫn có chút bất an, đoạn phim này bất luận như thế nào cũng không được để người khác biết. Nghĩ tới đây, Ninh Khinh Tuyết vội vàng lấy thẻ nhớ của máy ra, hủy đoạn video này đi, sau đó lại xóa máy tính, như vậy mới thấy yên tâm đôi chút.
Tuy nhiên nghĩ đến chẳng may người của Tống gia biết Tống Thiếu Văn đã từng đến Ninh Hải, nếu như tra ra, đoạn video này vẫn có thể khôi phục lại, trong lúc nhất thời, Ninh Khinh Tuyết không ngờ rơi vào bước đường khó khăn. Cô đã khẳng định, cái chết của Tống Thiếu Văn có liên quan đến Diệp Mặc . Tuy nhiên xe của Tống Thiếu Văn do phóng nhanh mà đâm vào vách núi, Tống gia chắc không tìm được mình ở đây đâu.