Chương 177: Điện chủ Diêm điện

Lăng Mặc Hàn đuổi theo, chỉ là, không bao lâu đã quay trở lại, nói lời xin lỗi với mọi người: "Đối phương tới rất nhanh, đi cũng rất nhanh, đã không thể nhìn thấy dấu vết."

Người Hiệp Hội Dược Sư nghe xong thì một đám đều lắc lắc đầu, hội trưởng Dư thở dài: "Điều này không thể trách ngươi, người Diêm điện vốn dĩ luôn xuất quỷ nhập thần, hơn nữa thực lực cũng rất mạnh, chỉ sợ thiếu niên kia bị bọn họ theo dõi cũng là vì thiên phú luyện dược của hắn."

"Diêm điện rốt cuộc là thế lực nào? Chủ tử nhà ta có gặp nguy hiểm hay không?" Lãnh Sương đi đến trước mặt bọn họ gấp giọng hỏi.

Hội trưởng chợ đen đã đi tới, nói: "Thế lực của Diêm điện còn muốn lớn hơn so với chợ đen. Là thế lực mà bất luận là học viện Tinh Vân hay là gia tộc các nơi đều không thể trêu vào. Vị Diêm Chủ càng là một cường giả giống như thần long thấy đầu mà không thấy đuôi. Không ai biết căn cứ Diêm điện nằm ở đâu, Quỷ Y tiểu huynh đệ rơi vào trong tay bọn họ, chỉ sợ là lành ít dữ nhiều......"

"Sẽ không! Chủ tử nhà ta sẽ không có việc gì!" Nàng lớn tiếng hét, ánh mắt lạnh băng nhìn hội trưởng chợ đen: "Chợ đen các ngươi phải giúp ta tìm bằng được chủ tử!"

"Ngươi yên tâm, chúng ta sẽ hỏi thăm nơi chủ tử ngươi rơi xuống." Hội trưởng Kha cũng không từ chối điểm này.

"Nhưng ngươi hãy yên tâm, theo ta được biết, thời gian gần đây Diêm điện đã bắt không ít luyện đan sư và dược sư, có lẽ, chủ tử nhà ngươi sẽ không có gì nguy hiểm." Hội trưởng Hiệp Hội Dược Sư nói, than một tiếng, Linh Dược Đại Bỉ vốn là một cuộc thi muốn tuyển chọn nhân tài, nhưng ai biết lại bị người Diêm điện biến thành như vậy.

Sự tình truyền đi giống như chim bị gió cuốn đi, khiến cho mọi người thổn thức không thôi. Bọn họ đều đang suy đoán, hồng y công tử còn sống hay là đã chết?

Tuy nhiên, theo màn đêm buông xuống, một thân ảnh bôi đen đang nhún nhảy mấy cái, lặng yên không tiếng động đi vào trong một khu nhà cửa.

"Tham kiến Diêm Chủ!"

Trong sân 16 tên tu sĩ hắc y cung kính quỳ đầu gối hành lễ.

"Đứng lên đi!"

Giọng nói trầm thấp mà lạnh lẽo ẩn chứa uy áp cường đại truyền ra, hắn phất quần áo một cái, ngồi xuống ở bên cạnh bàn đá trong viện, vừa quay người ngồi xuống, dung nhan của hắn cũng theo đó hiện ra.

Đó là một gương mặt tuấn mỹ khiến người khinh ngạc, những đặc điểm trên khuôn mặt phảng phất giống như được trời cao tinh tế điêu khắc mà thành. Đường nét phác thảo của bộ mặt rõ ràng giống như được đao gọt đẽo, lạnh lùng và ngạo mạn nhưng lại không mất đi vẻ tuấn mỹ. Dưới mày kiếm, là một đôi mắt thâm thúy ẩn chứa ánh sáng thần bí, giống như mũi nhọn sắc bén nhiếp người. Chỉ liếc mắt nhìn một cái, đã khiến người không tự chủ được mà phải cúi đầu, không dám đón nhận hắc đồng ẩn chứa cường đại uy áp cùng mũi nhọn nhiếp người của hắn.

Bên dưới cái mũi cao thẳng, là một đôi môi mỏng manh gợi cảm, lúc này đang hơi nhấp lên, cả người tản ra hơi thở lạnh lẽo nhiếp người, tôn quý như thiên thần, lại khí phách sắc bén tựa như vương giả thiên địa!

Nếu lúc này Phượng Cửu nhìn thấy, nhất định sẽ kinh hô một tiếng: Lăng đại thúc!

Không sai, đây chính là chủ nhân Diêm điện - Diêm chủ, cũng chính là Lăng Mặc Hàn mà Phượng Cửu rất quen thuộc. Lăng Mặc Hàn kia cũng chỉ là một thân phận giả dạng đạo sư Tinh Vân để hành tẩu bên ngoài. Ngày thường trên mặt đầy râu xồm, cũng là sau khi trải qua xử lý tỉ mỉ mới được dán lên, có thể dễ dàng đánh tráo.

"Người thế nào?" Diêm chủ với giọng vững vàng hỏi, thanh âm trầm thấp lộ ra một sự lười biếng, cùng với khí thế của thượng vị giả.

"Hồi Diêm Chủ, tiểu tử vừa bị bắt tới vẫn còn hôn mê, chưa tỉnh." Một người tu sĩ hắc y cung kính nói.

"Trông người cẩn thận, ngày mai quay về Diêm điện cùng với bổn quân."

Nghe được lời này, 16 tên tu sĩ hắc y đều vui vẻ: "Chủ tử phải về Diêm điện?"

Giọng nói rơi xuống, chợt nghe thấy hộ vệ phía sau kinh hô: "Không tốt! Tiểu tử kia muốn chạy trốn!"