Người đăng: Hắc Công Tử
Chương 43: Đi thi
Âu Binh ngược lại đa được sai đi hai lần, chỉ tiếc lần đầu người ta co khach, chỉ lấy về một cai tui. Lần thứ hai than thể người ta khong khỏe. Con Âu Binh thi lại than van Âu Dương ở trong hơn thang nay tieu xai nhiều tiền như vậy. Về phần cong chua, vẫn cũng khong co phai người tới quấy rầy Âu Dương, dường như sang sớm mọi người cũng khong nhận ra khac thường. Âu Binh ngược lại đề nghị đi thăm Tiểu Thanh, Âu Dương noi với hắn, người ta bay giờ sống vo cung thoải mai, cũng đừng đi quấy rầy người ta.
Mấy ngay trước khi thi tỉnh, Lý Sư Sư khong ngờ phai người đi tới mời Âu Dương, điều nay lam cho Âu Dương mừng như đien.
" Cong tử, cảm thấy thế nao?"
Lý Sư Sư hoan tất một khuc Thanh Tam chu hỏi.
"Khồng tồi!"
Âu Dương cười khổ, giống như thi bằng lai xe, hứng thu của Âu Dương với giam khảo khong lớn, cũng khong tam tư nghĩ đến qua trinh của cuộc thi. Hắn muốn cầm bằng chứng, khong biết chừng ngay nao đo xuyen khong trở về, bản than co thể ở sở cảnh sat khoac lac một phen:
"Ta đa từng len giường cung với Lý Sư Sư."
Hắn khong hao sắc, nhưng con người du sao cũng phải co nhu cầu.
Ngược lại la Lý Sư Sư noi:
" Thấy cong tử dường như rất nhớ thương đến than thể xấu xi nay của Sư Sư, nhưng thấy cong tử lại khong phải người hao sắc, khong biết la co nguyen do nao khac khong?"
"Co!"
Âu Dương thẳng thắn noi:
" Mơ ước đầu tien của ta chinh la một đem an ai cung nang."
" Cong tử dường như rất co hứng thu."
Lý Sư Sư hết cach thở dai:
" Chỉ sợ lam cong tử thất vọng. Từ sau lần trước cong tử đến đay..."
Âu Dương nghe xong mắng một tiếng mẹ no, hoa ra trước đo vai ngay Chu cong tử bởi vi tinh nhan của minh tiếp khach, cho nen viết một bai thơ oan. Sau đo Sư Sư khong cẩn thận đọc ra trước mặt Huy Tong, Huy Tong giận dữ, thiếu chut nữa lưu đay Chu Bang Ngạn Chu cong tử. Việc nay sau đo, kỹ viện khong dam lại để Lý Sư Sư tiếp khach nữa, vương cong quý tộc co quyền thế cũng chỉ co thể đứng xa ma nhin. Trước Phan Lau mon của nang đa lạnh lẽo ngựa xe. Bay giờ khong chỉ co kỹ viện khong dam để nang tiếp khach, ngay cả bản than nang cũng khong dam tiếp khach.
"Hoang đế chết tiệt."
Âu Dương tức giận, khong ngờ dập tắt giấc mơ đầu tien của minh. Co điều theo Sư Sư noi, nữ tử nay vẫn khong sai, nang đội gio tuyết, khong sợ đắc tội hoang đế sang sớm đi tiễn Chu Bang Ngạn. Một ly rượu ly biệt, cắt đứt tinh nghĩa của hai người.
Lý Sư Sư kinh hai:
"Cong tử, đừng co noi xằng bậy."
Âu Dương ha ha cười lơ đễnh gật đầu. Hắn la đa nhin ra, cũng bởi vi Huy Tong quấy rối, Sư Sư qua mức nham chan, luc nay mới nghien cứu Thanh Tam chu, cũng mới nhớ tới minh.
Lý Sư Sư đanh đan tỳ ba khe khẽ đan Lan Lăng Vương do Chu Bang Ngạn đề từ, vừa đan vừa khoc... Nhưng Sư Sư khong ngờ chinh la, trước mặt nang người khach nay, khong biết la bởi vi khong co tế bao am nhạc, hay la ý chi sắt đa, khong ngờ khong mang theo chut cảm động nao, ngược lại lắng nghe rất say sưa. Bai nay của nang la hối tiếc, bởi vi bai thơ nay, Huy Tong đem Chu Bang Ngạn điều về kinh thanh, con thăng quan. Cuối cung kết cục lại la, Huy Tong cung tinh nhan Chu cong tử ngoại sủng của minh noi đến thơ ca, khong việc gi lại lẫn vao một bai thơ nay, ma Tiểu Chu đồng chi cũng khong dam đến thăm nữa.
Âu Dương hiểu them một phần sự vo nghĩa của Huy Tong. Lý Sư Sư thầm thở dai:
" Tam sự khong người biết, muốn cong tử nghe những lời lải nhải nay của Sư Sư..."
" Đừng co khach khi như vậy, ta hom nay khong trả tiền."
Âu Dương khong biết minh an ủi hay la khong an ủi. Du sao minh hom nay la mang tam thai khach lang chơi đến đay. Âu Dương lại giải thich:
" Đừng noi ta trực tiếp, ta khong nghe hiểu những khuc nay. Ta cảm thấy ngươi co chut lo nghĩ vẩn vơ rồi."
"Lo nghĩ vẩn vơ?"
"Đung vậy..."
Âu Dương cũng khong hiểu noi như thế nao, sau khi suy nghĩ rồi noi:
" Ngươi một ben vui mừng khi hoang đế để ý ngươi, một ben lại cảm thấy bản than hồng nhan khổ. Cai nay khong đung, cai gọi la co mất mới biết gia trị của no. Hoang đế cũng la người, một đam phi tử đang đợi hắn tắm rửa, hắn con phải bớt thời giờ đến chỗ ngươi nữa tieu tai, thời gian khong đủ."
Số lượng tinh trung lại cang khong đủ. Những lời nay Âu Dương khong dam noi ra, khong chỉ như thế, người ta con muốn luyện chữ, con muốn điền từ vẽ tranh, con muốn đi thanh lau khac dạo chơi, khong dễ dang chut nao.
"Tieu tai?"
Lý Sư Sư ngay người một hồi lau mới hiểu được ý của từ nay, sau khi hiểu ro khong khỏi che miệng ma cười.
" Ha ha, Sư Sư, ta vẫn kien tri giấc mộng của ta, nếu ngươi ngay nao đo thuận tiện thi noi một tiếng, cho du ngươi đến tam mươi tuổi."
Âu Dương cảm thấy ở lại cũng khong co ý nghĩa gi, đứng len chuẩn bị cao từ.
Lý Sư Sư lắc đầu:
" Sư Sư khong muốn hại cong tử. Nghĩ vo cong vien ngoại Lang Giả Dịch co giao tinh tham sau với ta, bởi vi ngủ lại ở trong nha của ta. Hoang thượng giận dữ, thiếu chut nữa giết chết hắn, cuối cung Sư Sư cầu tinh, hay la giang chức đến Quỳnh Chau tong quan. Cho du Chu cong tử trước đo, cũng chỉ dam vao luc hoang thượng sinh bệnh mới đến đay, rồi sau đo, rốt cuộc..."
" Thật ra ngươi bay giờ đa la người tự do rồi, ta nghe noi ngươi co gia tai bạc vạn, cần gi vẫn lam cai nghề nay?"
" Sư Sư đa la người của hoang thượng..."
Ồ, thi ra la thế. Âu Dương xem như hiểu rồi, Sư Sư nay vẫn la nhin trung hoang đế. Noi đi noi lại, hư vinh cũng la binh thường, du sao so sanh với ba nghin mỹ nữ cũng khong thấp hơn. Âu Dương ha ha cười:
" Ta vẫn kien tri như cũ. Chung ta co duyen thi gặp lại."
Lý Sư Sư va tra khanh khong giống nhau, người sau la no, khong co than phận tự do. Con Lý Sư Sư... đương nhien, kỹ nữ ma, tư tưởng cung lý tưởng cũng khong thể yeu cầu rất cao.
...
Cung Lý Sư Sư một hồi, khong hưởng ứng tam tinh của Âu Dương, co chut thất vọng. Ngay cuối cung, Âu Dương tạm thời đến om chan Phật, rốt cuộc tiếp nhận thi tỉnh.
Âu Dương rất may mắn bản than khong co đưa tai liệu vao phong thi, kỳ thi vo cung nghiem khắc. Tất cả mọi người cũng bị soat người, hộp cơm mang theo cũng phải bị kiểm tra. Sau đo la do số chỗ ngồi, tiếp theo la khoa viện. Sau khi khoa viện lại, trong ba ngay thi bốn nơi, bất luận kẻ nao khong được ra vao. Thi sinh mỗi người một gian nhỏ, ăn uống ngủ nghỉ chỉ co thể giải quyết ở ben trong nay.
Ở bốn phia trường thi, khong it cấm quan canh gac, chủ pho giam khảo thỉnh thoảng do xet. Phải noi thi sinh con được, cac giam khảo binh thường trước đo khoa viện một thang, khong thể ra vao, khong thể cung cấm quan noi chuyện hoặc la co bất kỳ tiếp xuc gi, tiếp tế lien can toan bộ do cấm quan hoan thanh.
Mới qua ba giờ, Âu Dương liền phat hiện co người dối tra, một pho khảo đi ngang qua ben cạnh minh, phong số ba mươi bảy ở cach vach ben minh nan lại vai giay, sau đo xoay người bỏ đi. Âu Dương phat hiện tay ao co chut vấn đề của hắn trở lại như thường. Cuộc thi nghiem khắc hơn nữa cũng khong thể khong co giam khao lam gian lam dối.
Bai thi noi trắng ra chinh la điền vao chỗ trống, chỉ co điều số lượng từ phải điền qua nhiều. Thi chau nhiều nhất la mười chữ, thi tỉnh thậm chi la một đoạn. Trừ phi ngươi co thể đem toan bộ đống sach rach kia học thuộc long hết toan bộ, bằng khong thi khong thể thi được điểm trọn vẹn. Lại them những từ kia vốn truc trắc kho hiểu, hơn nữa tương đương tỉ lệ dung từ phi thường, kỳ qua quả thật độ kho qua cao, khong phải ban cai.
Tỷ như Âu Dương đa bị đề thứ nhất lam kho, đap an la quan quan thư cưu, tại ha chi chau. Vấn đề xảy ra la, thư cưu khong biết viết, sau đo chau ( 洲 ) hay la chau ( 州 ), Âu Dương cũng khong dam chắc. Cau tiếp theo lại cang toi đời, yểu điệu của yểu điệu thục nữ khong biết viết.
Âu Dương tuon mồ hoi, đơn giản nhất, mỗi ngay nghe thấy cau thơ, khong ngờ khong viết ra được. Chớ đừng noi chi la những cau ben dưới, cach viết bốn chữ đọc cũng khong đọc thong nữa la. Vi vậy bai viết của Âu Dương đa xong rồi, quan quan chim non, tại ha chi chau. Thon thả thục nữ, quan tử hảo cầu.
Ôi mẹ ta ơi...