Nhớ tới gì đó, anh sờ sờ giường dưới thân, cái giường này cũng không thích hợp, rốt cuộc là từ đâu xuất hiện, trong nhà có thể đặt cái giường này xuống chỉ có phòng ngủ chính và phòng ngủ thứ hai, nhưng phòng ngủ thứ hai cũng đang lắp hệ thống sưởi ấm, cho dù trong nhà có phòng thứ ba, Thanh Thanh cũng không có khả năng trong vòng năm phút đem chiếc giường này còn nguyên vẹn không tổn hao gì mà dọn ra ngoài.
Hơn nữa, đây chính là giường cưới anh tự tay chọn, gỗ thật, rất nặng, lúc ấy mang vào cũng là sau khi tháo ra rồi mang vào do sư phụ lắp đặt tại chỗ.
Nhìn khuôn mặt say ngủ của vợ, anh nhẹ nhàng sờ lông mày vẫn còn nhíu chặt của cô trong giấc ngủ, cầm điện thoại lên lần nữa.
Kỳ thật hiện tại anh vẫn bán tín bán nghi, tín là bởi vì tín nhiệm vợ, nghi là người sống ở thời bình thật sự khó có thể trong khoảng thời gian ngắn tiếp nhận thế giới của mình sẽ có mạt thế giáng xuống.
Nhưng điều đó không ảnh hưởng đến cảm xúc của anh trong việc chăm sóc vợ. Anh tính toán mua một chiếc thuyền xung phong, lại để cho chủ tiệm thêm chút dầu là được, bảo đảm có thể từ Hoa Thành đến thành phố A hai người qua lại vẫn đủ dùng.
Dù sao số tiền thưởng này cũng không lấy được, tiền đặt cọc nhà ở khu chính vẫn thiếu 200.000 tệ, như vậy thiếu thêm mấy vạn tệ cũng không có gì to tát, sau này kiếm thêm là được.
Thiệu Thịnh An không hiểu rõ thuyền xung phong, lướt baidu nửa tiếng đồng hồ, càng nhìn lại càng thích, rồi chọn trúng một loại, cùng chủ tiệm tán gẫu gần một tiếng đồng hồ rốt cuộc cũng đặt hàng. Anh quyết định chờ thuyền xung phong mua về, cuối tuần sau đưa vợ đi lướt sóng bên bờ biển, để thư giãn tâm trạng.
...
Chờ Kiều Thanh Thanh ngủ say, Thiệu Thịnh An mới cẩn thận cởi quần áo, đặt vào lòng của vợ để cô có cảm giác an tâm rồi tự mình vào bếp tìm đồ ăn. Mở tủ lạnh ra, bên trong thật đúng là đầy đủ trái cây và rau quả, lại mở lớp đông lạnh, các loại thịt đông lạnh để đầy, gà vịt, heo, thịt dê đều có, còn có bánh bao tôm anh thích. Anh lấy một hộp ra hấp, trong quá trình chờ đợi đi dạo trong nhà một vòng.
Đổi cửa chống trộm không tệ, tiểu khu bên này là tiểu khu cũ, không có quản lý tài sản, người nào cũng có thể vào thật sự không an toàn, lắp ba cái cũng tốt, an toàn hơn trước nhiều.
Hệ thống sưởi không tệ, mùa đông Hoa Thành luôn có mấy ngày lạnh muốn chết, mẹ vợ hàng năm trở về ăn tết đều nói quá lạnh, năm ngoái còn bị khí lạnh làm cảm lạnh..
Cửa sổ cũng lắp đặt cửa sổ chống trộm, khoảng cách rất hẹp, anh so sánh một chút chỉ có hai cm, rất tốt rất tốt, cho dù sau này trong nhà nuôi mèo nuôi chó cũng không sợ chó mèo từ cửa sổ chui ra ngoài. Trên cửa sổ chống trộm còn có cửa thoát hiểm, anh thử một lần, hài lòng gật đầu, rất nên lắp.
Đi dạo một vòng nhớ tới quần áo chưa giặt, Thiệu Thịnh An lại đi giặt quần áo, lúc ra ban công phát hiện có thêm một bình nước bằng thép không gỉ.
Anh phơi quần áo xong, linh tính mách bảo lên gác mái. Gác xép không thay đổi, Thanh Thanh nói gác xép cũng phải lắp đặt hệ thống sưởi, xem ra còn chưa xây dựng đến nơi này.
Mở cửa nghĩ đến trên sân thượng xem có nước đọng hay không, kết quả hai bình nước đập vào mắt, còn có một thiết bị phía trên phủ vải chống mưa. Xốc lên cẩn thận nghiên cứu, anh xác định đây là động cơ của máy phát điện mặt trời.