Chương 2
Băng Blood Fang nhìn nhau với những biểu hiện hoang mang.
Đặc biệt, người đàn ông với khuôn mặt dữ tợn, dường như là tên đầu xỏ, nhìn xung quanh để xem có bất kỳ biến số nào không rõ ràng không.
"Chủ nhân của chúng ta tin vào cái quái gì khi lắp đặt nó ở đây?"
Không có ai xung quanh. Chưa kể những người lính của Dmitry, dân chúng cũng vội vã rút lui, và môi trường xung quanh thay đổi hoàn toàn.
Chỉ có hai người đối mặt với băng Blood Fang.
Chỉ có Roman Dmitry và người hầu Hans.
"Thiếu gia. Tôi biết rõ rằng ngài là con trai của một quý tộc không biết nhiều về thế giới, nhưng rất khó để thể hiện thái độ thiếu tôn trọng như vậy đối với chúng tôi bên ngoài lâu đài, ngay cả với hình xăm răng nanh. "
"Chúng tuy rằng sống thấp kém nhưng cũng có long tự trọng của mình. Nghe những lời lẽ thù địch của ngài với chúng tôi sẽ không cứu được ngài như một thành viên của Blood Fang nếu ngài chỉ lùi lại. Ngay cả khi đối thủ là con trai của gia đình Dmitry."
Shh.
Tất cả bọn họ đều rút vũ khí ra. Thể hiện đôi mắt dữ tợn của mình, họ có động lực để tấn công ngay lập tức khi lệnh của tên đầu xỏ được đưa ra. Roman cười cay đắng.
"Điều này đã làm rõ."
"Ý anh là sao?"
"Các ngươi đúng là thứ rác rưởi. Nếu chủ sở hữu của mảnh đất này đã đến đây, thì vấn đề về hành vi bất kính của các ngươi với ta sẽ được chính ta giải quyết."
Rác?
Này... Ugh?!
Tên đầu xỏ thậm chí không thể thốt nên lời.
Khoảnh khắc khuôn mặt của Roman trở nên đỏ hoe trước những nhận xét của mình,các tên đàn em của hắn mở to mắt khi sự xuất hiện đột ngột của Roman.
"Tấn công!"
Lợi dụng số đông,băng Blood Fang lao vào cùng một lúc.
Đầu xỏ cũng tấn công điểm quan trọng của Roman mà không do dự với con dao găm mà anh ta đang cầm, nhưng Roman đã tấn công chỉ với một vài khoảnh khắc trước mặt anh ta. Mái tóc đen bồng bềnh trong gió. Đôi mắt sắc bén của Roman nhìn vào tên đầu xỏ.
Khoảnh khắc đó.
Bụp!
"Uh-huh, thế nào?."
Tên đầu xỏ tay ôm cổ bị cành cây đâm vào, máu bắn vọt ra.
Chuyện diễn ra quá nhanh.
Băng Blood Fang tấn công Roman với ác ý.
Hans hoảng loạng trước cuộc tấn công của gần mười người đàn ông, sau đó vội vàng lấy một hòn đá lớn đặt xung quanh ông ta và cố gắng giúp Roman.
Nhưng dĩ nhiên điều đó không cần thiết.
Vì Roman, người đã đối phó với tên đầu xỏ, đã xoay sở để né tránh tất cả các cuộc tấn công của những tên còn lại với một phong cách thần thánh, và xử lý từng người một.
Điều đó cũng thú vị, tấn công một đám cầm dao găm với một cành cây, và mỗi khi anh ta tấn công bằng cành cây thì một lỗ đã được cắm vào các điểm yếu hại của đám người.
"Quái vật, một con quái vật!"
"Đó là Roman Dmitry?"
Đám người xung quanh khá bối rối.
Lúc đầu, họ liều mạng chiến đấu, nhưng khi chứng kiến đồng đội chết gần hết, họ vô cùng sợ hãi.
Nhưng tình huống đã thay đổi.
Đám người Blood Fang lần lượt bỏ chạy.
Ngay lúc tên cuối cùng còn lại chuẩn bị chạy, bàn tay mạnh mẽ của Roman nắm lấy tóc người đàn ông.
"Xin hãy tha cho tôi, xin ngài!"
Gã đã kịch liệt vùng vẫy. Khi nhìn thấy xác đồng bạn của mình rải rác xung quanh, khuôn mặt của gã tái nhợt và tuyệt vọng.
Roman nói:
"Bọn chúng đã phạm luật của Dmitry. Và thay vì chấp hành theo luật thì chúng đã cố gắng che đậy chuyện mà chúng làm bằng cách đe dọa ta. Để trừng trị chính xác tội trạng của bọn chúng. Ta sẽ không lấy mạng của ngươi, nhưng ta sẽ cho mọi người phải kính sợ của Luật Pháp bằng cách lấy ngươi làm gương. "
Tên đó gọi là Cheonma.
Ở Moorim, Roman là luật.
Cả đời của Roman đã là một người lãnh đạo,vì vật cậu biết mình phải lựa chọn tuân theo luật pháp, ngay cả khi điều đó thật tàn nhẫn.
"Ực."
Tên tội phạm đó bị bắt quỳ xuống
Sau đó,hắn bị giữ đầu nghiêng sang một bên, và với bàn tay còn lại của mình, cậu kéo lưỡi của hắn ra.
"Tội lỗi của việc có miệng mà không biết dùng! Phải trả một cái giá tương xứng với nó."
"Ưh! Ái chà!"
Người đàn ông đã rất tuyệt vọng.
Nhưng không có cách nào để trốn thoát.
Bàn tay mạnh mẽ của Roman đè chặt cơ thể tên tội phạm, và Roman cầm lấy con dao găm rơi trên đất, cắt đứt lưỡi của tên tội phạm. Máu bắn tung tóe. Tên tội phạm rên rỉ, và giọng của hắn gầm lên trong đau đớn, vang vọng xung quanh. Dân làng nhắm chặt mắt trước cảnh tượng tàn bạo.
Tuy nhiên, Roman lại không có chút thay đổi biểu cảm nào khi cắt lưỡi của tên tội phạm.
Chiếc lưỡi rơi xuống đất.
Tên tội phạm cúi đầu. Với vẻ mặt hoang mang, hắn ta khóc, và hắn cố gắng ngăn máu phun ra từ miệng bằng lòng bàn tay.
"Tên ta là Roman Dmitry. Nếu ngươi không thích hình phạt mà ta đã được đưa ra, ngươi có thể đến với ta bất cứ lúc nào. "
Nhà thờ Thiên Đường.
Trong thế giới mạnh được yếu thua, mọi nghiệp chướng đều phải trả bằng máu.
Roman nhìn Hans.
Hans giật mình trước cảnh tượng lần đầu tiên nhìn thấy chủ nhân như vậy và lùi lại một bước nhỏ.
"Gọi cho lính canh. Hãy báo cáo các sự kiện ngày hôm nay, và gửi quân đến đây để theo dõi."
"A, tôi bị nức cục, thật tệ."
Hans nấc lên.
Ông ta kiểm tra các xác chết một lần, và với vẻ mặt tái nhợt, vội vã đến lâu đài.
Một trận chiến áp đảo
Tuy nhiên, cảm giác của Roman không được tốt.
'Ngươi là một cái xác rác rưởi. Roman.'
Không, Baek Joong-hyuk.
Ở Moorim, cậu ấy là người đã đạt đến đỉnh cao.
Hàng trăm, hàng nghìn chiến binh bị tàn sát vì không thể xử lý nổi một Baek Joong-hyuk, máu chảy thành sông, Cheonma Shingyo được thừa nhận là thống trị Moorim.
Thực tế cậu đã có một số hội thảo trao đổi với các quan chức chính quyền địa phương, tuy nhiên điều đó khiến cậu từ bỏ việc cậu có tinh thần của Baek Joong-hyeok.
'Dòng chảy của năng lượng bị rối tung. Lượng Ki sở hữu trong cơ thể quá ít. '
Đó là điều tồi tệ nhất.
Vẫn còn đó dấu vết của việc tập luyện võ thuật, nhưng theo tiêu chuẩn của Roman, nó không tốt bằng những gì cậu ta đã từng làm.
'Thỉnh thoảng ta phải tập luyện cho cơ thể của mình. May mắn thay, trong quá khứ ta đã có kinh nghiệm rèn giũa kỹ năng võ thuật của mình trong vai Baek Jung-hyuk. Nếu ngươi ngay từ đầu đã cố gắng luyện tập võ thuật thì ngươi có thể nhận được kết quả tốt hơn ngay cả trong điều kiện tồi tệ nhất. '
Ta có nhiều suy nghĩ trong đầu.
Trước hết phải nhanh chóng thu thập thông tin, tiến hành biến hóa xương cốt để cải tạo cơ thể lại.
Đó là lúc đó.
"Dạ thưa ngài. Cảm ơn sự giúp đỡ của ngài rất nhiều."
Đó là cậu bé đã bị đánh.
Di chuyển khá khan vì chân đi khập khiễng, nhưng cậu bé vẫn cúi đầu và tỏ ra kính trọng.
Nhìn khá tội.
Nhưng giọng nói của Roman lạnh lùng.
"Ta không giúp ngươi vì sự thương hại. Ta thi hành bản án vì băng đảng Blood Fang đã vi phạm luật của Dmitry, và ngươi không thể trốn tránh trách nhiệm trong đó. Vì vậy, hãy giải thích hoàn cảnh của ngươi mà không có chút dối trá nào. Nếu lời nói của ngươi bị đánh giá là sai , lưỡi của ngươi sẽ không được an toàn."
" Dạ vâng. "
Vẻ mặt của cậu bé bình tĩnh trở lại.
Như có một chút sức mạnh.
Điều ấn tượng là cậu bé không kêu rên một tiếng nào ngay cả khi bị đánh, nhưng chắc chắn là nó trông rất khác thường.
"Như Ngài đã biết, Blood Fang là nhóm cho vay nặng lãi. Bố mẹ tôi đã vay tiền Blood Fang để thuê đất, mùa màng thu hoạch bình thường thì còn hoàn trả hết. Tuy nhiên, do có sự cố ý can thiệp của Blood Fang, việc canh tác đã bị hủy hoại. Lúc đầu, tôi không biết tại sao họ lại làm vậy, nhưng tôi phát hiện ra rằng họ làm vậy vì họ thèm muốn em gái tôi. "
"Thưa thiếu gia. Chúng tôi rất buồn. Tuy số tiền đó không nhiều nhưng họ lại làm hại đến chúng tôi. Tôi tuyệt đối không nói dối, xin hãy cứu chúng tôi khỏi vực thẳm của tội ác này."
Cậu bé cúi đầu.
Các từ đều mạch lạc, và thậm chí không có một chút dao động nào trong giọng cậu bé khi cậu báo cáo tình hình.
Roman đáp lại một cách thích thú.
Khuôn mặt đen nhẻm, không có cơ bắp, tuy có thân hình gầy gò nhưng đôi mắt cậu bé lại lộ ra vẻ sáng ngời.
'Ta đã từng nhận một người là Guangma (狂魔), một trong Tứ Thiên Vương, trong một môi trường tồi tàn như vậy. Khi đó, Gwangma chỉ là một cậu bé, nhưng sau này cậu đã lớn lên và trở thành một đồng minh mạnh mẽ hơn bất kỳ ai khác. Nó giống như nhìn thấy một ngọn hải đăng.'
"Tên của ngươi là gì?"
"Dạ thưa, là Kevin."
"Được rồi Kevin. Nhớ tên của ta chứ. Và trong vài ngày tới, ta sẽ đảm bảo rằng trường hợp này được xử lý theo đúng quy trình."
"Ưmh! Cảm ơn ngài! Cám ơn ngài rất nhiều!"
Một cậu bé tên Kevin đã bày tỏ lòng biết ơn của mình nhiều lần.
Roman cười nhoẻn miệng cười.
Cuộc sống mới.
Mối quan hệ mới.
Trái tim anh đang đập.
Sau khi giải quyết tình hình, Roman mặc một chiếc áo choàng với sự giúp đỡ của Hans.
Chẳng bao lâu nữa đã đến lúc con gái của Lawrence đến.
Đấy là nơi gặp một cô gái quý tộc điển hình, nhưng ta không thể gặp cô ấy trong tình trạng hiện tại khi mà quần áo dính máu và nước bùn bẩn thỉu.
Và trong quá trình thay quần áo, ta có thể nghe được câu chuyện về lễ đính hôn của hai gia đình thông qua Hans.
"Thành thật mà nói, cuộc hôn nhân này là một cuộc hôn nhân sắp đặt để cả hai gia tộc đều đạt được lợi ích. Gia đình Tử tước Lawrence đang ở trong tình trạng tài chính rất tồi tệ, gần đây đã xảy ra một số cuộc chiến tranh do xung đột với các khu vực lân cận. Vì vậy, để giải quyết vấn đề tài chính, họ đã đưa ra lời đề nghị về một cuộc hôn nhân với nhà Dmitry. Điều đáng mừng là cậu chủ tích cực ủng hộ cuộc hôn nhân này. Cô tiểu thư nhà Lawrence ở vùng lân cận nổi tiếng xinh đẹp cận nên cậu chủ đã nhìn thấy và đem lòng yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên."
Ta vừa nhìn nhận một được hai vấn đề.
Lawrence cần tiền, và Dmitry cần một nền tảng để chính thức thành một gia đình quý tộc.
Đó là một giao dịch đôi bên cùng có lợi.
Vấn đề duy nhất là Lawrence muốn có cậu con trai thứ hai của gia đình Dmitry, nhưng Roman Dmitry đã chủ động bày tỏ ý định kết hôn và hai người đã hứa hôn.
Và hôm nay là ngày đầu tiên hai người gặp nhau.
Lần duy nhất Roman nhìn thấy con gái của Lawrence là từ xa trong một bữa tiệc quý tộc, vì vậy cả hai chưa bao giờ gặp mặt và nói chuyện trực tiếp.
" Một cuộc hôn nhân."
Trên thực tế, đó là điều mà Roman thậm chí không muốn làm.
Mặc dù cậu đã bỏ mình theo thực tế mà cậu phải đối mặt, và hiện tại cậu chỉ muốn hủy bỏ cuộc hôn nhân này.
'Hôn nhân là điều mà cả hai phải đồng ý. Trong quá trình hình thành một mối quan hệ trọn đời, những vấn đề về điều kiện như nền tảng gia đình không quan trọng. Ta sẽ tìm ra cơ hội và tìm cách phá vỡ cuộc hôn nhân này. '
Xuất thân của đối phương.
Vẻ đẹp của người con gái.
Nó không thành vấn đề với Roman.
Thật không may, sự cố trước đó đã nhanh chóng được giải quyết.
Chiều hôm đó.
Theo lịch trình, con gái của Lawrence đến thăm Dmitry.
"Tên tôi là Flora Lawrence."
Cô ấy là một phụ nữ xinh đẹp, như Hans đã kể.
Mái tóc vàng xõa dài đến thắt lưng đã đủ sang trọng khơi dậy sự ngưỡng mộ của người xem, vẻ đẹp không góc chết.
Một gương mặt mang vẻ đẹp đặc trưng. Đặc biệt, đôi mắt trong veo và tĩnh lặng như mặt hồ khiến người nhìn vào như bị hút hồn ngay lập tức.
Dường như cậu đã hiểu tại sao “Roman Dmitry” lại chủ động muốn cưới người nay cho mình.
Chỉ với ngoại hình như thế, cô đã là một người phụ nữ đáng giá.
Flora nói rằng chúng ta nên có một trò chuyện riêng.
Sau đó, khi cậu đến một không gian yên tĩnh và không có ai đang quan sát, cậu trở nên lạnh lùng.
"Tôi ước gì cuộc hôn nhân của chúng ta sẽ không bao giờ xảy ra."
Chia tay.
Đó là lý do Flora Lawrence đến thăm điền trang của Dmitry.
-Hết chương 2-