Phi Long trở về kí túc xá , bước vô phòng , bật đèn sáng , quan sát quanh phòng thấy Tống Thành vẫn chưa về , không quan tâm tới , ngồi trên giường xếp bằng nhập thiền . Vận dụng một lần thuần dương công , lúc này thần thức của hắn giao động nhẹ , thiên địa dương khí bị hắn thu hút , dần dần nhập thân . Phi Long trong lòng mừng thầm , " cuối cùng sau bao ngày tu luyện cũng bước chân vào cảnh giới Đại Đức " hắn tiếp tục ngồi thiền dần dần đã tiến vào nhập định .
(* Cảnh giới trong truyện từ mới nhập môn đến chứng quả :" tiểu tăng - sa di - đại đức - thượng toạ - hoà thượng - la hán - phật " _ lấy ý tưởng cảnh giới trong truyện 12Nữ thần )
Mười một giờ , Tống Thành hốt hoảng chạy về phòng , vừa bước vào phòng còn không kịp đóng cửa , liền lao vụt nên giường chùm chăn kín mít , run nên từng đợt sợ hãi .Lúc này Phi Long vẫn dag thiền định , bỗng từng đợt quỷ khí ùa vào mặt , trong lòng cả kinh ," lại có tên nào ngu ngốc mà tìm đường chết ". Mở mắt ra quan sát quanh một lượt , chỉ là không thấy bóng dáng của con quỷ nào , mà chỉ thấy Tống Thành đang chùm chăn mà run nên từng đợt .
Phi Long lại gần hỏi han tình huống :" này ..."
Vừa chạm vô người Tống Thành rú lên la hét " đừng qua đây , đừng qua đây !"
" Tôi , long đây mà , có chuyện gì sảy ra vậy " Phi Long dùg sức giật mạnh chiếc chắn ra . Tống Thành không có chăn để trốn ,liền ôm đầu co rúm người lại , một mắt từ từ khẻ hở quan sát xung quanh phòng , thấy Phi Long , tinh thần từ từ bình tinh lại mà ngồi dậy
"Nó , nó đâu rồi ?" Tống Thành giọng run run hỏi
"Nó , nó là ai , mà cậu đã gặp phải chuyện gì ?"
"Ma nữ áo đỏ"
"Ma nữ áo đỏ? Cậu kể rõ ra nghe nào ?" Phi Long ngồi xuống giường hỏi rõ
Lúc này biết chắc Ma nữ không đuổi tới ,Tống Thành run rẩy kể lại :" tôi , tôi vừa gặp ma , chính mắt tôi thấy một con ma nữ áo đỏ , nó định giữ tôi lại " . Nói xong Tống Thành liếc nhìn Phi Long , thấy hắn vẵn bộ dáng bình thản mà nghi hoặc :" cậu không tin ?"
"Có , cậu kể rõ ra nghe xem nào ?"
Xác nhận rằng Phi Long tin mình , Tống Thành mới kể lại chi tiết mọi chuyện
" Tôi đưa bạn gái về nhà , thấy đã muộn định bắt grap về ký túc cho nhanh ,nhưng chờ nửa tiếng mà mãi không có xế bèn quyết định di bộ về . Sau đó tôi nhớ có con đường tắt về ký túc nhanh , nhưng con đường đấy có rẽ ngang qua nghĩa địa , vốn từ trước tới giờ tôi có tin vào ma quỷ đâu , cứ vậy mà di con đường đó . Ban đâu tôi thấy có lửa ma trơi lơ lửng trong nghĩa địa ,vốn tin vào khoa học nên chỉ nghĩ đó là chất photpho cháy . Ngờ đâu gần cuối đường có phụ nữ áo đỏ ngồi quay lưng lại phía tôi mà ôm mặt khóc , tôi tiến đến lại gần , định hỏi xem có chuyện gì thì ..." Tống Thành kể lại mà da gà nổi nên từng đợt giọng điệu run run sợ hãi " Nó ... Nó ngồi quay lưng lại phía tôi mà đầu nó quay ngược lại phía tôi , trơi ơi ... Mặt của nó thối rữa , nàn da bong tróc gần hết , hai hốc mắt còn có giun ,nhộng ngoe ngẩy nữa . Nó còn nói , nó muốn giữ tôi ở lại nữa , thế là tôi dùng hết sức bình sinh chạy một mạch về ký túc xa , lúc tôi chạy vẫn còn nghe thấy tiếng nó gọi văng vẳng bên tai cơ mà ".
Đối với mấy chuyện kiếm thêm kinh nghiệm , rèn luyện tính thực chiến như này , Phi Long đương nhiên là khôg bỏ qua ,lập tức hỏi Tống Thành :" hay như này di , bây giờ cậu dẫn tôi đến chỗ đấy , để tôi xem xét tình hình chút được không ?"
" Đến chỗ đấy á , cậu bị điên à , tôi vừa mới thoát ra được cậu lại bảo tôi quay lại chỗ đấy , cậu muốn tìm chết à ?"
" Không phải di tìm chết , mà là đi bắt quỷ , tôi sẽ bắt con quỷ đấy để sau không còn di hại ai được nữa "Phi Long thẳng thắn nói , nếu khongi sẽ rất khó thuyết phục Tống Thành dẫn đường cho mình .
Tống Thành há mồm kinh ngạc ,dùng ánh mắt như nhìn mấy thằng trốn từ Trâu Quỳ ra , nhìn Phi Long " bắt quỷ ? Cậu bị ảo tưởng à , số cỏ còn lại cậu cất ở đâu ?
Phi Long không hiểu Tống Thành đang hỏi gì nhưng vẫn nói chắc nịch " cậu yên tâm tôi bắt được quỷ , đảm bảo không có chút khó khăn nào "
Tống Thành phụt cười ra tiếng :" cậu nghĩ mình là super men à mà có siêu năng lực , cậu ảo tưởng quá rồi đấy , cậu chém gió gió trước mặt đám trẻ con nó còn tin , chứ làm sao mà lừa được tôi "
" Cậu không tin tôi à , cậu cứ dẫn tôi đi đi , tôi sẽ cho cậu thấy "
Tống Thành nói chắc nịch :" không , tôi vất vả lắm mới chạy thoát được , có đánh chết tôi cũng không di "
Nói miệng cũng thật khó tin , Phi Long nghĩ ' nếu con quỷ kia đã đánh dấu quỷ khí vào người Tống Thành , chắc chắn không sớm thì muộn cũng tới tìm hắn , mình sẽ đợi đến lúc nó tìm tới , bắt nó , đến lúc đấy hắn có có còn bảo mình ảo tưởng nữa không '
Phi long khoát tay nói :" không tin thì thôi vậy , nếu nó tới tim cậu , cậu đừng làm phiền tôi là được" nói xong Phi Long ra khoá cửa , tắt đèn nên giường nằm .
Nghe Phi Long nói , Tống Thành bật cười thành tiếng ,hùa theo :" nếu nó tìm thật , nhờ cậu bắt nó lại cho tôi chơi nhá , tôi muốn thử chín mươi sau thế mới học ,tiên ông hái đào hay la hán đẩy xe bò thì hợp nhể ,ha ha ha ha "
Phi Long bực bội , nghĩ trong lòng :'cứ chờ di , chờ quỷ thật sự tới xem có mạnh mồm được nữa không ? Hừ , cái gì mà tiên ông hái đào , cái gì mà là hán đẩy xe bò . Lúc đấy cho cậu áp dụng với quỷ xem có cười được như này nữa không '
Cả hai chìm nhanh vào giấc ngủ , đồng hồ điểm ba giờ hơn , đây là lúc âm khí mạnh mẽ nhất , cửa sổ như bị lực lượng mạnh mẽ nào đó đẩy bật tung ra , không khí lạnh kèm theo quỷ khí sộc thằng vào phòng . Phi Long cảm nhận được từng đợt quỷ khí ,mở mắt ra thấy một nữ quỷ áo đỏ , vóc dáng thon gọn từ bệ cửa sổ bò vào ,trong lòng thầm nghĩ ' đây là bộ dáng trước khi chết của nữ của sao , ngon thật . Chết chết , A Di Đà Phật , tâm phải trong sáng , tâm phải trong sáng .' Phi Long nằm im bất động , híp mắt nhìn nữ quỷ . Nữ quỷ bồng bềnh lướt tới trước giường của Tống Thành đang ngủ say như lợn , mở mười ngón tay nhọn hoát thon dài ra định hành động . Phi Long đột ngột bật dậy , bắn ra mấy hạt bồ đề vào người nữ quỷ . Mấy hạt bồ đề trúng vào người nữ quỷ phát ra tiếng 'xèo , xèo ' , bốc khói đen không ngừng , từ vết thương của hạt bồ đề, da thịt nõn nà bây giờ nhanh chóng thối rữa , xuất hiện những đốm màu đen .
"Á á á á á .." ré nên một tiếng chói tai , nữa quỷ xoay người nhìn chằm chằm Phi Long . Lúc này nữ biến sắc , nàn da toàn thân nhanh tróng thối rữa . Gương mặt lành nặn bây giờ đã bị rữa ra nhanh chóng , xương trắng ẩn hiện , môi thiếu phần trên lợi lòi cả ra phía trước , hốc mắt dòi bọ ngoe ngẩy bò ra . Máu thịt toàn thân chảy từng giọt ,' tong , tong' xuống mặt đất , dáng điệu càng lúc càng kinh khủng buông nôn . Chỉ vì tu vi quá thấp , chúng vài hạt bồ đề mà nhanh chóng hiện ra hình dạng thật lúc tử vong .
Phi Long từ nhỏ đã theo sư phụ tu luyện phật pháp , chấn áp yêu tà , gặp qua không ít quỷ ma ,bộ dạng còn kinh khủng hơn con này cũng có , hắn sớm đã quen từ lâu .
Nữ quỷ thấy Phi Long không chút sợ nào , liền ré nên , mở mười đầu ngón nay ra , nhào tới
" Om Mani Padme Hum" Phi Long niệm câu chú , đứng thẳng bất động ,tay phải dồn dương khí . Chờ nữ quỷ nhào tới , tách hai tay của nữ quỷ ra , một chưởng vỗ thẳng mặt nữ quỷ , làm nó lùi lại mấy bước . Không để nữ quỷ có cơ hội phản khác , Phi Long liền lấy ra 8 hạt bồ đề nén xung quanh nữ quỷ , chắp tay niệm " bồ đề hoá thể tiên" . Niệm xong , tức tốc nhưng hạt bồ đề vừa được ném ra xuất hiện quang ảnh la hán mờ nhạt, chắp tay toả kim quang tạo thành vòng tròn trấn áp nữ quỷ bên trong
Phi Long thở một hơi dài , nói với nữ quỷ :" đầu hàng đi !"
Nữ quỷ đương nhiên là không muốn , bất đắc dĩ thân thể bị chận pháp khoá chặt , vơi tu vi hiện giờ của ả không có cách nào phá giải , lúc này mới nhận ra đã gặp phải cao nhân , lập tức thái độ đáng thương , cầu khẩn nói :" đại sư tha mạng ! Tôi bị oan !".
Nữ quỷ đã quên rằng mình vẫn đang hiện nguyên hình tử vong , bộ dáng cầu khẩn đáng thương kết hợp với vẻ giữ tợn , khiến cho người khác vừa cảm động lại vừa mắc ói .
Phi Long cảm thấy hơi rùng mình ,nhíu mày nói " chớ nóng vội , cứ ở yên đó " . Sau đó hắn di tới trước phòng của Tống Thành , hắn ngủ say như chết , động tĩnh lớn vậy mà vẫn không tỉnh . Phi Long không khách khí mà vỗ vỗ nên mặt cậu ta mấy cái " thành , mau dậy , nhanh , mau dậy " .
Tống Thành trở mình mở mắt , vẫn còn buồn ngủ , đang muốn mắng chửi đột nhiên thấy cuối dường có phụ nữ . Do cô ta đưa lưng về phía hắn thêm tròng phòng hơi tối nên cũng không thấy rõ, hắn cả kinh vội vàng bật người ngồi dậy kêu lên :" ở đâu ra gái đẹp vậy ông bạn , ở đây là ký túc xá đấy , ngộ nhỡ có người phát hiện ra cậu mang gái về thì sao ?"
Phi Long không nói tiếng nào , lật vai nữ quỷ lại , cho cô ta đối mặt với Tống Thành .
Thấy bộ dáng của nữ quỷ , Tống thành hoá đá tại chỗ , mấy giây sau , ngập tràn sợ hãi mà la hét thảm thiết " Quỷ , có quỷ aaaa.."
Phi Long vội vàng bịt miệng của hắn lại , nơi này là ký túc xa , hắn không muốn cả ký túc xá kéo đến đây
" Cậu không phải muốn chơi nữ quỷ sao , chín mươi sáu tư thế đấy ! Nào , đến đi , đừng ngại !" .
Tống Thành sợ đến mức sắc mặt trắng bệch , lùi lại góc giường liên tục xua tay , gần như muốn khóc thét :" không không , tôi tin cậu rồi , cậu mau thu phục cô ta đi , sau ...sau tôi không nói bậy nữa "
Ai lần đầu tiên gặp quỷ cũng như vậy , Phi Long không muốn doạ cậu ta lăn đùng ra ngất , không trêu chọc cậu ta nữa liền thu lại hết thảy hạt bồ đề nói :" mau biến về hình dạng dễ nhìn một chút " .
Nữ quỷ không có pháp trận khống chế , biết không chạy thoát được ,đành làm theo , xoay người lại biết thành thiếu nữ dung mạo trẻ đẹp , một màn này càng làm Tống Thành sợ ngây người
Nữ quỷ quỳ xuống đất , dập đầu :" tạ ơn đại sư ".
"Oán khí trên người ngươi không nặng , không phải là ác quỷ . Ta cho ngươi một cơ hội nói ra chân tướng , nếu dám dối trá , ta lập tức khiến ngươi hồn phi phách tán , hiểu chưa ?"
Nữ quỷ che mặt khóc , giọng đứt quãng đứng nên kể lể :" Thưa đại sư , tôi là Trần Ánh ,trước cũng là học sinh trường này , khuya hôm đó tôi đi chơi về muộn , di qua miếu bà cô , kết quả bị người hầu của Con Tinh giết hại , ả đe doạ phải nghe lời ả , không thì sẽ cho tôi hồn phi phách tán , cầu xin đại sư hãy cứu tôi ".