Chương 2: Nhiệm Vụ

Nghe được âm thanh của hệ thống, Tô Hạo hết sức mừng rỡ, liền tạm biệt phụ mẫu trở về phòng.

Phải biết, hắn chờ ngày này gần 2 năm, nếu dựa vào điểm đánh dấu, hắn không biết đến khi nào mới có thể mua được mấy thứ công pháp trong hệ thống.

-"Keng ....Nhiệm vụ: ĐẠP NHẬP TU HÀNH. Xét thấy túc chủ đã đủ điều kiện bước vào con đường tu luyện, hệ thống đưa ra nhiệm vụ."

-"Lão nông đối diện nhà, có một bộ công pháp giành cho Đoán Thể Cảnh cực hạn, tìm cách lấy. Nhiệm vụ hoàn thành ban thưởng: 2 chương hắc thiết rút thưởng tạp, 1 thẻ tân thủ, 1000 điểm đánh dấu."

Tô Hạo có chút ngây người, không nghĩ tới lão nông đối diện nhà lại là một võ giả.

Hắn thật sự không thể liên tưởng được một lão già, ốm yếu, suốt ngày rượu chè lại là một võ giả a. Chẳng lẽ người trong thế giới này cũng thích giả heo ăn hổ a.

Không suy nghĩ nhiều hắn liền lập tức chạy sang nhà lão nông, lão nông tên gì hắn không biết, nhưng người trong xóm gọi lão là Ngô lão.

-"Ngô lão! Ngô lão! Ta nghe nói ngươi có một quyển bí tịch võ công mau mau dạy cho ta.....Để ta luyện thành thiên hạ vô địch".

Lời Tô Hạo vừa dứt, Ngô lão không khỏi cười khổ, không biết hôm này tên tiểu quỷ này muốn làm gì nữa.

-"Tiểu quỷ đầu....Ngươi nói gì đó?....Sao ta không hiểu a?".

Ngộ lão đáp vấn đạo.

-"Ta nghe người khác đồn ngươi có bí tịch võ công nên muốn đến học."

Tần Thiên trả lời.

Nghe đến đây Ngô lão trong lòng cũng nghĩ ra, có lẽ tên tiểu quỷ này nghe nói đến võ giả, liền đến tìm hắn học võ.

Nhưng mà hắn không thể nào biết được Tô Hạo không phải nghe ai khác mà là nghe hệ thống a.

Nghĩ đến đây trong lòng Ngô lão không khỏi ám đạo.

-"Nhiều năm như vậy không tìm được người kế tục, coi như đánh cuộc vào tên tiểu quỷ này đi".

Hơn 10 năm trước hắn cùng vài hảo hữu xong vào một di tích, vô tình nhận được một bản bí tịch. Hắn không luyện được, người trong đoàn cũng không ai luyện được quyển bí bịch này.

Cũng vì bản bí tịch, đoàn đội hơn 10 người nay chỉ còn mình lão. Lão cũng đã qua gia đoạn cần dùng nay chi bằng truyền cho tên tiểu quỷ này.

Đến nước này lão cũng đưa ra quyết định, thay vì để nó đống bụi hay để cho tên tiểu quỷ này xem, lão nhìn Tô Hạo bằng ánh mắt chăm chú chưa từng có trầm giọng đạo.

-"Tiểu quỷ, ngươi có chắc muốn bước vào con đường luyện võ không?".

-"Ta quyết định!".

To Hạo gằn từng chữ trả lời.

-"Được!...Được!......"

Nói xong lão về lại trong phòng lấy ra một bí tịch, quyển bí tịch chừng chục trang, trên quyển dễ thấy nhất là dấu bàn tay trái đen ngòm, in thẳng nào bìa bí tịch.

Trở lại trước mặt Tô Hạo, lão Ngô đặt quyển bí tịch và một bình thuốc lên bàn đạo.

-"Đây là quyển bí tịch mà ta đánh đổi rất lớn mới lấy được, ngươi nếu muốn lấy nó phải đáp ứng làm cho ta một việc."

Ngô lão nhìn chầm chầm vào Tô Hạo, ánh mặt lộ vẻ điên cuồng cùng cừu hận.

Nhìn thấy bộ dạng này của lão, Tô Hạo cũng chăm chú nhìn lão rồi lên tiếng.

-"Chỉ cần không trái lương tâm của ta, không nguy hại cho thân gia ta, ta nhất định sẽ làm."

Thấy thế, Ngô lão cũng đáp.

-"Được!.. Ta chỉ cần sau khi ngươi luyện công này, đợi một ngày ngươi thành Thiên Nhân hãy đến vương đô, giết tất cả người những người tu luyện bàn tay này".

Nhìn thấy tay Ngô lão chỉ vào dấu bàn tay trên bìa sách, ánh mắt Tô Hạo không khỏi nheo lại.

Tuy hắn chưa tu luyện, nhưng nhìn vào dấu bàn tay trong lòng cũng không khỏi phát lạnh.

Nhưng không nói nhiều hắn cầm lấy quyển sách trên bàn, bước chân về phía nhà và để lại một câu.

-"Ta sẽ làm."

Nhìn thấy bóng lưng Tô Hạo đi xa, Ngô lão cũng không khỏi thở dài.

-"Coi như đây là cố gắn cuối cùng của ta đi."

Tu luyện bao nhiêu năm hắn làm sao không thấy được thân thể của Tô Hạo, kinh mạch dẫn khí đức thành nhiều khúc, võ đạo căn cơ coi như đoạn tuyệt.

Nếu là hắn trước kia còn có thể tranh thủ cho Tô Hạo một viên sinh sinh tạo hóa đan, một viên là đủ nhục bạch cốt, tạo kinh mạch.

Còn bây giờ chỉ biết trông chờ vào tạo hóa của tên nhóc đó thôi.

Trong phòng, Tô Hạo có chút kích động, hắn biết quyển bí tịch này là thứ mở ra con đường võ đạo của hắn.

Nén lại có chút xúc động tâm tình, Tô Hạo nhìn mặt bảng trong đầu.

-"Keng!...Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, hệ thống ban thưởng 2 chương hắc thiết rút thưởng tạp, 1 thẻ tân thủ bao, 1000 điểm đánh dấu".

Nghe được âm thanh của hệ thống, tâm tình của Tô Hạo vừa mới bình tĩnh lại kích động lên.

Hệ thống rút thưởng cho ta.

-"Keng!....Xác nhận túc chủ muốn rút thưởng 2 thẻ hắc thiết....

Keng! .....Chúc mừng túc chủ nhận được bí tịch THẤT ĐẠI NẠN quyển thượng.

Keng!.....Chúc mừng túc chủ nhận được 10 phần đang dược cho tu luyện THẤT ĐẠI NẠN".

Nghe đến câu "THẤT ĐẠI NẠN" Tô Hạo mới liết mắt nhìn về phía quyển bí tịch mà hắn đạt được từ Lão Ngô.

Bên trong ghi là "THẤT ĐẠI NẠN quyển hạ", nay thượng hạ đều có đủ cũng đến lúc tu hành.

"THẤT ĐẠI NẠN" hệ thống mô tả là công pháp thời thượng cổ, nó được dùng như một loại bí thuật để kích phát tìm năng của võ giả trong lúc giao đấu.

Nhưng nhược điểm chí mạng của công pháp này chính là phải tu luyện từ Đoán Thể Cảnh về sau mới sử dụng được.

Lý giải cho nhược điểm này là khi võ giả ở Đoán Thể Cảnh, thân thể võ giả dễ hình thành " THẤT ĐẠI TAI" là nguồn cung cấp năng lượng chính cho việc thôi phát bí thuật.

Võ giả tu luyện từ Đoán Thể Cảnh sau đó qua Hoán Huyết Cảnh thập nhị biến, rồi đến Hậu Thiên Cảnh dưỡng hồn, Tiên Thiên Cảnh hấp thu thiên địa linh khí, Thiên Nhân Cảnh ý chí thăng hoa, rồi đạt đỉnh cao của võ học là Thần Cảnh.

Nghe được giới thiệu THẤT ĐẠI NẠN, Tần Thiên không khỏi ám sản trong lòng.

Thuận sự mai mắn, tiếp tục mở luôn tân thủ lễ bao.

-"Keng!.....chúc mừng túc chủ nhận được 1000 điểm đánh dấu, 1 chương hoàng kim rút thưởng thẻ, 1 môn công pháp ngẫu nhiên, 1 vũ kỹ kèm theo công pháp, 1 viên TÁI TẠO ĐAN."

Nhìn hệ thống hiện lên phần thưởng Tô Hạo có chút choáng, nhưng mà hắn biết điều gì mới là quan trọng nhất.

Nhân lúc đan dược còn nóng phục dụng để hồi phục kinh mạch.

Đan được vừa vào thể nội liền tan ra, hóa thành một dòng nước ấm chãy dọc theo cơ thể.

Nếu có cao thủ ở đây mà nói, sẽ thấy được từng đường kinh mạch dẫn khí dần tụ hợp với nhau và khép lại những vết vỡ.

Bỗng một cơn đau vụt đến, Tô Hạo cảm nhận như mình bị vạn đao phệ thân, các kinh mạch của hắn tuy khép lại càng kép càng đau nhức.

Thời gian đau nhức kéo dài không lâu thì dừng lại, hắn đứng dậy, cố gắn xua tan cơn đau khắp cơ thể, thả lỏng tinh thần, cảm nhận mọi thứ xung quanh.

Hoạt động một hồi để quen với cơ thể, hắn cũng quyết định tu luyện quyển "THẤT ĐẠI NẠN" này.

Nhìn vào 2 phần bí tịch trước mặt, đập vào mắt Tô Hạo là ít giới thiệu, bí tịch có bảy tầng, mỗi tầng là mỗi lần thuế biến.

5 tầng đầu là tăng phúc: Tầng 1 có tên là Cuồng Phong, tầng 2 Động Địa, tầng 3 Hồng Thủy, tầng 4 Duệ Kim, tầng 5 Liệt Hỏa....riêng 2 tầng cuối là 2 tầng công kích: Tầng 6 là Tụ, tầng 7 là Phá.

Sau một hồi lâu, biết mình đã nắm chắt lộ tuyến vận hành khí huyết, hắn bắt đầu tu luyện.

Khoanh chân ngồi xuống, lấy một viên đan dược màu xanh lam bỏ vào trong miệng, bàn tay liên tục đánh vào vị trí lá phổi, như có một lực dẫn vô hình dược lực liên tục đổ vào phổi khiến phổi thuế biến, quá trình này kéo dài hơn 2 canh giờ.

Trong khoảng thời gian đó Tô Hạo liên tục ho khan, đan được phân tán thành nhiều lưỡi dao li ti đâm thủng rồi lại chữa lành lá phổi, khi thần trí hắn bắt đầu mơ hồ thì quá trình thuế biến này cuối cùng cũng thành công.

Ý niệm vừa động một cổ thanh lương chi khi từ phổi phân tán ra toàn bộ cơ thể, Tô Hạo cảm nhận như mình muốn bay lên, một ít lam sắc khí vụ bao quanh cơ thể Tô Hạo, đó là chân khí mà chỉ khí huyết cảnh võ giả mới có thể phóng ra ngoài cơ thể.

Trạng thái này kéo dài không lâu thì chợ tắt, Tô Hạo liền cảm nhận được một hồi suy yếu.

Liên tiếp hai ngày ru rú trong phòng, Tô Hạo cũng đã mở 4 tầng còn lại đại diện cho các vị trí:Tủy,Thận,Xương Cốt ,Tim.

Riêng tầng 6 và 7 là tụ tập thành hai dấu ấn màu đen trong lòng bàn tay.

Thấm thoát lại 5 năm trôi qua, Tô Hạo năm nay đã mười tuổi, sau khi tu luyện thành công, Tô Hạo tiếp tục dẫn dắt chân khí cùng khí huyết rèn luyện các tiếp điểm đến mức cực hạn.

Vận chuyển khí huyết di chuyển hết một chu thiên, Tô Hạo thu công lại, mở cửa phòng đi ra ngoài.

Chợt, hắn cảm nhận được một sự khác lạ, trong nhà hắn quá trống trãi, từ người hầu cho đến gia đinh không thấy một ai cả.

Lấy lại tâm tình có chút xao động hắn đi vào trong chính đường thì nhìn thấy một lá thư, mở lá thư ra thì hắn biết đây là bút tích của phụ thân hắn.

Trong lá thư chỉ nhắn đôi phu phụ đi xa, nhưng không nói là đi nơi nào, còn bảo với Tô Hạo rằng 10 năm sau gia gia của hắn sẽ đến rước hắn về.

Đọc được lời nhắn Tô Hạo không khỏi cười khổ, đây cái gì mà đi xa, rõ ràng là muốn hắn tự lập thì đúng hơn, có lẽ trong 5 năm này đôi phu phụ chỉ thấy trong trạch viện, mới đưa ra hạ sách này khiến hắn ra ngoài xong xáo.

Nghĩ đến đây Tô Hạo cũng không nghĩ thêm nhiều, tuy không biết phụ mẫu mình tu vi gì, nhưng để sản sinh ra huyết mạch mà còn truyền lại được cho hắn thì tu vi của họ cũng sẽ không yếu đi đâu.

Cũng mai khi phụ mẫu hắn đi cũng để lại cho hắn hơn 1 vạn lượng bạc, đủ đển hắn tạo nên một ít sự nghiệp.

-"Nhục thân của ta cũng đã đến cực hạn rồi.... Cũng nên bắt đầu xung kích Đoán Thể Cảnh".

Nhìn số tiền trong tay Tô Thần Đạo.

Với số tiền trong tay Tô Hạo thu mua một ít lương thực trong xóm, và nhà bế quan tìm tu Đoán Thể Cảnh.

Vùng biên giới linh khí khô cạn, quá trình thuế biến nhục thân vào Đoán Thể Cảnh giới vô cùng lâu.

Cũng mai nhờ phương pháp khắc kim chi lộ, Tô Hạo cũng hoàn thành Đoán Thể Cảnh viễn mãn chờ thời cơ xung kích đến Hoán Huyết Cảnh.