Chương 5: Hoang Thiên Thần Giáo phẫn nộ (1)

Chương 5: Hoang Thiên Thần Giáo phẫn nộ (1)

Huyền Thiên Giới, Tây Thần Châu.

Trên vạn dặm hoang vu, một tòa tiên sơn mênh mông nằm ngang ngửa trên đám mây, xung quanh quanh quẩn vô số đạo văn cổ xưa sáng tối giao hội, khiến cho người ta có một loại cảm giác thấp bé, bản thân giống như thần dân cung kính nhìn cổ thần trên cao.

Đột nhiên, một đạo thần âm huy hoàng vang lên, như thiên lôi nổ tung, cả tiên sơn chấn động, thiên địa cuồn cuộn, sinh linh trên vạn dặm hoang vu đều lâm vào kinh hãi.

“Giang gia nho nhỏ, khinh người quá đáng mà!”

Trên đỉnh Tiên Sơn, Hoang Thiên Thần Chủ ngồi trên đỉnh Hoang Thiên Thần Điện, sau khi biết được tin Giang Huyền từ chối liên hôn, nhất thời nổi trận lôi đình, tức giận quát lên.

Khuôn mặt Hoang Thiên Thần Chủ đằng đằng sát khí, Thần Nhãn tỏa ra hàn quang buốt giá, lạnh giọng quát: “Lục Minh Thiên Tôn đi Giang gia trước, hỏi tiểu tử Giang Huyền Giang gia kia, Hoang Thiên Thần Nữ chúng ta có chỗ nào không xứng với hắn?!”

Trên dưới Thần Giáo, một đám thiên kiêu, cường giả, trong lòng ai nấy đều run lên, Lục Minh Thiên Tôn, được coi là một tôn sát thần, từng có một phương thế lực nhất lưu không tôn trọng Hoang Thiên Thần Giáo bọn hắn, Lục Minh Thiên Tôn xuất quan, chém mấy vạn đệ tử, tiêu diệt đạo thống, ba đại tôn giả lão tổ, tất cả đều vẫn lạc.

Thần Chủ để Lục Minh Thiên Tôn xuất động, xem ra… thật sự nổi giận rồi!

Nhưng khi nghĩ đến tiểu tử Giang gia kia lại dám từ chối liên hôn, trong lòng mọi người đều căm phẫn, giận dữ từ trong đó mà đến.

Nhắc đến Thần Nữ Hoang Thiên Thần Giáo bọn hắn, không nói đến chỗ dựa Hoang Thiên Thần Giáo sau lưng, bối cảnh thông thiên, thân mang Huyền Âm Thánh Thể, thiên phú có thể so sánh với thủy tổ Sáng Giáo, có tư thế vô địch. Hơn nữa dung nhan kinh thiên động địa chẳng khác nào thiên tiên, đại giáo khắp nơi trên Huyền Thiên Giới, thiên kiêu tài tuấn của các thế gia, đều cảm mến, ái mộ.

Thần Nữ ái mộ Giang Huyền Giang gia, bọn họ vốn không cam lòng, cho rằng đối phương còn lâu mới xứng.

Nhưng Thần Nữ yêu cầu lần nữa, bọn họ mới tự hạ thân phận, chủ động cùng Giang gia liên hôn.

Nhưng tiểu tử Giang gia kia, lại còn dám từ chối?

Lý do lại còn là đối phương đã có hôn ước?

Bên kia có hôn ước bọn họ đã nghe nói rồi, đối phương cũng chỉ là một nữ tử của tiểu gia tộc ở gần biên giới, hơn nữa hiện giờ kinh mạch đã đứt đoạn, trở thành một phế vật.

Vì một phế vật mà từ chối Thần Nữ Hoang Thiên Thần Giáo bọn hắn?

Coi bọn hắn là kẻ ngốc ư?

Lý do thối nát như này… Con mẹ nó ai có thể tin cho được?!

Đều là người tu hành, bạc tình bạc nghĩa mới là thái độ bình thường, vì một kẻ phế vật mà buông tha Tạo Hóa Thông Thiên?

Trừ phi Giang Huyền kia là một tên ngốc!

Rất rõ ràng, tiểu tử Giang gia kia chướng mắt Thần Nữ hắn dạy, cố ý bịa ra lý do qua loa tắc trách bọn hắn!

“Từ đã!”

Lúc này Hoang Thiên Thần Nữ Lạc Tinh Lan vẫn an tĩnh đứng một bên vội vàng đi ra khuyên can.

Đầu tiên chắp tay cung kính cúi đầu trước Hoang Thiên Thần Chủ, sau đó Lạc Tinh Lan mới nhìn về phía đông đảo trưởng lão, thiên kiêu trong đại điện, khuôn mặt bình tĩnh, không buồn không vui, phảng phất như người bị từ chối liên hôn không phải là nàng.

“Liên hôn vốn là chuyện ngươi tình ta nguyện, nếu Giang Huyền không muốn, vậy thì thôi đi, há có thể ép buộc người khác?”

“Nếu truyền ra ngoài, ức vạn tu sĩ Huyền Thiên nhìn Lạc Tinh Lan ta như thế nào?”

“Không gả được? Hay là không tìm được nam nhân?”

Khóe miệng Lạc Tinh Lan khẽ nhếch, lộ ra nụ cười nhàn nhạt, phảng phất như sao băng cắt qua bầu trời, rực rỡ diệu thế.

Lời vừa nói ra, như hòn đá ném vào mặt nước yên tĩnh, nhấc lên một trận xôn xao.

Một đám trưởng lão, thiên kiêu, đều lo lắng nói: “Thần nữ, tuyệt đối không thể!”

Một vị trưởng lão mặc hắc bào mặt đầy sát khí, nhìn về phía Lạc Tinh Lan, trầm giọng quát khẽ: “Thần nữ, đối đãi với một người không biết tốt xấu như thế, ngàn vạn lần không thể mang sự lương thiện trong lòng!”

“Tiểu tử Giang Huyền đã coi thường người khác như vậy, hiển nhiên cũng không phải là người thích hợp liên hôn, vì sao thần nữ còn nói chuyện thay hắn?!”

Hoang Thiên Thần Chủ nhìn Lạc Tinh Lan chăm chú, trong Thần Nhãn cũng tràn đầy khó hiểu, trầm giọng nói: “Tinh Lan, ngươi có biết, nếu chuyện hôm nay truyền ra ngoài, thanh danh của ngươi sẽ mất hết không?”

“Ngay cả Thần Giáo chúng ta cũng sẽ bị các thế lực lớn của Huyền Thiên nhạo báng.”

“Hạ mình chủ động muốn liên hôn, lại bị đối phương vô tình từ chối, từ khi lập giáo tới giờ Hoang Thiên Thần Giáo bị đối xử như vậy bao giờ chưa?”

Đôi mắt đẹp của Lạc Tinh Lan run lên, trong lòng hơi có bất đắc dĩ, nàng sao có thể không biết việc này tổn hại tới thanh danh của Hoang Thiên Thần Giáo?

Nhưng mà… Giang Huyền, tuyệt đối không thể trở mặt!