Chương 24: Thí luyện tổ địa, mở (1)
Xung quanh còn có hỏa diễm hừng hực, kiếm khí trăm trượng, vô số lôi văn, như thiên địa tam tài bảo vệ Giang Huyền.
“Thiên địa tam tài: Thành ngữ nói về những thành phần cấu tạo nên trời đất, vũ trụ của chúng ta (theo quan niệm xưa), bao gồm: trời, đất và con người. Tam tài: tức Thiên tài (trời), Địa tài (đất), Nhân tài (người). Thiên: bầu trời. Địa: mặt đất.”
Trong nhục thân giống như lưu ly của hắn còn có lôi đình lấp lóe, tản ra khí tức hủy diệt.
Bất Diệt Lôi Thể có thể địch lại Tiên Thiên Thánh Thể, hình thức ban đầu đã hiện!
Đúng lúc này.
Giang Huyền chậm rãi mở mắt ra, thần uy thâm thúy chợt lóe lên.
“Chỉ là mảnh vỡ một luồng tàn hồn mà ta phải dùng năm ngày mới luyện hóa…” Khuôn mặt Giang Huyền hiện lên một tia bất đắc dĩ.
“May mà thu hoạch không tệ.”
Đầu tiên phải nói đến thần hồn, cắn nuốt mảnh vỡ tàn hồn Chân Thần xong trực tiếp đánh vỡ cực hạn!
Với cảnh giới thần hồn của hắn hiện tại, mặc dù vẫn còn ở trong Nhập Hồn cảnh nhưng có thể địch nổi Hóa Linh.
Tiếp theo, thông qua mảnh vỡ tàn hồn Lôi Tổ hắn tìm hiểu được thêm về Lôi Chi Đại Đạo, hơn nữa dựa vào năng lượng bản thân, lại đẩy mạnh thêm một bước dài nữa trong việc tìm hiểu Lôi Đạo, chắc hẳn không bao lâu nữa sẽ cảm ngộ ra đạo ý Lôi Đạo.
Nói cách khác, khi Giang Huyền vẫn còn ở Nhập Thần cảnh đã cảm ngộ được 3 loại đại đạo kiếm, hỏa, lôi!
Gông cùm xiềng xích của đại đạo ngăn cản vô số thiên kiêu yêu nghiệt, ở chỗ hắn giống như không tồn tại bao giờ.
Ngoài ra, nhờ vào phần thưởng của bàn tay vàng, nhục thân hắn đã thành công trở thành Bất Diệt Lôi Thể, thực lực nhục thân tăng trên diện rộng lần nữa, đồng nghĩa với việc đã đánh vỡ cực hạn.
Giang Huyền tự tin, lấy lực lượng nhục thân hắn hiện tại, một quyền đập chết thiên kiêu Hóa Linh hậu kỳ, không thành vấn đề.
Bất Diệt Lôi Thể là thể chất Lôi Đạo cổ xưa nhất, một khi đại thành, có thể địch nổi Tiên Thiên Thánh Thể, thể chất này kinh khủng như thế nào có thể thấy rõ.
Đương nhiên, muốn Bất Diệt Lôi Thể đại thành không phải chuyện dễ.
Cần rất nhiều chí bảo lôi đạo lẫn thần vật.
Nhưng việc này không vội, từ từ sẽ đến.
Cuối cùng chính là độ tinh khiết huyết mạch tăng lên.
Vốn dĩ dựa vào khen thưởng của bàn tay vàng, huyết mạch tăng lên đến 93, nhưng sau khi Giang Huyền cắn nuốt mảnh vỡ tàn hồn của Lôi Tổ, độ tinh khiết huyết mạch lại tăng lên lần nữa, đến tận 95%!
Đã đạt tới độ cao của Nhị Đại Lão Tổ!
Không thể không nói, tuy lão già Lôi Tổ này không làm nên được tích sự gì, nhưng hắn đúng là kiểu người biết ‘xả thân vì người khác’.
“Thần hồn và nhục thân cùng đánh vỡ cực hạn, hiện tại chỉ còn lại tu vi, đợi tu vi ta đánh vỡ cực hạn… nhất định có thể trở thành Vô Thượng Căn Cơ!”
“Hy vọng đợt thí luyện tổ địa sắp tới sẽ có chút kinh hỉ, để cho tu vi của ta thuận lợi đánh vỡ cực hạn, trở thành Vô Thượng Căn Cơ.”
Lúc này, trong cơ thể hắn bỗng nhiên xuất hiện dị biến.
Ong…
Chỉ thấy ở trong cơ thể Giang Huyền, huyết mạch vốn đang gào thét mãnh liệt như nham thạch bỗng nhiên sinh ra từng tia cấm chế cổ xưa, u ám, giống như độc dược bò lên từ mu bàn chân, đan xen lẫn nhau, biến hóa thành một dải đồ đằng đen kịt.
Đồ đằng dữ tợn, âm lãnh, giống như vật chí âm chí tà, khiến người ta sởn gai ốc.
Bên trong động phủ lạnh lẽo như vào hầm băng.
Cảm giác lạnh lẽo bao phủ trái tim, Giang Huyền không tự chủ rùng mình một cái.
Ngay lúc Giang Huyền không hiểu chuyện gì đang xảy ra, đồ đằng đột nhiên bay lên, khắc ở mi tâm Giang Huyền.
Một tràng tiếng cười biến hoá kỳ lạ âm u vang lên trong đầu hắn.
“Bát đại vương tộc! Tiếp nhận nguyền rủa của bản tôn đi! Hậu nhân các ngươi sẽ vĩnh viễn sống trong sợ hãi!”
“Cho đến khi diệt vong!”
“Ha ha ha…”
Oanh!
Giang Huyền ngất đi.
Trở về thời Thái Cổ.
Nhân tộc chinh chiến vạn tộc tinh không, bát đại vương tộc trấn thủ cửu thiên bát hoang, thí thần, lục thiên, đồ ma, trảm yêu… Trục xuất vạn tộc ra khỏi Tinh Hà.
Trận chiến cuối cùng của Thái Cổ.
“Giết!”
Bát đại vương tộc, ức vạn tu sĩ Nhân tộc, đánh từ dưới tinh hà lên, giết về phía tổ địa Yêu tộc.
Thần quang, đạo phù, tiên văn, lực lượng quy tắc vô tận, tàn sát bừa bãi tinh hà, hư không mênh mông sụp đổ, lộ ra hố sâu hắc ám.
Thi thể gãy chi tàn nhận, chất thành từng ngọn núi lớn.
Máu tươi yêu dị lao nhanh như sông lớn.
Tinh khung đẫm máu, tinh hà bi thương.
Yêu tộc thương vong hầu như không còn, tổ địa khuynh đảo chỉ là chuyện sớm chiều.
Mà trên tinh không, trong hỗn độn bát đại Nhân Vương thi triển Thái Thương thuật cùng thảo phạt Thương Minh Yêu Đế, đoạn sinh cơ, diệt luân hồi hắn.
Thương Minh Yêu Đế liên tiếp bại lui, vô lực xoay chuyển trời đất, dưới cơn phẫn nộ dứt khoát lấy thân thể to lớn của bản thân làm tế, thi triển nguyền rủa ngập trời.