Chương 22: Trở tay từ chối, đều là cơ duyên (1)
Khí tức mạnh mẽ giống như lôi đình, tàn sát bừa bãi thiên địa, đập nát hư không.
Thần tướng bá đạo khó tả, đứng trên trời cao giống như đế vương đang vung tay khiển trách thần dân, cho dù chỉ đứng yên ở đó, nhưng khiến lòng người không tự chủ được muốn quỳ bái.
“Đây là… Lôi Tổ?!”
Tộc nhân Giang gia chấn động, tộc lão các mạch nhao nhao bay ra vội vàng khom người hành lễ.
Lôi Tổ, ở thời kỳ thượng cổ là lão tổ mạnh nhất Giang gia.
Ở thời đại đó, Giang gia gặp phải đại kiếp nạn có một không hai, cường địch vây quanh, khi truyền thừa sắp diệt, là Lôi Tổ lấy sức một mình ngăn cản vô số cường địch, bảo vệ Giang gia.
Nói cách khác, nếu không có Lôi Tổ, sẽ không có Giang gia của ngày hôm nay!
Lôi Tổ nhàn nhạt quét mắt nhìn mọi người, đạm mạc gật đầu, sau đó thân hình chậm rãi tiêu tán, một giây sau lập tức xuất hiện ở trong động phủ Giang Huyền.
Ánh mắt xem xét săm soi của hắn đặt ở trên người Giang Huyền.
Sắc mặt Giang Huyền khẽ biến, uy áp nặng nề đánh úp lại, hắn sắp không thể thừa nhận nổi rồi.
Bỗng nhiên uy áp tiêu tán trong nháy mắt, trong ánh mắt thâm trầm của Lôi Tổ hiện lên vẻ hài lòng. Nhưng phần hài lòng này… lộ ra chút quỷ dị.
Bởi vì ánh mắt của Lôi Tổ, không giống người đang nhìn hậu nhân có huyết mạch giống mình, ngược lại giống người đang tìm kiếm… thân thể!
“Ta có một bí pháp tự sáng tạo, có thể tăng độ tinh khiết huyết mạch của ngươi lên đến 93%, nồng độ có thể so với Tam Đại Lão Tổ. Hơn nữa ta còn có một truyền thừa, có thể giúp ngươi trở thành Bất Diệt Lôi Thể, sau khi đại thành có thể ngang hàng với Tiên Thiên Thánh Thể.”
“Chỉ cần ngươi có thể thuận lợi trưởng thành, thành thần chỉ là vấn đề thời gian.”
Giang Huyền ngạc nhiên, nhiều chỗ tốt như thế ư?
Thời điểm nồng độ huyết mạch 85%, Kiếm Tổ hiển hóa, nhưng chỉ giảng đạo cho hắn, lên đến 90 trực tiếp dẫn động Lôi Tổ truyền thụ bí pháp và truyền thừa cho hắn?
Chênh lệch 5%, lớn như vậy sao?
Phúc lợi đạt được khi huyết mạch tăng lên đã phong phú như thế, vậy nếu trực tiếp từ chối đánh vỡ thiết lập, thứ nhận lại chắc phải nhiều hơn nhỉ?
Trong lòng Giang Huyền bỗng nhiên nóng lên.
Lôi Tổ nhìn Giang Huyền còn đang thất thần, nghĩ đối phương chắc choáng váng đầu óc trước truyền thừa tạo hóa của hắn, trong lòng lạnh lùng cười.
Hai trăm vạn năm, chắc hắn phải đợi hai trăm vạn năm rồi, cuối cùng cũng đợi được hậu nhân Giang gia có nồng độ huyết mạch lên tới 90.
Hắn, Lôi Tổ, cuối cùng cũng có thể tái sinh!
Năm đó, hắn lấy Vô Song Đạo Cơ cường thế bước chân vào Chân Thần cảnh, lấy sức một mình chống đỡ vô số cường địch, bảo hộ Giang gia vượt qua kiếp nạn.
Nhưng cũng bởi vì trận chiến đó, hắn đả thương đạo cơ bản thân, không có cách nào truy cầu cảnh giới phía trên Chân Thần.
Cho đến khi thọ nguyên hao hết, tiếc nuối mà chết.
Lúc lâm chung hắn không cam lòng, quyết định hiến tế bản thân, lấy bí thuật phong ấn một luồng tàn hồn của bản thân vào trong từ đường Giang gia.
Đợi đến khi nào hậu nhân Giang gia có nồng độ huyết mạch đạt đến 90, dẫn động Thần Từ, lúc đó hắn sẽ thức tỉnh.
Đồng nghĩa với việc hắn có thể đoạt xá!
Đây là thứ Giang gia nợ hắn!
Hắn lấy tương lai bản thân làm đại giới, bảo hộ Giang gia bất diệt, theo lý thì hậu nhân phải trao thể xác cho hắn, trợ giúp hắn sống lại!
“Đời này, ta chắc chắn có thể siêu việt Chân Thần, đi ra khỏi Huyền Thiên Giới!” Lôi Tổ như sắp nhập ma, nội tâm điên cuồng nghĩ.
Đoạt xá người này, lại thêm nội tình bản thân kiếp trước, hắn nắm chắc có thể hoàn thành nguyện vọng kiếp trước, đột phá Chân Thần đặt chân lên cảnh giới cao hơn.
Nội tâm Lôi Tổ điên cuồng suy nghĩ, mặt ngoài vẫn bá đạo uy nghiêm như cũ, hắn nhìn thẳng vào Giang Huyền, thản nhiên nói: “Nhưng bây giờ ta chỉ là một tia lạc ấn, bí pháp lẫn truyền thừa đều có tương quan với đại đạo, ta cần xâm nhập thức hải của ngươi, mặt đối mặt với thần hồn của ngươi, mới có thể truyền đạo.”
“Nếu ngươi nguyện ý, thả thức hải ra để cho ta tiến vào.”
Hắn hứa hẹn cho bí thuật, truyền thừa, chắc chắn không người nào nỡ lòng từ chối.
Ngay cả Giang Huyền giờ phút này cũng rất động tâm, những chỗ tốt này… Cho dù là Thánh Tử một phương vẫn thèm thuồng như thường.
Nếu hắn từ chối, có thể được nhận nhiều phần thưởng hơn như thế không?
Suy nghĩ một lát, Giang Huyền gãi gãi đầu, ngượng ngùng cười.
“Ách…”
“Đa tạ Lôi Tổ truyền đạo, nhưng thiên tư của tiểu tử còn thấp, e rằng không thể gánh vác truyền thừa của Lôi Tổ.”
Cứ thử đánh cược một lần vậy, dù sao lúc trước từ chối đều lấy được không ít chỗ tốt.
Hơn nữa lần này hấp dẫn hơn so với việc từ chối liên hôn Thần Nữ không hợp thói thường, tiện tay là có thể có được.
Lời vừa nói ra, khuôn mặt Lôi Tổ trong nháy mắt đọng lại.