Chương 19: Bàn tay vàng này có vấn đề (2)
Coi như Giang gia bọn họ là gia tộc lánh đời, cường giả Địa Huyền cảnh vô số, nhưng chỉ trưởng lão mới có tư cách để cường giả Địa Huyền cảnh cam nguyện cúi đầu nhận chủ!
Vị thiên kiêu Giang gia trở về này, đến tột cùng là ai? Lại làm được một bước này!
Lúc này, một nam tử tuấn tú mặc kim ngọc đạo bào, chậm rãi bước ra khỏi cung điện. Trên tay cầm Kim Ngọc Sơn Hà Phiến, tiên vận quanh quẩn xung quanh, giống như ẩn chứa ý chí thiên địa, thần dị đến cực điểm.
Thiếu Tôn Càn Khôn?!
Trên dưới Giang gia tất cả mọi người đều kinh ngạc không thôi.
Giang Càn Khôn, một trong tứ tôn, ba năm trước bị vây khốn trong gông cùm xiềng xích của cảnh giới mà nhập thế tu hành, ba năm nay gần như không có tin tức gì, nếu không phải mệnh bài trong Trường Sinh Điện của hắn chưa vỡ, bọn họ còn hoài nghi Thiếu Tôn Càn Khôn đã gặp phải bất trắc rồi hay không.
Không nghĩ tới hôm nay hắn lại trở về.
Hơn nữa… Nhìn giống như thần thánh hiển linh!
Giang Càn Khôn đứng ở trên hư không, bình tĩnh nhìn thoáng qua thiên kiêu các mạch Giang gia, cuối cùng ánh mắt rơi vào chỗ tiên phong nhất mạch Giang Huyền ở, đạm mạc cười, nói: “Ta Giang Càn Khôn, đã trở thành đệ tử chân truyền Âm Dương Thánh Địa, tu vi hiện giờ chen chân vào Hóa Linh Cảnh đỉnh phong.”
“Hôm nay ta trở về gia tộc, không vì cái gì khác, đó là vị trí thiếu tộc trưởng!”
“Cho dù Giang Huyền liên hôn với Hoang Thiên Thần Giáo, ta cũng sẽ không nhượng bộ nửa bước.”
“Thứ nên là của ta, thì sẽ là của ta, ai cũng không lấy đi được!”
Lời vừa nói ra, lập tức nhấc lên sóng to gió lớn.
Thiếu Tôn Càn Khôn lại trở thành đệ tử chân truyền của Âm Dương Thánh Địa?
Âm Dương Thánh Địa chính là thánh địa cổ xưa nhất của Huyền Thiên giới, thậm chí… không có cái thứ hai!
Nghe nói, khi gia tộc lánh đời còn chưa xuất hiện, Âm Dương Thánh Địa đã xưng bá Huyền Thiên giới, thời điểm đỉnh phong, vạn giáo thần phục, chúng thần cúng bái, toàn bộ tu sĩ Huyền Thiên giới đều phải phủ phục dưới chân Âm Dương Thánh Địa.
“Lần thí luyện tổ địa này, chắc hẳn không có gì phải lo lắng.”
Trong lòng thiên kiêu các mạch không khỏi ảm đạm.
Thiếu Tôn Càn Khôn dựa lưng vào Âm Dương Thánh Địa, lại có tu vi Hóa Linh Cảnh đỉnh phong, huyết mạch khủng bố hơn nữa đạt đến 72%, căn cơ đại đạo cũng không tầm thường, tổng hợp lại, thế hệ thanh niên Giang gia sợ rằng không ai có thể tranh giành với hắn!
Nếu Giang Huyền liên hôn cùng Hoang Thiên Thần Gíao, có lẽ còn có thể tranh giành, dù sao… ý nghĩa việc có chỗ dựa là Âm Dương Thánh Địa quá mức trầm trọng.
Giang Minh Hạo chắp tay sau lưng đi ra khỏi động phủ, quanh thân tản ra thần vận cổ xưa, khí tức mạnh mẽ hơn không ít so với mấy ngày trước.
Đương nhiên, những ngày gần đây thực lực của hắn lại có tiến bộ không nhỏ.
Giang Minh Hạo bình tĩnh ung dung liếc nhìn Giang Càn Khôn, khuôn mặt bình tĩnh, không có tí gợn sóng nào.
Bên cạnh hắn, Tộc lão nhất mạch lại lộ ra vẻ mặt ưu sầu, “Trước có Hoang Thiên Thần Giáo nhìn trúng Giang Huyền, sau có Kiếm Tử Giang Bắc trở về, bây giờ Giang Càn Khôn không có tin tức từ lâu, giờ lại trở thành đệ tử chân truyền Âm Dương Thánh Địa, tu vi bước vào Hóa Linh Cảnh đỉnh phong.”
“Minh Hạo, lần thí luyện tổ địa này phải cẩn thận, nếu có chuyện gì không làm được thì có thể bỏ qua.”
Giang Minh Hạo lắc đầu bật cười, “Thí luyện tổ địa khảo hạch huyết mạch, tu vi và căn cơ, bối cảnh dù có mạnh hơn nữa cũng vô dụng. Ba người này không đáng lo.”
“Nhất là Giang Càn Khôn, không biết ba năm này đã trải qua những gì, đầu đuôi lẫn lộn, lại cưỡng cầu cảnh giới, mặc dù đạt tới Hóa Linh cảnh đỉnh phong nhưng căn cơ phù phiếm, là một cái thùng rỗng!”
Trong giọng nói của hắn còn xen lẫn sự khinh thường.
“Ngược lại tộc nhân có huyết mạch phản tổ dẫn động Thần Từ kia thì cần lưu ý một chút, nồng độ huyết mạch 85%, vượt qua chúng ta quá nhiều, có uy hiếp không nhỏ đối với ta.”
“Nhưng mà…”
Giang Minh Hạo nhìn thần vận quanh quẩn xung quanh, tự tin cười nói: “Ta cũng không sợ!”
Mấy ngày gần đây, hắn mới hiểu thấu một đại thuật truyền thừa, huyết mạch tinh tiến 2%, đạt đến 75%, đã ngang hàng Giang Huyền, hơn nữa tu vi cũng đi tới Hóa Linh Cảnh lục trọng.
Vị trí thiếu tộc trưởng, hắn nắm chắc rất lớn.
Tin tức thí luyện tổ địa, đương nhiên cũng truyền tới tai Giang Huyền.
“Người thắng trận trở thành Thiếu tộc trưởng?”
“Cuối cùng cũng có kết quả rồi ơ?” Giang Huyền nỉ non nói.
Tứ tôn Giang gia vì vị trí tộc trưởng tranh đấu hơn mười năm, vẫn giằng co không dứt, hôm nay cuối cùng cũng hạ màn.
“Thiếu tôn, Hoang Thiên Thần Nữ có thư truyền đạt.”
Lúc này có người đi vào, trên tay xuất hiện một bức thư.
Giang Huyền nhíu mày, hơi nghi hoặc mở thư ra.
Lúc này thần uy mênh mông tuôn ra diễn hóa thành một đoạn tin tức, nhập vào trong não hải Giang Huyền.