Chương 13: Tái tạo thể chất? Thiếu Tôn thật mạnh mẽ! (1)
Phù Vinh gắt gao nhìn chằm chằm bóng lưng Bi Thanh, trong đôi mắt âm trầm hiện lên tia khinh thường cùng châm chọc.
Vì nịnh nọt Giang gia, thu Nam Cung Minh Nguyệt làm đệ tử chân truyền?
Ra vẻ!
Nam Cung Minh Nguyệt kinh ngạc nhìn lệnh bài Hỏa Ô Bi Thanh đưa ra, khuôn mặt ngơ ngác, nàng không đưa tay ra tiếp, mà ngẩng đầu nhìn về phía Bi Thanh, bình tĩnh nói: “Xin hỏi môn chủ Thanh Dương, ngươi nhìn trúng thiên phú của ta? Hay là nhìn trúng vị hôn phu của ta?”
Lời vừa nói ra, khuôn mặt tất cả mọi người đều ngẩn ra, trong lòng xôn xao, trong lòng thầm cảm thán không phải Nam Cung Minh Nguyệt điên rồi chứ!
Nói trắng ra như thế, chẳng khác gì muốn đánh vào mặt người ta mà!
Đây là vị trí đệ tử chân truyền duy nhất của Thanh Dương Môn đó! Hiển nhiên là vì lấy lòng Giang gia, chẳng lẽ ngươi còn tưởng rằng người ta thật sự nhìn trúng thiên phú của ngươi ư?
Hơn nữa, ngươi có thiên phú gì?
Kinh mạch đứt đoạn, đan điền bị hủy, một phế vật căn bản không thể tu luyện.
Bi Thanh cũng sửng sốt, hiển nhiên không ngờ đối phương lại hỏi ra vấn đề này, nhưng hắn cũng không tức giận chút nào, ngược lại cực kỳ thẳng thắn cười nói: “Bảy phần lấy lòng Giang gia, ba phần nhìn trúng thiên phú của ngươi.”
“Nếu được Giang gia thưởng thức, có ích lợi cực lớn đối với Thanh Dương Môn ta, có thể đàn áp Ngọc Sơn Phủ, trở thành bá chủ duy nhất trong phạm vi vạn dặm này!”
“Mặt khác, ta cũng tin tưởng ánh mắt của Thiếu Tôn Giang gia, vị hôn thê mà hắn nhận định nhất định là thiên kiêu.”
“Tiếp theo… ở trên người ngươi, ta thấy được bản thân mình, dù ngã vào bụi bặm, vẫn kiên cường bền bỉ như cũ, phần đạo tâm này, đáng quý.”
“Nếu ngươi có thể bước vào con đường tu đạo lần nữa, Thanh Dương Môn ta giao vào trong tay ngươi, có gì không thể đây?"
Nam Cung Minh Nguyệt ngây ngẩn cả người, nàng không nghĩ tới đối phương là loại người như vậy, có thể thẳng thắn thành khẩn nói ra hắn muốn lấy lòng Giang gia.
Trong lòng nàng tràn ngập hảo cảm với vị cường giả này.
Không hề do dự, Nam Cung Minh Nguyệt chủ động tiếp nhận lệnh bài trong tay đối phương, một gối dập đầu, “Bái kiến sư tôn!”
Bi Thanh cười nhạt, hai tay nâng lên, chợt cao giọng tuyên bố, “Đứng lên đi, từ nay Nam Cung Minh Nguyệt là đệ tử chân truyền duy nhất của Thanh Dương Môn ta, nếu ai bất kính với nó, chính là khiêu khích Thanh Dương Môn!”
Tất cả mọi người đều rùng mình, không khỏi có chút hoảng hốt, lúc này mới qua một lúc, vốn dĩ Nam Cung Minh Nguyệt cái gì cũng sai, nhưng giờ biến thành đệ tử chân truyền của Thanh Dương môn?
Thậm chí… nàng còn là vị hôn thê được chính miệng Thiếu Tôn Giang gia nhận định, đứng trên vạn người!
Mọi người kinh ngạc nhìn Nam Cung Minh Nguyệt, lòng tràn đầy phức tạp, vị thiên kiêu lúc trước kia, hình như… lại trở về!
Phù Vinh đứng yên chứng kiến cảnh này, trong mắt tràn ngập bất an, không dám ở lại lâu hơn nữa, vội vàng gọi dị thú rời đi.
Thanh Dương Môn lấy lòng Giang gia, nếu được Giang gia thưởng thức, là đại kiếp đối với Ngọc Sơn Phủ bọn hắn.
Càng trí mạng hơn là… Hình như hắn đánh giá thấp phân lượng của Nam Cung Minh Nguyệt!
“Chẳng lẽ vị Thiếu Tôn Giang gia kia, thật sự nhận định Nam Cung Minh Nguyệt là vị hôn thê ư?” Trên đường trở về, Phù Vinh càng nghĩ sâu xa, trong lòng càng sợ hãi.
Hắn, hình như đã nhìn lầm thật rồi!
Xong chuyện nơi đây, cường giả Giang gia dẫn đầu rời đi, Nam Cung Minh Nguyệt trở thành đệ tử chân truyền của Thanh Dương Môn, coi như đã an bài thỏa đáng, trở về chỗ Thiếu Tôn cũng có cái mà ăn nói.
Bi Thanh thì tạm thời ở Nam Cung gia, để Nam Cung Minh Nguyệt tu chỉnh một ngày, ngày mai cùng hắn trở về Thanh Dương Môn.
Mà nội bộ Nam Cung gia tộc, trên dưới hơn trăm vị tộc nhân, tâm trạng hiện giờ có thể nói là trầm bổng phập phồng, mãnh liệt mênh mông, kiến thức bọn họ tiếp nhận hôm nay thật sự đã vượt xa tưởng tượng.
Bọn họ biết, thiên kiêu của ngày xưa đã trở lại!
Đến nỗi, bây giờ lúc bọn họ đi ngang qua phủ đệ của Nam Cung Minh Nguyệt đều tự giác đè thấp bước chân, sợ quấy nhiễu đến đối phương.
Trong phòng tu luyện của phủ đệ Nam Cung Minh Nguyệt.
Nam Cung Minh Nguyệt ngồi xếp bằng trên Huyền Ngọc, kinh ngạc nhìn nhẫn trữ vật trong tay, tâm tư cuồn cuộn, mãi không thể hoàn hồn.
Nàng biết rõ, tất cả những gì xảy ra hôm nay đều bắt nguồn từ vị hôn phu kia của nàng, Giang Huyền.
Nếu không có hắn, hiện tại nàng có lẽ vẫn là ‘phế vật’ bị người khác chế nhạo, xem thường!
Theo bản năng nắm chặt nhẫn, trong đôi mắt sáng ngời như ánh trăng của Nam Cung Minh Nguyệt hiện lên vẻ kiên định, nàng nhất định không thể phụ kỳ vọng của Giang Huyền!
“Tiền bối, xin ngài giúp ta tu luyện!” Nam Cung Minh Nguyệt bình tĩnh nói.
Tàn hồn Kiều Nguyệt tiên tử bay ra, theo bản năng nhìn thoáng qua nhẫn trữ vật trong tay đối phương, đáy mắt hiện lên tia cảm thán với… hâm mộ.