"Bùm"
Một vụ nổ kinh hoàng chấn nát cả thời không xuất hiện tại một tiểu giới có tên là Thanh Cực. Vụ nổ này còn làm chấn động Thanh Cực Giới và thậm chí còn làm biến mất 1/3 Thanh Cực Giới, điều đó làm cho không biết bao nhiêu người ở tiểu giới đó kinh ngạc sửng sốt và trong đó có cả bảy người nắm giữ quyền lực tối cao ở Thanh Cực Giới-Thất Nguyện Thiên Tôn.
Bảy luồng sáng xuất phát từ bảy nơi khác nơi khác nhau đều bay về một nơi, nơi mà phát ra vụ nổ. Tới gần nơi đó, một kẻ dùng khăn đen bịt mặt lên tiếng:
-Vụ nổ lớn đến vậy, là bạo loạn thời không sao?
-Xùy, cái này còn phải nói sao. Không phải bạo loạn thời không thì làm sao gây ra hậu quả nghiêm trọng thế này. Chỉ có kẻ ngu ngốc như ngươi mới nói chuyện mà mọi người đều biết thôi.-Một hán tử to cao tóc nâu lên tiếng.
-Ngươi!Có tin là ta cho ngươi đi gặp Diêm Vương không?
-Xí, lão tử sợ ngươi chắc, ngươi nên biết rằng cho dù có là Dêm Vương đi nữa cũng phải nể ta 3 phần đó.
-Thôi được rồi các ngươi đừng cãi nhau nữa. Bây gời điều quan trọng trước mắt là phải tìm ra nguyên nhân của vụ nổ rồi sau đó khắc phục hậu quả.-Một lão giả râu tóc bạc phơ với vẻ mặt nghiêm nghị lên tiếng.
-Hừ, nếu Bạch Thường thiên tôn đã nói vậy thì ta tha cho ngươi đấy, Khung Lạc.Ngươi nên cảm thấy may mắn đi.-Hán tử cao to lên tiếng
-Xí, câu đó ta nói mới đúng.
-Được rồi được rồi, các ngươi cũng bớ gây sự đi.Khoan đã các ngừi nhìn xem hình như đằng kia có người thì phải.-Một hồng y nữ tử vừa nói vừa chỉ tay vào lỗ hổng thời không do bạo loạn thời không gây ra.
-Di, hình như có người thật-Bịt mặt nam tử lên tiếng
-Người? Chẳng lẽ vụ nổi này là do người gây ra? Điều này không thể nào a-Bạch phát lão giả với vẻ mặt nghi hoặc nói
Từ trong lỗ hổng thời không xuất hiện một hắc hào thần bí thiếu niên. Vừa bước ra khỏi lỗ hỗng, thiếu niên đã nhìn trái nhìn phải:
-Chỗ này lại là chỗ quái quỷ nào đây? Mà cái tên tiểu Lục tử cũng thật tình a, gây ra chuyện rồi lại quăng ta đến nơi này. Về nhà ta thật sự phải cho hắn biết thế nào gọi là uy quyền của đại ca!
Ngó nghiêng một lúc, cuối cùng thần bí thiếu niên đã phát hiện được sự tồn tại của Thất Nguyện Thiên Tôn. hắc bào thiếu niên hướng vể phía Thất Nguyện Thiên Tôn nói:
-Ta thấy khí tức của các người có vẻ cường đại hơn đại đa số người ở thế giới này, cá ngươi là những kẻ manh nhất ở đây phải không? Vậy có thể cho ta biết đây là đâu không?
Thần bí thiếu niên thản nhiên nói chuyện bình thản nhưng còn bên phía Thất Nguyện Thiên Tôn thì đang bị chấn thương tinh thần nghiêm trọng a.
-Cái này, nam nhân này trong người có một luồng sức mạnh thật kinh khủng a.
-Cái này mà là kinh khủng gì chứ phải gọi gọi là quá mức kinh khủng rồi.
-Ta đã đứng cách hắn vài km rồi mà khí tức của hắn vẫn rất cường đạ a. Dường như muốn nuốt chưng ta luôn rồi.
-Ta, ta tưởng trên đời này ngoại trừ sáu người cá ngươi ra là không có ai có thể so bì được với ta nào ngờ lại có thể gặp được người mạnh đến như vậy a.
-Đúng vậy, tất cả mọi người ở đây so với tên thiếu niên đó đều chỉ như giọt nước nhỏ bé so với đại dương mênh mông bao la thôi.
-Hắn nhìn còn trẻ vậy mà lại có trong mình sức mạnh khủng khiếp đến thế sao?
-Ta cảm thấy với sức mạnh của hắn, muốn hủy diệt Thanh Cực Giới này cũng chỉ là chuyện đơn giản mà thôi!
Những lời này, Thất Nguyện Thiên Tôn chỉ dám nói thầm trong miệng, không dám nói ra. Đợi một hồi lâu không có câu trả lời, thần bí thiếu niên bực bội nói:
-Này, sao các ngươi không trả lời ta? Khinh thường ta sao? Các ngươi có biết là khinh thường ta sẽ phải trả một cái giá lớn đến chừng nào không?
Bịt mặt nam tử hốt hoảng trả lời:
-Không phải, không phải vậy đâu. Nếu đại nhân muốn biết thì tiểu nhân sẽ trả lời cho người. Ở đây chính là Thanh Cực Giới...
-Thôi, ngươi không cần nói nữa đâu.
-Hả, ý của người là sao ạ?
-Ý của ta là ta cảm thấy bọn ngươi chẳng nó thành ý gì hết nên ta quyết định tặng các ngươi mỗi người một vẻ đến địa ngục miễn phí.
-Hả? Đại nhân khoan đã, hãy nghe chúng tiểu nhân nói ạ.Nếu ngài giết chúng tiểu nhân rồi thì sẽ không ai trả lời ngài đâu.
-Giết các ngươi xong rồi ta đi hỏi người khác là được.Chuyện vậy cũng không biết nữa, IQ của các ngươi thật sự kém quá a. nói nhiêu thế là đủ rồi. Chết đi.
Lời nói vừa dứt, tay của hắc bào thiếu niên bỗng phát ra một luồng hỏa diễm với sức nóng kinh hồn, dường như muốn thiêu rụi mọi thứ.
-Đây, đây là...
-Vạn Hỏa Chân Tỏa.
-Hả?
-Tên của nó đấy.Nhớ kĩ rồi chết đi.
-Vạn Hỏa Chân Tỏa. Ám Hỏa Luyện Hồn
Màu ngọn lửa lập tức thay đổi từ đỏ sang đen rồi tấn công Thất Nguyện Thiên Tôn. Bảy người Thất Nguyện Thiên Tôn cũng đâu phải gà chịu chết, liền thi triển những chiệu thức mạnh nhất của mình mong có thể bảo tồn tính mạng.Nhưng có một sự thật rằng sức mạnh của bọn họ so với hắc bào hiếu niên thật sự là quá chr6nh lệch đi. Căn bản hoàn toàn không chịu nổi một chiêu! Rất nhanh chóng bọn họ bị thiêu rụi từ thể xác đến linh hồn! Sau cùng hắc hỏa thiêu đốt luyệ ra những sợi tinh hồn, trở về đem lại bên thần bí thếu niên.
-Những sợi tinh hồn này thì cứ dùng làm vật liệu tạm thời phong ấn lại lỗ hỗng vậy. Nói rồi hắc bào thiếu niên giơ ngón trỏ lên trán rồi niệm chú. Sau đó lại dùng 7 sợi tinh hồn nối lại thành một rồi vẽ thành một hình ngôi sao bảy cánh rồi vẽ thêm 1 số phù văn bên ngoài tạo thành 1 trân pháp rồi phong ấn lỗ hỗng lại. Lỗ hỗng từ từ biến mất, nói bi61n mắt nhưng thật ra nó vẩn ở đó chỉ là không thể thấy được thôi.
-Chắc thế là được rồi nhỉ. Ừm...bây giờ cũng nên đi tìm người có thể giải đáp nhẵng thắc mắc của ta rồi.
Nói rồi hắc bào thiếu niên chọn một hình tinh gần nhất rồi đáp xuống.
Ở một mảnh đại lục nào đó, trong sa mạc. có một thiếu nữ đang liều mạng chay về phía trước. Phía đằng sau là những tên côn đồ mặt mày hung dữ đang đuổi theo. Trong đó một tên cao to nhất và cũng là kẻ mặt mày ghê rợn nhất hét lớn;
-Tiểu công chúa à, cô đừng chống cự vô ích nữa, ngoan ngoãn đầu hàng đi, ta sẽ cho cô chết một cách thoải mái còn không thì ta sẽ sẽ cho cô chết không toàn thây đấy.
-Ta....ta nhất định sẽ không đầu hàng! Dù cho là đến hơi thở cuối cùng thì ta cũng sẽ không để rơi vào tay bọn mi đâu.
-Hừ, ngoan cố vậy ngược lại lão tử càng thích. Haha.
Đang chay rồi bỗng nhiên thiếu nữ bị trượt chân té xuống đất và rồi cuối cùng cũng bị bọn hung thần ác sát phái sau đuổi kịp.
-Haha, tiểu công chúa để xem cô còn chạy đi đâu nữa. Nhìn cô trong cũng "ngon' đấy không bằng để lão tử đây cho cô hưởng thụ dục tiên dục tử của ta trước khi chết vậy. Đảm bảo khi cô đến địa ngục sẽ không hối tiếc đâu.Haha
-Ngươi! Vô sỉ!
-Vô sỉ? Haha đúng đấy. Lão tử rất vô sỉ. Được rồi tiểu công chúa đừng chống cự nữa ngoan ngoãn hưởng thụ dục tiên dục tử của lão tử nào.
tên hung đồ bắt đầu xé quần áo của thiếu nữ đáng thương kia với ý định cưỡng gian
-Khôngggg...đừng mà.
Vào cùng lúc đó thì từ trẹn trời bắn xuống một đạo tinh quang. Đạo tinh quang đó rơi xuống mặt đất gây ra một trận động đất nhẹ làm tất cả chấn kinh.
-Xảy ra chuyện gì?-tên hung đồ quát lên hỏi bọn thuộc hạ.
Một tên lâu la đáp:
-Dạ bẩm lão đại, hình như có thiên thạch rơi xuống.
-Cái gì? Thiên thạch?
Tên hung đồ hướng mắt mắt về nơi mà đạo tinh quang rơi xuống, nơi mà đang bị khói bụi phủ vây. Rồi bỗng từ trong làn khói bụi đó xuất hiện một thân ảnh. Đó chính là hắc bào thần bí thiếu niên hồi nãy.
Nhìn thấy người thiếu niên ấy, như người đi lạc giữa sa mạc đang khát khô cổ họng vớ được ly nước, đáng thương thiếu nữ thét lên:
-Vị thiếu hiệp thiếu hiệp bên kia xin hãy giúp ta. Bọn người này là người xấu, bọn họ là người xấu, bọn họ muốn giết ta thậm chí còn muốn... cưởng bức ta nữa. Xin thiếu hiệp hãy cứu ta, chỉ cần thiếu hiệp cứu ta, ta...ta nguyện làm trâu ngựa báo đáp thiếu hiệp. Cầu xin thiếu hiệp hãy cứu ta!
-Hừ, con nhỏ này im ngay cho ta!
Nói rồi tên hung đồ không chút nhân từ thẳng tay đấm vào bụng của thiếu nữ một phát.
-Á!!!!
-Này tên tiểu tử kia, ta không cần biết ngươi là ai, ngược lại ngươi chỉ cần biết ta là Triệu Thiết Sơn, chủ hắc đạo ở vùng Sơn Tây, ai nấy nghe tên cũng sợ. Thế nên tốt nhất là tiểu tử ngươi đừng xen vào, khôn hồn thì cút đi!
Hắc bào thiếu niên vẫn bước tới dường như không để ý xung quanh rồi thở dài:
-Haizzz, hôm nay toàn gặp bọn gì đâu thế này. Hết bảy thằng mặt lờ rồi đến thằng óc chó này, chẳng thế này chỉ toàn bạo cặn bã rác rưởi sao hả trời!
-Này, ngươi nói ai là thằng óc chó hả?
-Tất nhiên là ngươi rồi à không phải là bọn ngươi chứ.
-Ngươi!
-Còn chờ gì nữa. Mau giết tên nhãi đó cho ta!
Triệu Thiết Sơn quát lớn ra lệnh cho bọn thuộc hạ tấn công hắc bào thiếu niên.
-Xừ, lại có bọn muốn nạp mạng. Dược thôi, nếu như cá ngươi muốn thì ta chiều vậy.
Nói rồi, từ trên tay phải của thiếu niên xuất hiên một một đóa băng liên lạnh giá, lạnh đến mức có thể đóng băng cả sa mạc này.
-Thánh Tuyết Băng Liên. Băng Thiên Phong Diệp
Từng cánh hoa của đóa băng liên đó từ từ bay dần theo gió.Rồi những cánh hoa đó khi chạm vào người những tên côn đồ thì bỗng xảy ra dị tượng, toàn bộ thân của bọn chúng đều bị đóng băng. Chưa kịp kinh ngạc thì toàn bộ bọn côn đồ đều bị đóng băng hết rồi, chỉ còn lại Triệu Thiết Sơn. Triệu Thiết Sơn run rẩy, hốt hoảng nói :
-Ngươi.....ngươi là chú linh sư sao?
-Chú linh sư? Là cái gì ta không biết. ngươi chỉ cân cần biết là ngươi chết đi đc rồi đấy.
Triệu Thiết Sơn chưa kịp thốt lên tiếng hả thì đã bị đóng băng rồi.Sau đó thiếu niên đột nhiên nắm bàn tay lại.
'Rắc"
Những tên côn đồ bị vỡ ra thành từng mảnh nhỏ, bao gồm cả Triệu Thiết Sơn. Không chỉ thể xác của bọn chúng mà ngay cả thần hồn cũng thế bị tan thành vạn mảnh, vĩnh bất siêu sinh.Bây giờ toàn cảnh hiên tại chỉ toàn là màu trắng của băng tuyết, người thì chỉ còn lại hắc bào thiếu niên và đáng thương thiếu nữ kia.Thiếu nử không bị đóng băng, thậm chỉ là không hề lạnh, nguyên nhân đương nhiên là do hắc bào thiếu niên kia rồi. Sau khi giết xong bọn côn đồ, thiếu niên bước dần về phía thiếu nữ. Thiếu nữ nhìn thiếu niên, mặt mày rạng rỡ nói:
-Đa tạ ân công đã cứu mạng. Tiểu nữ xin nguyện làm trâu ngựa để báo đáp ngài.
-Chuyện làm trâu ngựa gì đó thì thôi khỏi đi. Ngươi chỉ cần trả lời ta vài chuyện là được.
-Vâng, xin ngài cứ nói đi ạ
-Được rồi ta hỏi ngươi đây là nơi nào, năm nay là năm bao nhiêu, những kẻ thống trị thế giới này gọi là gì?
-Vâng, đây là sa mạc Histaki thuộc vương quốc Nelphaoh, đại lục Tất Hoàn, thuộc Ly Vẫn Tinh. Còn năm nay là năm 9574 theo lịch đại lục cũng là năm 1246754 theo lịch Thanh Cực. Còn những kẻ thống tri mà ngài nói được gọi là Thất Nguyện Thiên Tôn.
-Ừm được rồi. xem ra thế giớ này cũng còn mới kiến tạo nhỉ. Còn cái gọi là Thất Nguyện Thiên Tôn kia là.... khoan đã là bảy sao? nhớ không nhầm lúc đầu ta bước đến thế giới này thì cũng có bảy kẻ "tiếp đón" ta nhỉ? Chẳng lẽ....
-Haizzz, coi như là bọn chúng xui vậy. Được rồi sau khi trả lời xong những câu này nửa ta sẽ cho ngươi đi.
Vâng, xin ngài cứ hỏi.
-Người là ai, tên gì? Tại sao lại bị đám mặt lờ đó truy sát?
-Vâng, tiểu nữ là Hàn Ly Hoa, là tam công chúa của vương quốc Nelphaoh. Trước đây không lâu thì nhị ca của tiểu nữ, nhị hoàng tử Hàn Thanh Phong đã nổi loạn, muốn lật đổ phụ hoàng nhằm có được ngai vàng. Sau đó hoàng huynh đã cho người giết sạch toàn bộ hoàng thân quốc thích, là tiiểu nữ may mắn chạy được ra đây nào ngờ lại bị những tên lính đánh thuê do hoàng huynh phái đến nên mới chạy vào sa mạc này và rồi cuối cùng gặp được ngài, ân công.
-Vì muốn tranh quyền đoạt vị m2 giết chế người thân. Cũng thật thú vị đấy.
Nói rồi hắc bào thiếu niên tỏa ra vẻ nghĩ ngợi mo65r chút rồi nhìn thiếu nữ rồi khóe miệng cười. Lúc này thiếu nữ đang trong tình trạng "áo quần rác rưới", "hở trên hở dưới" vì bị tên hung đồ Triệu Thiết Sơn xé rách quần áo. thấy nụ cười của thiếu niên, thiếu nữ đỏ mặt vội lấy tay che lại những bộ phận nhạy cảm của mình. Thế nhưng thiếu niên này lại chẳng có ý muốn gì cả, hắn chỉ nhẹ nhàng cởi áo choàng ra đau7a cho thiếu nữ rồi nói:
-Hê, nghe tình cảm khốn khổ của cô, bổn thần phá lệ giúp cô lần này.
-Giúp ta?
-Đúng vậy giúp cô lấy lại hoàng vị của mình.
-Thật sao?
-Tất nhiên. Bổn thần đây nói một là một, hai là hai, tuyệt không hai lời!
-Vậy thì tốt quá rồi. Mà khoan đã "bổn thần ..."
-Đúng vậy,ta ch1inh là thần. Cô tên là Hàn Ly Hoa phải không? Dược rồi chúng ta đi thôi, đi lấy lại hoàng vị nào!
-Vâng, thưa ngài. Nhưng trước đó tiểu nữ có chuyện muốn hỏi ngài, không biết có được không?
-Chuyện gì nào?
-Là ...Tên của ngài là gì?
-Tên ta? Haha. Nhớ kỉ nhé, tên của ta chính là Tiêu Thiên Long!