Chương 9: Thiên Long Bát Bộ DH

Chương 9

Sau khi mặc quần áo chỉnh tề lại cho Mộc Quế Thanh hắn thực hiện bước tiếp theo của hắn. hắn lấy cái tay vẫn còn dính đầy nước l-n của Mộc Quế Thanh mà lúc nãy hắn vẫn lấy trong l-n của nàng. Bây giờ không được đút c-c vào l-n nàng thì hắn làm một cách gián tiếp vậy chứ biết sao nữa.

Hắn lấy cái tay đó mà sục c-c đang căng cứng của mình. hắn có cảm giác cái nóng ấm nhờn nhờn của nước l-n nàng nh là l-n của Mộc Quế Thanh đang bao bọc hắn vậy. Vì vậy hắn mới thấy thủ dâm lần này sướng thế chứ. Mọi lần nếu hắn mà tự thủ dâm thì lâu ra lắm nhưng lần này tuy cũng là hắn thủ dâm một mình nhưng lúc nãy hắn đã được bóp vú bóp l-n nàng. Và một phần là bú l-n nàng tuy không được bú lâu nhưng cũng đã được uống nước l-n của nàng. Tay hắn thì dính nước l-n của nàng. Hắn sục c-c như điên như dại Khi cảm thấy sắp phọt khí mất rồi.

hắn lấy tay dữ chặt đầu c-c để tinh khí chưa phọt ra vội. Hắn lại vén khăn che mặt của nàng lên. Hắn kê đầu c-c sát vào miệng nàng. Vạch hai cái môi đang mím chặt lại của nàng ra. hắn buông tay đang giữ c-c để cho tinh khí phọt ra. Hắn nghĩ mình làn này bắn khí cũng không ít.

Tinh khí của hắn bắn đầy vào miệng nàng. Tuy rằng mộc Quế Thanh đang cắn răng lại nhưng mà tinh khí của hắn cũng có một ít len qua kẽ răng của nàng mà chảy vào trong. Thây có tinh khí của mình đang chuẩn bị chảy tràn ra khỏi đôi môi xinh xắn của mình. Hắn liền giữ cchặt đôi môi đó lại. Và đốc ngược dầu Uyển Thanh lên trên để cho khí cuả hắn cũng được chảy hết vào cái miệng xinh xắn đó. Cũng như khi hắn liếm sạch l-n nàng vậy.

Nhưng ở đây có cái khác cơ bản đó là hắn tj nguyện còn nàng thì không biết gì cả. Nàng nuốt tinh khí của hắn một cách bị động. Các bạn thấy phục trí tưởng tượng của hắn không. Tôi thì cực kỳ phục đấy. hắn đầu tiên là nghĩ ra viẹc lấy nước l-n của nàng để xoa c-c và thủ dâm như vậy cũng là như hắn đút c-c vào cái l-n của nàng vậy. Còn khi hắn dí c-c vào sát miệng nàng để cho tinh khí của hắn chảy vào miệng nàng thì co khác gì hắn được nàng bú c-c đâu cơ chứ. Hắn cũng thấy phục hắn đó. Bọn bạn đặt cho hắn biệt danh là tưởng quả không sai chạy gì mấy.

Hắn sau khi bắn hết khí thì con c-c sìu lại. Biết cũng sắp đến lúc nàng tỉnh lại rồi. hăn chỉnh lại cái khắn mặt của nàng lần cuối rồi ngồi ra xa xa một chút. Hắn ngồi gọi nàng khi thấy nàng rên ư ư mấy cái là biểu hiện đã sắp tỉnh rồi.

– Mộc Uyển Thanh cô nương mau dậy đi

– đây là đâu vậy sao ta lại ở đây vậy

– cô nương đang ở trên núi của bọn phái vô lượng đó

– sao ngươi cũng ở đây

– Cô nương không nhớ sao. Khi đó chúng ta cùng nhảy sang đây mà. Và cô nương vì bị thương và đau khổ khi con hắn Mai côi của cô nương bị rơi xuống vực nên ngất đi đó.

– Ôi Hắc Mai côi của ta thật đáng thương cho ngươi quá.

– Cô nương đừng đau buồn nữa vì như vậy không tốt cho vết thương mới cầm máu đâu

– Ngươi cầm máu cho ta rồi sao. Ngươi lấy gì mà cầm máu vậy

– Tại hạ láy lọ thuốc ở trong người cô nương đó

– Sao ngươi dám đụng vào người ta

– Cô nương không nhớ là tại hạ còn hỏi cô nương là dùng lọ nào cơ mà. Sau đó cô nương bảo tại hạ là lọ màu đỏ đó. Cô nương nhớ lại đi

– Hình như vậy vì nếu không làm sao ngươi biết được là lọ nào trị thương cơ chứ( nàng đâu biết hắn không hỏi gì nàng mà hắn biết như vậy vì hắn đã thuộc lòng câu chuyện này rồi thì còn gì mà hắn không biết cơ chứ.).

Mộc Uyển Thanh bây giờ như mới nhận ra có cái vị là lạ trong miệng mình thế nàng đặt ra câu hỏi

– Nhưng ngươi cho ta uống cái gì trong miệng vậy vì có vị lạ lạ lắm đó

-Cô nương thấy nó như thế nào

– Ta không biết phải giải thích thế nào cả. Cái vị này ta chưa được ném thử bao giờ cả. Nó cứ nhờ nhợ đó nhưng ta thấy đặc đặc ấy

– Vậy là cô nương nhận xét đúng rồi đó. Cô nương không thể gặp lần nào vì chỉ mình tại hạ có mà thôi. Đấy là thứ nước rất quý báu đó và có tác dụng chữa thương rất tốt đó

– Nhưng nếu quý giá như vậy sao ngươi không để lại mà dùng

– nếu như cô nương được khỏi thì đừng nói là quý giá mà ngay đến tính mạng Đoàn DỰ này cũng có thể mất vì cô nương đó

– Tại sao ngươi lại làm như vậy

– Tại vì huynh …

hắn định nói thì đột nhiên dưới vực vọng lên tiếng hú. hắn chạy ra thì thấy có một thằng đang phi thân lên vực. Nhìn thấy thằng có võ công cao như vậy hắn nghĩ chỉ có Nam hải NGạc Thần mà thôi. Hắn cầm viên dá ném xuống lấy lệ vì biết không thể làm gì lão được. Nam hi Ngạc Thần lên đến nơi thấy hắn hợp với lão nên muốn hắn làm đệ tử. Hắn không từ chối vì đang tìm cách trả lời. Ngạc Thần quay sàng hỏi tội Mộc Uyển Thanh vì nàng làm tên đệ tử duy nhất của lão bị chết. Bị hạch hỏi nên Uyển Thanh phải nói cấm kị của mình.

Uyển Thanh sau khi nói hai điều cấm kị của mình ra thì do không muốn làm vợ hay bị giết nên gọi hắn đến. Và nàng mở khăn bịt mặt ra cho hắn nhìn để hắn sẽ làm tướng công của nàng. Uyển Thanh đau biết hắn còn lạ gì cái bộ mặt của nàng nữa. NHưng quả thật là mặt nàng rất xinh nên hắn nhìn không biết chán.

Uyển Thanh nghĩ hắn bị choáng ngợp trước sác đẹp của mình mà không nói được gì nên nàng nói” Muội biết Đoàn lang yêu muội như lúc nãy huynh nói. Vậy bay giờ thiếp muốn chàng làm tướng công của thiếp. nếu chàng không đồng ý thiếp sẽ giết chàng rồi tự tử đó”.

Nàng đâu biết là mình đang tự chui vào rọ rồi. hắn làm sao có thể bỏ qua được chứ cái con mồi không cần dụ bẫy mà tự lao vào cho người thợ sắn thịt thì sao lại bỏ qua đượ chứ. hắn nói” huynh biết muội khá là khó nghĩ khi có quyết định này nhưng huynh yêu muội thật lòng mà. Muội cứ yên tâm. Nếu muội không yêu huynh thì cứ nói huynh sẽ rút ngay mà không làm phiền gì đến muội cả”.

“đoàn lang chàng cứ yên lòng vì thiếp đã suy nghĩ rất kĩ rồi thì mới có quyết định này mà. Cả chàgn và thiếp đều yêu thương nhau thì chúng ta sẽ thành một đôi thật hạnh phúc một giai thoại trong võ lâm này”. hắn nói cho nàng vui lòng” Huynh cũng muốn như vậy đó”.

cả hai được Ngạc Thần để cho nói chuyện một lúc thì bắt hắn phải trả lời xem là có làm người đệ tử của hắn không. Hắn muốn có thời gian để học hai môm võ công của mình. Nên hắn chần chờ không trả lời để chờ quyết định cảu Ngạc Thần. Và mong đợi cảu hắn đã chính xác khi hắn bị lão bắt ép phải trong 10 ngày đến gặp lão để cho lão giữ lấy Uyển Thanh làm con tin. Hắn mừng như mở cờ trong bụng. Hắn thật không biết cảm ơn Ngạc Thần như thế nào vì đã giữ cho hắn khỏi Mộc uyển Thanh trong thời gian hắn luyện võ. Vì hắn biết nếu bây giờ hắn mà có muốn địt nàng thì nàng cũng không cho đâu. Vì Uyển Thanh chưa yêu hắn thật sự đó. Nếu mà hắn muốn hiếp nàng cũng không được vì hắn làm gì địch nổi nàng với tình hình như thế này cơ chứ.

Tuy nhiên ngoài mặt hắn vẫn thể hiện là mình rất buồn khi phải xa Mộc Quế Thanh. Hắn nói” Uyển Muội cứ yên tâm chờ huynh 10 hôm nữ thôi huynh sẽ cùng sư phụ thứ nhất đến cứu muội ra mà. Đừng lo gì cả”. Nói với Uyển Thanh và thấy nàng đồng ý hắn lại nói với Ngạc Thần” Nếu lão mà làm ho Uyển Thanh có tổn hại gì dù nhỏ thì đừng mong ta sẽ làm đồ đệ của lão đó.

Ngạc Thần như rất thích hắn nên đồng ý không để ai làm tổn hại đến Uyển tHanh cả. Hắn biết mấy thằng này nó trọng lời hứa lắm nên không lo gì cả. Khi cả hai chia tay hắn thấy Uyển Thanh như săp khóc rồi. Vậy là hắn biết Uyển Thanh cũng có tình cảm với hắn rồi đây chỉ cần hắn làm một số việc nữa thì muốn gì ở nàng chẳng được.

Sau khi Mộc Uyển Thanh và Nam hải ngạc thần đã đi rồi hắn ngồi lại nghĩ xem xem trong câu chuyện có nói gì về chỗ có thể tập được võ công tốt nhất không. Và không ngờ chỗ đó lại là hắn phải bị giam trong nhà của bọn Vô Lượng phái. Hăn nghĩ nếu có bây giờ mà bị giam thì sau này khi hắn có võ công hắn sẽ giết sạch cái võ phái này không chừa thằng đàn ông nào. Cho chừa cái tội dám giam giữ hắn còn đàn bà trừ các đứa còn trinh ra thì những đứa hắn địt nữâphỉ la fcon thật xinh đẹp Sau khi địt hết chúng nó hắn cũng giết sạch để thủ tiêu. Hắn không phải như thằng Đoàn Dự yếu đuối mà hắn có thù là phải trả không thể tha thứ cho đứa dám chơi hắn được.

Hắn đi đến chỗ mà hắn biết là có bọn ở phái Vô lượng đứng đó. Mấy thằng đó cũng nhớ hắn đã ở đậi sảnh và trêu bọn chúng. Đồng thời hắn còn mắc thêm một tội đó là dám đi vào khu cấm địa cuat phái này. Vì vậy khi nhìn thấy hắn liền bị bọn chúng bắt ngay rồi đem giam vào ngục để chờ cho sư phụ trở về rồi sẽ thẩm vấn hắn. Bọn chúng đâu biết hắn rất cảm ơn bọn chúng là đã giam chúng vào cái vị trí mà hắn mong đợi. Hắn cũng có thừa thời gian để cho mình được luỵên công mà không thể bị bọn này quấy rầy này làm gì. Vì bọn chúng chỉ cần đưa cho hắn cơm là đủ. Vì hắn chỉ caanf cơm mà thôi.