Chương 27: Thiên Long Bát Bộ DH

Chương 27

Hắn đã có thể rút c-c ra gần nút cán rồi dập thật mạnh vào đáy l-n con nhỏ rồi. Hắn thấy con c-c của mình càng lúc càng tức nếu không uất khí nhanh không khéo nó nổ hay bị làm sao thì khốn cho đời hắn rồi. Vì vậy hắn không thể nhong chơi được nữa.

Muốn nhanh nhanh xuất tinh cho giải thoát khỏi cơn đại nạn này hắn không cần lấy âm khí của con nhỏ này làm gì. Vì nếu vậy hắn cần cầm cự được một lúc lâu nhưng bây giờ thì không được rồi. Hắn phải đánh nhanh rút gọn mới được.

Hắn nắc những cú thật mạnh vào trong l-n nó. Mọi tâm trí cua rhắn chỉ dành cho việc đụ này mà thôi. hắn tuy không muốn con nhỏ này đau đớn lắm đâu. Nhưng hắn vẫn phải nắc thật nhanh và mạnh. Mỗi lần hắn rút c-c ra gần hết rồi dập c-c vào đền độ như chạm vào tử cung của nó vậy. Hắn lại nghe thấy hình như con nhỏ này hự lên môọt tiếng. Chắc là nó đau trong vô thức đây mà.

Dập liên hòi kỳ trận như vậy được chừng 7 hay 8 phút gì đó khi hắn thấy c-c hắn nổ đến nơi thì cũng là lúc c-c hắn giật giật vài c ái rồi bắn thật mạnh khí vào trong l-n nó. Hắn có thể cảm nhận lần này số lượng tinh rùng hắn bắn ra đợt này là rất lớn. Từ trước đến nay hắn chưa ra nhiều như vậy bao giờ. Dù là đến 4 hay năm ngày hắn thủ dâm một lần. Hắn không biết có phải do việc luỵên võ công này mà hắn sản sinh ra nhiều tinh trùng đến vậy không/

Nhưng mặc kệ miễn sao nó không ảnh hưởng gì đến bản thân hắn là được. Sau khi c-c hắn được giải toả khỉ số khí tích trữ như vậy hắn c ảm thấy thật là thoải mái biết bao. Cơ thể hắn như là nâng nâng bay trên không vậy. Hắn nằm úp lên người A Mai để con c-c hắn ngâm trong l-n một lúc đến khi nó teo nhỏ đến mức bình thường hắn mới rút c-c ra khỏi l-n nhỏ.

Theo sau c-c hắn là tinh khí của hắn và máu trinh con nhỏ trào ra. Khí của hắn quá nhiêu và l-n con nhỏ không thể nào chứa hết được nên bây giờ nó chảy hết ra ngoài cả. Hắn cứ để mặc con nhỏ nằm đó rồi mặc lại cái quần rồi chuồn nhanh khỏi căn nhà không để cho cả hai khi tỉnh dậy biết được hắn đã có mặt ở đây. Nhất là Ngữ Yến. Hắn muốn nàng trao thân cho hắn một cách tự nguyện hoặc cùng lắm là không phải hiếp nàng như đối với người hầu gái của nàng

Hắn ra ngoài tìm một chỗ để trốn để sao cho vẫn ở trên cái đảo này. Nhưng mà sau khi tìm được một chỗ ẩn khá la kín đáo rồi hắn lại nghĩ ra một việc rất là nghiêm trọng. Có ai đoán ra việc đó là việc gì không. Nếu không thì để hắn cho các bạn biết vậy.

đấy là hắn nghi nếu mà hắn ẩn ở đây, rồi sau đó tự nhiên xuất hiện trước mặt mọi người thì không khoé bị nghi ngờ về vụ án hiếp dâm vừa rồi mất. Không khéo qua đó mà A Châu và A Bích cũng nghi theo thì sao. Khi dó lại có tên Cưu ma Trí đối chất thì không thể nói được gì nữa. Vậy thì hắn hoặc là không thể trốn được nếu không ở đây hắn không có cách nào chuồn khỏi đây.

đồng thời hắn cũng không muốn vậy vì nếu thế thì hắn làm sao hắn có thể bỏ qua cho Vương Ngữ Yến một người xinh đẹp được. Mặc dù hắn không thể mang nàng về nơi hắn sống được nhưng cái bản tính tham lam của hắn không cho phép bất kỳ ai mà là người con gái hay đàn bà mà hắn gặp ở đây có thể qua khỏi tay hắn được.

Nhưng nếu không trốn thì hắn làm cách nào để mọi người khỏi nghi ngờ bây giờ chứ. Hắn vò đầu bứt tai mãi vẫn không nghĩ ra cách nào vẹn toàn nhất. đang định bó tay thì hắn đột nhiên nhớ đến câu nói của cổ nhân. Cod ai biết câu đó là câu gì không. Nói trước với các bạn nhé đó là câu mà hầu hết trong các cuốn binh pháp hay là trong truyện kiém hiệp đều dùng đến nó đó.

Tôi chắc là không ai nghĩ ra rồi. Thôi để nói luôn vậy nhé. Đấy là hắn nghĩ đến câu” chỗ an toàn nhất là nơi nguy hiểm nhất”. Tôi cho các bạn biết câu đó rồi thì các bạn có biết đó là chỗ nào không hả. đấy là nơi hắn bị giam đó. Hắn cho rằng nếu hắn vẫn bị nhốt trong đó thì hắn không thể nào bị nghi ngờ chút nào hết. Vì hầu hết những người quen biét hắn đều cho rằng hắn là kẻ thư sinh trói gà không chặt.

đồng thời hắn cũng đang bị trói hay giam trong ngục mà. Vậy là hắn càng được thoát khỏi dạng nghi vấn đó. Nghĩ sao làm vậy. Hắn quay lại cái phòng đã giam mình. Ở đây chẳng có ai cả để biét được cảnh hắn đã giết con mụ già canh gục ở đây như thế nào. Nên hắn chỉ cần vứt cái xác của mụ ra bên ngoài là được rồi. hắn nghĩ ai nhìn thấy cũng cho rằng đay là tác phẩm của kẻ đã hiếp A mai. Và họ sẽ lục tung cái đảo này lên.

Hắn sau khi vứt mụ ra ngoài rồi thì vào phòng để cho tay vào trong còng nhưng nhìn xuống thấy trên nền phòng vẫn còn dấu vết của cuộc làm tình vừa rồi. hắn nghĩ đúng là chút xíu nữa thì ăn vụng không biết chùi mép rồi. để cho ai thấy mấy cái vệt tinh trùng hay là máu trinh của mụ ở trên phòng mà không nghi ngờ hắn mới lạ. Vì chẳng lẽ hắn lại nói mụ bị hiếp ở đây sao. Nếu vậy thì có việc lạ ở chỗ hắn ở đâu đều có đứa đàn bà bị hiếp cả.

Hắn nhanh trí lấy đất vứt vào chỗ đó rồi chà sát cho nó dính vào nên nhà sao cho nếu có ai để ý cũng nghĩ đất này vứt vào chỗ hắn nôn ra. Hắn vận công để cho có một ít màu chảy ra khoé miệng rồi gục mặt xuống coi như đau quá mà ngất đi vậy.

Trong lúc hắn còn đang lo việc của mình thì con nhỏ A Mai và Vương Ngữ Yến cũng tỉnh lại rồi. con nhỏ A Mai vừa tỉnh dậy cảm giác đầu tiên của nó là cái đau ở nơi cửa mình của mình. TIềm thức của người con gái cho nó biết bản thân nó đa có chuyện gì đó rồi. Khi nó đưa mắt nhìn xuống thì thấy cái quần bị xé toang còn cửa mình đau rát đang còn rỉ ra một thứ nước màu trắng lẫn đỏ. Nó thốt lên một tiếng vô thức

– Chuyện gì xảy ra với tôi thế này.

– Đúng chuỵên gì đã xảy ra với ngươi vậy. Ngữ Yến cũng nói

Nghe thấy tiếng Ngữ Yến nó không biét nàng có bị như nó không vì từ nãy đến giờ nó không biết gì đến xung quanh cả. Dưa mắt nhìn thấy Ngữ Yến đang nhìn chằm chằm vào cửa mình nó. Nó lại thấy đau rát lên. Lần này không chỉ là cái đau ở thể xác mà cà cái đau về tâm hồn. khi nó biết có chuyện gì xảy ra với nó rồi. đấy là nó đa bị cưỡng hiếp, nó đã mất trinh còn cô chủ nó thì không.

Quá đau khổ nó gục mặt xuống khóc. Ngữ Yến thấy vậy thì lê đến bên giường vì tuy nàng không bị hắn làm gì cả nhưng mà huyệt đạo mới được hoá giải xong nên bây giờ vẫn thấy bải hoải hết cả tay chân. đến giường nàng cố gắng ngồi lên rồi ôm lấy nó mà an ủi. Nhưng con nhỏ càng khóc dư hơn nưa vậy. Ngữ Yến an ủi

– Mai muội đừng khóc nữa

– Sao chuyện này lại xảy ra với tiểu tỳ chứ. Bị như thế này rồi thì tiểu tỳ còn có thể nhìn mặt ai được nữa cơ chứ

– đây chỉ là tai nạn thôi mà. Muội không phải lo lắng gì đâu.

– Nhưng sau này tiểu tỳ còn có thể lấy ai ưđược nữa chứ. Tiểu thư có trong hoàn cảnh này đâu mà biết được cảm giác tuyệt vọng này chứ

– Ta biết khó thể làm cho muội nguôi ngoai được. Nhưng ta có thể hứa với muội là sẽ có cách giúp muội quên chuyện này đi. Trước hết giúp muội trừng trị tên đã hại muội.

– Tiểu thư thấy mặt kẻ đó ư

– Ta không thấy vì vừa ra đến nơi là ta bị điểm huyệt luôn rồi.

– Vậy làm sao có thể trả thù được khi không biết hắn là ai chứ

– Ta tin rằng hắn không thể thoát khỏi đảo này đâu chúng ta chỉ cần lục soát hết đải là tìm thấy thôi

– Tiểu tỳ cũng mong như vậy.

Hai người vừa nói xong thì cánh cửa chợt được đẩy mạnh ra. Cả hai giật thót cả mình tưởng rằng tên đã làm hại A Mai quay lại lúc này thì cả hai làm sao có thể chống lại chứ. Vì cả hai đếu không có võ công mà. Nhưng không cái bộ mặt mà cả hai nhìn thấy lại là của A Châu. Cô ả đi vào với vẻ mặt hốt hoảng và hơi thở dồn dập

– Tiểu thư nguy rồi.

A Châu vừa nói xong thì thấy cảnh tượng trước mặt thì không thể nói thêm gì được nữa. Ngữ Yến cũng biết là cô ả bị sốc vì thấy A Mai bị như vậy. Nhưng với vị thế là cô chủ nên nàng cũng có sự bình tĩnh hơn nên nói:

– Có chuyện gì vậy A Châu

– Tiểu thư A Mai xảy ra chuyện gì vậy

– Chuyện này khó nói lắm nhưng cô thấy rồi ta cũng không giấu làm gì nữa. A Mai không biét bị ai điểm huyệt rồi làm hại.

– Có phải A Mai cũng bị hắn …. hắn….

– PHải Mai muội bị như vậy đó. Thôi để nói chuyện đó sau. Cô vừa nói có chuỵện gì nguy vậy.

– Thưa tiểu thư tôi không biết nói thế nao. NHưng tiểu thư đã thấy A Mai thế này rồi tiểu tỳ cũng không giấu. Đó là Vương bà bị giết ạ.

– Vương bà bị giết ư, đưa ta đến đó ngay. Ta muốn biết ai đã gây ra chuyện đó.

– TIểu tỳ nghĩ tiểu thư đừng đi là hơn. Vì cảnh tượng đó người chắc không chịu nổi đâu

– Bà Bà bị chém đầu sao

-Không bà bà bị… bị

– Bà Bà bị làm sao nói đi

– Dạ bà bà bị hiếp sat

– Sao người nói cái gì