Sau khi rời khỏi kí túc xá, cô dự định trở về nhà. Những lời cay nghiệt của hai bạn cùng phòng kia không làm tổn thương cô được, cho nên cô cũng chỉ dọa một chút, cho bọn họ một bài học nhỏ mà thôi.
Thời gian này không nhiều người di chuyển, trên xe bus vẫn còn rất nhiều chỗ ngồi, cô chọn một chỗ ở hàng cuối rồi ngồi xuống. Theo như trong trí nhớ, cô còn phải ngồi xe một tiếng.
Ngắm nhìn phong cảnh không ngừng lùi lại bên ngoài cửa sổ, cô day day huyệt thái dương. Có lẽ là bởi vì cơ thể không theo kịp thần hồn, hai ngày nay cô vẫn luôn đau đầu, chưa hoàn toàn thích ứng.
Đúng vậy, Ngô Duyên bây giờ cũng không hoàn toàn là Ngô Duyên ban đầu, cô đã có thêm một lần kỳ ngộ.
Vốn dĩ, cô sống ở nông thôn hai mươi năm, khi đó tên của cô không phải là Ngô Duyên, mà là Trình Duyên. Không rõ cha là ai, theo họ của mẹ.
Từ nhỏ mẹ Trình Nguyệt Cầm đã vô cùng lạnh nhạt với cô. Cho dù cô siêng năng chăm chỉ cỡ nào, thành tích học tập tốt bao nhiêu, cũng chưa từng nở một nụ cười với cô. Họ hàng đều cảm thấy cô là đồ vướng víu, từ nhỏ cô đã nghe không ít lời đàm tiếu khó nghe.
Khi cô học trung học cơ sở, mẹ đổ bệnh qua đời, cô vừa đi làm vừa tới trường. Đợi đến trước ngày tốt nghiệp, người nhà họ Ngô tìm tới cửa, nói rằng cô mới là đại tiểu thư thật sự của nhà họ Ngô.
Khi vừa sinh ra đã bị mẹ nuôi Trình Nguyệt Cầm đánh tráo. Cha ruột vô cùng áy náy với cô, thề thốt sẽ bù đắp cho cô.
Trong mê man, cuối cùng cô cũng hiểu ra rồi, thảo nào từ nhỏ mẹ đã lạnh nhạt với cô, hóa ra cô không phải con gái của bà ta. Cô có nịnh nọt cỡ nào, đó cũng chỉ là uổng công vô ích.
Sau khi trở về nhà họ Ngô, cô sửa lại tên là Ngô Duyên.
Bởi vì không muốn khiến cha mất mặt, cô cố gắng học tập những thứ được gọi là phong thái quý tộc kia, nhưng làm sao cũng không sánh bằng Trình Sương Sương.
Cho dù Trình Sương Sương bị vạch trần là thiên kim giả, vẫn vô cùng được săn đón. Người xung quanh đều nói cô ta lòng dạ lương thiện, thuần khiết không tì vết, chồng chưa cưới vẫn yêu thương mê đắm cô ta. Bọn họ đều nói cô ta là công chúa, trời sinh nhận được cưng chiều.
Là người bị mang lên bàn cân so sánh, cô không ngây thơ lương thiện bằng Trình Sương Sương, cũng không thể mỗi hành động cử chỉ đều tự nhiên toát ra vẻ quý phái tao nhã giống Trình Sương Sương, cô chỉ là một vai hề khoác lên mình trang phục xa xỉ rồi bắt chước một cách vụng về mà thôi.
Sau khi bị vạch trần thân phận, Trình Sương Sương rời khỏi nhà họ Ngô, tới tham gia chương trình tống nghệ, dựa vào bề ngoài xinh đẹp và tính cách ngây thơ dịu dàng, ngay lập tức trở nên nổi tiếng. Mà bởi vậy cô ta cũng tìm được cậu mình, Trình Thiên Hành. Đây là một hào môn còn giàu có hơn nhà họ Ngô, Trình Thiên Hành vô cùng cưng chiều cô ta, coi cô ta như hòn ngọc quý trên tay.
Sau khi Trình Sương Sương rời đi, nhà họ Ngô bắt đầu xuống dốc, đầu tiên bị khui ra việc sử dụng nguyên liệu quá hạn, sau đó các công ty hợp tác rút vốn giữa chừng, lại có người tố cáo sổ sách công ty có vấn đề, bất trắc ùn ùn kéo đến khiến cha cô - Ngô Tông Bình luống cuống tay chân. Mặc dù Ngô Duyên rất muốn trợ giúp cha mình, nhưng thật sự có lòng mà không có sức.
Sau buổi tiệc tốt nghiệp đại học, cô xuyên vào trong một thế giới tu chân, sau khi kiểm tra ra có song linh căn Thổ Mộc thì bái vào Thanh Liên tông, khó khăn vất vả tu luyện đến cảnh giới Nguyên Anh, lại xuyên trở về.
Thậm chí cũng bởi vậy mà cô biết hóa ra thế giới cô đang ở này lại là một cuốn sách, mà trong sách Trình Sương Sương chính là nữ chính được vô số người cưng chiều, cô chỉ là bia đỡ đạn để làm nền cho Trình Sương Sương mà thôi.