Chương 35: Phục Hưng Bá Long Tông

Người đăng: ๖ۣۜThần๖ۣۜNgủ

Bá Long Tông đại điện, trong đại điện lúc này quả thực quá ít người, tính cả Lâm Phụng Nhi cũng chỉ tổng cộng là bốn người mà thôi. Long Thiên tọa tại vị trí tông chủ, nhìn thấy cảnh này không khỏi thở dài một cái. Nhớ lại khi xưa mỗi lần họp, trưởng lão hai bên đại điện ngồi thật đông đúc.

Bá Long Tông hiện tại chỉ còn có hai trưởng lão là Lăng Thiên Hàn và Vương Đông, Lâm Phụng Nhi được tham dự với tư cách là khách nhân. Bá Long Tông trong khoảng thời gian Long Thiên vắng mặt dựa vào buôn bán linh đan làm thu nhập chính, trong nhiều năm trở lại đây cũng không có chiêu mộ thêm đệ tử.

Bá Long Tông đệ tử hiện tại chỉ có một ngàn hạch tâm đệ tử khi trước Long Thiên cho âm thầm sơ tán, sau đó tụ họp tại đây gây dựng lại tông môn. Những đệ tử này của Bá Long Tông, về thực lực mà nói có thể sánh ngang với trưởng lão, tông chủ của các Đệ Cửu Tông khác, Luyện Thần Hậu Kỳ Đỉnh Phong Cảnh Giới.

Long Thiên hiện giờ nếu muốn nhanh chóng khôi phục Bá Long Tông trở về thời kỳ phồn thịnh giống như trước kia thì trước hết hắn phải làm cho tên tuổi của Bá Long Tông một lần nữa vang danh thiên hạ. Long Thiên phổ biến kế hoạch trong tương lai

"Trước hết chúng ta sẽ thôn tính hai cái tông môn, tiếp đó tiến hành chiêu mộ thêm đệ tử cùng với trưởng lão. Đệ Cửu Tông ba năm một lần sẽ có một đại hội võ thuật, ta muốn phái một vài hạch tâm đệ tử tới đó tham gia, ta muốn nhân cơ hội đó đem tên tuổi Bá Long Tông quảng bá rộng rãi. Nơi đây Thần Tấn đế quốc, Bạch Phụng Tông bọn họ sẽ không dám ngông cuồng. Chúng ta có thể nhân cơ hội này mà phát triển, phục hưng trở lại. Trong kỳ chiêu mộ đệ tử, chúng ta sẽ có một phần riêng, chiêu mộ dược sư đệ tử cho Dược Điện. Thiên hạ rộng lớn như vậy, thế nhưng những tông môn dạy cả luyện dược lại chẳng có bao nhiêu. Nếu như chúng ta công khai thu thập dược sư đệ tử, ắt sẽ thu hút được rất nhiều sự để ý."

Đại lục rộng lớn bao la, luyện dược sư chỉ chiếm một phần một triệu dân số. Những ai muốn trở thành luyện dược sư đều sẽ phải theo học Dược Viện, mà Dược Viện học phí vô cùng cao nên không phải ai cũng có khả năng được vào theo học. Cũng bởi học phí tại Dược Viện vô cùng cao nên nó cũng chính là một trong những nguyên nhân chính dẫn đến tình trạng dược sư ngày càng khan hiếm.

Nếu như muốn trở thành luyện dược sư mà không đủ khả năng vào Dược Viện học tập thì vẫn có thể gia nhập vào một số các tông môn để được theo học miễn phí. Nhưng nếu như học luyện dược trong một tông môn nào đó thì sau này trở thành luyện dược sư rồi, cả đời sẽ phụng sự tông môn đó.

Tông môn thu nhận dược sư đệ tử trên đại lục có rất ít, bởi tiền mua dược liệu cùng với dược đỉnh cho dược sư đệ tử học tập là một khoản tiền không nhỏ, hơn nữa để có được tư cách trở thành lão sư giảng dạy luyện dược cho người khác nhất định phải là lục tinh luyện dược sư trở nên mới được. Vương Đông hiện tại đã là Tứ Tinh Luyện Dược Sư, hoàn toàn đủ điều kiện mà Dược Hội đề ra.

Long Thiên muốn tận dụng việc Vương Đông có khả năng luyện dược, lại đủ điều kiện Dược Hội đề ra mà thu thập càng nhiều đệ tử càng tốt. Có nhiều luyện dược sư đệ tử về lâu dài là vô cùng có lợi. Trong quá trình học tập, những linh đan mà luyện dược sư đệ tử luyện chế thành công sẽ được thu gom lại rồi đem bán. Đợi sau khi luyện dược sư đệ tử đạt trên Cửu Tinh Luyện Dược Sư, mỗi ngày sẽ phải luyện chế ít nhất ba viên linh đan cửu phẩm để cống hiến cho tông môn, kẻ nào không tuân theo sẽ phạt nặng.

Tông môn cùng với luyện dược sư đệ tử chính là mối quan hệ lợi dụng lẫn nhau. Luyện dược sư đệ tử thì lợi dụng tông môn mà được học luyện dược mà không cần phải trả bất cứ một đồng học phí nào, mặc dù cả đời sẽ chỉ được phép phụng sự tông môn nhưng cuộc sống sau này chắc chắn là vinh hoa phú quý, ai lại không muốn bản thân được như vậy. Tông môn đối với luyện dược sư đệ tử cũng chính là lợi dụng bọn họ để mỗi ngày cống hiến ba viên linh đan cửu phẩm, như vậy nếu như có một ngàn luyện dược sư đệ tử thì chẳng phải mỗi ngày đều thu được ba ngàn viên linh đan cửu phẩm đem bán hay sao.

Ngày đó, khi Bá Long Tông gặp nạn, Long Thiên đem toàn bộ ngân khố thu vào nhẫn không gian đem đưa cho Nguyệt Tuyết cất giữ, đến khi xây dựng lại tông môn tại Thần Tấn đế quốc, số linh thạch vẫn còn lại một nửa. Năm xưa Bá Long Tông thời kỳ phồn thịnh, linh thạch thượng phẩm đối với Long Thiên mà nói chẳng khác gì sỏi với đá, vung tay một cái liền tiêu hết mấy chục viên.

Hiện giờ trong nhân khố Bá Long Tông vẫn còn có ba trăm viên linh thạch thượng phẩm, số linh thạch này thừa sức xây dựng được một cái Dược Điện, mua lượng lớn dược liệu cùng dược đỉnh. Tiền xây dựng Dược Điện cũng như mua dược liệu và dược đỉnh toàn bộ cũng chỉ hết năm mươi viên linh thạch thượng phẩm, với số linh thạch còn lại đủ để duy trì Bá Long Tông mấy chục năm nữa cũng không vấn đề gì.

Long Thiên hiện giờ cái gì cũng không có, chỉ có mỗi điều kiện. Bất quá hiện giờ cả Hàn Phong lẫn Tuyết Vân đều không rõ tung tích sống chết ra sao, không có hai siêu cấp thần tài này Long Thiên cũng không dám tiêu pha bừa bãi như trước đây.

"Tông chủ, về phần chọn tông môn nào làm mục tiêu, ta xin đề cử hai tông môn Tề Tiên Tông và Mạc Thiên Tông. Tề Tiên Tông vị trí có một con suối chảy qua, đất đai tươi tốt, vị trí lại không quá xa Bá Long Tông, nếu như đi không ngừng nghỉ chừng một ngày đường là tới. Mạc Thiên Tông nằm tại vùng đồng bằng có một con sông chảy qua, có đất phù sa, thích hợp trồng một số loại linh thảo." - Lăng Thiên Hàn nói

Long Thiên trong lòng có chút ngạc nhiên, Lăng Thiên Hàn hiện giờ so với gần một năm về trước thực có nhiều thay đổi. Nhớ lại khi trước hắn luôn là một người lạnh lùng cứng nhắc, lúc nào cũng chỉ hoàn thành nhiệm vụ của mình là một Chấp Pháp Trưởng Lão. Trong những cuộc họp trưởng lão, hắn cũng chưa từng đưa ra ý kiến. Thế nhưng hiện giờ hắn lại đối với những tông môn bên ngoài có thể nắm bắt rõ ràng, lại đưa ra ý kiến.

Có lẽ trong khoảng thời gian Long Thiên vắng mặt, ở tông môn công việc bộn bề một mình Nguyệt Tuyết giải quyết không xuể nên Lăng Thiên Hàn cùng với Vương Đông trong lòng cảm thấy bản thân đối với tông môn cũng có trách nhiệm nên cả hai đã bước đến cái ngưỡng của sự thay đổi, bây giờ không thể nói hai người bọn họ là những người do hệ thống tạo ra nữa mà là những con người thực sự. Họ biết chịu trách nhiệm, biết san sẻ công việc, biết vì đại nghĩa mà thay đổi. Long Thiên bộ dạng hài lòng, trên miệng nở một nụ cười

"Được! Cứ theo ý của Lăng Thiên Hàn mà làm. Lăng Thiên Hàn nhận lệnh, dẫn theo hai trăm đệ tử tới Tề Tiên Tông. Vương Đông, dẫn theo hai trăm đệ tử tới Mạc Thiên Tông."

"Tuân lệnh tông chủ!"

Lăng Thiên Hàn cùng Vương Đông thi lễ rồi vội vàng rời khỏi, dẫn theo đệ tử lập tức xuất phát. Long Thiên lúc này mới để ý đến Lâm Phụng Nhi, nàng lúc này sắc mặt vô biểu hiện vô cùng phong phú.

Lâm Phụng Nhi trước đây chưa từng nghĩ Long Thiên là tông chủ một tông, cũng không ngờ tới hắn lại oai phong như ngày hôm nay. Lâm Phụng Nhi từ đầu đến cuối đều chăm chú quan sát Long Thiên, nàng có thấy được ở bên trong hắn có một tố chất đế vương. Lâm Phụng Nhi nhất thời bị Long Thiên làm cho mê mẩn, cái loại cảm giác này xuất hiện từ khi nào nàng cũng không rõ.

Long Thiên thấy Lâm Phụng Nhi không nói gì liền chủ động mở lời trước, hắn nói

"Tam công chúa, ta hiện giờ có rất nhiều việc cần giải quyết. Ta hứa với ngươi, sau khi giải quyết xong việc ở tông môn sẽ hộ tống ngươi trở về"

Long Thiên hộ tống Lâm Phụng Nhi trở về cũng là bởi vì việc Long Nhân Kỳ giao phó cho hắn cũng nằm tại Đại Nam đế quốc. Đợi sau không tông môn được ổn định, Long Thiên sẽ khởi hành một chuyến đến Đại Nam đế quốc, vừa là hộ tống Lâm Phụng Nhi trở về, vừa là để đón những người Long gia sống tại đó trở về Bá Long Tông nhận tổ quy tông.

Lâm Phụng Nhi nghe đến việc Long Thiên nhắc chuyện trở về, trong lòng sực nhớ ra nhiều điều. Nàng vẻ mặt đầy lo lắng

"Vậy khi nào ngươi mới có thể hộ tống ta trở về?"

"Nhanh nhất cũng khoảng hai tháng sau" - Long Thiên trả lời

"Hai tháng? Không thể sớm hơn được sao?"

Lâm Phụng Nhi chau mày, nhớ lại hắc sắc thân ảnh lúc trước xuất hiện tại chiến trường trong lòng có chút bất an. Hắc hắc thân ảnh kia nàng không rõ là nam hay nữ nhưng có thể một chưởng đánh chết thánh thú thì cảnh giới chắc hẳn vô cùng cao. Hắc sắc thân ảnh kia lại có quan hệ với giặc Ngô Bắc, điều này chứng tỏ đứng sau chống lưng cho giặc Ngô Bắc là một thế lực không hề nhỏ.

Quê hương đang là một chiến trường hỗn loạn, Lâm Phụng Nhi sao có thể không lo cho được. Thế nhưng bất quá nhan sắc của nàng lại quá khuynh thành, ngộ nhỡ một mình từ đây trở về trên đường gặp phải kẻ gian mà nàng không sao đánh lại thì xem như cuộc đời nàng đã bị hủy hoại. Lâm Phụng Nhi mặc dù không muốn nhưng lần này cũng phải nhờ Long Thiên hộ tống trở về, mặc dù hắn cảnh giới không bằng nàng nhưng nàng cảm nhận được hai vị trưởng lão kia thực lực vô cùng cao cường.

Long Thiên trong lòng cũng thật khó xử, hắn biết tâm tư của Lâm Phụng Nhi thế nhưng một tông môn không có tông chủ giống như một nước không có vua, giống như rắn không có đầu. Long Thiên trong khoảng thời gian khôi phục tông môn này, có nhiều công việc chỉ có hắn mới có quyền đưa ra quyết định.

Long Thiên khẽ lắc đầu mấy cái, Lâm Phụng Nhi nhìn thấy biểu hiện này cũng tự hiểu câu trả lời. Cái này nàng cũng không thể trách Long Thiên, hắn thân là tông chủ, không phải cứ thích là có thể ra ngoài tông môn. Hơn nữa từ Thần Tấn đế quốc tới Đại Nam đế quốc, nếu như cưỡi ma thú ngày đêm không ngưng nghỉ thì nhanh cũng mất gần ba năm mới có thể đưa Lâm Phụng Nhi trở về.

Thân là tông chủ của một tông sao lại có thể vì một nữ nhân mà bỏ bê tông môn gần ba năm, cả thời gian trở về nữa là hơn năm năm. Chưa nói đến phu nhân hắn vừa mới hạ sinh, thời gian này nàng cần có hắn bên cạnh, hơn nữa hai người xa cách cũng đã lâu. Long Thiên cũng vì chuyện này mà suy nghĩ, cuối cùng hắn đưa ra quyết định

"Đợi khi Lăng Thiên Hàn trở về, ta sẽ phái hắn cùng với năm trăm đệ tử hộ tống ngươi trở về."

Long Thiên vốn muốn hắn, Lâm Phụng Nhi và Lăng Thiên Hàn cùng đến Đại Nam đế quốc, dù sao Lăng Thiên Hàn cũng là Đấu Đế Hậu kỳ Đỉnh Phong cảnh giới, có một Đấu Đế Đỉnh Phong cường giả hộ tống sẽ chẳng sợ cái gì. Thế nhưng Lâm Phụng Nhi lại nóng vội như vậy muốn quay trở về, Long Thiên cũng thật hết cách, đành để cho Thiên Hàn cùng với năm trăm đệ tử hộ tống nàng ta, còn Long Thiên thì một lần nữa phụ thuộc hên xui xem có khả năng dịch chuyển đến Đại Nam đế quốc hay không.

Long Thiên thấy Lâm Phụng Nhi vẫn là bộ dạng lo lắng, bất an, hắn nói

"Ngươi hãy cứ yên tâm, đệ tử của Bá Long Tông toàn bộ đều là Luyện Thần Hậu Kỳ Đỉnh Phong cảnh giới, Lăng Thiên Hàn hắn lại là cường giả Đấu Đế Hậu Kỳ Đỉnh Phong, là một trong những thiên tài cấp đại sử thi của đại lục. Được bọn họ hộ tống, ngươi nhất định trở về bình an. Còn nữa, ta sẽ đặc biệt dặn dò bọn họ ở lại giúp cô tiêu diệt giặc Ngô Bắc, sau khi xong việc mới trở về."

Lâm Phụng Nhi lúc trước nghe thấy cái tên Lăng Thiên Hàn đã cảm thấy quen quen, nay lại tận tai nghe được Long Thiên nói ra Lăng Thiên Hàn cảnh giới Đấu Đế Hậu Kỳ Đỉnh Phong, nàng liền lập tức nhớ ra ngay. Thì ra Lăng Thiên Hàn, cánh tay phải đắc lực của Long Thiên lại chính là một trong những thiên tài cấp đại sử thi của đại lục, cái này Lâm Phụng Nhi chưa từng ngờ tới.\

Thiên tài cấp đại sử thi thường gia nhập những Đệ Nhất Tông, hay những thế lực cực lớn, thật không ngờ tông môn của Long Thiên chỉ là một cái Đệ Cửu Tông lại có một thiên tài cấp đại sử thi gia nhập. Lâm Phụng Nhi lại nhớ đến lúc trước Long Thiên có luôn miệng gọi vị trưởng lão còn lại là Vương Đông, nàng liền hai mắt trợn tròn, bộ dạng kinh ngạc

"Long Thiên, không lẽ Vương Đông trưởng lão cũng là một trong những thiên tài cấp đại sử thi?"

"Không sai!" - Long Thiên thấy bộ dạng của Lâm Phụng Nhi không khỏi cười một cái rồi trả lời

Một cái Đệ Cửu Tông lại có tới hai vị thiên tài cấp đại sử thi, cái này nếu như toàn đại lục biết được chắc chắn vô cùng kinh ngạc. Long Thiên vẻ mặt có chút buồn bã

"Gần một năm trước, Bá Long Tông không chỉ có hai người được xếp vào thiên tài cấp đại sử thi mà có tới năm người. Chỉ là đại họa ập xuống, ba người kia sống chết không rõ"

"N..Năm người??!!!" - Lâm Phụng Nhi không giấu nổi kinh ngạc, miệng thốt ra

"Tuyết Vân, Hàn Phong, Kiều Nguyệt Nga, Lăng Thiên Hàn, Vương Đông" - Long Thiên hoài niệm, kể lại tên từng người

Lâm Phụng Nhi vẻ mặt phong phú, không nói lên lời. Long Thiên đứng dậy quay người bỏ đi, hắn nói vọng lại

"Ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ đem ngươi lành lặn trở về!"

.

.

.

Nhân Vật Hư Cấu ~~~~