Chương 33: Thiên Đường Băng Giá - Phật Nộ Băng Liên

Người đăng: ๖ۣۜThần๖ۣۜNgủ

Hai ngày hai đêm luyện đan, hai mươi năm viên linh đan cuối cùng Long Thiên cũng đã luyện xong. Long Thiên trước hết lên giường đánh một giấc không biết trời đất là gì, hôm nay chưa thấy Hắc Đế Bá Vương Long bẩm báo, có nghĩa Nguyệt Tuyết còn chưa sinh.

Long Thiên hai mắt nhắm lại liền thấy bản thân đang đứng trong một cái không gian vũ trụ bao la rộng lớn, nơi này hệ mặt trời thật khác so với cái hệ mặt trời mà hắn từng biết đến. Tại chính giữa là một cái mặt trời to lớn, xung quanh có năm cái hành tinh bay quanh. Giống như đang bao bọc bên ngoài năm cái hành tinh kia cùng mặt trời là mấy chục cái hành tinh nhỏ.

Nơi mà Long Thiên đang đứng chính là Đại Nguyên Thế Giới, hay còn được gọi là Thần Giới. Hắn đứng tại nơi này ngơ ngác, bản thân vì sao ở đây hắn cũng không rõ. Từ trong không gian rộng lớn, bất chợt một thanh âm nam nhân vang lên

"Long Thiên, ngươi thân gây ra đại họa cho Bá Long Tông, tội này đáng ra nhất định nghiêm trị thế nhưng lão phu niệm tình ngươi trẻ người non dạ nên cho ngươi một cái cơ hội lấy công chuộc tội"

Thanh âm vừa dứt, từ phía sau lưng Long Thiên xuất hiện một thiếu niên tuổi chừng mười tám, thân mặc y phục màu trắng, họa tiết hắc long sống động như thật. Long Thiên giật mình quay lại phía sau thấy thiếu niên kia đang mỉm cười với hắn. Long Thiên vội hỏi

"Ngươi rốt cuộc là ai? Ta đây là đang ở đâu?"

"Tiểu Thiên, gặp gỡ tổ tông lại không mau hành lễ?"

Một thanh âm khác vang lên, lại thêm một thiếu niên khác xuất hiện. Long Thiên trong lòng nhất thời tức giận, hai cái tên kia lại dám nhận là tổ tông của hắn, hắn lạnh giọng nói

"Hai người các ngươi giả thần giả quỷ cái gì, chẳng qua chỉ là hai tên thiếu niên mà lại dám xưng là lão tổ tông của ta. Thật là chán sống!"

"Ha, ngươi không tin bọn ta? Vậy thì để ta kể cho ngươi nghe về gia phả của Long gia" - một tên thiếu niên cười

Thiếu niên thân mặc bạch sắc y phục, trên y phục lại có hắc long họa tiết, tướng mạo khôi ngô tuấn tú, khí chất phiêu dật bất phàm, phong thái thật giống thần nhân, tên của hắn là Long Nhân Kỳ. Long Nhân Kỳ là người sáng lập ra Long Gia, hàng phục Hắc Đế Bá Vương Long, lập ra ra Bá Long Tông.

Thiếu niên còn lại thân mặc bạch sắc y phục, cánh hoa màu hồng họa tiết, khí chất thanh nhã, từ trên xuống dưới nhìn thực giống tuyệt thế mỹ nhân khiến người ta mê mẩn. Tuy là nhìn hắn có vẻ giống như một nữ nhân yếu đuối thế nhưng hắn lại chính là người mà cả Đại Lục, chỉ nhắc đến tên hắn không có ai là không sợ đến tiểu ra quần. Hắn là Băng Thần - Long Thiên Hàn

Long Nhân Kỳ là Long gia đời thứ nhất, Long Thiên Hàn là Long gia đời thứ năm mươi tám. Thực lực của hai người này mạnh ngang nhau, thế nhưng tính cách lại trái ngược nhau. Nhân Kỳ tính tình ôn hòa, đi đến đâu người ta cũng kính mến. Còn Long Thiên Hàn tính tình giống với tên, lạnh lùng vô tình, số cường giả cao thủ chết trong tay hắn nhiều không đếm xuể.

Long Thiên Hàn giết rất nhiều người, nhưng hắn lại không phải là một ác nhân mà bởi vì trong thời của hắn, hắn là người mạnh nhất đại lục nên nhiều người muốn giết hắn để bản thân trở thành người mạnh nhất. Thế nhưng suốt thời gian sinh sống tại địa giới, Long Thiên Hàn từ khi sinh ra đã là tồn tại của sự vô địch, cho tới lúc hắn đến Thần Giới hắn vẫn chưa từng bại một trận nào.

Long Thiên sau khi nghe Long Nhân Kỳ thao thao bất tuyệt kể về từng thế hệ của Long Gia, rốt cuộc thì hắn không muốn tin cũng phải tin. Long Thiên hai chân quỳ xuống, dập đầu thi lễ

"Long Thiên không biết nên mạo phạm lão tổ tông, xin lão tổ tông trách phạt!"

"Được rồi, đứng dậy đi!" - Nhân Kỳ ôn hòa nói

"Tạ ơn lão tổ tông!" - Long Thiên cung kính

Nhân Kỳ hướng ánh nhìn về phía năm cái hành tinh bay quanh mặt trời, vẻ mặt có chút buồn, hắn nói

"Long Thiên, Bá Long Tông lần này vì ngươi gặp đại nạn, tuy rằng ngươi không hiểu vì sao lại có thể dịch chuyển đến Đại Nam đế quốc nhưng cũng vừa hay ở đó có một việc chỉ ngươi mới có thể đảm nhận. Năm xưa ta phiêu bạt tứ phương tám hướng, khắp cả đại lục nơi nào cũng có vết giày của ta. Ai......, nhớ lại năm đó giá như ta biết được sự thực thì đã không phải suốt hơn ngàn năm qua ngày nào cũng hối hận."

"Việc chỉ có mình ta có thể gánh vác? Lão tổ tông, chỉ cần là việc người giao phó ta nhất định dù phải bỏ mạng cũng nhất định hoàn thành." - Long Thiên cung kính nói

"Hảo tiểu tử!"

Long Nhân Kỳ vốn định giơ tay xoa đầu Long Thiên nhưng rồi chợt nhận ra Long Thiên so với hắn còn cao hơn một chút. Nhân Kỳ bộ dạng có chút ngượng ngùng ho khan vài tiếng rồi bắt đầu kể lại

"Năm đó ta tình cờ tới Đại Nam đế quốc để tu luyện, đồng thời cũng muốn mở rộng hiểu biết. Trong một ngày mưa lạnh, ta đã tình cờ gặp được một người thiếu nữ có tên là là Mộc Nghiên. Hai người bọn ta dần dần nảy sinh tình cảm rồi sống cùng nhau trong một khoảng thời gian dài."

Kể đến đây, Long Nhân Kỳ thở dài một cái rồi kể tiếp

"Năm đó Bá Long Tông gặp nạn, ta phải trở về tông môn xem tình hình ra sao. Ta khi đó rất muốn mang Mộc Nghiên đi theo thế nhưng đồng thời gian đó cha nàng bệnh nặng, vì lòng hiếu thảo nàng không thể cùng ta trở về Bá Long Tông. Ta cũng hiểu cho khổ tâm của nàng nên không bắt ép, một mình trở về Bá Long Tông. Bá Long Tông khi đó bị các tông môn khác cô lập, kinh tế khó khăn, chúng đệ tử cũng vì thế mà lần lượt rời bỏ tông môn tới gia nhập tông môn khác. Để cứu vãn tình hình, ta khi đó phải thành thân với tứ công chúa Diệp Ngọc Lan. Khoảng thời gian sau đó công việc tại tông môn quá bận rộn, ta dần dần cũng quên mất Mộc Nghiên. Cho đến khi ta trên con đường lên Nguyên Thần Cảnh, bước đến bậc cuối cùng những ký ức về nàng mới ùa về. Ta muốn quay lại nhưng không có khả năng, rốt cuộc ôm trong lòng một cái hối hận. Ta sau khi trở thành thần, lên thần giới gặp nữ thần sinh mệnh, khi đó ta mới hay giữa nàng và ta có một tiểu hài tử. Ta quả thật có lỗi với nàng ấy, suốt hơn một ngàn năm qua ta vẫn luôn hối hận trong lòng. Long Thiên, ngươi nhất định đem bọn họ trở về Bá Long Tông, nhận tổ quy tông."

Long Thiên sau khi nghe được câu chuyện của Nhân Kỳ, hắn lúc này đã có thể hiểu được bản thân vì sao lại được triệu đến nơi này. Long Thiên hỏi

"Lão tổ tông, vậy ta phải làm sao mới có thể tìm thấy bọn họ?"

"Bọn họ hiện tại định cư tại Nhân Ngư thôn, ngươi cứ tới đó hỏi thăm Long Thành sẽ có người chỉ điểm cho ngươi" - Long Nhân Kỳ nói

Long Thiên trong đầu cố gắng ghi nhớ những điều Long Nhân Kỳ vừa mới dặn dò. Tưởng rằng cuộc gặp mặt này đã đến lúc kết thúc, thế nhưng Long Thiên Hàn cất tiếng

"Long Thiên, ngươi có công phục hưng Bá Long Tông, tuy rằng tông môn hiện giờ đang thất thế nhưng rất nhanh cũng sẽ khôi phục lại vị trí. Vì ngươi có công nên ta thưởng cho ngươi một bộ công pháp này."

Long Thiên Hàn đưa cho Long Thiên một quyển trục màu trắng như tuyết. Long Thiên tay vừa chạm vào đã cảm thấy một luồng hàn khí từ nơi tiếp xúc xâm nhập vào bên trong cơ thể, khiến hắn cảm thấy lạnh như bản thân bị đóng băng vậy. Long Thiên mở quyển trục ra, bên trong quyển trục không có gì ngoài một hình đóa sen. Long Thiên vội hỏi

"Lão tổ tông, vì sao trong quyển trục này lại không có gì vậy?"

"Không có gì bởi vì ngươi đã học được rồi" - Long Thiên Hàn trả lời

"Đã học được rồi?"

Long Thiên ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang diễn ra. Bộ công pháp này đến một chữ hắn còn chưa đọc, vậy tại sao Long Thiên Hàn lại nói hắn đã học được công pháp rồi. Long Thiên Hàn thấy vẻ ngơ ngác của Long Thiên liền giải thích

"Đây là Thiên Giai Cao Cấp công pháp - Phật Nộ Băng Liên. Khi ngươi chạm vào quyển trục, nếu như ngươi được công pháp chấp thuận thì toàn bộ cách sử dụng sẽ theo tiếp xúc mà truyền vào cơ thể ngươi, từ đó ngươi đã có thể thi triển được công pháp"

Long Thiên hôm nay hiểu biết lại được tăng thêm ít nhiều, Thiên Giai Cao Cấp công pháp quả nhiên quá diệu kỳ. Long Thiên nóng lòng muốn thi triển thử Phật Nộ Băng Liên công pháp, thế nhưng trong đầu vừa nảy sinh ý định, các thi triển đã hiện ra trong đầu.

Phật Nộ Băng Liên công pháp là một trong những bộ công pháp trấn tông của Bá Long Tông nhưng trong suốt quá trình lịch sử Bá Long Tông chỉ có hai người luyện được bộ công pháp này, một là Nhân Kỳ, người còn lại là Long Thiên Hàn.

Sở dĩ Bá Long Tông lịch sử không có ai luyện được bởi vì tộc nhân theo di truyền của Long Gia, sinh ra chỉ sử dụng được Phong hệ công pháp, chỉ có Nhân Kỳ cùng Thiên Hàn là có khả năng tu luyện song hệ Phong - Băng công pháp. Long Thiên được quyển trục chấp nhận, xem ra bản thân hắn chính là người thứ ba trong lịch sử gia tộc có thể luyện được song hệ công pháp.

Phật Nộ Băng Liên được chia ra làm ba loại hình thái: Tiểu Hình, Trung Hình, Đại Hình. Phật Nộ Băng Liên Tiểu Hình có sức hủy diệt trong phạm vi bán kính một trăm mét, vạn vật ở trong phạm vi này đều bị đóng thành băng, sau đó vỡ ra thành nhiều mảnh. Phật Nộ Băng Liên Trung Hình có phạm vi lớn gấp hai lần Phật Nộ Băng Liên Tiểu Hình, Phật Nộ Băng Liên Đại Hình có phạm vi lớn gấp hai lần Phật Nộ Băng Liên Trung Hình.

Long Thiên trên lòng bàn tay phải linh khí từ trong cơ thể bay ra hình thành một bông băng sen lung linh tuyệt đẹp. Đóa băng sen được hình thành trên tay Long Thiên là Phật Nộ Băng Liên Tiểu Hình. Nhìn thấy băng sen, Thiên Hàn vẻ mặt hài lòng

"Xem ra Bá Long Tông thực sự có hy vọng phục hưng rồi"

Lời của Long Thiên Hàn vừa dứt, Long Thiên lập tức tỉnh lại thấy bản thân đang nằm trong phòng trọ, còn đặc biệt nằm dưới đất, toàn thân y phục xộc xệch. Long Thiên đứng dậy rửa mặt, vừa rồi không lẽ là do hắn nằm mơ? Nghĩ đi nghĩ lại chỉ còn một cách kiểm tra, hắn trong đầu cố gắng nhớ lại cách thi triển Phật Nộ Băng Liên.

Linh lực giống như lúc trước, từ trong cơ thể phát ra bên ngoài tạo thành một hình băng sen màu trắng muốt trên lòng bàn tay Long Thiên. Băng sen vừa được ngưng hình, toàn bộ không khí của cả Vân Hổ thành trở nên lạnh giá, so với tiết trời mùa Đông còn muốn lạnh hơn rất nhiều.

Long Thiên trong lòng vui sướng, vừa rồi hóa ra không phải là mơ mà là hắn quả thực đã được diện kiến hai lão tổ tông, nay lại có một bộ Thiên Giai Cao Cấp công pháp. Long Thiên thay đổi y phục, vội vàng đem hai mươi năm viên linh đan cửu phẩm Hoàng Nguyên Đan tới Phụng Viêm thương hội.

Thị nữ hôm trước tiếp đón Long Thiên, hôm nay thấy hắn lại tới nàng liền vội vàng đi tới cười nói

"Khách quan, chào mừng ngài đến với thương hội của chúng tôi"

Long Thiên cũng không nhiều lời, hắn đưa cho thị nữ này một cái nhẫn không gian rồi nói

"Trong này có hai mươi năm viên linh đan cửu phẩm"

Thị nữ nhận lấy nhẫn không gian từ tay Long Thiên rồi ôn hòa cười nói

"Xin ngài đợi ta một chút!"

Thị nữ nói rồi đi vào trong, Long Thiên trong lúc chờ đợi liền đi tới chỗ cây trâm được làm từ xương của Chu Tước hôm trước. Đứng tại trước cây trâm, Long Thiên trong lòng lại nhớ đến Nguyệt Tuyết, Hồng Duyên và Uyên Uyên. Nhớ lại hồi ức Hồng Duyên cùng Uyên Uyên bị người ta giết hại ngay trước mặt hắn, hai bàn tay hắn siết chặt lại, chặt đến mức móng tay cắm vào da thịt, máu tươi chảy ra.

Long Thiên bộ dạng buồn bã, nhớ lại những hồi ức cùng Hồng Duyên và Uyên Uyên, hắn lại rơi lệ. Trong đầu hắn lúc này lại vang lên một giọng nói, giọng nói này là của Nhân Kỳ

"Hai phu nhân của ngươi không phải không có cách hồi sinh, nhưng muốn hai nàng có thể hồi sinh thì chỉ có duy nhất một cách đó là ngươi phải trở thành Nguyên Thần Cảnh, trở thành thần. Khi ngươi trở thành thần sẽ có cái khả năng tại Đại Nguyên Thế Giới hồi sinh hai người bọn họ"

Thanh âm nhỏ dần rồi biến mất, mặc cho Long Thiên có cố gọi thế nào cũng không có hồi đáp. Long Thiên biết Nhân Kỳ vừa rồi chính là mách nước cho hắn, thế nhưng thành công hay không lại là phụ thuộc vào hắn. Long Thiên trong lòng hình thành một cái quyết tâm, hắn muốn đột phá Nguyên Thần Cảnh, muốn nhanh chóng lên được Đại Nguyên Thế Giới để hồi sinh Uyên Uyên và Hồng Duyên.

Lúc này thị nữ kia cũng đã quay lại, nàng đưa cho hắn chiếc nhẫn không gian rồi nói

"Toàn bộ linh thạch đều đã được cất ở bên trong nhẫn không gian, mong lần sau ngài lại tới!"

Long Thiên chỉ tay về phía cây trâm được làm từ xương của Chu Tước và nói

"Ta muốn mua vật này"

Long Thiên lấy ra năm mươi viên linh thạch trung phẩm đưa cho thị nữ, thị nữ dùng chìa khóa mở tủ ra, lấy cây trâm đặt vào trong một cái rương nhỏ mạ vàng, họa tiết vô cùng tinh xảo cùng sinh động.

Long Thiên sau khi hoàn thành ý nguyện, mua cây trâm này làm quà cho Nguyệt Tuyết, hắn liền trở về phòng rồi mở hệ thống ra. Đứng trước mặt hệ thống, Long Thiên những ký ức đau buồn cùng nhau ùa về. Hắn hít sâu một hơi rồi ấn vào nút "Quay"

Vòng tròn hệ thống lập tức quay đều, tốc độ chậm dần, chậm dần rồi dừng lại tại ô "Dịch Chuyện". Long Thiên hai tay nắm chặt, trong lòng hồi hộp không biết mình lần này sẽ bị dịch chuyển đến đâu.

Từ phía vòng quay hệ thống phát ra ánh sáng vô cùng chói mắt, Long Thiên dần dần tan biến rồi dịch chuyển

.

.

.

P/s: Hãy ấn "Cảm ơn" ở cuối chương nhé, vì nó miễn phí mà ^^