Chương 6: Triệu hoán

- Vậy tiến hành triệu hoán nhân vật đi.

- Ngươi chắc chứ?

Nghe thấy câu hỏi của Yêu Yêu, Thiên Vân không nghĩ ngợi nhiều liền gật đầu đồng ý. Dù hắn vẫn còn chút thắc mắc về việc triệu hoán nhân vật sẽ như thế nào, nhưng nếu hắn hỏi, chắc chắn cô nàng cũng sẽ không nói cho hắn… Vì vậy cứ trực tiếp triệu hoán cho lành, dù sao cũng chỉ có lợi chứ chả có hại gì.

“ Leng keng, bắt đầu triệu hoán nhân vật. Thời gian yêu cầu: 30 phút. Còn 29 phút 59 giây.”

Một âm thanh máy móc vang lên trong đầu Thiên Vân. Hiển nhiên việc triệu hồi vẫn ở hệ thống, còn Yêu Yêu là người giúp hắn dễ dàng giao tiếp với hệ thống hơn thôi.

Dù vậy, Thiên Vân cũng vô cùng chờ mong nhân vật sắp được triệu hồi, đôi môi khô khốc của hắn thoáng nuốt ực một tiếng, trái tim gần như không thể kìm nén mà đập thình thịch liên hồi, nếu có người ở đây có khi còn nghe rõ tiếng đập ấy. Hiện tại, đồng hồ đếm ngược ở trên cái bảng vuông màu xanh còn khiến cho Thiên Vân quan tâm hơn cả một mĩ nữ xinh đẹp đang đứng cạnh hắn là Yêu Yêu.

Thấy Thiên Vân như vậy, Yêu Yêu cũng chẳng có chút ngạc nhiên nào. Điều nàng quan tâm là hệ thống sẽ cho hắn nhân vật như thế nào, dù nàng tự gọi là khí linh của hệ thống, nhưng thực sự thì nàng cũng không thể hiểu rõ cách vận hành và lựa chọn của hệ thống.

Ba mươi phút thời gian nhanh chóng trôi qua… không gian lúc này lại im ắng vô cùng, chỉ có tiếng thở mạnh của Thiên Vân cùng với âm thanh lạnh lùng của hệ thống mà chỉ hai người mới có thể nghe được.

“Còn 3 giây... 2 giây... 1 giây…”

“ Ting, triệu hoán hoàn tất.”

Mặt Thiên Vân lúc này vô cùng căng thẳng, hắn thề rằng, ba mươi phút này gần như là khoảng thời gian hắn cảm thấy lâu nhất từ trước đến giờ… Nếu đem ra so sánh, nó còn hồi hộp và đáng lo hơn khi thi kì thi lên đại học. Rất chi là căng thẳng.

“ Chúc mừng ký chủ đã triệu hoán thành công nhân vật Long Tiêu Dao.”

“ Bảng thông tin:

Nhân vật: Long Tiêu Dao.

Chủng tộc: Long Nhân.

Huyết mạch: Ngũ Hành phi Long

Tuổi: 30 vạn.

Linh căn: Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Phong, Lôi.

Tu vi:

Linh tu: Thần Binh cảnh sơ kỳ.

Hồn tu: không.

Thể tu: Thần Binh sơ kì.

Độ hào cảm: 50/100

Độ thuần phục: 50/100

Giới thiệu nhân vật: Long Tiêu Dao là một trong những thiên kiêu đứng đầu ở Thượng Giới có tên “ Cổ Long Giới” một trong những nơi nằm dưới sự thống trị của Long Tộc ở thượng giới. Vốn là một tu sĩ với tư chất thiên tài mang tư chất Vương (thần Vương). Nhưng trong một lần khám phá di tích, hắn may mắn gặp được bí cảnh long tộc sau đó thành công hấp thụ long huyết truyền thừa của Ngũ Hành Phi Long tu vi Thần Quân (di tích của chiến trường thần ma) nhờ đó trở thành tuyệt thế thiên tài.”

“ Hệ thống nhắc nhở:

Độ hào cảm là chỉ số thể hiện thái độ của nhân vật đối với ký chủ. Nếu đạt điểm càng thấp, sẽ dễ bị phản bội. Nếu điểm càng cao, khả năng ký chủ bị chọn làm mục tiêu tấn công càng thấp.

Độ thuần phục: chỉ dành cho đối tượng mà ký chủ muốn chọn làm dưới trướng của mình, càng thấp sẽ càng khó ra lệnh. Khi đạt cao nhất, người đó sẽ coi sinh mệnh ký chủ còn cao hơn sinh mệnh chính mình.”

Chứng kiến thông tin chi tiết nhân vật ở trước mắt, Thiên Vân vô cùng bất ngờ. Hắn không ngờ hệ thống còn có thể đưa ra một bảng thông tin nhân vật đầy đủ như vậy. Thêm cả độ hào cảm, với độ thuần phục, điều đó sẽ càng giúp cho hắn dễ dàng đánh giá người khác hơn. Dẫu sao thế giới này cũng là kẻ mạnh có tất cả, kẻ yếu chỉ có thể cúi đầu cam chịu, tìm được một người sẵn sàng vì mình mà chiến, còn khó hơn tìm bạn ở kiếp trước.

- Ủa mà người đâu? Nói là triệu hoán mà sao không có động tĩnh gì hết vậy?

Thiên Vân vội vàng hỏi, không lẽ nãy giờ hắn bị hệ thống hố chứ.

Binh!

Một tiếng va chạm vang lên. Nguồn gốc chính là do Yên Yên không biết từ đâu kiếm ra cây quạt hình bán nguyệt, sau đó liền lấy nó đập vô đầu hắn một cái thật mạnh.

- Aiza, Yêu Yêu tỷ sao lại đánh ta a?

Thiên Vân giả vờ bị đau. Dù sao hắn hiện cũng là Tiên Nhân cảnh, một chút va chạm như thế này làm sao có thể khiến hắn bị đau được. Làm vậy cũng chỉ là giả vờ… Nhưng kể ra, một ông chú gần bốn mươi xuân xanh lại giả vờ yếu đuối trong cơ thể một cậu bé, nghĩ thế nào cũng thấy sai sai mà.

- Ngu xuẩn. Dù hệ thống được xem như siêu việt, nhưng nó cũng không phải là toàn năng. Ngươi nghĩ sao đột nhiên có người không biết từ đâu ra xuất hiện ở đây. Mà nơi này còn là chỗ bế quan của gia tộc mạnh nhất Thần giới. Ngươi nghĩ người trong gia tộc ngươi có thể nhắm mắt làm ngơ vấn đề này sao.

Yêu Yêu xài ánh mắt khinh bỉ nhìn Thiên Vân làm hắn có chút chột dạ. Nhớ tới thân phận của chính mình, hắn liền hiểu vấn đề mà Yêu Yêu đã nói.

- Đúng vậy a, thế mà tiểu đệ không nghĩ ra… Đúng là Yêu Yêu tỷ lợi hại…

Thiên Vân liền giơ ngón cái lên với Yêu Yêu, nhưng cô nàng vẫn dùng ánh mắt như nhìn kẻ ngu với hắn. Hết cách, hắn liền gãi gãi đầu rồi mặt dài hỏi:

- Vậy theo Yêu Yêu tỷ, hiện Long Tiêu Dao đang ở đâu?

Nghe được câu hỏi của hắn, Yêu Yêu cũng có chút buông lỏng, nghĩ một chút liền cất giọng nói:

- Theo thường lệ, khi một người ở Thượng giới tu luyện lên đến Thần Binh, đều sẽ bị Thiên Đạo cưỡng ép đem lên Thần Giới… Mà đối với hệ thống, nói là triệu hoán nhưng thực ra là tạo cơ hội cho ngươi gặp được nhân vật đó… Vì vậy, theo suy đoán của ta thì Long Tiêu Dao có vẻ đang nằm ở trong khu vực tiếp đón những người đủ điều kiện phi thăng của Thiên gia.

- Với cả gia tộc ngươi dẫu sao cũng là một đại gia tộc, tất nhiên sẽ có trận pháp đặc biệt để tụ tập những người phi thăng lên Thần giới. Hắn có lẽ đang ở đó.

Nghe được lời phân tích của Yêu Yêu, Thiên Vân liền hiểu ra vấn đề. Trước mắt có vẻ hắn khó có thể tìm thấy Long Tiêu Dao, vì vậy việc cần làm hiện tại là hắn nên ra khỏi đây để bắt đầu cuộc sống mới.

---

- Vân Nhi, đến rồi sao.

Sau khi ra khỏi khu bế quan, Thiên Vân liền được một vài hộ pháp xung quanh chào hỏi rồi đem đến điện của gia chủ, tức cũng là chỗ mà cả phụ mẫu cùng với mấy tộc lão của hắn đang tại để xem thành quả bế quan suốt ba năm của hắn.

- Phụ thân, mẫu thân và các cả vị tộc lão.

Thiên Vân nhẹ nhàng đáp lễ. Dù đây là lần đầu tiên hắn chính thức gặp những người mà hắn coi như người nhà ở thế giới này, nhưng cái cảm giác huyết mạch tương liên làm cho hắn cảm thấy có chút xúc động.

- Cái tên tiểu tử này, ngươi biết được mẫu thân lo lắng cho ngươi như thế nào không? Ta cứ tưởng đã phải mất ngươi rồi chứ.

Một vị mĩ phụ nhanh chóng đi đến ôm lấy thân thể của Thiên Vân. Nói về nhan sắc, nàng không hề thua kém chút nào so với Yêu Yêu, khuôn mặt tuyệt mĩ, đôi mắt xanh ngọc kèm với làn da trắng nõn với mái tóc đen dài tới lưng, thân hình đầy đặn cùng bộ đồ mà lam trông cực kỳ đoan trang, nghiêm túc.

Bình thường, nếu Thiên Vân được một nữ nhân xinh đẹp đến vậy ôm, thì hắn chắc chắn sẽ có suy nghĩ xấu xa. Nhưng người trước mắt chỉ khiến cho hắn cảm thấy vô cùng yên ổn. Không biết đã bao năm, hắn lại có thể một lần nữa được nằm trong cái ôm của mẫu thân. Thứ cảm giác gần gũi này, khiến cho hắn chỉ mong mãi có thể là trẻ con để được phụ mẫu ở bên.

Nhìn thấy Liễu Dao Dao chạy lên ôm Thiên Vân, những người khác ở xung quanh cũng chỉ mìm cười vui vẻ… Họ hiểu cảm giác của một người mẹ khi thấy nhi tử mình đã sống sót sau hiểm cảnh là như thế nào… Nêu đành giữ im lặng khi cả hai đều bình tĩnh lại.

Một lúc sau.

Nhìn vẻ mặt mong chờ của mọi người, cũng biết rõ điều mà mọi người trong điện đang mong chờ, Thiên Vân xấu hổ gãi đầu, vội nói:

- Phụ thân, mọi người, Vân Nhi cuối cùng cũng hoàn thành một phần sứ mệnh, đã thành công tu luyện được hai tầng đầu của Hỗn Độn Thiên kinh.

- Cái gì?

Dù đã đoán được điều này, nhưng khi nghe thấy, ai cũng phải có chút nhỏ bất ngờ. Chỉ trong thoáng chốc, Thiên Vân cảm thấy lạnh gáy, sóng lưng có chút tê tê do giác quan hắn cảm thấy như có ai đang thăm dò mình. Biết rõ mọi người trong điện đang dùng thần thức để xem nội tình bên trong của mình, Thiên Vân liền buông lỏng cảnh giác.

Mấy giây sau, Thiên Thừa Ân, tức là phụ thân của Thiên Vân biết được kết quả rồi thì đi xuống, hai bàn tay to lớn của hắn run lên mà vỗ vào hai bên vai Thiên Vân.

- Tốt… tốt… tốt lắm, thật là nhờ ơn những người đi trước phù hộ. Không gì có thể hủy hoại được Thiên gia chúng ta.

Thanh âm của Thiên Thừa Ân mang theo chút run rẩy, song cũng có chút vui mừng, hai mắt ông lúc này cũng có chút ươn ướt. Có thể hiểu rõ trong lòng ông ấy lúc này đang kích động tới mức nào. Thậm chí khi Thiên Vân lén nhìn xung quanh, hắn thấy không ít tộc lão đang có vẻ vui tới tận trời xanh.

Chuyện chưa một ai trong Thiên gia có thể tu luyện Hỗn Độn Thiên Kinh thành công đã là một trong những vấn đề không thể giải quyết ở trong gia tộc suốt từ bao đời nay. Năm đó, biết được con trai của mình sinh ra là người được chọn, kẻ làm phụ thân như hắn vừa vui, vừa buồn. Vui vì nhi tử có tư chất còn cao hơn bản thân, nhưng buồn vì bản thân vô năng, chỉ có thể cho nhi tử tu luyện công pháp thập tử vô sinh ấy.

Lúc Thiên Vân mới sinh, Thiên Thừa Ân đã cùng một vài người thân trong mạch dành rất nhiều thời gian trong thư viện của tộc để tìm hướng giải quyết cho hắn, nhưng kết quả lại không như mong đợi. Việc đưa cho Vân Nhi tu luyện Hỗn Độn Thiên Kinh chính là một nỗi đau cho người làm cha như ông.

Nhưng xem ra bây giờ, thiên vẫn còn thương xót cho Thiên gia bọn họ.

Thiên Vân nhìn vị phụ thân xưa nay luôn trầm ổn, luôn thể hiện uy nghiêm của mình đối với mọi người xung quanh lại có bộ dạng như vậy. Trong lòng không khỏi cảm thấy ấm áp và vui vẻ. Hắn tự nhủ với bản thân kiếp này phải sống sao cho xứng với mọi thứ mà hắn nhận được.

-- Hết chương 6 --

Thấy hay thì like đi các đạo hữu (❁´◡`❁)