Chương 25: Trước khảo nghiệm

Lúc này tại Thiên Đạo Thư Viện.

Quảng trường vốn im lặng nay lại trở nên náo nhiệt lại thường. Không ít loại trận pháp Thần cấp được dựng nên để tạo ra chỗ ngồi xem cho những người ở ngoài nhìn vào cuộc tranh tài.

Đối với những người tham gia cuộc thi, bọn hắn sẽ phải tham gia vào không gian riêng do cường giả trong Thiên Đạo Thư Viện tạo ra để bọn họ có thể thỏa sức tranh tài mà không lo lắng sẽ phải phá hủy khung cảnh xung quanh.

Tất nhiên, không gian này đã được gia cố bởi những trận pháp phòng hộ, dẫu vậy, nó chỉ có thể chịu được sức công phá dưới cấp Thần Binh sơ kỳ, nếu vượt quá thì nó sẽ ngay lập tức bị phá hủy… Vì vậy luật lệ được Thiên Đạo Thư Viện đặt ra là chỉ cho những thiên tài dưới 300 tuổi. Trong từng đó thời gian, nếu là cường giả không thuộc thế lực có cường giả Thần Đế tọa trấn, tu vi đạt đến Thánh Nhân cũng coi như là rất tài giỏi rồi.

Tuy vậy, đối với yêu nghiệt thực sự, việc chiến đấu vượt cảnh giới cũng vô cùng dễ dàng, điển hình là lời đồn về vị Thiếu gia chủ của Thiên gia, với cảnh giới chỉ mới là Tiên Vương liền có thể đánh ngang tay với một vị tộc huynh đạt đến cảnh giới Bán Thánh, dù thua nhưng có thể ép tộc huynh sử dụng không ít thủ đoạn,… Dù sau đó Thiên gia cũng không xác minh điều này đúng hay là sai nhưng trong lòng ai cũng hiểu đạo lý: không có lửa làm sao có khói.

Ở bên ngoài.

Vô số khí tức từ Thánh cảnh cho đến Thần cảnh, thậm chí còn có không ít cường giả với tu vi Thần Vương đang hướng sự chú ý về phía một tấm kính lớn đang lơ lửng giữa không trung, trong đó chính là hình ảnh của những người tham gia thử thách đầu tiêu trong lần chiêu sinh này.

Nói về những người đang quan sát, một phần nhỏ là cường giả của một số gia tộc, một số chính là các lão sư, những người có chức vị không hề tầm thường ở Thiên Đạo Thư Viện, bên cạnh đó, những người đã có sẵn danh ngạch thì đang ở phủ của riêng mình hoặc đâu đó mà quan sát bằng một loại vật phẩm có cấp độ tương đương với trận pháp đang sử dụng để chiếu lên hình ảnh.

- Ngươi có thấy trong số những tên mới tham gia, có không ít những kẻ dù mới nhỏ tuổi nhưng tu vi cũng không hề yếu… Thậm chí có người còn chưa tròn trăm tuổi đã là cảnh giới Bán Thánh…

- Hừ, dù sao cũng chưa thật sự thành Thánh, đừng quên, sự cách biệt giữa Chuẩn Thánh và Bán Thánh cũng đã là rất lớn, thêm cả tài nguyên bọn hắn chưa chắc đã phải hàng cao cấp, căn cốt không vững chắc, làm sao có thể vượt cấp mà đánh bại đối thủ mạnh hơn chứ.

- Cái này chưa chắc, các ngươi có nghe đồn rằng vị Thiếu chủ của Thiên gia đã phế truất hai người hầu cận của mình rồi cho bọn hắn tham gia cuộc khảo nghiệm này không? Dù sao cũng là người từng ở Thiên gia, chiến lực của bọn hắn có lẽ không tầm thường.

- Đã là kẻ bị vứt bỏ, chắc chắn là không làm hài lòng chủ nhân nên mới vậy… Phế vật chính là phế vật, không đủ sức mạnh nên bị vứt bỏ, giờ chỉ cố tham gia cái khảo nghiệm này để kiếm chỗ dựa cho bản thân thôi chứ gì… Hừ, đúng là đám không biết điều.

Kẻ vừa nói ra chính là một tu sĩ hơn hai trăm tuổi đã thành Bán Thánh, năm trăm tuổi đã đạt đến cảnh giới Thánh Nhân, bản thân hắn là nhi tử của một vị hộ pháp ở trong thư viện, hắn cứ nghĩ bản thân chính là một thiên tài, chỉ thua so với những người có nhiều tài nguyên tu luyện từ lúc mới sinh ra như là nhi tử, nữ nhi của các vị trưởng lão, nguyên lão trong thư viện hoặc là các thành viên của Thiên gia.

Vì vậy, khi thấy những người có tu vi cao mà tuổi đời còn trẻ thì trong lòng hắn có phần ghen tị mà nói… Trong lòng thầm nghĩ cách làm sao trừng phạt những người sắp tới sẽ gia nhập Thiên Đạo Thư Viện, bởi vì nơi nào cũng sẽ tồn tại những cái phong tục như ma cũ bắt nạt ma mới mà thôi.

Đám người xung quanh nghe vậy cũng chỉ dám im lặng, không một ai dám phản bác lời của tên đó, bởi tên trước mắt dù sao cũng có chỗ dựa lớn hơn so với bọn hắn. Tài nguyên bọn hắn có cũng là do được tên tự phụ trước mắt trợ giúp. Đối nghịch với hắn cũng chẳng có kết quả tốt đẹp gì.

- Hừ, một đám phế vật chỉ dám bắt nạt người yếu hơn mình.

Bỗng một âm thanh từ xa xuất hiện, với giọng điều cực kỳ khinh thường những kẻ này.

- Người nào?

Khi mới kịp gầm lên một tiếng, tên cao ngạo liền im lặng bởi hắn nhìn thấy một thân ảnh với địa vị không hề nhỏ trong đây.

Chỉ thấy một thân ảnh tuyệt mĩ, dù đang ở trong độ tuổi trưởng thành nhưng do tu luyện từ nhỏ nên cơ thể của nàng cũng có không ít chỗ lồi lõm, vẻ đẹp cao quý không thể với tới khiến cho những người xung quanh phải thốt lên kinh ngạc, thèm khát nhưng không có cái gan đó.

Một nữ tử xuất hiện với mái tóc đen dài óng tới lưng, kèm theo đó là đôi mắt đỏ như huyết… Với tính cách lạnh lùng khó gần càng làm cho nam nhân xung quanh nàng luôn muốn có cảm giác muốn chinh phục mà lại không dám chinh phục bởi chính tính cách đáng sợ cùng thực lực khủng bố của nàng..

Bọn hắn dù có tu vi cao hơn nàng, nhưng cũng không có cái gan để phản lại lời nàng mới nói, bởi nữ nhân trẻ tuổi này chính là Thiên An, không chỉ là thành viên của Thiên gia, mà nàng còn đang là đệ tử của Đệ Nhất Nguyên Lão của Thiên Đạo Thư Viện. Không những vậy, nàng hiện tại đã đạt đến tu vi Thiên Đế sơ kỳ khi chỉ mới chưa đầy 14 tuổi, thậm chí là tam tu đều là Thiên Đế sơ kỳ. Thực lực của nàng cũng có thể đánh ngang với không ít thiên tài cảnh giới Chuẩn Thánh trong đây.

Trong vô thức,Thiên An sớm đã trở thành một trong những nhân vật nữ được yêu thích nhất ở Thiên Đạo Học Viện, thậm chí tên nàng còn đang được đặt ở trong Mĩ Nhân Bảng, do các thành viên trong Thiên Đạo Thư Viện đặt ra…

- Thế nào, ngươi vừa mới nói cái gì?

Thiên An lại tiếp tục mở lời chất vấn tên tu sĩ đó, trong mắt nàng, cả Lăng Nhất lẫn Lăng Như Ngọc đều là những tu sĩ thiên tài khó gặp… Thậm chí đến cả những biểu ca, biểu tỷ trong gia tộc cũng nhiều lần muốn chiêu mộ hai người họ về dưới trướng nhưng đã bị từ chối bởi họ đã trở thành người của biểu ca Thiên Vân…

Khi vừa tròn mười tuổi, lúc nàng được Đệ Nhất Nguyên Lão chọn làm đệ tử thứ chín, Thiên An đã không có chút suy nghĩ nào mà đồng ý đến Thiên Đạo Thư Viện học tập. Nàng sớm đã không có bất kỳ suy nghĩ gì về tranh đoạt quyền gia chủ.

Là một người thông minh, cộng thêm biết được quá khứ không mấy vinh quang của chi mạch bên mình, nàng biết bản thân nếu muốn trở thành gia chủ chắc chắn sẽ có không ít người ngăn cản, vì vậy nàng liền lui xuống trở thành một thành viên của Thiên Đạo Thư Viện, mà trong gia tộc, người cùng thời đại thân với nàng nhất, có lẽ là Thiên Vân. Còn những biểu ca, biểu tỷ khác, trong mắt nàng nàng bọn họ cũng chỉ là bèo nước gặp nhau.

- Tiểu muội, đừng trêu chọc những tên này, bọn hắn không có cái gan nói xấu trước mặt muội đâu…

Một thanh âm trầm ấm và uy nghiêm vang lên, những kẻ xung quanh nghe được thì sở gai ốc, dù chưa tận mắt nhìn thấy con nhà người ta trong Thiên gia như thế nào nhưng khi thấy được một nam nhân sở hữu mái tóc trắng kèm thêm ánh mắt đỏ máu trông cực kỳ đáng sợ, bọn hắn liền suy đoán được chút thân phận người này.

Dù Thiên Vân mới chỉ là một tu sĩ Tiên Vương, nhưng hắn cũng là nhi tử của gia chủ Thiên Gia, khí thế không thể nào thua mấy tên bình thường được. Một loại áp bách không phải về tu vi, mà là về thân phận, sự bá đạo ấy khiến cho không một ai xung quanh dám lên tiếng nói gì. Bọn hắn đều có cảm giác, dù tu vi cao hơn, nhưng nếu đánh lên, bọn hắn mới là kẻ sẽ chết. Thêm cả một cường giả vô cùng thần bí luôn đứng đằng sau lưng hắn, có ngu mới không biết. Đây chính là một hộ vệ mà gia tộc hắn đưa cho. Giờ có tên ngu xuẩn nào mà lao lên thì chắc chắc sẽ trả giá đắt.

- Ca ca… huynh cũng đến sao?

Thiên An vui vẻ gọi Thiên Vân, trái ngược với tính cách thờ ơ, không quan tâm tới những kẻ xung quanh thì khi đối mặt với biểu ca, nàng như một chú mèo con luôn bám lấy người hắn vậy. Thiên Vân cũng hiểu rõ tính cách của cô nàng nên cũng chỉ xoa đầu rồi đi về phía trước, mặc kệ ánh mắt của những kẻ xung quanh… Bởi những người khiến Thiên Vân có thể chú ý còn chưa có lộ mặt, còn những kẻ ở đây bất quá cũng chỉ là những tên tạp nham mà thôi.

- Hy vọng hai người kia sẽ không làm ta thất vọng, dù sao cũng là người của Thiên gia, nếu không thành công vượt qua cái khảo nghiệm này, sau này làm sao có thể trở thành chiến tướng dưới tay hắn được.

---

- Hừm, hình như có ai đó đang nhìn chúng ta thì phải…

---

Trong không gian riêng biệt, Lăng Nhất như có cảm giác bị ai đó nhìn chằm chằm, trong lòng hắn liền thắc mắc rốt cuộc bản thân có đang bị ai để mắt tới… Nhưng hắn thật sự không biết rằng, người chú ý tới hắn ở đây cũng chỉ có những thiên tài trong Thiên gia, bởi chính họ cũng từng chứng kiến không ít cuộc chiến của Lăng Nhất, một số trong đó không khỏi muốn chiêu mộ hai tỷ muội này về dưới trướng.

- Có khi đó là do thiếu gia đang chú ý đến chúng ta thì sao? Dẫu sao với thân phận của thiếu gia, việc quan sát diễn biến trong đây cũng vô cùng dễ.

Lăng Như Ngọc lên tiếng.

- Có khi là vậy…

Ngay tại lúc này, giọng nói của vị Chấp pháp lần nữa vang lên:

- Khảo hạch đầu tiên. Bắt… đầu!

--Hết chương 25--