Chương 25: Chương 25 (Hết)

Góc hợp 6-8 sẽ giúp Song Ngư trở nên nhẫn nại hơn với Thiên Bình và những suy nghĩ bỏ cuộc cũng không trở đi trở lại trong đầu chàng như khi Song Ngư muốn kết thúc với các cô gái khác. Chàng không thể tách khỏi nàng, cả trên khía cạnh tinh thần lẫn thể xác. Ngược lại, nàng cũng vậy. Chưa một cô gái nào có thể thôi thúc những ham muốn của Song Ngư trở nên mạnh mẽ đến thế. Và tư duy lý trí của Thiên Bình biến mất như chưa từng tồn tại khi nàng lạc bước vào mảnh đất cầu vồng đầy những cảm xúc mãnh liệt và cũng rất tinh tế của Song Ngư. Nhịp đập trong trái tim nàng khát khao những giai điệu ám ảnh đến mê đắm được gợi nhắc lại qua hình ảnh phản chiếu trong đôi mắt chàng. Ánh mắt chàng thể hiện những mảnh đất mà nàng chưa một lần quên, những mảnh đất mà nàng đã thuộc nằm lòng khi mới bốn tuổi, những mảnh đất mà nàng đã vô vọng lùng sục tìm kiếm sợi dây chuyền kim cương trong bụi rậm ẩm ướt, ngọt ngào mùi cỏ cây mà các chú lùn và cô tiên cổ tích đã sơ ý để lại đêm hôm trước trong lúc họ nhảy múa hát ca còn cô bé Thiên Bình lại say sưa với giấc ngủ. Những khung cảnh quá khứ hiện lên quá rõ nét trong tâm trí khiến trái tim nàng thổn thức. Sáng sớm mùa xuân năm đó, người lớn lạnh lùng bảo trời chỉ có sương thôi, nhưng mưa đột ngột rào rào buông xuống làm ướt đẫm tạp dề sọc hồng của cô bé Thiên Bình. Vào lúc này khi đã trưởng thành với đầy đủ nhận thức, tại sao nỗi đau sắc lạnh của sáng sớm hôm ấy vẫn day dứt tâm trí nàng mỗi lần trời đổ mưa?

Song Ngư có thể giấu kín nhiều bí mật, lúc nào cũng khăng khăng bảo toàn lãnh thổ của tự do cá nhân - những hành động chẳng khác nào lừa dối trong mắt nàng, nhưng chàng tuyệt đối sẽ không bao giờ thốt lên một lời nói dối nào tựa như câu chuyện về sương rơi. Và Song Ngư nắm quá rõ sự tích sợi dây chuyền kim cương của Thiên Bình. Cô gái của chúng ta chỉ biết đến điều này sau đêm đầu tiên ân ái với chàng... rằng hôm ấy chàng cũng đã có mặt và cố giúp nàng tìm lại báu vật quý giá. Song Ngư không quên hôn lên mái tóc nàng, thầm thì lời hẹn ước sẽ trở lại... và bằng một phép màu nào đó, họ đã gặp lại nhau. “Em thấy không,” chàng thầm thì nói, “tất cả đâu có biến mất. Đây này... tất cả đã biến thành những giọt mưa bé xíu này đây.” Song Ngư khẽ chạm vào những giọt nước mắt đang lăn dài trên gò má nàng.

Ôi, nàng sẽ nhớ chàng xiết bao nếu có ngày chàng ra đi! Chàng cũng sẽ day dứt khôn nguôi nhớ về nụ cười lộng lẫy như ánh bình minh, giọng nói cất lên thánh thót như những cung đàn dù nàng chẳng nói ra những gì cao siêu mà chỉ là một vài từ bình thường... hoặc có lẽ, chẳng có gì ở nàng là “bình thường”. “Anh yêu à, căn phòng này cần có một màu sơn mới. Trông nó buồn tẻ và chán chường quá! Sao anh không vẽ một bức tranh trên bức tường hướng Đông để mỗi sáng sớm nó sẽ đón ánh sáng Mặt Trời chiếu vào? Anh làm được mà! Anh hoàn toàn làm được bất cứ điều gì anh muốn. Nếu mấy người sếp cũ có bỏ qua những nỗ lực của anh thì sẽ đến một ngày, thế giới trở nên tuyệt vời hơn với những vẻ đẹp anh mất công gây dựng theo cách của mình. Em chưa quả quyết như thế về bất cứ điều gì ngoại trừ lần này. Rồi mọi người sẽ nhìn nhận anh bằng năng lực thực sự của anh, rồi anh sẽ làm được mọi điều mình muốn. Cố gắng lên anh, phép màu đang chờ anh ngay cuối con đường này. Cứ bước tiếp và anh sẽ thấy nó. Sắp đến rồi, anh đừng dừng lại. Em tin chắc vào tương lai của anh. Anh có biết em tin chắc vào tương lai của anh không?”

Song Ngư biết chứ. Dù nàng có đôi khi “lộng quyền” và thay đổi như chong chóng thì chàng vẫn luôn biết cô gái Thiên Bình là người duy nhất đặt niềm tin vào chàng, người duy nhất bật sáng hứng khởi trong chàng. Chẳng ai khác có thể nhẹ nhàng dẫn chàng đi qua những câu hỏi “Để làm gì?” vẫn thường cất lên khi người ta tuyệt vọng. Bên cạnh đó, bản thân chàng cũng có phần thay đổi như chong chóng, làm sao chàng có thể phán xét Thiên Bình? Còn cô gái nhân vật chính của chúng ta, nàng biết Song Ngư là người duy nhất có được cánh cửa phép màu đưa nàng đến với những mảnh đất xa xôi nơi nàng có thể nghỉ ngơi, đắm mình trong biển ánh sáng của dải ngân hà để rồi khi trở lại cuộc sống thường ngày, nàng có một nguồn năng lượng dồi dào hơn bao giờ hết. Và còn ai khác, ngoại trừ chính chàng, có thể tiết lộ cho nàng biết nơi những chú lùn và cô tiên cổ tích đã đánh rơi sợi dây chuyền kim cương... rồi hôn lên má nàng để trả lại cô món đồ đã biến mất vào hư không nhiều năm trước.

Chàng Thiên Bình - Nàng Song Ngư

Tiếng leng keng xao xuyến của những chiếc chuông vàng đáp lại lời anh. Đó là ngôn ngữ của xứ thần tiên mà những đứa trẻ bình thường như chúng ta chẳng thể nghe thấy. Nhưng nếu được nghe những thanh âm trong trẻo đáng yêu vô ngần ấy, bạn sẽ nhận ra chúng đã từng thân thuộc với mình.

Vâng... tiếng leng keng của những chiếc chuông vàng mà chàng Thiên Bình và nàng Song Ngư đã có lần nghe thấy ngân lên trong một đêm đông lạnh giá, khi hai người đang quấn quít bên nhau bên đốm lửa hồng, miệng khẽ ngâm nga một vài giai điệu... chú bé Người Tuyết đã vẽ nên những bức tranh xinh đẹp và trong suốt trên khung cửa sổ... ngoài trời, tuyết trắng lặng lẽ quyện vào với luồng sáng vàng tỏa xuống từ những cột đèn đường.

Một khung cảnh ấm áp, vẹn tròn mà rất có thể tác giả của chúng chính là hai nhân vật chính của chúng ta, vì cả Song Ngư và Thiên Bình đều chẳng phải “những đứa trẻ bình thường” của Mẹ Trái Đất. Anh chàng mang Khí mơ màng, thoảng mùi gỗ đàn hương của phương Đông bí ẩn nhưng lại có cả mùi vị thân thuộc của bánh táo và sức hút của bộ ghế xích đu đung đưa trước cửa nhà. Nàng như được bao phủ bởi một lớp sương mờ ảo và mơ màng, thậm chí có phần mơ màng hơn cả chàng, đôi mắt nàng hiện rõ những tiếng sóng biển rì rào đang liên hồi vỗ vào bờ cát. Vâng, tôi không sai khi viết rằng “đôi mắt nàng hiện rõ những tiếng sóng biển rì rào” - đó là ngôn ngữ của chất thơ mà cả Song Ngư với Thiên Bình đều thấu hiểu.

Một cơn gió lạnh chợt lùa vào căn phòng. Các tảng băng nhỏ dần hình thành, toàn bộ khung cảnh một phút trước vẫn còn ấm áp giờ bỗng hóa đá - những tư tưởng đồng điệu giữa hai người đã bất ngờ trái ngược nhau. Song Ngư dành tấm chân tình bao dung của mình cho cả những người xa lạ lẫn thân quen còn Thiên Bình lại liên tục cập nhật những tin tức nóng hổi nhất về những chuyện đó. Thật dễ hiểu khi cuộc nói chuyện của họ sẽ đụng chạm đến tình trạng nghiện ngập của một người bạn của cả hai. Nàng Song Ngư không ngừng băn khoăn về người bạn đã bị dụ dỗ vào thói quen hít cần sa trong một kỳ nghỉ trượt tuyết cuối tuần ở Aspen năm ngoái. Song Ngư đã cố giải thích với cô bạn mình rằng cần sa sẽ phá hủy các tế bào và sụn mũi, rằng số lượng người dùng cần sa phải giải phẫu thẩm mỹ mũi đang ngày một tăng cao... và ngay cả thế thì sau này mũi của họ cũng sẽ tụt sâu vào bên trong khiến khuôn mặt trở nên biến dạng. Lời cảnh báo ấy rồi sẽ trở thành hiện thực và một khi chuyện đó xảy ra, mũi của cô sẽ chẳng bao giờ lành lặn trở lại.

Song Ngư khẽ rùng mình, nàng rướn đến chỗ chàng, khẽ hỏi, “Thật kinh khủng, anh nhỉ?” Chàng im lặng không nói gì. Nàng tiếp tục với câu chuyện của mình, thay vì tiếp nhận lời cảnh báo đó, cô gái kia đã lạnh lùng đáp trả, “Mặc kệ tôi.” Song Ngư chỉ muốn giúp bạn mình và câu nói đó đã tổn thương tấm lòng của nàng. Những tình cảm bao dung mà Song Ngư dành cho tất cả mọi người xứng đáng để nàng được nhận lại một vài lời cảm ơn, dù nàng cũng chẳng cần nhiều. Nàng đón chờ những lời chia sẻ của chàng. Im lặng vẫn tiếp tục bao trùm. Nhưng Song Ngư của chúng ta là một cô gái kiên nhẫn. Không thúc giục Thiên Bình, nàng quyết định đợi chàng.

Cuối cùng, nén một tiếng thở dài, nhìn thẳng vào mắt nàng, chàng nghiêm nghị nói, “Nếu mũi của cô ấy vì hít cần sa mà bị biến dạng, có gì để khiến em bàng hoàng đến thế? Còn phổi của em sẽ trông như thế nào nếu em tiếp tục hút thuốc và để những mảng đen ngòm ngày một tích tụ nhiều thêm trong phổi mình? Đến khi nào em mới chịu dừng hút thuốc? Phổi cũng cực kỳ quan trọng với sức khỏe con người chẳng khác gì mũi. Phải cần có chúng em mới hít thở được!”

Nàng không thể ngờ rằng mình sẽ phải nghe những lời lẽ đó. Bất công làm sao khi chàng đã tấn công vào ngay đúng yếu điểm của nàng trong lúc những gì nàng cần hơn hết thảy là sự thấu hiểu, cảm thông của chàng về một vấn đề bấy lâu nay luôn làm nàng phiền não? Rụt về cái vỏ của mình, nàng biến thành một Song Ngư lạnh lùng - phản ứng vẫn thường đột ngột đến trong những tình huống như vậy.

Nàng chợt nhớ lại chuyện một tuần trước, trong lúc Thiên Bình lái xe, Song Ngư say sưa dành cả nửa tiếng đồng hồ để khen ngợi bộ phim vừa được chuyển thể lại từ một kịch bản cũ mà họ mới xem ngoài rạp. Chàng cũng rất thích bộ phim, nàng biết rõ điều đó khi quan sát phản ứng của chàng - đôi mắt hào hứng của Thiên Bình không một lần rời khỏi màn ảnh, thậm chí sau khi bộ phim kết thúc, chàng vẫn ngồi nguyên trên ghế cho đến lúc đèn rạp bật sáng. Nàng muốn cùng chàng chia sẻ tình cảm với bộ phim nhưng Thiên Bình lại bất ngờ nhăn nhó càu nhàu. “Chán chết!” Chàng nói, “Diễn viên chính đóng đạt. Nhưng cốt truyện quá mỏng, quá xoàng, dường như chẳng có gì diễn ra và thoại phim cũng chẳng khá khẩm gì hơn.”

Có chuyện gì với người đàn ông này vậy? Sao lúc nào chàng cũng phải cay nghiệt như thế? Chẳng lẽ đêm nào chàng cũng trằn trọc nghĩ cách nhằm vùi dập nàng những lúc nàng biểu lộ thái độ tích cực, hứng khởi? Chính Thiên Bình là người khăng khăng từ chối đến chơi nhà những người bạn đã dụ dỗ cô bạn của nàng hít cần sa. Chính Thiên Bình hôm qua vừa mới nói là muốn đấm cho những kẻ đó đó một trận. Sao tự dưng lại quay ngoắt 180 độ với nàng như vậy? Chẳng lẽ thần kinh chàng có vấn đề và cần đến sự can thiệp của y học?

Không. Nàng Song Ngư đã nhầm. Thiên Bình không phải một người cay nghiệt, chàng không ghét nàng và cũng không thức cả đêm nghĩ cách vùi dập nàng. Biết rằng mình đang làm tổn thương nàng, chàng cũng buồn lắm chứ. Và thần kinh chàng hoàn toàn bình thường. Nhưng chàng là một Thiên Bình lúc nào cũng cầm trên tay cán cân công lý với nhiệm vụ cân đo đong đếm từng lý lẽ, lập luận lọt vào tai chàng. Chàng phải giữ cho cán cân đứng yên. Tất cả sẽ trở nên bất công nếu ta chỉ nghe ý kiến từ một phía mà bỏ qua chiều ngược lại.

Nếu chọn một cách nói khác, Song Ngư sẽ nhận được những lời an ủi như nàng muốn. Nếu sau khi than vãn về cô bạn của mình, Song Ngư thở dài và nói tiếp: “Nhưng sao em có thể lên án cô ấy khi chẳng bao giờ em có thể bỏ thuốc lá, phổi của em bây giờ chắc chắn còn tệ hơn cả mũi cô ấy trong tương lai.” Hẳn nhiên Thiên Bình sẽ đáp lại ngay: “Sao em lại nói là ‘chẳng bao giờ’? Em đã từng bỏ được một lần rồi đấy thôi. Em à, rồi em sẽ lại làm được. Không chỉ vậy, lượng thuốc em hút trong suốt từng ấy năm chẳng thể ảnh hưởng nặng nề như số cần sa đang tàn phá mũi của Cindy. Cô ấy thật tệ khi hành xử như vậy với em. Mai anh sẽ gọi điện nói chuyện với Cindy.”

Trên đường trở về nhà sau buổi xem phim, nếu Song Ngư nói: “Em không hiểu nổi những lời tán dương mọi người dành cho Heaven Can Wait. Chỉ là chuyển thể lại từ một kịch bản cũ, có gì đặc biệt đâu, phải không anh?” Thiên Bình sẽ dành cả chặng đường còn lại để ngợi khen bộ phim và diễn xuất trong phim, đạo diễn của phim, kịch bản phim, màu sắc phim và thậm chí là âm thanh trong phim. “Sao em lại nói là có gì đặc biệt đâu? Lâu lắm rồi anh mới được xem một bộ phim hay đến thế. Thật tuyệt vời!” Chàng là vậy đấy.

Cũng giống như các cặp đôi có góc hợp 6-8 khác, với quá nhiều điểm khác biệt về bản chất giữa hai người, không dễ gì để cô gái Song Ngư và chàng trai Thiên Bình tiến đến tình yêu. Nhưng một khi chuyện đó diễn ra, những gì tưởng như là khác biệt ấy sẽ hài hòa với nhau theo một cách chẳng ai ngờ đến, và đem lại cho cả hai vô vàn những điều tốt đẹp. Họ cùng có một đời sống nội tâm luôn giàu tâm tư tình cảm, suy nghĩ và đam mê cái đẹp. Cả hai cùng đặt yếu tố bình yên, hòa hợp lên trên sự thô bạo và bảo thủ. Đừng nghĩ rằng Thiên Bình cố chấp khi tranh cãi, họ đang thảo luận một cách rất dễ chịu! Họ cũng bị tổn thương bởi những mâu thuẫn hiện thực sắc lạnh giữa hai người trong mối quan hệ. Nếu tranh cãi xảy ra, họ sẽ sớm chia tay và không bao giờ ngoảnh lại. Mặt tốt đẹp của điều này? Những căng thẳng trong cuộc sống bên ngoài sẽ là tác nhân hút họ lại với nhau để cả hai cùng tìm được bình yên trong vòng tay của một nửa của mình, giúp chàng trở về trạng thái cân bằng còn nàng sẽ tìm được sự thư thái trong tâm hồn mình.

Tình dục là một phép màu lãng mạn có thể hóa giải mọi xung đột, tương khắc trong tính nết, cách sống giữa hai người. Chàng trao cho nàng mọi yêu thương mà trái tim nàng khát khao có được, và luôn bày tỏ điều đó bằng hành động theo một cách thức nhẹ nhàng, tinh tế mà một cô gái như Song Ngư cần để có thể khiến nàng đặt lòng tin vào chàng. Đổi lại, nàng cũng mang đến một mối giao hòa trọn vẹn cho hai người và luôn có thể đón ý chàng bằng cảm tính của mình. Cuộc sống chăn gối giữa họ thấm đẫm cảm xúc với một vẻ mơ màng, bay bổng. Trừ một vài ngoại lệ ít ỏi, trải nghiệm chăn gối giữa Thiên Bình và Song Ngư như bản hòa ca giao hoan của đất trời mà các nhà thơ vẫn tốn không biết bao nhiêu bút mực để tả lại. Không cần đến bút mực, họ nói chuyện với nhau bằng ngôn ngữ cơ thể, tạo nên những bài ca của riêng mình và những tâm thế khác nhau biến thành những xúc cảm mới mẻ với mỗi trải nghiệm lại đáng nhớ theo cách của nó.

Nàng sẽ đôi lần phàn nàn tại sao chàng không chịu truy cứu nguyên cớ khiến cho tâm trạng nàng thay đổi, tại sao những lý lẽ của chàng lại quá lạnh lùng, khách quan. Nhưng tự bản thân nàng biết rằng không phải lúc nào Thiên Bình cũng vậy. Nếu nàng nhẫn nại đợi thêm chút nữa, tình yêu thương dạt dào sẽ bừng sáng lên trên nụ cười của chàng. Ngôi nhà không được chăm chút kỹ lưỡng có thể khiến chàng phật ý, việc nàng cứ trì hoãn những gì chàng muốn nàng thực hiện sẽ làm chàng buồn, cái nhìn xa xăm như lạc đi đâu đó trên đôi mắt Song Ngư trong lúc chàng đang cố giải thích cặn kẽ một điều gì đấy sẽ khiến Thiên Bình bối rối... nhưng tấm chăn lông vũ nhồi đầy những yêu thương, ấm áp và bình yên mang tên Song Ngư sẽ bù đắp lại tất cả. Nàng là con người đầy cảm thông, còn chàng luôn công bằng, do đó luôn có lối thoát cho những xung đột của họ.

Cả hai đều thông minh theo cách riêng của mình. Thiên Bình bỏ qua bản chất lãng mạn mà đặt nặng lý lẽ. Song Ngư là con người của cảm xúc dù vẻ ngoài thường bộc lộ sự điềm nhiên, bình tĩnh. Một kết hợp hoàn hảo! Sẵn lòng thỏa hiệp, hai người cùng muốn làm cho nhau hạnh phúc. Nếu nàng nghiện thuốc lá, nàng sẽ phải bỏ chúng để chứng tỏ mình yêu Thiên Bình. Chàng cũng cần giảm nhẹ thói quen phán xét. Nàng không phải người quản gia, đầy tớ hay thợ giặt đồ. Nàng là một nửa của chàng! Nữ thần biển cả với tiếng sóng rì rào trong đôi mắt, nàng ngồi gọn trong lòng chàng trước đốm lửa hồng, bên ngoài tuyết đang rơi. Bạn có nghe tiếng leng keng của những chiếc chuông vàng ngân lên? Chúng ta đã gặp lại họ ở điểm bắt đầu.

HẾT