Mất một chút thời gian để an ủi Phạm Nhật Mai cho nàng hoàn toàn lấy lại sự bình tĩnh rồi hai người mới trở lại khách sạn.
Hắn không muốn người thân của mình hỏi xem đã gặp chuyện gì, vốn dĩ bọn họ đến đây là để du lịch sau những sự việc không đáng có đã xảy ra, vậy nên cần phải để cho họ nghỉ ngơi thư giãn chứ không phải rước thêm chuyện suy nghĩ cho nặng đầu.
Hai người cứ thế tay trong tay dưới bao nhiêu ánh mắt ghen tị trở về khách sạn.
Phạm Nhật Mai vậy mà không trở về phòng của mình cứ lẽo đẽo đi theo hắn. Thấy vậy hắn cũng không nói thêm điều gì, trong phòng của hắn ngoài chiếc vali đen ra cũng chẳng có bí mật gì phải che giấu nên nàng có thể thoải mái vào.
Hắn tin Phạm Nhật Mai cũng chẳng rỗi hơi đến mức muốn xem thử bên trong túi hành lý của hắn có gì.
Sau khi mở cửa phòng Trần Thiên Bảo nhường cho Phạm Nhật Mai vào trước rồi mới theo sau nàng vào trong.
Vừa đi vào trong phòng Phạm Nhật Mai đã nhanh chóng thả mình nằm lên cái giường màu trắng, buồn cười ở chỗ nàng chỉ nằm có nửa thân trên còn phần chân vẫn duỗi thẳng, mũi chân thì chạm đất, hai tay nàng giang rộng ra chiếm toàn bộ cái giường.
Nếu Trần Thiên Bảo muốn nằm lên thì tất nhiên sẽ phải đi vòng sang bên kia hoặc nằm đè lên cơ thể nàng. Cô nàng này mải chơi rồi bây giờ đến giày cũng không lười không muốn tháo ra.
Hơi mỉm cười lắc đầu một cái, hắn cúi xuống nhẹ nhàng cầm vào đôi giày của nàng kéo nó ra để sang một bên. Phạm Nhật Mai biết hắn vừa làm gì liền quay lại nhìn chăm chăm.
Cô không ngờ người đàn ông của mình lại có thể dịu dàng đến mức giúp bạn gái tháo giày. Vốn dĩ việc đối với Trần Thiên Bảo cũng cảm thấy rất bình thường, hắn khi đối mặt với kẻ thù có thể là một con ác quỷ sẵn sàng giết người không ghê tay, kể cả đối phương có là phụ nữ đi chăng nữa, nếu đã có ý định đối đầu gây tổn thương cho người thân của hắn thì phải chuẩn bị sẵn tinh thần nhận một lỗ máu trên trán.
Còn khi đối mặt với người thân thì hắn lại biến thành một con người tràn ngập dịu dàng ấm áp, hắn sẵn sàng giúp bạn gái hay bố mẹ mình cởi giày, thậm chí nếu bọn họ muốn được mát xa chân thì hắn cũng sẵn lòng làm.
Phạm Nhật Mai thấy hắn ôn nhu với mình như vậy thì khuôn mặt tràn ngập rạng rỡ, kể từ khi trao trái tim mình cho hắn nàng luôn thấy hắn ít nói đến mức có vài phần lạnh lùng, không biết bao nhiêu lần hắn tìm lý do tránh mặt thậm chí dùng lời lẽ có chút khó nghe xua đuổi nàng, thế nhưng trái tim nàng ngoài hắn ra chẳng ai có thể thay đổi được.
Giờ phút này nhận lấy sự ôn nhu từ hắn trái tim nàng như muốn vỡ ra vì sung sướng, tuy nhiên nàng phải cố gắng kìm lại nếu không thực sự vỡ tim thì chẳng phải uổng phí một cuộc sống vui vẻ bên hắn sao.
Lúc này Trần Thiên Bảo đã nhanh chóng giúp nàng tháo cả hai đôi giày ra cẩn thận cất vào góc phòng, Phạm Nhật Mai thì thoải mái nhanh chóng nhảy lên giường chừa lại cho hắn một khoảng.
Trần Thiên Bảo vừa nằm xuống một cái nàng ngay lập tức vòng tay sang ôm chặt lấy người đàn ông mảnh khảnh bên cạnh.
Hắn với lấy cái điều khiển mở chiếc Tivi đối diện lên chọn một bộ phim hành động rồi cả hai bắt đầu xem.
Bộ phim sẽ chẳng có gì đáng nói nếu không có một cảnh “hành động” rất ấn tượng. Vừa xem đến đây khuôn mặt Phạm Nhật Mai đỏ bừng lên, đôi mắt nàng hơi liếc về phía hắn một chút thì phát hiện ra hắn cũng đang liếc nhìn về mình.
Hai bên má nàng chẳng cần đánh phấn vốn đã trở nên hồng hào thì bây giờ không khác trái cà chua là bao, một màu đỏ cứ thế lan dần từ khuôn mặt nàng xuống đến cổ.
Cái áo sơ mi nàng mặc trước đó đã có một cái cúc trên cùng tuột ra, từ vị trí của Trần Thiên Bảo có thể nhìn rõ ràng bộ ngực to tròn trĩnh được nội y màu đen nâng đỡ đầy thu hút.
Dưới cái nội y màu đen đó bầu ngực trắng treo của nàng giống như chiếm toàn bộ ánh hào quang khiến cho ánh mắt hắn không thể nào tách ra được.
Cánh tay Phạm Nhật Mai trước đó còn ôm eo Trần Thiên Bảo chợt cảm nhận có thứ gì đó vừa chạm vào, nàng hơi liếc về phía đó một chút liền biết đó là thứ gì, mặc dù lúc này nó không lộ ra ngoài nhưng trong đầu nàng vẫn hiện lên hình ảnh về vật đó. Phía dưới hạ thân nàng bất giấc không kiểm soát được tuôn ra một dòng nước ấm.
Phạm Nhật Mai lại một lần nữa ngước lên nhìn vào khuôn mặt hắn thì thấy ánh mắt kia đang chăm chăm hướng về phía mình, đôi mắt giống như biết cười của nàng khẽ nhắm lại rồi chầm chậm tiến về phía đó.
Do hai mắt không mở ra để quan sát, trán nàng cứ thế mà đập vào cái cằm của hắn, vốn dĩ Trần Thiên Bảo là một người gầy trơ xương nên khi va vào đó Phạm Nhật Mai ngay lập tức thấy trên đỉnh đầu có chút đau đớn.
Nàng vội mở mắt ra thì thấy khuôn mặt hắn đã sát trước mặt mình, đôi mắt nàng lại một lần nữa nhắm lại.
Trần Thiên Bảo nhìn lên khuôn mặt ứng hồng của Phạm Nhật Mai, từng đường nét trên khuôn mặt nàng có thể nói không chê vào đâu được, so với cái mà gọi là tỉ lệ vàng hẳn không thua kém là bao.
Đôi môi được tô lên một chút son màu hồng nhạt lúc này đã hơi có chút ướt át đầy khiêu gợi, không kìm thêm một chút nào nữa hắn đặt lên đó một nụ hôn.
Vài giây sau cái lưỡi tinh quái của hắn khẽ vươn ra chui vào khám phá từng ngóc ngách trong khoang miệng của Phạm Nhật Mai.
Cánh tay phải của hắn vươn ra đặt lên vòng eo kéo nàng vào sát cơ thể mình, vô tình lúc đó bầu ngực tròn trĩnh của nàng tì lên cánh tay đang bó bột của hắn.
- Ưh....!
Tiếng kêu này không phải vì hắn đau mà phát ra, nơi nó phát ra là từ trong cổ họng của Phạm Nhật Mai.
Sau một nụ hôn mãnh liệt hai người rời môi nhau ra, hơi thở của cả hai đã sớm trở nên gấp gáp, Phạm Nhật Mai không hiểu sao đột nhiên trở nên táo bạo. Nàng đột nhiên vùng dậy dưới ánh mắt khó hiểu Trần Thiên Bảo nàng ngang nhiên ngồi lên cơ thể hắn cúi xuống chủ động đặt lên môi hắn một nụ hôn.
Có lẽ nàng biết với cánh tay có bột hắn không thể nào dễ dàng hành động liền đưa tay lên chẳng cần cởi cúc mà cứ thế kéo chiếc áo sơ mi qua đầu, bầu ngực tròn trĩnh được cái áo lót màu đen huyền bí nâng đỡ chậm rãi lộ ra trước mắt hắn, nhìn gò bồng đào hấp dẫn trước mặt hắn không nhịn được đưa tay lên chậm rãi xoa nắn.
Hơi thở Phạm Nhật Mai trở nên gấp gáp, ngay phía dưới vòng ba nảy nở của nàng có thể cảm nhận được một vật cứng rắn đang tì vào, hạ thân của nàng nhanh chóng trở nên ướt đẫm. Một chút ẩm ướt vượt qua cả hai lớp quần của nàng đã dính một chút lên người hắn.
Phạm Nhật Mai đưa hai tay ra phía sau dễ dàng trút bỏ tầng phòng thủ cuối cùng ở nửa thân trên của nàng. Ngay sau khi chiếc nội y màu đen đó rơi xuống hắn cũng hoàn toàn nhìn rõ được hai nhuỵ hoa ngay bên trên gò bồng đào đầy hấp dẫn kia.
Từ cổ họng hắn phát ra một tiếng “Ực...” có thể nghe thấy cực kỳ rõ ràng, thử hỏi bất kỳ gã đàn ông nào được chứng kiến tòa kiến trúc vĩ đại mang tầm vũ trụ này mà không nuốt nước bọt cho được. Thứ này quá sức hấp dẫn không thể cưỡng lại được.
Trần Thiên Bảo rướn người lên ngậm một bên nhũ hoa vào miệng, cái lưỡi tinh quái của hắn đánh nhẹ lên hạt anh đào đã sớm cứng lên khiến cho Phạm Nhật Mai không kìm được tiếng rên rỉ phát ra khỏi cổ họng:
- Ahhh...uhh....!!
Hai tay nàng đưa lên đan vào mái tóc hắn kéo lại không muốn buông ra!
- Ahhh....Em không chịu được nữa rồi!
Nói rồi nàng đẩy đầu hắn ra khỏi cơ thể mình rồi lại một lần nữa vùng lên, lần này không biết nàng sẽ làm ra hành động gì, quả thực ngày hôm nay sự chủ động của Phạm Nhật Mai khiến hắn thấy khá bất ngờ.
Một cô gái 17 tuổi luôn được sống trong vòng tay yêu thương của bố mẹ, ít va chạm với xã hội lại có thể chủ động táo bạo đến như thế, nhưng cũng phải nói rằng được một cô gái dễ thương xinh xắn chủ động như vậy đúng là mang lại một cảm giác rất khác biệt.
Trần Thiên Bảo không biết rằng để có thể làm được như vậy Phạm Nhật Mai đã cố gắng tìm tòi trên mạng để có thể “mở mang đầu óc” nên mới có một màn chủ động như ngày hôm nay. Từ đó có thể thấy tình yêu của nàng dành cho hắn đặc biệt đến như thế nào.
Phạm Nhật Mai đưa tay lên chậm rãi cởi bỏ chiếc quần jean ngắn cùng tầng nội y cuối cùng ra khỏi cơ thể, mảnh đất huyền bí nơi hạ thân của nàng theo đó cũng chậm rãi lộ ra.
“Ực....ực...!”
Một lần nữa âm thanh nuốt nước bót từ cổ họng hắn liên tiếp vang lên, phải nói một màn trước đó kích thích 5 thì màn này kích thích gấp đôi là 10.
Sự kết hợp từ biểu cảm ngượng ngùng cho đến hành động lóng ngóng của Phạm Nhật Mai đều giúp gia tăng kích thích lên đến cực độ.
Một người tự cởi bỏ y phục của mình phải nói đơn giản đến cực điểm, việc đó có khi còn dễ hơn việc quét sân sao cho sạch sẽ.
Nhưng lúc này Phạm Nhật Mai lại đang thoát y trước mặt một người đàn ông, thử hỏi làm sao có thể giấu đi được sự lóng ngóng cùng ngượng ngùng?
Sau khi ném hết những thứ vừa cởi ra sang một bên Phạm Nhật Mai quay lại nhìn hắn, hai tay nàng đưa lên mặt che đi biểu cảm ngại ngùng rồi hỏi:
- Em có đẹp không?
Trần Thiên Bảo chỉ biết bất giác gật đầu lia lịa, thử hỏi trên thế giới có bao nhiêu thằng con trai chứng kiến kiệt tác này có thể lắc đầu hay là nói nó không đẹp.
Nhưng kiệt tác này chỉ có thể có một mình hắn được chứng kiến mà thôi nên những người khác không thể thưởng thức trọn vẹn để mà đánh giá được.
Thấy câu hỏi của mình chẳng nhận được sự phản hồi, Phạm Nhật Mai hơi hé tay ra một chút thì thấy hắn đang gật đầu giống như “linh vật” hay được các bác tài xế đặt trong xe ô tô.
Phạm Nhật Mai một lần nữa chủ động dẹp sự ngượng ngùng qua một bên cúi xuống đặt tay lên quần hắn kéo nó xuống, chỉ vài giây sau phần thân dưới cơ thể hắn chỉ còn lại một chiếc quần lót.
Có thể dễ dàng nhìn thấy hung vật đang đội lớp quần mạnh mẽ nhô lên, còn chưa tiếp xúc lại gần nhưng Phạm Nhật Mai có thể đánh giá được độ to lớn của nó.
Mặc dù đã hai lần tiếp nhận nó đi vào cơ thể nhưng trong đầu nàng vẫn không khỏi xuất hiện một sự thắc mắc: “Không biết có vào nổi không nhỉ?”
Nghĩ đến đây lại nhớ bọn họ đã hai lần quan hệ xác thịt nàng không khỏi thở hắt ra một hơi nặng nề, bàn tay nõn nà mảnh mai của nàng chầm chầm đặt lên trên thứ đó.
Mới chỉ tiếp xúc qua một lớp vải thôi nhưng Phạm Nhật Mai vẫn có thể cảm nhận nhiệt lượng nó toả ra mạnh mẽ đến nhường nào, nàng bất giác nghĩ hình như nó bị sốt, không biết có cách nào giúp nó hạ nhiệt hay không.
“Dùng nước thì sao?”
Từ trong sâu thẳm tâm hồn nàng giống như vừa hình thành một nhân cách thứ hai đặt ra câu hỏi, nhân cách thứ nhất của nàng ngay lập tức hỏi lại: “Nước ở đâu?”
Trần Thiên Bảo thấy Phạm Nhật Mai cứ đặt tay lên hạ thân mình rồi thất thần suy nghĩ đến thứ gì đó thì cảm thấy hơi có chút khó hiểu, hắn đang định lên tiếng kéo nàng về với thực tại thì chợt Phạm Nhật Mai chậm rãi cúi xuống.
Hai tay nàng nhẹ nhàng kéo cái quần lót của hắn ra, con mãnh thú giống như vừa bị đứt xích xổng chuồng bật lên một cách kiêu hãnh giống như muốn tuyên bố rằng tất cả các người hãy quỳ xuống chân của ta.
Phạm Nhật Mai thất thần một lúc rồi chậm rãi cúi xuống, đôi môi anh đào khẽ mở ngậm lấy đầu con mãnh thú như muốn tìm cách khiến nó phải khuất phục.
Không biết con mãnh thú kia thế nào chứ riêng Trần Thiên Bảo từ khi Phạm Nhật Mai ngậm lên thì hắn đã hoàn toàn khuất phục rồi.
“Hừ...!”
Một tiếng thở của hắn mạnh mẽ hắt ra như vừa tuyên bố đầu hàng, toàn bộ cơ thể hắn ngay lập tức căng lên, cảm giác này quả sức kỳ diệu, quả thực đây là lần đầu tiên hắn được trải qua cảm giác kỳ diệu đến như vậy.
Cái cảm giác ấm nóng ướt át bao trùm lên đầu con mãnh thú kia nó rất khác so với việc tiến vào hang động.
Phạm Nhật Mai như nhìn ra được cảm giác thăng hoa của hắn thì bắt đầu nuốt con mãnh thú kia vào thêm một chút, nhưng kích cỡ của nó đúng là có chút quá khổ, nàng chỉ có thể cố gắng ngậm vào 1/3 chiều dài thôi là từ trong cuống họng đã dâng lên cảm giác muốn ói do bị nghẹn rồi.
Hai mắt Trần Thiên Bảo nhắm chặt lại tận hưởng cảm giác bay bổng kia được 5 phút thì mở ra, lúc này hắn biết Phạm Nhật Mai có lẽ phải chịu đựng đủ rồi liền kéo nàng lên trao cho nàng một nụ hôn.
Phạm Nhật Mai lúc này vẫn muốn làm chủ cuộc chơi liền hướng hạ thân mình đến trước miệng con mãnh thú đầy kiêu hãnh kia rồi từ từ ngồi xuống.
- Ưhhhhhh......!
Mỗi một tấc con mãnh thú kia chui vào đều mang lại cho nàng cảm giác như bị hạ thân đang bị xé ra, đây đã là lần thứ ba nếm trải tư vị này nhưng cảm giác vẫn như lần đầu.
Thực ra nàng cũng chỉ đoán là cảm giác như lần đầu thôi chứ lần đó nàng bị viên thuốc kích tình làm cho mất nhận thức nên chẳng biết cảm giác lần đầu thực sự ra sao. Chỉ biết là ngày hôm sau hai chân nàng không thể đi lại một cách bình thường.
Về phía Trần Thiên Bảo thì hắn cũng không biết cảm giác lần đó như thế nào, nhưng mỗi lần tiến sâu vào khe thịt ấm nóng đó đều mang lại cảm giác rất khó tả. Hắn tiến vào đến đâu khe thịt ẩm ướt của Phạm Nhật Mai bó chặt lấy con mãnh thú của hắn đến đó.
Phải mất một lúc sau thì con mãnh thú mới hoàn toàn tiến vào, nói là hoàn toàn tiến vào nhưng thực ra Trần Thiên Bảo có thể cảm nhận được đã chạm được đến điểm cuối cùng rồi nên không thể đi thêm được nữa.
Phạm Nhật Mai chậm rãi di chuyển cho quen với cảm giác này rồi mới từ từ gia tăng tốc độ.
Đôi môi hồng hào của nàng không thể kìm được tiếng rên rỉ liên tục phát ra:
- Ah...Uh....!
Phạm Nhật Mai giống như bắt đầu cảm thấy cơ thể mỏi mệt, tốc độ của nàng dần dần chậm lại, thấy vậy Trần Thiên Bảo hơi nâng cơ thể nàng lên một chút rối phối hợp ra vào nhịp nhàng với nàng.
Trên cứ thế hạ xuống, dưới cứ việc đánh lên, từng nhịp từng nhịp đều khiến cho Phạm Nhật Mai như nấc lên.
“Hừ...hừ...”
Cả hai người không thể kìm được được tiếng thở dốc cùng tiếng rên rỉ của Phạm Nhật Mai:
- Ư....Ah....!!!
Trần Thiên Bảo có thể cảm nhận được khe thịt dưới hạ thân Phạm Nhật Mai bắt đầu bóp chặt lấy con mãnh thú của hắn, đúng như hắn dự đoán Phạm Nhật Mai thốt lên:
- Ahhh...Em không chịu được nữa rồi....!
Ngay sau đó khe thịt ấm nóng đó bắt đầu mạnh mẽ co bóp, hắn có thể cảm nhận được một dòng nước ấm nóng đang cố đẩy con mãnh thú của hắn ra ngoài.
Nhờ vào sự co bóp mạnh mẽ đó, Trần Thiên Bảo cũng tăng tốc lên đến cực hạn. Đây là lần thứ 2 Phạm Nhật Mai cảm nhận trọn vẹn sự sung sướng của việc quan hệ xác thịt, nhưng theo những gì nàng đọc được trên mạng thì cuộc vui phải trọn vẹn khi người đàn ông trút tất cả vào bên trong người phụ nữ.
Biết hắn sắp đạt cao trào nàng liền nói:
- Anh ơi ra đi...ra bên trong đi...!
Đúng là khi một người phụ nữ đã nói thế thì không có lý do gì người con trai có thể từ chối, nhưng Trần Thiên Bảo thì khác, hắn có thể lấy lại sự tỉnh táo ngay cả khi đang trong hoàn cảnh như thế này, lời mời gọi của Phạm Nhật Mai quả thực rất hấp dẫn.
Trần Thiên Bảo gia tăng tốc độ đến cực hạn rồi nhanh chóng rút ra khỏi cơ thể Phạm Nhật Mai mới để cho con mãnh thú phun trào.
Hai người còn là học sinh, nếu mang thai ở thời điểm này thì rất rắc rối, vậy nên hắn phải tỉnh táo trút hết ở bên ngoài.
Phạm Nhật Mai vùi vào lòng hắn thủ thỉ:
- Sao anh lại cho ra bên ngoài? Vợ muốn sinh cho chồng một đứa con quá!
Phạm Nhật Mai thay đổi cách xưng hô khiến hắn hơi có chút bất ngờ, tuy nhiên hắn hiểu suy nghĩ của nàng chỉ vì quá yêu mình nên mới vậy, vỗ nhẹ lên vai nàng hắn nói:
- Dù sao chúng ta vẫn còn một năm lớp 12 nữa. Sau khi tốt nghiệp anh sẽ thực hiện mọi mong muốn của em, bây giờ chưa phải lúc!
Phạm Nhật Mai mệt mỏi ngáp một cái nói:
- Em biết rồi ạ!
Sau đó chìm vào giấc ngủ.