Là một người xuyên không thì cô nên có cảm giác thế nào đây?
Hoang mang
Bất ngờ
Vui mừng
Hay tiếc nuối?
Mà nghĩ lại thì bây giờ không phải là một cảm giác à. Cảm giác không biết nên nghĩ gì. Bỗng cô thấy mình đúng là người đặc biệt, chẳng trách được xuyên không.
Thoát khỏi dòng suy nghĩ không đâu vào đâu của mình cô bắt đầu quan sát xung quanh. Là một thành phố náo nhiệt.
Vì sao cô biết là thành phố à?
Thật ra cô chẳng biết, chỉ là trông giống thành phố thôi
Còn náo nhiệt thì nhìn là thấy
Người đi kẻ lại, rất đông đúc nhưng lạ là không ồn ào tí nào.
Thật kì quái. Dường như còn nghe được tiếng gì đó du dương.
Cô cứ vậy mà đi không chủ đích theo làn đường. Vừa đi lại vừa đánh giá xung quanh.
Đi ước chừng 1 tiếng đồng hồ, ngay khi chân cô muốn rụng rời thì một màn ảnh ảo xuất hiện trước mặt và vang lên giọng nói lạnh lùng xa cách:
“Xin chào cô Dương An Hạ. Tôi là hệ thống của Cục Kiểm Sát Tinh Không. Cô có 10s để lựa chọn hệ thống riêng của mình.
Hệ thống trừng trị tra nam, hệ thống công lược, hệ thống tâm nguyên nữ phụ, hệ thống quất khởi nhân sinh, hệ thống thu thập năng lượng,….”
Cô lặng lẽ cau mày không lên tiếng.
10s qua đi, cô vẫn giữ im lặng như vậy. Không khí như trùng xuống một bậc. Sau một lúc dường như cái hệ thống kia cũng không nhịn được mà lên tiếng, giọng điệu so với trước càng thêm phần mất kiên nhẫn:
[Cô Dương An Hạ, cô như vậy là sao?]
“….”
Lại qua một lúc lâu sau. Cô mới từ từ mở miệng
“Đầu tiên, lần thứ 2 nói tới ta thì kêu cô Dương là đủ rồi, kêu cả họ tên lần thứ 2 thật không tôn trọng. Thứ 2, đột ngột xuất hiện rồi bắt ta chọn trong vòng 10s, mặt mũi cũng lớn thật.”
Lần này lại đến hệ thống muốn im lặng.
[Cô Dương, mong cô làm rõ đây là quyền lợi của cô!]
“Ồ, quyền lợi gì nhỉ? Quyền bị lừa kí kết hợp đồng không công bằng à?”
[….]
Hệ thống có chút sợ cô gái này rồi. Làm sao mà cô biết được chuyện này? Hay hôm qua ngủ mà chưa dậy nên hệ thống hắn còn trong giấc mơ? Đây rõ ràng là một cô gái vừa mới được kéo tới từ thế giới ngoài rìa mà, sao khí thế và tin tức lại lớn thế được? Thật không khoa học!
Thật ra sau 1 tiếng đi vu vơ cô có chút nhìn ra được điều gì đó, trước im lặng vì giọng điệu đáng ghét của nó, sau nói nó lừa đảo là vì muốn thử một chút nhưng bây giờ nhìn điệu bộ bất ngờ đến không nói được gì của cái hệ thống này cô cũng xác định được phần nào rồi. Nếu vừa nãy cô không có thời gian quan sát mà bị hỏi thẳng từ đầu thì với tâm lí hoang mang ở nơi xa lạ, hệ thống này lại xuất hiện như cứu tinh thì cô đã đồng ý rồi. Cô đành phải nén tiếng thở dài rồi chờ đợi nó.
Không hổ là hệ thống ngu ngốc chỉ nói một câu đã lộ, suy nghĩ đúng là lâu, làm cô đứng tê cả chân.
Mãi đến khi kiên nhẫn sắp cạn hệ thống lại lên tiếng.
[Cô..cô..cô sao lại biết được?]
“…”
Sao lại có thứ ngu vậy nhỉ? Ai tạo ra nó đúng là không khá nổi, cả đời chỉ có thể đi lừa đảo.
“Sao tôi lại không biết được, thứ tôi biết nhiều hơn cậu tưởng.”
Ừm, trước tiên cứ lừa nó đã.
“Thành thật trình bày lại cho tôi, lừa thêm chỗ nào nữa thì đừng trách tôi không khách khí.”
Ahhhh!! Mấy hệ thống khác lừa nó! Vậy mà ai cũng nói là mấy kí chủ mới bị kéo tới dễ dụ lắm, sẽ mơ mơ màng màng kí hợp đồng thôi! Chắc chắn là nó bị lừa rồi! Haizz, bị lộ rồi cũng chỉ có cách thành thật thôi. Bản hệ thông thật khổ tâm.
[Thật ra thì tôi là hệ thống của Cục Kiểm Sát Tinh Không thật. Tôi không lừa cô đâu. Nhiệm vụ của tôi là cùng cô kí kết hợp đồng lao động…]
Nghe ra mới biết thì ra mấy chuyện ly kì như xuyên không làm nhiệm vụ để sống lại là có thật. Có hẳn một “công ty” mang tên Cục Kiểm Sát Tinh Không “cực ngầu” với hàng ngàn nhân viên.
Cá nhân cô thấy nhân viên vậy không nhiều, chắc là một công ti hạng 3 nhưng cô không nói ra điều này với hệ thông ngu ngốc. Ai biết chừng nó ùa khóc thì sao? Với trí thông minh đó thì có khả năng lắm!
Nhiệm vụ của nó là tìm một kí chủ cùng nó xuyên đến nhiều thế giới khác nhau để hoàn thành một chỉ tiêu nào đó. Và nó xui xẻo khi gặp phải cô.
“Vậy ngoài mấy loại hệ thống ngươi nói thì còn cái khác không?Ta muốn cái nào tự do một chút.”
Bởi vì cô không muốn sống giống ai đó và vì mục tiêu của người đó mà phấn đấu cả đời, như vậy nó gò bó và buồn chán lắm. Đã vậy còn có trường hợp như không được động đến tính mạng các nhân vật chủ chốt. Haizz, phiền phức.
Hệ thống ‘cao lãnh’ giờ trở nên dễ gần hơn một chút.
[Vẫn còn một loại khác. Chính là hệ thống thế giới, nhiệm vụ cũng như thước đo sẽ phụ thuộc vào tuỳ thế giới. Loại nhiệm này có độ tự do cao hơn nhưng độ khó cũng hơn rất nhiều, rất nguy hiểm, đặc biệt nguy hiểm!]
Độ khó cao hơn mà còn rất nguy hiểm và đặc biệt nguy hiểm thì cô cũng hiểu được cái ‘nguy hiểm’ nó muốn nói rồi.
Nhưng mà, vậy thì sao chứ? Thà sống tự do rồi nhanh tàn còn hơn sống khuôn khổ mà cũng không biết có lâu tàn hơn không. Hơn nữa cô thiếu gì cũng không thiếu hi vọng.
Ừm, quyết định vậy đi. Hệ thống Thế Giới!