Chương 52: Bí Kíp Bón Hành Tại Dị Giới- Thức thứ nhất

Đứng trước cửa phòng Trần Dần, Đông ung dung nói :

" Trần Dần huynh, các hạc là Cầu Bại mong huynh chỉ giáo "

Giọng nói của hắn tuy không lớn nhưng lại có thể truyền đi mọi ngõ ngách trong bán kính 5 dặm. Đây cũng chính là 1 điểm lớn trong cảnh giới Linh Tông. Cũng phải nói, sau khi hắn đọc xong bí kíp bón hành tại dị giới, hắn như được khai sáng vậy, không còn bố láo như ngày xưa nữa.

Lúc Trần Dần bước ra khỏi phòng cũng là lúc mà rất nhiều đệ tử Nội Môn đã tiến đến để xem náo nhiệt. Nhưng nhưng người này lại hầu hết là đến để khinh thường hắn, hắn là ai chứ, chỉ là 1 tên nhóc mới đến Nội Môn thôi mà đã cả gan đánh đến Nguỵ Long Bảng rồi. Đúng là không biết trời cao đất dày. Nhưng dù vậy, Đông vẫn không để ý mà khoang tay thi lễ với Trần Dần. Trần Dần thấy vậy mỉm cười nói :

" Ta đã điều tra về ngươi, ngươi quả thật là 1 nhân tài. Nhưng ngươi hẳn chưa biết, nhân tài chết yểu cũng rất nhiều, đôi khi nhẫn nhục cũng là một loại nghê thuật, ngươi về đi, vài năm sau hãy đến gặp ta "

Đôi mắt Đông sâu xa nhìn hắn, Đông đã đc Thanh Kha nói qua về tên Trần Dần này, tên này rất là có chí khí vả lại cũng rất cẩn thận. Theo như Thanh Kha nói, ước muốn của tên này chính là được trở thành đệ nhất trưởng lão Thanh Vân Tông.

" Chúng ta chỉ so 1 chiêu phân thắng bại, được chứ Dần huynh "

Trần Dần mỉm cười , khẽ rút nỏ của hắn ra. Hắn luyện 1 môn công pháp gọi là Vạn Tiễn Xuyên Tâm. Đây không biết là môn công pháp cấp bậc gì nhưng theo Đông được biết thì môn công pháp này cực kì quỷ dị, nó có khả năng bẻ cong đường đi của mũi tên và cũng gia tốc mũi tên lên tốc độ khá cao. Vì vậy, rất nhiều cao thủ cấp bậc Linh Tôn cũng phải chào thua trước con hàng này.

Nhưng Đông là ai. Hắn là người nắm giữ Thiên Nhãn, mà sau khi hệ thống lên lv2 thì thiên nhãn lại càng quỷ dị. Thiên Nhãn giờ đây có khả năng nhìn ra sơ hở trong công pháp của mục tiêu, đó cũng chính là lý do mà hắn có thể dễ dàng né skill của Huyền Bá.

Đông rút Sát Thần của hắn ra, Trần Dần cũng lấy ra Kim Huyền Cung của hắn. Đông lặng lẽ quan sát, lúc này, Trần Dần hô lớn :

" Vãn Tiên Xuyên Tâm thức số 3 - Huyết Tiễn "

Ngay lúc này, não Đông liền hoạt động với vận tốc 300km/s nên hắn nhanh chóng nhìn ra sơ hở của đối phương, Chiêu thức này mặc dù có vận tốc rất nhanh và khả năng tất sát cao nhưng đối 1 người tu luyện Vân Ảnh Bộ như Đông thì việc né phải gọi là i xì. Nhưng theo như hắn đã học thì khi gia tốc mũi tên, sẽ có 1 lực gần như tương đương tác dụng lên người đối phương, nếu đối phương có 1 cơ thể khoẻ mạnh thì sẽ không bị ảnh hưởng nhưng tên Trần Dần này lại không như vậy, hắn quá chú tâm vào công pháp và tự tin nên vẫn chưa khắc phục được lỗi này.

Ngay lúc đó, Đông liền thi triển Liệp Sát thức số 5 - Sát Phạt

Lưỡi Liềm di chuyển 1 cách quỷ dị, nó như 1 con rắn độc đang vẻ vẩy bên cạnh Trần Dần, nhưng ngay lúc lưỡi liềm đến cổ Trần Dần thì Đông lại dừng lại.

Nhìn thấy cảnh này, không chỉ chúng đệ tử thất thần mà ngay cả Trần Dần cũng vậy, theo như tính toán 100% win của mình ở đâu, đến ngay cả cơ hội phản kháng cũng không được, hắn dường như sụp đổ. Nhưng ngay lúc đó 1 cánh tay đưa về phía hắn, cánh tay này không phải ai khác mà chính là của Đông. Hắn khẽ nói :

" Đây là 1 phần công pháp luyện thể có thể giúp ngươi khắc phục sơ hở của mình "

" Mong lần sau gặp lại , huynh sẽ không còn yếu đuối như vậy "

Điểm nhân phẩm của hắn tăng bạo, hắn lúc này trong mắt mọi người như 1 đại anh hùng khí phách đang bay trên không trung, 1 đại anh hùng cao thượng với nhân phẩm lever max.

Nhưng đặc biệt nhất chính là Trần Dần, hắn cảm thấy như mình đã bóng dần theo thời gian như lời Thanh Kha nói. Nhưng ngay lập tức tự chấn chỉnh lại mình :

" Ta là con một, làm sao có thể như vậy, ta còn phải nối giõi tông đường. Nhưng, thật sự rất soái a "


Bước về cửa phòng, hắn cười như 1 tên điên vậy.

" Trời đựu, 20k điểm dễ như ăn cháo kaka "

Hắn thầm nghĩ : "Mới sử dụng kĩ năng số 1 trong sách mà đã bá vậy rồi thì mấy trăm ngàn điểm có là bao "

Nghĩ đến, hắn không khỏi sương tê trong lòng. Nhưng lúc này, 1 suy nghĩ lại loé lên trong đầu hắn : " Nếu ta ra ngoài có phải sẽ dễ kiếm điểm hơn không, trong này hình như quá ít thì phải "

Dám nghĩ dám làm, hắn ngay lập tức chạy đến Công Vụ Đường.

Công Vụ Đường chính là nơi tiếp nhận các nhiệm vụ từ bên ngoài, hoặc cũng là nơi phát ra cách nhiệm vụ bảo vệ lãnh thổ nhằm nâng cao khả năng tác chiến, thực luyện của Tông môn.

" Cầu Bại, ngươi đến đây làm gì "

1 âm thanh trong trẻo vang lên phía sau hắn, quay người lại, hắn mới giật mình nhìn thấy Thanh Thanh, nhưng giật mình không phải bởi vì nàng làm cho hắn giật mình mà hắn giật mình bởi mình hắn giật mà mình hắn giật ở đây chính là tờ rim của hắn

" Chao ôi, ngực bự đến vậy rồi " Hắn thầm cảm thán

Rồi hắn lại nghĩ đến cảnh 1 đôi uyển ương cùng nhau đi hành hiệp trượng nghĩa, trừ gian diệt ác, sáng đánh kẻ địch, đêm đánh team mình. Nhưng những suy nghĩ cao đẹp của hắn lại sụp đổ bởi chính cái tờ rim khốn nạn của hắn.

" Cô cũng đến đây nhận nhiệm vụ " Đông dò hỏi

" Umk " Hạ Thanh Thanh vừa nói vừa cười, đôi zú kia tưng tửng nẩy lên khiến cho Đông không khỏi mát lòng mát dạ.

Đông lập tức ra chủ kiến : " Ta cũng muốn đi nhận nhiệm vụ, ngươi có muốn đi với ta không "

Hạ Thanh Thanh chần chừ 1 lúc rồi cũng đồng ý, đàng nào cũng có cao thủ đi cùng, nàng cũng bớt sợ.

Sau đó cả Đông và Thanh Thanh cùng nhận 1 nhiệm vụ giải quyết sơn tặc nhưng cả 2 đâu biết. Có gì đang chờ đợi họ trong chuyến đi này.

Phía sau Công Vụ Đường

1 âm thanh lạnh lẽo vang lên :

" Nhỡ kĩ rồi chứ, sống phải thấy người chết phải thấy xác. Nhớ kĩ không được tổn thương cô gái kia nghe chưa, mlem mlem "

" Rõ "