"Huyền Linh , nhà nàng ở đâu sao lại ở nơi hoang vu hẻo lánh này vậy " Hắn hỏi
Nàng chẳng nói chẳng rằng đứng lên rồi tặng cho hắn 1 cục u và nói :
" Cường giả vi tôn . Tu vi ngươi yếu hơn ta thì nên gọi ta là sư tỉ . Còn chuyện ta ở đâu thì ta mạnh ta có quyền "
Hắn câm lặng bởi lời nói của vị sư tỉ này rồi . Nhìn qua thì hắn thấy tu vi cô nàng cũng mới có Linh Giả mà thôi sao lại hống hách vậy chứ .
Hắn cũng không thèm đôi co với nàng làm gì nên cũng chấp nhận .
Vài ngày sau dường như vị sư tỉ của hắn cũng chán nên hỏi hắn : " Tên cùi bắp kia , khoẻ chưa thì cút hộ về nhà đi "
Hắn trả lời : " Sư tỉ à Ta không phải tên cùi bắp nha . Ta là Hắc Long hoặc có thể gọi là đệ đệ cũng được . Ta cũng đã khoẻ hơn nhiều rồi "
Huyền Linh nói : " Thế sư đệ về nhà đi ở đây nguy hiểm lắm "
Hắn trả lời quyết đoán : " Mạng ta là do sư tỉ cứu . Sư tỉ đi đâu ta theo đó "
Huyền Linh lại đáp : " Ngươi nói có chịu giữ lời đâu "
Hắn lại hỏi : " Ta rất biết giữ chữ tín à nha "
Huyền Linh : " Vậy sao hôm qua ta đi tắm không thấy ngươi đi theo ta " nàng vừa nói vừa cười hắn
Giờ đây hắn cũng câm lặng mất rồi . Vị sư tỉ nguy hiểm như vậy làm hắn rất khó xử chợt hắn thốt lên :
" Hôm qua ta có đi xem à nha ! Sư tỉ có 2 trái đào và 1 con bướm à nha "
Huyền Linh hơi chút tức giận nói : " Cái đó ai mà chả có . Nếu ngươi nói được 1 đặc điểm trên cơ thể ta thì ta cho ngươi đi theo "
Hắn quả quyết : " Chỗ bướm sư tỉ có 1 cái nốt ruồi đúng không "
Huyền Linh cười cười nói : " Haha ! Ta không có à nha "
Hắn nói lại : " Sư tỉ nói không có là không có à ! Phải cho ta kiểm tra mới biết được chứ "
Cuối cùng hắn và sư tỉ cùng nhau rời khỏi hang động.
---------------------------------------------------------------------------------------------------
Hắn và nàng cùng nhau đi , đi mãi đi mãi . Nàng luôn công còn hắn luôn thủ . Cứ như thế ngày lại qua ngày , tháng lại qua tháng và hắn đã gần đạt tới Linh Sư Trung Kì . Đang một phút bất thần hắn bỗng nghe thấy tiếng hét của Huyền Linh .
Hắn chạy lại thì thấy có 1 nhóm người và nàng đang chiến đấu .
Huyền Linh nói : " Chúng ta không thù không oán sao ngươi lại cản đường ta "
Tên thủ lĩnh nhóm kia nói : " Ta tên là Vân Bạch Hùng là thủ lĩnh của Thiết Giáp binh đoàn nha . Nàng đi theo ta sẽ có cuộc sống súng sướng cần gì phải lăn lộn khổ cực với tên nhãi kia như vậy "
Hắn thấy mình bị gọi vậy tức giận nói : " Ngươi nói ai là tên nhãi đó "
Vân Bạch Hùng đáp : " Nhìn ngươi cũng không quá 30 không gọi là tên nhãi thì gọi là gì đây haha " đến đoạn cả binh đoàn cười tới tấp
Một tên trong số chúng mở miệng nói : " Ngươi có biết thủ lĩnh ta năm nay mới 70 tuổi mà đã Linh Sư rồi không hả tên nhãi kia . Khôn hồn thì cút đi "
Hắn tức giận nghiến răng nghiến lợi nói : " Dê già đi gặm cỏ già đi con dê kia "
Vân Bạch Hùng nói : " Thằng nhãi này thì phải bắt sống ! Ta phải cho nó thấy cảnh ta hiếp con bé kia ! haha "
Hắn nắm chặt quyền đang định lao lên thị bị Huyền Linh cản lại rồi nói : " Tên này rất mạnh . Ta với ngươi chạy trước rồi tính "
Hắn mặc dù rất tức giận nên cũng không muốn bị lộ tẩy nên đã chạy cùng nàng .
Lúc này hắn và Huyền Linh đang chạy ở phía trước còn phía sau là Vân Bạch Hùng và đồng bọn của hắn . Mặc dù hắn đang chạy nhưng mắt vẫn không ngừng nhìn lại còn miệng vẫn đang lẩm bẩm : " Exep của ta huhu "
Chợt hắn giả vờ vấp phải 1 cành cây rồi ngã lộn nhào .
Hắn nói : " Sư tỉ , ngươi chạy trước đi . Mặc kệ ta đi "
Huyền Linh đi đến nắm lấy tay hắn vànói : " Ta là sư tỉ ngươi . Có đi cùng đi "
Hắn nói với giọng gắt gỏng hơn chút : " Mạng ta là do sư tỉ cứu . Ta hôm nay sẽ trả ơn cho sư tỉ . Nếu ta bị bắt thì còn có thể sống nhưng nếu sư tỉ bị bắt thì ta sợ sư tỉ sẽ bị làm nhục tới chết mất " Nói xong hắn rũ tay nàng ra khỏi tay hắn .
Nàng ngập ngừng 1 giây lát rồi nói : " Bảo trọng "
Nói xong nàng quay người rời đi và không ngoảnh lại nhìn hắn lấy một lần . Mặc dù đây cũng chính là mong muốn của hắn nhưng hắn không ngờ nàng ta lại phũ phàng như vậy . Haizzzzzzzzzzzzzzzzzzzz
Vân Bạch Hùng chạy đến chỉ thấy hắn thì cười lớn rồi nói : " Mày nghĩ mày cản nổi tao à ! Đây là trung tâm của Sơn Mạch ! Dù nó có chạy thì cũng không chạy được bao xa ! Ta sẽ bắt nó về rồi chơi nó đến chết haha" Hắn tiếp tục cười lớn
Lúc này Đông đã rút Sát Thần ra . Thấy vậy Vân Bạch Hùng nói : " Châu chấu đá xe "
Đông hét lớn Liệp Sát - Sát Phạt
" + 300.000 exep "
" + 200.00 exep "
" +150.000 exep "
..............................................
Tinh! Chúc mừng bạn đã tăng 1 tiểu cảnh giới
Lúc này , hắn đang vui vẻ với thứ mà mình đạt được thì chợt nghe thấy tiếng động ở phía sau .
Hắn ngoạnh lại thì chỉ thấy 1 bóng đỏ lượt qua . Hắn lập tức nhận ra bóng đỏ đó chính là Huyền Linh . Hắn biết nàng đã quay lại cứu hắn và rồi nhìn thấy những cảnh tượng đó . Hắn dùng hết sức lực đuổi theo . Với lợi thế sức mạnh của mình hắn nhanh chóng bắt kịp nàng .
Lúc này hắn đang đứng trước mặt nàng . Hắn nhìn rõ khuôn mặt , đôi mắt đang sưng đỏ lên của nàng .
Nàng oà lên khóc rồi liên tục đánh vào hắn . Hắn cữ ngỡ nàng đã rơi vào lưới tình của hắn ai ngờ đâu chỉ sau chưa đến 10 phát hắn đã lăn quay ra bất tỉnh nhân sự .
----------------------------------------------------------------------------------------------------
Lúc vừa tỉnh dậy thì hắn đã thấy Huyền Linh chăm sóc ở bên mình . Hắn nhẹ nhàng lay nàng dậy rồi nói :
" Sư Tỉ , trời sáng rồi "
Nàng tỉnh dậy vươn vai như con mèo ngái ngủ rồi đáp lại : " Hứ ! Ta muốn ngủ ai dám quản ta . Còn ngươi nữa , dám giả vờ để tiếp cận ta . Nói ! Ngươi làm vậy là có ý gì ?" Nói xong hắn lấy 1 thanh đoản đao kề vào cổ hắn "
Hắn vội vàng nói : " Ta .... ta không có cố ý . Chỉ thấy sư tỉ là người tốt nên ta chỉ muốn làm quen thôi . Không có ý gì khác "
Thấy vậy Huyền Linh thu vũ khí lại rồi nói : " Tại sao ngươi lại che dấu tu vi chứ ?"
Hắn trả lời : " Che dấu 1 chút cho đỡ bị dòm ngó thôi. Mà giờ nên gọi là sư tỉ hay sư muội đây "
Huyền Linh ấp úng nói : " À thì , Sư muội "
Hắn phá lên cười nói : " Vậy giờ chúng ta đi đâu đây tiểu sư muội của ta "
Huyền Linh nói : " Đi đâu cũng được , đàng nào cũng không muốn về ... " đến đoạn giọng nàng nhỏ dần
Hắn cùng đã mường tượng được ra 1 chút . Có lẽ vì một lý do nào đó mà nàng đã bỏ nhà ra đi . Hắn cũng không tiện hỏi nhiều nên cuối cùng quyết định cùng nhau rời khỏi Sơn Mạch .
---------------------------------------------------------------------------
P/s : AE like comment nhiệt tình lên nào