Chương 238: Rước Về

Tuy không có hứng thú nhìn bức thư nhưng chỉ cần nhìn vẻ mặt của Nhã Phi thì Vô Khương cũng đã mường tượng được nội dung, dù sao ở thời đại này, một nữ tử xinh đẹp như Nhã Phi mà còn không thể tu luyện, tư chất kém cỏi, hiển nhiên hạ tràng cực kỳ thảm

“Được rồi, xem như ngươi bây giờ là của ta, Nhu Huyền, ngươi dẫn Nhã Phi làm quen các việc rồi tối đến ở cùng một chỗ ăn tối”

Nói xong, Vô Khương cũng rời đi

Mặt khác, Nhã Phi bây giờ tính trạng hiển nhiên không có ổn định như trước hắn ở lại càng làm thêm tình hình phức tạp, còn sợ Nhã Phi bỏ trốn sao? Nói đùa, chưa nói Đấu hoàng cường giả Nhu Huyền nhìn chằm chằm hay Huyết Sát của Vô Khương, riêng việc dáng nàng ta, kể cả Tiêu Ngọc làm nha hoàn người hầu cho Vô Khương thì cũng đã mặc định không nơi nào chứa được các nàng

Thế giới này, quan trọng tu vi cùng bối cảnh, tu vi không có, bối cảnh lại bị ruồng bỏ mà còn sở hữu sắc đẹp, thử tưởng tượng lúc các nàng bỏ trốn, không cần Vô Khương cùng các gia tộc ra tay thì hạ tràng thảm càng thêm thảm

Nhu Huyền cũng theo đó tiếp lấy Nhã Phi dìu nàng đi, theo sau đó Tiêu Ngọc cũng nhìn được người có hoàn cảnh giống mình, đều bị gia tộc xem như là vật mua bán, vì vậy cũng sinh được cái gọi là đồng cảm ,theo đó cũng một bên đi ra cũng dìu Nhã Phi đi

Lúc này, Vô Khương vội rời đi một phần để Nhu Huyền cùng Tiêu Ngọc làm công tác tinh thần cho Nhã Phi, dù sao đều là phụ nữ hẳn sẽ dễ nói chuyện hơn, mặt khác, hắn cũng đã gặp mặt Huân Nhi lần 2, lần này thư cũng đã đưa cho nàng, dù sao cũng là nữ nhân thông minh, hắn cũng đã hẹn gặp nàng khi khác, vị trí cụ thể cũng đã thông báo, hẳn là nha đầu kia cũng sẽ không nháo ra cái gì

Nghĩ nghĩ một hồi, Vô Khương cũng đi chuẩn bị các loại vật tư, dù sao lần này Ô Thản Thành sự kiện xem như không còn gì, về Nạp lan Yên Nhiên cùng Vân Vận đúng là Vô Khương có hứng thú, thế nhưng nếu động đến bọn hắn thì khả năng sẽ kinh động đến Hồn điện phía sau, dù sao hắn không chắc về thời gian mà tên lão tổ của Vân Lam tông kia liên hệ với Hồn Điện, mà Nhu Huyền hiện giờ chưa có đủ thực lực, hắn không dại gì chọc vào ổ kiến lửa lúc này

“Mục tiêu tiếp theo là Tiểu Y Tiên, không biết nàng hiện giờ có đang ở Thanh Sơn trấn hay không a, dù sao so với Tiêu Ngọc cùng Nhã Phi ra thì sắc đẹp ngang bằng nhưng thiên phú tu luyện lại cực tốt, bắt buộc phải thu nàng a”

Đêm nay hắn cũng không muốn đả động Nhu Huyền, dù sao công tác tư tưởng cần thời gian, mà Nhã Phi không phải như tiểu cô nương giống Tiêu Ngọc, muốn nói gì thì nói đấy, dù sao cũng cần thời gian a

Cứ vậy nghĩ một lúc đến giờ ăn cơm, với kỹ năng nói chuyện của Vô khương, Nhã Phi tâm lý xem như bình thường đi một chút, Tiêu Ngọc cũng không câu nệ, cứ vậy ôn hòa cả tối đến khi ngủ, và một lần nữa Vô khương đi ngủ mà không có hơi phụ nữ

----- Ngày hôm sau

Vừa mới bình minh lên, trước cửa Ô Thản Thành, đội ngũ Vô Khương đã có mặt trước cổng thành

Xe ngựa xa hoa cùng với các Huyết sát ở xung quanh, ngồi ở trên xe ngựa lúc này là Vô Khương, Nhu Huyền, Nhã Phi cùng Tiêu Ngọc, chỉ nhìn qua đã thấy được thần sắc của 2 nữ lúc này đã tốt hơn đôi chút

Vô Khương liếc mắt nhìn 2 nàng, nhẹ hỏi

“Tiếp sau đây hành trình của chúng ta sẽ cách xa nơi này, đừng nói Ô Thản Thành, Gia Mã đế quốc khả năng chúng ta sẽ không quay lại, các ngươi xác định không đi tạm biệt người thân hay làm gì khác”

Chỉ thấy cả Nhã Phi lẫn Tiêu Ngọc lắc đầu, trước kia đúng là có, nhưng bây giờ, các nàng bị chính người thân của mình xem như món hàng để bán đi, tình nghĩa cùng công sinh thành xem như đã trả hết, dù khó phải chấp nhận nhưng đúng là bây giờ tất cả những gì 2 nàng có chỉ là Vô Khương, đây cũng là bi ai của phụ nữ nhất là phụ nữ có nhan sắc

Cười nhẹ một cái, Vô khương gật nhẹ đầu

“Đi”

Theo sau đó, ngựa cũng đã bắt đầu chạy, vì không quen thuộc địa hình cũng như muốn đến Thanh Sơn trấn sớm, Nhu Huyền các nàng cũng thuê một phu xe biết đường

Theo vào bên trong xe, dù không khí đã hòa hoãn đôi chút, thế nhưng cũng không ai nói gì, Tiêu Ngọc và Nhã Phi cũng vô thức căng cứng, bây giờ 2 nàng xem như vận mệnh đan xen cùng với Vô Khương, ở cùng chỗ với người nắm quyền sinh quyền sát mình thì dù là Nhã Phi đi nữa thì cũng không dám làm gì

Vô khương thấy vậy cũng đã dự tính từ trước, từ trong áo lấy ra một cái hộp gỗ cười đắc ý

“Khà Khà, vừa vặn có 4 người ở đây, ta có cái này cũng giết được thời gian rất tốt a”

…………

“a a a ta thế mà chỉ lắc được 6 a, không ổn, vào đến nhà của Vô Khương rồi, tiền của ta aa”

Chỉ thấy trên bàn bên trong xe ngựa bây giờ là một mặt gỗ được trạm khắc lên đồ các đường vẽ tinh tế, mà xung quanh cái bàn đấy lại là 4 người lần lượt là Vô Khương, Nhu Huyền, Tiêu Ngọc cùng Nhã Phi, khuôn mặt đều nhìn chăm chú chiếc bàn, à không, họ đều nhìn chăm chú những con xúc xắc được ném trên bàn

Nhìn thấy vẻ mặt hứng thú của cả 3 Vô Khương cũng cười nhẹ, đây là món cờ cá ngựa, thứ giải trí của trái đất mà hắn mang đến để cho không khí trong xe ngựa hòa hoãn đôi chút

Dù sao trong tương lai chúng nữ còn ở với hắn dài dài, làm dịu đi mọi người thì cũng làm cho tương lai gắn kết nhanh hơn, mà ở thế giới kiểu tu tiên như này thì ngoại trừ những trò như cá cược hay chợ cũ tìm bảo đúng là không có hình thức giải trí nào, hầu hết thời gian rảnh của những người nơi này chủ yếu là làm việc, tìm bảo, tu luyện, ngủ, cùng lắm là uống rượu nghe nhạc kịch

Vì vậy nên trò cá ngựa này dễ dàng thu hút được các nàng vào chơi, đương nhiên lí do chính là mỗi người đều là kẻ thông minh, ai cũng hiểu được ý nghĩa của việc Vô Khương mang trò chơi này cho mọi người, để ý nhất đương nhiên là Tiêu Ngọc cùng Nhã Phi, khi đã làm nô tỳ cho hắn thì đương nhiên phải tìm hiểu tính cách của người này, hơn ai hết, các nàng còn mong muốn biết thái độ cùng làm hòa với Vô khương nhất, dù sao cũng là người nắm giữ tương lai của mình trong tay a

Đến lượt Tiêu Ngọc tung xúc xắc, nàng vừa rung nhẹ tay vừa ánh mắt cẩn thận nhìn Vô Khương rồi hỏi

“Vô Khương đại nhân, không biết ngài là người ở phương nào đến a?”

Vô Khương cười thân thiện với Tiêu Ngọc

“Không phải ta đã nói sao ? ta địch thị đến từ phía Nam a, đương nhiên không phải ở địa vực này mà ở bên kia xa hơn”

Nghe vậy, Tiêu Ngọc cũng hứng thú nhìn lại, dù sao tầm hiểu biết của nàng cũng chỉ ở Ô Thản Thành cùng Gia Mã đế quốc, tương lai cũng không biết có thể đi xa hơn nữa không vì vậy những thứ bên ngoài rất khơi gợi hứng thú của nàng

“Oa, nhà của đại nhân xa vậy cơ á, ngài đã đi qua đâu rồi, thấy gì, tu vi mạnh nhất mà ngài thấy như nào, nghe nói trong khu rừng ở gần sa mạc có yêu thú bậc 7, ngài thấy bao giờ chưa ….”

Vô khương cũng theo đó đáp lại lời của Tiêu ngọc, cứ thế thỉnh thoảng lại hỏi Nhã Phi, cứ thế đến tối