Chương 61: Tính toán

Tả Mạc lau nước sông trên mặt, bước cao bước thấp leo lên bờ sông. Hắn nào có nghĩ

tới, một chiêu “ly thủy phần thiên” sau đó lại là một chảy mạnh mẽ, mang theo hắn đang

hư nhược ra ngoài trăm dặm. Một chiêu “ly thủy phần thiên”, rút khô thể lực cùng linh

lực của hắn, hắn lúc đó khí lực hô cứu cũng chẳng có, càng đừng nói tới giãy thoát khỏi

dòng nước, chỉ có thể ôm lấy một đoạn gỗ nổi, bảo trì không chìm.

Đãng Thiên hà đá ngầm dầy đặc, Tả Mạc cũng ăn đủ đau khổ, liên tiếp đụng phải đá

ngầm, toàn thân không một chỗ không bị thương.

Mấy trăm dặm, cự ly thật cũng không bao xa, đáng tiếc Tả Mạc ngay cả hạc giấy đều

không mang theo, con nhạn mỏ tro cái, càng không trông cậy được. Mà trên dưới, có mỗi

cái quần cộc, thân không một văn tiền.

Ngồi liệt trên một khối đá bên bờ sông, Tả Mạc vô lực thở hổn hển, trong mắt càng lộ

vẻ hớn hở.

Kiếm ý, ly thủy kiếm ý! Hắn cuối cùng suy xét ra ly thủy kiếm ý!

Tuy nhiên chỉ là mò tới bậc cửa, không tính cao thâm, nhưng chỉ cần mình luyện

không ngừng, tạo nghệ trên bộ kiếm quyết này tự nhiên ngày càng thâm hậu.

Càng khiến hắn vui mừng là giọt thủy tinh nơi băng tinh kiếm không chỉ không tiêu

vong, ngược lại càng tăng lên mấy phần, hiện tại đã lớn như đầu ngón tay .

Lập tức không tái do dự, cố gắng ngồi dậy , khoanh chân nhập định.

Hai canh giờ sau, hắn mở mắt, nhảy xuống đất.

Tế ra băng tinh kiếm, bắt đầu khởi thế một chiêu “ly thủy kiếm quyết”. Kiếm chiêu

trước đây của hắn dung hợp không khoảng cách, hiện nay lại tựa như không vết để tìm,

lấy băng tinh kiếm làm trugn tâm, hơi nước nhè nhẹ, tràn ngập. Nếu nhìn kỹ, liền phát

hiện, những hơi nước mỏng manh, lại do từng đóa hoa thủy hình hỏa diễm cực nhỏ mịn

tổ hợp thành.

Trong thức hải Tả Mạc, dòng sông băng đã không thẳng tắp như trước. Băng hà men

theo trung tuyến, chia ra làm hai. Một bên là băng tinh nát vụn, tầng tầng tuôn động, một

bên là vô số thủy hình hỏa diễm bốc cháy .

Tả Mạc cảm giác được tùy tâm ứng thủ, lần này lĩnh ngộ ly thủy kiếm ý, nếu nói lĩnh

ngộ, không bằng nói mô phỏng. Ly thủy kiếm ý tuy có sự đề tỉnh cùng chỉ điểm của Bồ,

nhưng toàn bộ quá trình do hắn từng chút từng chút suy xét ra, lợi ích hắn có được, so

với lần trước nhiều hơn nhiều.

Băng tinh kiếm tung bay trên dưới, đi lại vô ngấn, kiếm ý tung hoành như hỏa.

Nhưng dần dần, Tả Mạc lại không khỏi nhíu mày , ly thủy kiếm ý như lửa, phóng thích

ra nhiệt lượng, có nhiên khiến kiếm chiêu của hắn uy lực tăng thêm nhiều, nhưng lại là

một loại tổn thương với băng tinh kiếm.

Băng tinh kiếm âm hàn, vốn cực thích hợp thủy hành kiếm quyết, ai biết Tả Mạc chọn

bộ “ly thủy kiếm quyết”, trọng yếu là ngự thủy như hỏa. Lâu ngày , chỉ sợ phẩm giai

thanh phi kiếm này sẽ giảm xuống.

Xem ra mình phải tìm một thanh phi kiếm thích hợp với mình, Tả Mạc thầm nghĩ.

Hắn rất nhanh liền ném vấn đề này qua một bên, phi kiếm trân quý, không phải hắn có

thể mua được. Bất quá hắn hiện tại đã lĩnh ngộ kiếm ý, sư môn dù sao cũng phải tặng

mình một thanh phi kiếm mới đung nha. Bằng tích trữ của môn phái, chọn một thanh

phi kiếm thích hợp với mình, hẳn là không khó.

Lần này vận kiếm, không có chút mệt mỏi, Tả Mạc ngược lại thấy tinh thần tràn đầy ,

tuy thân gầy trơ xương, nửa đoạn quần cộc, nhưng đứng tại đó, cũng có mấy phần khí

thế. Chẳng qua, hắn hiện tại gặp phải vấn đề bức thiết nhất là chạy về môn phái. May là

không có bao xa, dù là chạy bộ, đại khái một ngày là được.

Vô Không kiếm phái toàn phái bận rộn. Vô Không đường, người tiến người ra, chúng

nhân trong vài ngày tới chuẩn bị cho khảo hạch trong môn phái.

Vô Không đường nội sảnh, Thi Phượng Dung vẻ mặt giận dữ nói với Tân Nham:

“Ngươi cư nhiên trơ mắt nhìn hắn bị nước cuốn đi?”

Tân Nham mặt không có chút lạnh lùng thường ngày , hòa ái nói: “Tình huống lúc đó

cũng là ngoài ý liệu của ta, ta cũng không nghĩ tới hắn bị nước cuốn đi, chờ ta phản ứng

lại, đã không thấy hắn đâu nữa.”

“Hắn là một linh thực phu, nếu như xảy ra chuyện..Hừ!” Thi Phượng Dung nộ nhan

không giảm, hừ lạnh.

‘Sư muội chớ quá lo lắng.” Tân Nham cười an ủi: “Hắn hiện nay lĩnh ngộ kiếm ý, tại

vùng Đông Phù này , nào xảy ra vấn đề?”

Nghe vậy , Thi Phượng Dung mới bớt giận, nàng quay mặt qua: “Chẳng lẽ hắn thật sự

hiểu được kiếm ý? Thời gian ba tháng, thiên phú tốt. Hắn tuyển bản kiếm quyết nào?

“Không kiếm quyết” hay là “vô hình kiếm quyết”?

Tân Nham thấy Thi Phượng Dung hòa hoãn, mới thả lỏng chút ít, cười nói: “Hắn mới

vào nội môn, nào có khả năng tuyển “không kiếm quyết” cùng “vô hình kiếm quyết”?

Hắn tuyển “ly thủy kiếm quyết”, ta nhìn lần đầu còn không rõ.

Thi Phượng Dung nghe vậy , lông mày vừa thả lỏng lại dựng lên: ‘hắn vừa vào nội môn

thì sao? Vi Thắng chẳng lẽ vào nội môn thật lâu? Hừ, Vi Thắng có thể tiến kiếm động,

dựa vào cái gì hắn không thể tuyển “không kiếm quyết” cùng ‘vô hình kiếm quyết”?

Tân Nham thầm kêu khổ, miệng nói: “Vi Thắng thiên phú xuất sắc…”

Thi Phượng Dung cắt lời: “Tả Mạc thiên phú không tốt sao? Thiên phú không tốt mà

ba tháng không người chỉ điểm, có thể lĩnh ngộ kiếm ý? Ngươi tìm người khác cho ta

xem? La Ly đến hiện tại còn chưa lĩnh ngộ kiếm ý!”

“Phải phải phải!” Tân Nham hối hận kêu lên.

Đột nhiên, hai người nghe được có người tới gần, hai người lại khôi phục vẻ lãnh

đạm thường ngày .

Bùi Nguyên Nhiên đi tới, nhìn thấy hai người, khóe miệng hơi nhếch lên, nhưng lập

tức khôi phục như thường: “Nhị sư đệ cùng sư muội đang thảo luận cái gì?’

‘Không có gì, đệ tử của sư muội Tả Mạc vừa lĩnh ngộ kiếm ý.” Tân Nham vẻ mặt lạnh

lùng, nào có vẻ cười nịnh vừa rồi.

“a.” Bùi Nguyên Nhiên hơi bất ngờ: “Hắn lĩnh ngộ kiếm ý? Không ngờ hắn có thiên

phú tu kiếm? Tốt tốt. Hắn hiện tại ở đâu? Phải thưởng cho.”

“Hắn ở giữa sông luyện kiếm, lúc lĩnh ngộ kiếm ý, bị nước cuốn đi, ta không chú ý,

cứu không kịp.” Tân Nham nói.

“Không sao, Tả Mạc có thể lĩnh ngộ kiếm ý, tại vùng Đông Phù, không cần lo lắng vấn

đề an toàn.” Bùi Nguyên Nhiên trầm ngâm: “Ân, còn an bài một ít ngoại môn đệ tử, theo

đường sông tìm kiếm, chớ để hắn lỡ mất thời gian khảo hạch.”

“Được.” Tân Nham ứng lời.

“Chưởng môn sư huynh.” Thi Phượng Dung lạnh lùng mở miệng.

“Sư muội có chuyện?” Bùi Nguyên Nhiên cười nói.

‘Tả Mạc có thể trong vòng ba tháng lĩnh ngộ kiếm ý, đủ để thấy tu kiếm thiên phú của

nó.” Thi Phượng Dung nhìn Bùi NGuyên Nhiên: “Nếu đã thế, môn phái cần cho hắn

kiếm quyết phẩm chất càng tốt.”

Bùi Nguyên Nhiên trầm ngâm: “Việc này không gấp, qua một thời gian nữa tái nghị

đàm.”

“Vì sao?’ Thi Phượng Dung bước về phía trước một bước, khí thế bức nhân.

Tân Nham ở bên, nhìn Bùi Nguyên Nhiên bị bức, mắt lộ vẻ đồng tình.

“È Hèm.” Bùi Nguyên Nhiên đành chịu: “Sư muội chẳng phải bận lòng xuất thân của

hắn?’

Thi Phượng Dung im lặng một chốc, ngẩng đầu nói: “Lúc hắn vào môn phái, ta lo

lắng xuất thân của hắn. nhưng nếu đã thu làm đệ tử của ta, vô luận trước đây hắn thế

nào, ta tự nhiên tận tâm dẫn dắt hắn.”

Bùi Nguyên Nhiên cùng Tân Nham nhìn nhay , hai người trong mắt lộ vẻ hết cách.

‘Sư muội nói rất có lý.” Bùi Nguyên Nhiên trầm ngâm chốc lát, nói: “Chẳng qua việc

này thực không phải thảo luận lúc này . Ta hôm nay tìm sư đệ cùng sư muội, thực có

chuyện thương lượng.”

Tân Nham cùng Thi Phượng Dung chờ hắn nói tiếp.

“Chuyện Đông Phù đấu kiếm hội, các ngươi cũng đều đã biết.” Bùi Nguyên Nhiên

thần sắc ngưng trọng: “Đây là thứ nhất, ta trước không để ý Tả Mạc, nhưng hiện tại hắn

đã lĩnh ngộ kiếm ý, chúng ta lại phải bồi dưỡng thêm một người. Một chuyện khác, Thiên

Tùng tử truyền tin qua, có một nhóm cao thủ, sắp tiến vào bản giới, điều tra bạch nhật

tinh hiện. Đông Phù là một trong mười ba trọng trấn của Thiên Nguyệt giới, chỉ sợ cũng

không tránh khỏi có người tới điều tra. Chúng ta phải ước thúc môn hạ, đoạn thời gian

này chớ gây chuyện thị phi.’

“Tới nhiêu?” Tân Nham nghe tới cao thủ, mắt đột nhiên co lại như châm, kiếm ý tuôn

động.

‘Sư đệ chớ làm loạn. Nhóm người này toàn bộ đều là từ bên trên tới.’ Bùi Nguyên

Nhiên thận trọng nói.

Tân Nham động dung: “Bên trơi tới?” Lập tức cười khổ: “Xem ra sự tình lần nào nháo

rất lớn.”

“Mọi người trong lòng đều biết.” Bùi Nguyên Nhiên nói: “Thiên Tùng tử đều có thể

thấy rõ, chỉ sợ sẽ có không ít người có thể nhìn rõ ràng. Nhưng hiện tại yêu ma đang

mạnh, ai đụng trước, kẻ đó xui xẻo.” Nói câu này , giọng hắn có chút lạnh.

La Ly vẻ mặt đạm mạc đứng nguyên tại chỗ, trước mặt hắn, Tần Thành vẻ mặt ngưng

trọng: “Sư đệ, cũng phải cẩn thận nha.”

Lời vừa dứt, hắn phất tay áo, một luồng sáng đen bắn thẳng phía La Ly , ô quang xen

lẫn chút điện quang, thanh thế cực kinh nhân, ẩn ẩn có phong lôi thanh! Tần Thành tu

luyện là “phong lôi kiếm quyết”. Nhưng do phi kiếm trầm trọng, “phong lôi kiếm quyết”

của Tần Thành hơi thiếu linh động cùng phiêu dật, lại thêm chút nặng nền cừng nhắc,

tăng thêm lôi điện lượn lờ, uy lực không giảm mà tăng.

La Ly lạn lùng nhin ô quang, không chút né tránh, mắt lộ hàn quang.

Đinh!

Một tiếng vang lên, ô lôi kiếm nặng tựa thiên quân, không ngờ lại bị chặn đứng trên

không.

Không chút dự triệu, không chút giảm tốc, ô lôi kiếm như bị người thi định thân

pháp, định giữa không trung.

Tần Thành sắc mắt khẽ biến, hừ lạnh một tiếng, ô lôi kiếm bị định trụ đột nhiên rung

động, như trâu nhảy khỏi nước, lôi quang lượng quanh thân kiếm phút chốc tụ thành

một đoàn, thoát ly thân kiếm. Lôi quang vừa rời ô lôi kiếm liền biến thành một thanh lôi

kiếm, lôi kiếm trong không trung đột nhiên hóa lớn, hóa thành một thanh lôi điện cự

kiếm dài tới vài trượng, bổ xuống La Ly .

La Ly vẻ mặt như thường, vươn ngón tay , nhè nhẹ vạch phía không trung.

Phía trước lôi điện cự kiếm đột nhiên xuất hiện một khe nứt. Thật giống như La Ly

khẽ vạch, vạch phá thiên không! Căn bản không kịp điều chỉnh, lôi điện cự kiếm đâm vào

khe nứt, Tần Thành biến sắc, hắn mất đi cảm ứng với ô lôi cự kiếm!

Hắn đứng ngẩn hồi lâu, lúc tỉnh lại, cũng không cách nào bảo trì ổn trọng thường này ,

run giọng hỏi: “Vô Không kiếm quyết.. này .. đây là vô không kiếm quyết ?”

๑_๑_๑๑_๑_๑۩۞۩