Chương 531: Chân Khí Giả Đan

Dịch: Aluco

Bachngocsach

Tiểu Hấp Tinh Quyết lập tức vận chuyển, linh khí điên cuồng dũng mãnh tiến vào, nhanh gấp mấy lần.

Nếu chỉ là linh khí dũng mãnh tiến vào thì cũng chẳng có chuyện gì đáng nói, với thân thể của Diệp Vân tự nhiên có thể hấp thu luyện hóa.

Nhưng mà, cùng theo linh khí tiến vào một cách dũng mãnh thì hắn còn được “khuyến mãi” thêm ám kình, ám kình cũng không có phát sinh biến hóa, nhưng mà tốc độ tiến vào trong cơ thể nhanh đến mấy lần, mang đến đau đớn khó có thể chịu nổi, cho dù là Diệp Vân cũng không thể chịu đựng được.

Ám kình vận chuyển trong người, lập tức đem kinh mạch xé rách, xuất hiện thêm nhiều chỗ bị nghiền nát. Ám kình dũng mãnh tiến vào xương cốt, áp lực cường đại hầu như muốn đem xương cốt đập vụn, cơ bắp bị ám kình xé rách, cùng xương cốt tách ra, mang đến đau đớn quả thực là khó có thể tin, mặc dù Diệp Vân ý chí vô cùng cứng cỏi, cũng hầu như không cách nào chịu đựng.

Nếu như giờ phút này Diệp Vân vận chuyển Tiên Ma Chi Tâm mà nói, mặc kệ linh khí hay là ám kình này đều bị hấp thu sạch sẽ, đau đớn nhất chính là ám kình tiến vào trong cơ thể một khắc này, chuyện này còn có thể chịu được.

Bất quá, Diệp Vân cũng không làm như vậy, hắn muốn khiêu chiến cực hạn của mình. Linh hồn cùng thân thể mọi thời khắc đều bị Tiên Ma Chi Tâm rèn luyện, hôm nay Đại Ma Chi Thể cũng đã có tiểu thành, có thể ngăn cản công kích của Kim Đan cảnh tứ trọng ngũ trọng. Ám kình này mang theo lực lượng cuồng bạo trào lên, nếu như có thể ngăn cản được mà nói, tất nhiên có thể làm cho khả năng chịu đựng của thân thể lại lần nữa tăng lên.

Linh khí nhập vào cơ thể, điên cuồng hấp thu luyện hóa.

Ám kình dũng mãnh tiến vào, tàn sát bừa bãi trong người, hầu như chấn vỡ lục phủ ngũ tạng trong cơ thể, cơ bắp cùng xương cốt chia lìa, huyết dịch cùng kinh mạch không hòa hợp.

Diệp Vân đau khổ chống đỡ, thân thể của hắn không ngừng run rẩy, sắc mặt trắng bệch, bên trên làn da thậm chí xuất hiện màu đỏ tươi, những mạch máu nhỏ bé hầu như toàn bộ nổ tung tóe, máu tươi chậm rãi chảy ra từ trong lỗ chân lông, rơi vào trong Uẩn Linh Đàm, tiêu tán không thấy.

“Tiểu sư đệ, ngươi đang làm gì đó?” Khôn Hoa Tử lơ đãng nhìn thoáng qua, trong giây lát lộ ra sự sợ hãi.

Diệp Vân hầu như nghe không được câu hỏi của hắn, toàn thân đều là máu tươi, từng chút một chảy xuống.

Khôn Hoa Tử cùng Chư Cát Xung kinh hãi, muốn qua đó trợ giúp Diệp Vân, đưa hắn từ chỗ mười trượng kéo về.

“An tâm một chút chớ vội, tiểu sư đệ chính là đang khiêu chiến cực hạn của mình. Hắn nếu như không có cách nào chống đỡ, tự nhiên sẽ lui về phía sau.” Thư An Thạch tay phải nhẹ giơ lên, một cỗ khí kình nhu hòa ngăn trở hai người lại.

Khôn Hoa Tử khẽ giật mình, vội la lên: “Đại sư huynh, ngươi xem tiểu sư đệ đã không xong rồi, ám kình trong nước nhập vào cơ thể thực sự quá cường đại, hắn sẽ chống đỡ không nổi đấy.”

Hắn và Chư Cát Xung vì nghĩ muốn cứu Diệp Vân, lui về sau một bước, đã đi ra khỏi khoảng cách mười trượng này.

Thư An Thạch liếc nhìn bọn hắn, lắc đầu nói: “Ám kình chỗ mười trượng kỳ thật đối với tiểu sư đệ mà nói vẫn có thể đủ ngăn cản, ít nhất cũng sẽ không khó khăn nếu so với các ngươi. Giờ phút này là hắn vận chuyển một đạo bí pháp, khiến cho linh khí nhập vào cơ thể nhanh hơn, có lẽ nhiều hơn gấp hai lần. Chẳng qua là linh khí nhập vào cơ thể nhanh chóng, như vậy ám kình tự nhiên cũng sẽ nhanh chóng, cho nên mới xuất hiện tình hình như vậy, nếu như hắn chống đỡ không nổi, sẽ phải thu hồi thần thông, lui về phía sau nửa bước là có thể triệt tiêu sự tổn hại của ám kình.”

Khôn Hoa Tử cùng Chư Cát Xung khẽ giật mình, lập tức hai mặt nhìn nhau, trên mặt tràn đầy vẻ kinh hãi.

Thì ra là Diệp Vân thi triển thần thông, khiến cho linh khí cùng ám kình nhập vào cơ thể nhanh chóng, nhanh chừng gấp hai, do đó mới xuất hiện tình hình như vậy.

Trong lòng hai người không khỏi tràn đầy khiếp sợ, thử nghĩ nếu bản thân mình làm cho linh khí này tăng nhanh gấp hai mà nói, có thể chịu đựng được hay không đây?

Đáp án dĩ nhiên không cần nói cũng biết, tuyệt đối chống đỡ không nổi, đừng nói kéo dài thời gian như thế, chỉ sợ trong vòng mấy hơi thở ám kình đã có thể xé rách thân thể rồi.

Khôn Hoa Tử cùng Chư Cát Xung liếc nhìn nhau, trong mắt cả hai tràn đầy khiếp sợ, tên tiểu sư đệ này linh hồn ý chí cùng thân thể rõ ràng cường hãn đến loại tình trạng này? Hoàn toàn ngoài dự kiến.

Đám người Chư Cát Xung mặt mũi tràn đầy kinh hãi, Đinh Thiến sau lưng Diệp Vân tự nhiên cũng kinh hãi không thôi, nàng như thế nào đều không thể tưởng được Diệp Vân rõ ràng có thể đứng vững tại chỗ mười trượng, càng không thể tưởng được Thư An Thạch vậy mà nói Diệp Vân thi triển bí pháp thần thông, khiến cho linh khí cùng ám kình nhập vào cơ thể tốc độ nhanh gấp hai.

Đôi mắt đẹp của Đinh Thiến nhìn chằm chằm vào thân thể của Diệp Vân đang không ngừng có máu chảy ra, đã không cách nào diễn tả bằng ngôn từ sự kinh hãi trong lòng.

Đệ tử của Thiên Vận Tử Tuyệt Tâm Phong, từng người đều mạnh như thế sao? Chính là Diệp Vân tu vi thoạt nhìn thấp nhất trong bốn huynh đệ, thực lực chân chính chỉ sợ đều vượt qua chính mình, Đinh Thiến không khỏi hơi hơi thất thần, bỗng nhiên một cỗ yên tĩnh trào lên tới, làm cho nàng hầu như không cách nào đứng vững, nếu không phải phản ứng nhanh, chỉ sợ ngay lập tức đã bị quay về chỗ chín trượng.

Những đệ tử khác của Tuyệt Tâm Phong cũng từ từ hiểu rõ Diệp Vân, tứ đại đệ tử của Thiên Vận Tử sao có người nào tầm thường được? Sau khi bọn hắn trong lòng kinh hãi một hồi, cũng coi như bình thường, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, dù sao Diệp Vân là đệ tử của Tuyệt Tâm Phong, chính là đồng bạn của mình.

Chỉ có Huống Vô Úy không hề mở mắt ra xem, không biết là không có tinh lực đi để ý tới Diệp Vân, hay căn bản không muốn bị sự biến hóa của Diệp Vân quấy rầy tâm tính cùng tu luyện. Hắn chẳng qua là lẳng lặng đứng đấy, cùng ám kình đối kháng, hấp thu linh khí, điên cuồng luyện hóa.

Thời gian chậm rãi trôi qua, trọn vẹn một canh giờ về sau, rốt cuộc bên ngoài thân thể của Diệp Vân máu tươi không còn chảy ra, có lẽ là không còn máu tươi có thể chảy ra, hay là Diệp Vân đã khống chế được sự biến hóa của thân thể.

Ai cũng không biết Diệp Vân đã nhận lấy bao nhiêu thống khổ, cũng không biết Diệp Vân đã nhận được bao nhiêu thu hoạch.

Giờ phút này nơi đan điền của hắn tản mát ra kim quang nhàn nhạt, theo sự bổ sung của Linh khí, càng phát ra nồng đậm lên. Trọn vẹn một canh giờ về sau, đã có thể nhìn thấy rõ ràng một viên đan dược màu vàng thành hình.

Chân khí giả đan, sau khi trả một cái giá lớn như thế, rốt cuộc thành hình.

Bỗng nhiên, Diệp Vân mở hai mắt ra, ngửa mặt lên trời thét dài, trong tiếng thét tràn đầy sự khoan khoái dễ chịu, một tiếng thét mà âm thanh trong đó hàm chứa sự điên cuồng truyền khắp cả tòa Uẩn Linh Đàm, trên không trung ông ông tác hưởng.

“Tiểu sư đệ, ta quả nhiên không có nhìn lầm ngươi.” Thư An Thạch nhàn nhạt cười nói, hắn liếc mắt thấy ra Diệp Vân ngưng thành chân khí giả đan, khoảng cách Kim Đan cảnh chẳng qua là nửa bước xa.

Diệp Vân mỉm cười, thân thể nhanh chóng khôi phục, vết máu bên trên thân thể toàn bộ tiêu tán, trở nên trơn bóng như ngọc, tản mát ra vầng sáng như kim loại.

“Ám kình chỗ mười trượng chẳng qua là mãnh liệt một ít mà thôi, linh khí nơi đây chẳng qua là dồi dào một ít mà thôi. Đối với ngươi mà nói cũng không có trợ giúp quá lớn, nếu muốn chính thức ngưng tụ thành Kim Đan, như vậy lập tức vượt qua nó đi, bắt đầu từ chỗ mười một trượng, linh khí của Uẩn Linh Đàm sẽ phát sinh biến hóa, trong đó có ẩn chứa dị chủng linh khí nhiều hơn.” Thư An Thạch chậm rãi nói ra, nhìn Diệp Vân cười cười.

Mười một trượng bắt đầu xuất hiện loại linh khí khác thường?

Con mắt Diệp Vân sáng lên, hắn nếu muốn ngưng tụ Kim Đan nhất định phải làm cho dị chủng linh khí trong cơ thể ngưng tụ thành giả đan, sau đó một lần hành động dung hợp, mới có thể thành tựu Kim Đan.

Giờ phút này chân khí của hắn cùng băng linh khí đã viên mãn, hóa thành giả đan, Lôi linh khí chỉ cần một chút kích thích cũng có thể hóa thành Lôi Linh giả đan, còn thừa lại hỏa linh khí còn chưa ngưng tụ thành giả đan, nếu là toàn bộ ngưng tụ thành về sau, chỉ cần đem Không Gian Pháp Tắc dung nhập vào trong đó, lập tức có thể chỉ một lần hành động thành công.

“Càng tới gần trung tâm của Uẩn Linh Đàm, càng dễ dàng cảm nhận được dị chủng linh khí, cũng càng dồi dào.” Thư An Thạch gật đầu tiếp tục nói.

Diệp Vân thở sâu, hắn cũng không hề sốt ruột, giờ phút này thương thế trong cơ thể cũng chưa hoàn toàn khôi phục hết, còn cần một chút thời gian, hắn muốn đem trạng thái cùng thân thể điều chỉnh đến tốt nhất mới có thể thử tiến về nơi mười một trượng phía trước.

Càng tới gần trung tâm Uẩn Linh Đàm, áp lực lập tức càng lớn, chỉ cần vô ý một chút có lẽ sẽ phải thân tử linh tiêu, dù cho có bọn người Thư An Thạch ở kế bên cạnh bảo hộ, chỉ sợ tu vi cũng phải giảm sút rất lớn.

Diệp Vân chỉ có thể lẳng lặng đứng đấy như vậy, con mắt khép hờ, linh khí không ngừng tiến vào trong cơ thể, theo chân khí giả đan ngưng kết, hắn phát hiện ám kình chỗ mười trượng đã không cách nào làm cho hắn cảm nhận được quá nhiều đau đớn, trở nên có thể thừa nhận được.

Ước chừng sau đó ba canh giờ, Diệp Vân đột nhiên mở mắt ra, một đạo tinh mang từ trong mắt hiện lên, thể hiện sự kiên quyết cùng dũng cảm.

Hắn bước ra một bước, trước ánh mắt khiếp sợ của mọi người hướng về phía mười một trượng tiến lên!

  • Cứ coppy thoải mái nhưng xin ghi tên dịch giả và nguồn coi như một sự tôn trọng tối thiểu đến người đã bỏ công ra dịch!!! *