Dịch: Aluco
Bachngocsach
Thiên Vận Tử rời đi, toàn bộ đỉnh núi chỉ còn lại bốn người sư huynh đệ Diệp Vân.
Khôn Hoa Tử nói xấu sau lưng Thiên Vận Tử hai câu, liền cười híp mắt lại tiếp tục xoay hạt đào: “Tiểu sư đệ, chờ ngươi tu thành Kim Đan về sau, Nhị sư huynh dẫn ngươi đi một nơi rất tốt.”
Diệp Vân sững sờ, vô thức hỏi: “Chỗ tốt đó như thế nào?”
Khôn Hoa Tử híp mắt, vẻ mặt hiện lên nét hèn mọn bỉ ổi: “Đến lúc đó ngươi đi thì biết.”
Trong lòng Diệp Vân xuất hiện một cảm giác khó hiểu, chỗ mà tên gia hỏa này dẫn mình đi, tuyệt đối không phải là nơi tốt lành gì.
“Diệp Vân, ngươi đừng nghe Nhị sư huynh” chém gió “. Hắn thoạt nhìn qua thì thấy toàn là nói dối, kỳ thật làm người lại vô cùng thành thật, hắn nói dẫn ngươi đi nơi tốt thì nhất định là nơi tốt, nếu như ta không đoán sai, chỗ hắn muốn dẫn ngươi đi chính là Uẩn Linh Đàm.” Chư Cát Xung đi lên trước, vừa cười vừa nói.
Diệp Vân đưa mắt nhìn hắn, hỏi: “Uẩn Linh Đàm là nơi nào?”
Chư Cát Xung nói: “Uẩn Linh Đàm chính là một chỗ cực kỳ thần kỳ, chính giữa cấm địa của Thần Tú Cung. Uẩn Linh Đàm vốn chỉ là một cái hố to đường kính mười trượng tả hữu, không biết từ lúc nào đột nhiên trời giáng xuống linh dịch, tràn vào trong cái hố to đó, từ đó đã trở thành Uẩn Linh Đàm như hôm nay. Trong Uẩn Linh Đàm ẩn chứa thiên địa linh khí cực kỳ tinh khiết, nếu như có thể ở bên trong tu hành, như vậy tốc độ hấp thu luyện hóa so với Tuyệt Tâm Phong phải nhanh hơn gấp mười lần, thậm chí gấp trăm lần.”
Lông mày Diệp Vân chau lên, nếu quả thật có chỗ như thế vậy hắn há không phải có thể nếm thử trùng kích Kim Đan cảnh rồi hay sao?
“Bất quá, tuy rằng linh khí bên trong Uẩn Linh Đàm mênh mông cuồn cuộn, nhưng cũng không phải hấp thu một cách dễ dàng như vậy. Muốn đi vào Uẩn Linh Đàm thì tu vi phải đạt tới Trúc Cơ Cảnh đỉnh phong. Nếu như ngươi cho rằng ngồi ở bên trong Uẩn Linh Đàm là có thể đơn giản hấp thu cùng luyện hóa thiên địa linh khí mà nói, vậy thì mười phần sai rồi.” Chư Cát Xung giải thích.
Diệp Vân ồ lên một tiếng, hiếu kỳ hỏi: “Chẳng lẽ trong Uẩn Linh Đàm này còn có phân chia khác biệt? Hay là còn có những cái gì khác?”
Vào lúc này, Thư An Thạch đi lên trước nhìn ba người Diệp Vân, trên mặt hiện lên nụ cười: “Chính xác là Uẩn Linh Đàm có phân chia đẳng cấp, từ bờ đàm tiến vào, càng đi vào trung tâm linh khí lại càng dồi dào tinh khiết. Nhưng mà cũng bởi vì linh khí tinh khiết đến mức tận cùng, cho nên một khi tiến vào trong đàm hấp thu thiên địa linh khí mà nói, cũng bởi vì linh khí nhập vào cơ thể quá nhanh mà không chịu nổi, nếu như không kịp luyện hóa hoặc là ly khai, sẽ bị linh khí nhét đầy thân thể dẫn đến” banh xác “mà chết. Khoảng cách càng xa trung tâm của đầm, tốc độ linh khí nhập vào cơ thể càng chậm, trái lại thì càng nhanh. Một khi đã đến chính giữa của Uẩn Linh Đàm, tốc độ linh khí nhập vào cơ thể quả thực nhanh đến mức khó có thể tin, với tu vi của bản thân huynh cũng chỉ chịu đựng được một chút mà thôi.”
Lông mày Diệp Vân nhíu lại, hắn thật sự không nghĩ tới Uẩn Linh Đàm này rõ ràng lại còn có chỗ thần kỳ như thế này. Trời giáng linh dịch hình thành Uẩn Linh Đàm, linh khí trong đó lại có tác dụng kỳ diệu như thế, nếu chỉ có vậy mà nói, ở bên trong Uẩn Linh Đàm tu luyện trùng kích Kim Đan cảnh, chẳng phải là nắm chắc thành công rất lớn?
Trong lòng Diệp Vân rõ ràng, hắn cùng những người khác bất đồng. Người khác thì sợ bị linh khí nhập vào cơ thể khó có thể luyện hóa dẫn đến bạo thể mà chết, hắn thì không sợ bởi vì hắn có Tiên Ma Chi Tâm.
Tiên Ma Chi Tâm có thể hấp thu các loại linh khí vô cùng vô tận, giống như là cái vực sâu không đáy. Lúc trước đều do Tiên Ma Chi Tâm hấp thu phần lớn, sau đó chuyển ngược ra một tia, chỉ một chút linh khí này đã làm cho Diệp Vân lấy được chỗ ích lợi không nhỏ, nếu như có đầy đủ linh khí để cho Tiên Ma Chi Tâm hấp thu, sẽ chuyển ngược ra linh khí thuộc dạng gì, Diệp Vân cũng không dám nghĩ tới.
“Tốt rồi, tiểu sư đệ phải nhanh chóng tăng tu vi lên, dựa vào số Linh Thạch mà sư tôn đã cho để trùng kích Kim Đan cảnh chỉ sợ là không đủ, chỉ có Uẩn Linh Đàm mới có thể làm cho hắn mau chóng thăng cấp.” Sắc mặt Khôn Hoa Tử rõ ràng đã trở nên nghiêm túc, hạt đào trong tay cũng thu vào.
Thư An Thạch gật gật đầu, nói: “Uẩn Linh Đàm cũng không phải tùy tiện có thể tiến vào, tông môn mỗi hai năm mở ra một lần, mỗi lần chỉ cần là đệ tử có tu vi Nguyên Anh cảnh trở xuống là có thể xin tiến vào.”
Diệp Vân hỏi thăm với vẻ không thể tưởng tượng nổi: “Báo danh là được rồi?”
Chư Cát Xung lắc đầu, nói: “Tất nhiên là không phải. Sau khi báo danh sẽ dựa theo tu vi chia làm mấy cấp bậc, sau đó mỗi cấp bậc tuyển ra một ít đệ tử tinh nhuệ, bọn hắn mới có tư cách tiến vào bên trong Uẩn Linh Đàm để hấp thu luyện hóa.”
Diệp Vân hỏi: “Như vậy Uẩn Linh Đàm hai năm nữa mới bắt đầu?”
Chư Cát Xung cùng Thư An Thạch nhìn nhau, chậm rãi nói: “Không phải, Uẩn Linh Đàm cách đây hơn nửa năm đã mở ra, lần mở ra tiếp theo đối với các đệ tử cần thêm một năm rưỡi nữa.”
Diệp Vân nhíu mày, nói: “Một năm rưỡi chỉ sợ đợi không được. Cho dù không có Uẩn Linh Đàm, ta cũng có thể trùng kích đến Kim Đan cảnh rồi.”
Chư Cát Xung cười hắc hắc, nói: “Đúng là như thế. Bất quá thế này, muốn đi vào Uẩn Linh Đàm cũng không phải là không có biện pháp, Nhị sư huynh sẽ có biện pháp mang ngươi đi vào.”
Diệp Vân khẽ giật mình, lập tức ánh mắt rơi vào trên mặt Khôn Hoa Tử.
Khôn Hoa Tử vẫy vẫy tay, hai cái hạt đào không biết từ lúc nào lại xuất hiện ở trong lòng bàn tay, nhẹ nhàng xoay vòng để chơi.
“Biện pháp cũng là do ta nghĩ ra được. Hai năm qua ta nghiên cứu quy tắc mở ra của Uẩn Linh Đàm, phát hiện bên trong có tồn tại sơ hở. Bởi vậy chỉ cần chúng ta liên hợp một số đệ tử lại khiêu chiến với đệ tử Kim Đan cảnh, nếu là có thể thắng được, như vậy dựa theo pháp quy của tông môn, có thể đưa ra một vài yêu cầu, mà trong môn quy chẳng qua là quy định một vài chuyện trọng yếu không thể tiết lộ ra ngoài, những thứ khác cũng không tỉ mỉ. Nếu là tiểu sư đệ có thể chiến thắng đệ tử Kim Đan cảnh, như vậy là có thể đưa ra yêu cầu tiến vào Uẩn Linh Đàm tu hành, xác định sẽ thông qua.”
Diệp Vân nhíu mày, trầm ngâm một chút hỏi: “Đệ tử Trúc Cơ cảnh khiêu chiến Kim Đan cảnh? Phải khiêu chiến đệ tử Kim Đan cảnh có tu vi như thế nào?”
Khôn Hoa Tử cười cười, nói: “Trúc Cơ Cảnh đỉnh phong đệ tử mới có tư cách tiến vào Uẩn Linh Đàm, mà khiêu chiến thì cần phải vượt quá ba cấp, do đó tối thiểu nhất mà ngươi phải khiêu chiến là đệ tử Kim Đan cảnh tứ trọng, nếu thắng được là có thể đưa ra đề nghị tiến vào Uẩn Linh Đàm tu hành.”
Chư Cát Xung vỗ vỗ Diệp Vân bả vai, nói: “Đáng tiếc trong pháp quy tông môn có ra một quy định, đệ tử trong cùng một sư môn không thể khiêu chiến lẫn nhau, để tránh làm rối kỉ cương.”
Khôn Hoa Tử nhún nhún vai, nói: “Tiểu sư đệ, tu vi của ngươi đã đạt tới Trúc Cơ Cảnh đỉnh phong, nhưng mà thực lực chân chính của ngươi chúng ta vẫn có thể hiểu rõ, đệ tử Kim Đan cảnh tam trọng có lẽ không phải là đối thủ của ngươi, nếu như ngươi có thể chiến thắng đệ tử Kim Đan cảnh tứ trọng, vậy thì không còn gì tốt hơn.”
Con mắt Diệp Vân híp lại, không thể tưởng được trong Thần Tú Cung rõ ràng còn có quy định như thế này. Bất quá ngẫm lại hình như đây là nhiệm vụ không thể hoàn thành.
Khiêu chiến cách nhau ba cấp trở lên, đối với đệ tử Trúc Cơ Cảnh đỉnh phong tu luyện bình thường mà nói, đối mặt đệ tử Kim Đan cảnh tứ trọng, hầu như không có bất kỳ lực lượng chống cự, chỉ sợ áp lực của thần hồn cũng đủ để cho ngươi tan xác.
Nhưng mà, Diệp Vân là thuộc dạng “quái thai”. Linh hồn của hắn cường hãn đã đến cực hạn, tuy rằng Đại Ma Chi Thể cũng không chính thức tu luyện tới cực hạn, bất quá đối mặt với công kích của Kim Đan cảnh tam trọng, cũng có thể chịu đựng được, thậm chí không thèm đếm xỉa tới. Thực lực của Kim Đan cảnh tứ trọng trong mắt hắn, kỳ thật cùng tam trọng cũng không có khác biệt quá lớn. Với tu vi của hắn lúc này, nếu như tế ra Lôi Thần Chi Kiếm mà nói, cho dù đối mặt đệ tử Kim Đan cảnh ngũ trọng, lục trọng đều có lực đánh một trận.
“Như vậy cần liên hợp rất nhiều đệ tử cùng một chỗ khiêu chiến, mới có thể thành công sao?” Diệp Vân có chút lo lắng mà hỏi thăm.
Khôn Hoa Tử gật gật đầu, nói: “Một người không được, trừ phi ngươi là thiên tài được coi trọng cực kỳ, mới có thể bất chấp tất cả mà bồi dưỡng trọng điểm, vì bản thân ngươi mà mở ra Uẩn Linh Đàm. Với thiên phú của tiểu sư đệ ngươi, còn chưa đủ để cho tông môn vì một mình ngươi mà mở ra Uẩn Linh Đàm. Cho nên chúng ta cần ý kiến của ba người đưa ra, căn cứ quy tắc như vậy mới có thể được tiếp nhận.”
Diệp Vân chau mày, bỗng nhiên nhãn tình sáng lên: “Ý của sư huynh là, các ngươi cùng với ta ở cùng một chỗ đưa ra khiêu chiến, sau đó mở ra Uẩn Linh Đàm?”
Khôn Hoa Tử vỗ tay cười to, nói: “Đúng là như thế. Ta cùng tiểu trùng trùng hai người cùng với ngươi cùng một chỗ đưa ra khiêu chiến, căn cứ quy tắc chỉ cần trong ba người có hai gã đệ tử có thể thắng được mà nói, như vậy lập tức có thể đưa ra một cái yêu cầu, mà yêu cầu của chúng ta chính là mở ra Uẩn Linh Đàm.”
Chư Cát Xung hừ một tiếng, nói: “Cái gì tiểu trùng trùng? Nhị sư huynh ngươi dám đặt ngoại hiệu cho ta.”
Khôn Hoa Tử cười nói: “Đây là xưng hô thân mật, nói rõ huynh đệ chúng ta cảm tình tốt.”
Diệp Vân nhìn hai người đấu võ mồm, chân mày hơi nhíu lại, nhưng trong lòng đã có ý tưởng, mừng rỡ như điên.
Nếu như có thể lợi dụng cơ hội này tiến vào Uẩn Linh Đàm mà nói, như vậy với nhục thể của hắn cùng ý chí Linh Hồn, chỉ sợ sẽ không ngồi ở phía ngoài bờ đầm, có lẽ sẽ tận lực đi sâu vào bên trong đầm nước, chỉ cần có Tiên Ma Chi Tâm cho dù có nhiều linh khí hơn nữa cũng chẳng nhằm nhò gì.
Diệp Vân híp mắt, tinh mang hiện lên, khóe miệng bất giác lộ ra nụ cười.