Chương 442: Khách Không Mời Mà Đến

Dịch: Aluco

Bachngocsach

Tiểu viện đã biến thành tổ ong, nếu không phải có cấm chế thủ hộ, chỉ sợ lực lượng đã sớm bắn ra bên ngoài, đem phạm vi tầm hơn mười trượng bên trong đều biến thành một mảnh hỗn độn như vậy.

Diệp Vân đứng ở trong nội viện đã ba ngày, ngày đêm luân chuyển, hắn cũng không có chút nào cải biến.

Lúc vầng Thái Dương của một ngày mới từ đường chân trời bay lên, quang ảnh màu đỏ sậm từ phương đông bay lên, Diệp Vân tựa hồ cảm nhận được cái gì, con mắt chậm rãi mở ra.

“Trúc Cơ Cảnh tứ trọng? Ta chỉ đứng ba ngày như vậy mà cảnh giới đột phá đến Trúc Cơ Cảnh tứ trọng.”

Trong mắt Diệp Vân hiện lên tinh mang, trong đó tràn đầy vẻ nghi hoặc.

Điều làm hắn rất nghi hoặc chính là cảnh giới đột phá đến Trúc Cơ Cảnh tứ trọng, đối với Thiên Đạo lĩnh ngộ sâu hơn một bước. Nhưng mà chân khí trong cơ thể trào lên hầu như không thấy gia tăng, vài đạo dị chủng Linh khí cũng không trở nên mạnh mẽ. Tất nhiên không cần phải nói đến thân thể, ba ngày trước mới đưa tiềm lực kích phát, tăng cường thêm một bước, giờ phút này cũng không trở nên cường đại hơn nữa.

“Chân khí trong cơ thể tiểu tử nhà ngươi đã tinh khiết đến cực hạn, cũng cực kỳ khổng lồ. Với tu vi cùng chân khí và thân thể của ngươi giờ phút này đã có thể đủ sức dây dưa cùng tu sĩ Kim Đan Cảnh sơ kỳ, nếu tính cả dị chủng Linh khí cùng Không Gian Pháp Tắc các loại, chỉ sợ đối mặt với cao thủ Kim Đan Cảnh tam trọng, cũng có sức đánh một trận. Với những điều đó mà ngươi còn chờ mong cảnh giới tăng cường đồng thời chân khí còn có thể trên phạm vi lớn điên cuồng phát ra sao? Không thể nào.” Kiếm Đạo lão tổ tựa hồ cảm nhận được sự nghi ngờ trong lòng Diệp Vân, vừa cười vừa nói.

Lông mày Diệp Vân nhíu lại, nói: “Nếu nói như vậy, thì khi ta tu luyện đến Trúc Cơ Cảnh thất trọng đỉnh phong thì sự cường đại của thực lực cũng sẽ tăng trưởng không quá mức?”

Kiếm Đạo lão tổ trầm ngâm một lát, nói: “Như vậy cũng không phải, dù sao Trúc Cơ Cảnh thất trọng cùng lục trọng hoàn toàn bất đồng, nếu như ngươi có thể tu luyện tới Trúc Cơ thất trọng, ta đoán rằng thực lực có thể tăng lên thêm một bước nữa. Bất quá sẽ không giống như bình thường, mỗi lần tấn cấp đều tăng lên thật lớn.”

Diệp Vân chau mày, đúng là hắn chưa nghĩ tới điều này. Nếu nói như vậy, với tốc độ tăng trưởng của hắn khi đột phá tu vi, ngày sau lúc thời điểm đối mặt cao thủ Kim Đan Cảnh chính thức, sẽ gặp phiền toái rất lớn.

Diệp Vân lần này tiến vào Thần Tú Cung, chính là hành sự phách lối, thậm chí có chút ít cuồng vọng. Hắn dựa dẫm vào việc bản thân chỉ có tu vi Trúc Cơ Cảnh tam trọng lại có thể cùng cao thủ có thực lực Kim Đan Cảnh nhất trọng nhị trọng dây dưa. Những tên đệ tử ký danh này hầu như tu vi đều là Trúc Cơ Cảnh thất trọng, với thực lực của bản thân Diệp Vân giờ phút này căn bản không cần phải chú ý quá mức đối với bọn họ.

Trên thực tế, sự chú ý của Diệp Vân hoàn toàn không để trên người bọn họ, mà là Lạc Lôi Cốc sắp mở ra trong ít ngày nữa và Thiên Kiếm Tông Thánh Nhân bí tàng không biết khi nào mới mở ra.

Nếu như nói hắn nắm chắc phần thắng trong khảo hạch của đệ tử ký danh, như vậy trong Lạc Lôi Cốc khi gặp phải tu sĩ đã vượt qua Kim Đan Cảnh đại kiếp, làm thế nào để đối kháng?

Diệp Vân trầm tư một lát, lắc đầu, đem lo lắng cùng sự phức tạp trong tâm trí ném ra khỏi đầu.

“Ngươi một đường đi tới, kỳ thật tu vi tăng lên quá nhanh, lực lượng quá mạnh mẽ. Vì vậy đối với việc tu luyện thần thông kỹ pháp ngược lại không tiêu phí quá nhiều tâm tư. Như vậy cũng tốt, cảnh giới tăng lên sẽ có sự lĩnh ngộ đối với Thiên Đạo, ngươi dễ dàng đè xuống tâm tình, đem tinh lực tập trung cho việc tu luyện thần thông kỹ pháp, nếu như ngươi có thể suy diễn ra chiêu thức Lôi Thần Chi Kiếm nguyên vẹn, như vậy lực công kích chính thức của ngươi sẽ tăng lên một bậc.” Kiếm Đạo lão tổ tất nhiên biết rõ Diệp Vân đang lo lắng điều gì, không khỏi cười cười.

Diệp Vân trầm mặc nửa ngày, đột nhiên trong lòng phảng phất có một tia điện mang hiện lên, chiếu sáng đen kịt một mảnh không gian, xua đuổi những mờ mịt phía trước.

Cho tới nay, bởi vì có sự trợ giúp của Tiên Ma Chi Tâm, cảnh giới của Diệp Vân cùng thực lực chân chính hoàn toàn không tạo thành quan hệ trực tiếp, thời điểm hắn mới là Luyện Khí Cảnh đã có thể chống lại với Trúc Cơ Cảnh. Giờ phút này đã đến Trúc Cơ Cảnh lại càng có thể cùng cao thủ Kim Đan Cảnh dây dưa, chuyện vượt cấp chiến đấu như thế quả thực mới nghe lần đầu.

Mấy ngàn năm qua, không dám nói toàn bộ phiến đại lục, chỉ ở Đại Tần đế quốc cũng xuất hiện không biết bao nhiêu thế hệ thiên tài có thiên phú dị bẩm, kinh tài tuyệt diễm. Bọn họ có đặc điểm là tu hành cực nhanh, năng lực lĩnh ngộ rất mạnh. Chuyện vượt cấp khiêu chiến đối với bọn hắn mà nói, cũng là nhẹ nhõm tự tại, cực kỳ bình thường.

Nhưng mà, chưa từng có người nào giống như là Diệp Vân, trực tiếp phá vỡ mọi quy tắc cảnh giới. Luyện Khí Cảnh sơ kỳ khiêu chiến Trúc Cơ Cảnh sơ kỳ, Trúc Cơ Cảnh trung kỳ đã có thể chống lại cùng Kim Đan Cảnh trung kỳ. Huống hồ Diệp Vân trên thân còn mang nhiều đạo dị chủng Linh khí, lại tìm hiểu được năm đạo pháp tắc, nếu hắn bị người biết được, không phải là sẽ được tông môn tỉ mỉ bồi dưỡng, mà là sẽ bị cao thủ khắp nơi bắt lấy, mổ bụng kiểm tra, đem ra làm thí nghiệm.

Giờ phút này, cảnh giới của Diệp Vân tăng lên rất nhanh, thực lực chân chính cũng không giống như lúc trước tăng theo, giờ phút này đối với hắn mà nói, ngược lại là chuyện tốt. Nếu đợi đến lúc Diệp Vân ngưng tụ thành Kim Đan, khi đó lập tức có thể khiêu chiến toàn bộ Kim Đan Cảnh, chỉ sợ cũng sẽ không gặp nguy hiểm giống như hiện tại. Thực lực đạt tới Kim Đan Cảnh đỉnh phong tu sĩ, đối với Không Gian Pháp Tắc đã có lý giải vô cùng thâm hậu. Đến lúc đó Diệp Vân nếu là muốn trốn, ngay cả Nguyên Anh Cảnh lão tổ, nhất thời nửa khắc cũng đừng nghĩ tìm được hắn.

Diệp Vân thở sâu, tâm tình bình phục lại, đối với đề nghị của Kiếm Đạo lão tổ hắn hoàn toàn đồng ý. Những năm gần đây này, hắn tuy rằng tu luyện Lôi Vân Điện Quang Kiếm, Thiên Sinh Nhất Kiếm, Băng Phong Thiên Lý..., thần thông kỹ pháp, nhưng mà đúng như lời của Kiếm Đạo lão tổ, hoàn toàn không để toàn bộ tâm thần vào đó để tìm hiểu, cũng không thể phát huy ra uy lực tương ứng.

Đặc biệt là hắn tại đấu giá hội đã lấy được nửa trang tàn phổ kia, đây chính là thức thứ tư Lôi Thần Chi Kiếm của Lôi Vân Điện Quang Kiếm, tuy rằng chỉ có nửa chiêu, nhưng mà cùng ba chiêu trước đó hiển nhiên là có sự liên quan với nhau, nếu như có thể chính thức suy diễn ra được, chắc hẳn uy lực của một kiếm này, sẽ cường đại đến tình trạng mà chính hắn cũng khó có thể tin.

“Thôi được, dù sao khảo hạch đệ tử ký danh đang ở trước mắt, trước tiên đem những thứ thần thông kỹ pháp này chỉnh sửa một lần, sau đó mới hảo hảo tu luyện, đối với hành trình tiếp theo khi ở Lạc Lôi Cốc tất nhiên sẽ có trợ giúp.” Diệp Vân mỉm cười, nếu như nghĩ thông suốt tiếp theo phải làm cái gì, hắn lập tức yên lòng một cách triệt để.

Nửa chiêu tàn phổ xuất hiện lần nữa ở trước mắt hắn, chân khí rót vào trong đó, lôi quang lập loè, trăm ngàn đạo điện mang giao hội cùng một chỗ, hình thành quỹ đạo vận hành của Lôi Thần Chi Kiếm.

Diệp Vân thở sâu, nín hơi ngưng thần, lập tức muốn đắm chìm trong đó.

Bỗng nhiên, hắn nghe được bên ngoài sân nhỏ trước mặt một giọng nói truyền đến.

“Đây là chỗ ở của tên đệ tử ký danh mới tới sao? Mau ra đây bái kiến Đinh sư huynh.”

Mơ hồ trong đó, ba bốn thanh âm đồng thời vang lên, dường như ngay tại bên tai.

Lông mày Diệp Vân chau lên, trong mắt hiện lên tức giận. Hắn vừa mới nín hơi ngưng thần đang muốn tìm hiểu kiếm chiêu lần nữa, lại bị tiếng gào to bất thình lình cắt ngang, trong lòng giận dỗi.

“Lại còn chưa chịu ra, cửa ra vào còn có cấm chế, ta đây lập tức phá vỡ nó để đi vào.”

Thanh âm chán ghét kia lần nữa truyền đến, Diệp Vân chỉ thấy cửa ra vào cấm chế đột nhiên quang hoa đại phong (ánh sáng rọi tùm lum như bông hoa phóng lớn), rung động đùng đùng. Ngoài cửa mấy người lại dùng cách cứng rắn muốn phá vỡ cấm chế để xông vào.

Lông mày Diệp Vân chau lên, trên mặt hiện lên vẻ tức giận, thân hình hắn lập loè hóa thành một đạo tàn ảnh kích bắn đi.

Oanh!

Diệp Vân ngay lập tức xuyên qua cấm chế thủ hộ đại môn, nhìn cũng không nhìn, đưa tay chém ra một chưởng.

Một người đang phá giải cấm chế ở cửa ra vào, căn bản không hề nghĩ đến Diệp Vân lại có thể xuyên qua cấm chế trực tiếp xuất hiện ở trước người hắn, đợi đến lúc hắn kịp phản ứng, chỉ thấy cảm thấy ngực đau xót, toàn bộ người bay lên trời, bay rớt ra ngoài, yết hầu hơi ngòn ngọt, máu tươi từ trong miệng phun ra, trên không trung nở rộ thành huyết hoa, nhìn thấy mà giật mình.