Chương 40: Trợ giúp

Trên bồ đoàn trong thạch thất, Tả Mạc an nhiên nhập định, không chút động đậy .

Linh khí nồng nặc, thông qua thần đình, thiên trung, dũng tuyền ba huyệt vị, tiến vào

trong thân thể hắn. Nhất là huyệt thần đình, linh khí tuôn vào, sẽ mang tới cảm giác mát

lạnh, khoan khoái không tả nổi. Từ lúc Tả Mạc hoàn thành một hơi, hô hấp miệng mũi

liền nhược hóa rất nhiều. Hắn hiện tại chỉ có thể đả thông ba huyệt vị, nếu có thể đạt tới

cảnh giới mười hơi, không chỉ một vòng 361 huyệt vị đều mở, ngay cả các lỗ chân lông

toàn thân dù nhỏ cũng đều thông sướng không ngại, cũng thiên đệ câu thông.

Dương nhiên, chuyện kia với hắn mà nói, thực rất xa xôi. Thần thức tuy tăng cường

không ít, nhưng mà tới trước mắt, hắn còn không phát hiện có thể dùng làm gì, hắn hiện

tại cần linh lực, không ngừng tăng thêm linh lực, bằng đó sớm ngày hoàn thành trúc cơ.

Từ nhập định tỉnh lại, Tả Mạc phun khí như tiễn.

Sư huynh cũng không biết ở trong kiếm động thế nào, Tả Mạc trong đầu đột nhiên

toát ra ý nghĩ này .

Kỳ thực hắn rất hâm mộ con đường mà sư huynh tuyển chọn, chỉ cần chuyên chú một

việc. Bất quá hắn vẫn thanh tỉnh nhận thức, con đường của sư huynh cũng không thích

hợp hắn, cho nên hâm mộ thì hâm mộ, chuyện gì nên làm thì phải làm. Hắn vẫn cảm

thấy , trên dương diện kiếm, hắn không có bao nhiêu thiên phú. Nếu như không phải vì

có sự tồn tại của Bồ yêu, đừng nói là kiếm ý, ngay cả làm được như sư huynh đều không

có khả năng.

Thiên phú của hắn trên phương diện ngũ hành, trừ canh kim quyết được Bồ yêu chỉ

điểm, bốn loại pháp quyết khác, hắn đều tự mình mò mẫm tìm ra. Cho nên hắn càng

nóng lòng với ngũ hành pháp quyết, có lúc hắn không cấm nghĩ, chẳng lẽ chính mình

trước kia từng là tán tu?

Tán tu mới ưa thích ngũ hành pháp quyết.

Chẳng qua, dù mình là tán tu, chỉ sợ cũng là một tên chả ai biết tới, sinh hoạt trong

tầng lớp tán tu thấp nhất.

Nhưng nếu là thế, mình vì cái gì bị sửa dung mạt thức? hắn không kìm được nắm tay .

Cẩn thận lui ra thạch thất, đi ra ngoài cửa động, mặt ngoài ánh mặt trời khiến hắn

nheo mắt. Ánh nắng ấm áp khiến tâm tình tối mù của Tả Mạc bất giác mở ra. Đi tới linh

điền, nhìn vào linh dược tươi xanh mơn mởn, tâm tình hắn lại tốt hơn một chút. Linh

thực phu đại khái là một chức nghiệp có thể trực tiếp giải thích sự liên quan cày cấy cùng

thu hoạch, khi ngươi bỏ ra mồ hôi, vui sướng khi sắp thu hoạch khiến người tràn đầy hy

vọng. Cho dù sinh hoạt khắc khổ như lão già đen, đến lúc thu hoạch, hắn cũng mặt mày

rạng rỡ.

Tả Mạc thầm tính ngày , lại một kỳ gieo trồng linh cốc bắt đầu. Tiểu viện trước kia của

hắn, đã nhường cho lão già đen, lão già đen nhìn chằm chằm năm mẫu linh điền kia lâu

lắm rồi. nếu không có lão già đen, hắn cũng không làm quen sư huynh Vi Thắng, nhân

điểm quan hệ này , hắn với lão già đen tự nhiên giao tình không bình thường.

Hôm nay vô sự, Tả Mạc liền có tâm tình đi thăm bọn họ. Chẳng qua tiểu viện không

có tìm được người, Tả Mạc dự đoán lão già đen đi ra đồng, dứt khoát đến thẳng cánh

đồng. Quả nhiên, hắn nhìn thấy lão già đen ở đó, còn có Quách Lư sư đệ, khiến hắn có

chút không quen. Ngoại môn đệ tử vô luận năm tuổi tu vi, nhìn tới nội môn đệ tử nhất

định phải xưng hô sư huynh sư tỷ, điểm này tại môn phái nào cũng thế.

Lão già đen thấy Tả Mạc, không khỏi lộ vẻ kinh hỉ: “Tiểu Mạc ca.”

Bệnh của Quách Lư xem ra đã khỏi hẳn, hắn cùng Tả Mạc không quen, có chút câu

thúc hành lễ: “Tả sư huynh.”

Bị hai người hơn mình nhiều tuổi gọi sư huynh, Tả Mạc hết sức khó hcius, may mà

mặt hắn cứng ngắc, nhìn không ra cái gì.

“ Linh cốc lão hắc trồng thật cứng cáp.” Tả Mạc nhìn quanh linh điền, không khỏi

khen một câu, tiện tay niệm động pháp quyết, tưc thì mây bay tới, rào rào mua liên miên

không ngớt. Lão già đen lập tức lộ vẻ vui mừng, Quách Lư cũng không khỏi lộ vẻ kính

phục. tiểu vân vũ quyết tầng thứ tư, hiếm người đạt tới.

Quách Lư thời gian trước vẫn nằm trên giường an dưỡng, nhưng một vài đại sự của

bản môn, hắn cũng nghe lão già đen nói.

Trong vòng một năm liên tục ba ngoại môn đệ tử trở thành nội môn đệ tử, thịnh

huống như thế, bản môn chưa từng có, tất cả đệ tử ngoại môn đều bị khích lệ, rất nhiều

đệ tử ngoại môn cũng càng cố gắng khắc khổ.

Quách Lư cẩn thận đánh giá vị tiểu sư huynh này , tiểu sư huynh Tả Mạc cũng tính là

đệ tử nội môn tu vi thấp nhất chơ tới giờ, một đệ tử luyện khí kỳ còn chưa trúc cơ!

Nhưng danh thiên tài của tiểu sư huynh lại không phải hư danh, có thể chưa luyện khí

kỳ lấy được mầm xuân ngọc bài, Quách Lư chưa từng nghe tới.

Hắn thiện trường canh kim quyết, mấy năm nay tuy nỗ lực, nhưng thủy chung không

cách nào đột phá tầng thứ ba, nhìn thấy tiểu sư huynh trở thành linh thực phu, hắn

không khỏi tâm động.

Nghĩ tới đây , hắn không khỏi nổi lòng hâm mộ lão già đen. Vô luận là sư huynh vi

thắng, hay là tiểu sư huynh Tả Mạc, đều có quan hệ tốt với lão già đen, nước lên thuyền

lên, lão già đen hiện nay trong số ngoại môn đệ tử chạm tay có thể bỏng. Chẳng qua lão

gà đen làm người yên phận, vẫn thành thực trồng linh cốc. Quách Lư lần trước vì giúp

lão già đen mà bị thương, mà lúc an dưỡng lão già đen vẫn chiếu cố, hai người quan hệ

cực tốt.

“hai con giun lật bùn, không có tác dụng lớn, chẳng qua dùng để cày ruộng lại rất

thực dụng.” Tả Mạc đưa cho hai người một ống trúc nhỏ, trong ống trúc bịt một con giun

bùn. Hắn căn bản không nghĩ tới Quách Lư cũng ở, nhưng may là trong tay còn dủ giun

lật bùn.

Hai người vội cảm tạ luôn miệng.

Quách Lư thấy Tả Mạc muốn lý khai, do dự chút ít, cuối cùng vẫn mở miệng: “Tiểu sư

huynh, canh kim quyết của ta hiện tại vẫn đình trệ ở tầng thứ hai, khẩn cầu sư huynh chỉ

điểm một chút, Quách Lư cảm kích vô cùng.”

Tả Mạc có chút kinh ngạc, nhưng vẫn dừng bước. lần trước Quách Lư kiên nghị động

thân mà ra, cũng khiến hắn kính phục vị sư huynh nhìn như lão nông này . Hiện tại thu

nhập của hắn đã không dựa vào gây mưa, hai người cũng tự nhiên không tồn tại xung

đột lợi ích, ngược lại, nếu Quách Lư có thể đột phá canh kim quyết tầng thứ ba, môn nội

trừ trùng loại việc này , cũng có thể chia sẽ giúp mình không ít.

Nghĩ thông vấn đề mấu chốt, hắn quết định giúp quách lư một tay: “Sát trùng cũng là

giết, kim chủ sát phạt, canh kim quyết thuộc sát phạt đạo. như thế nào là sát phạt? pháp

môn phương diện này vô số, hơn nữa canh kim quyết biến hóa đa đoan, nếu như lấy sát

phạt đạo khác vận dụng trong đó, tự nhiên hiệu quả tăng gấp nhiều lần.”

Quách Lư nghe tỉ mẩn, chỉ sợ bỏ sót một chũ, dợi lúc Tả Mạc nói xong, hắn sửng sốt

đứng nguyên tại chỗ, vẻ mặt có chút suy tư.

Thấy vậy , Tả Mạc liền phiên nhiên rời đi.

Ly khai linh cốc, hắn hướng sườn đông. Gần nhất biến cố rất nhiều, ngay cả hắn cũng

cảm thấy cách thế. Nữ đệ tử sườn đông bản ý là dựa vào hắn, nhưng ai nghĩ tới hắn lại

trở thành đệ tử nội môn, bình thường tự nhiên không khả năng tới chiếu cố các nàng.

Chẳng qua nếu nhận chỗ tốt của người, con sâu kim đen kia cũng là các nàng tặng cho,

Tả Mạc quyết định cũng giúp các nàng một tay .

Tiểu Quả nhìn thấy Tả Mạc, mặt tròn như quả táo lộ vẻ kinh hỉ, sợ sệt nói: “sư

huynh!”

Con Kim giác đồng ngưu kia vẫn nằm thảnh thơi nhơi linh thảo nguyên chỗ, đối với

Tả Mạc làm như không thấy .

Đối với cô giá nhỏ này , đặc biệt là biểu tình luôn sợ sệt trên mặt, Tả Mạc thực hết

cách.

Lần trước lúc té xỉu, cô gái nhỏ dù sợ hãi nhưng còn sít sao bảo hộ hắn. Khiến hắn từ

miệng người khác nghe được chuyện này , rất cảm động, cảm giác như thiếu nàng một

phần nhân tình.

“sao? Nhìn tới ta không vui sao?” Tả Mạc quyết định trêu chọc cô gái nhỏ, mắt hắn

vốn vô cảm, dùng ngữ khí nghiêm túc một chút nói chuyện, lập tức có phần dọa người.

Tiểu Quả lập tức bị hù ngất, cái đầu nhỏ rung rung, mắt to ầng ậng nước, miệng vội

vàng phân bua: “không có không có…”

Tả Mạc lập tức ý thức được, cứ thế này , dự tính nàng thật sự sẽ khóc nhè, tức thì hối

hận cử động của mình.

Đây không phải là vô sự chọc phiền toái sao?

Hắn vội vàng buông lỏng ngữ khí: “tốt rồi, lần này tới, là có thứ cho ngươi.”

Hơi nước nơi mắt Tiểu Quả lập tức ngưng lại, có chút khó hiểu nhìn Tả Mạc, sợ hãi

hỏi: “cái gì vậy? sư huynh.”

“đây là một ít kiếm quyết, ngươi cầm đi luyện, cũng có thể truyền thụ cho các sư tỷ sư

muội khác.” Hắn đưa cho tiểu cô nương hai ngọc giản, trong đó một tấm là hắn lựa ra

một số kiếm quyết cơ sở từ trong ngọc giản sư huynh Vi Thắng cho, đồng thời hắn tháo

nhẫn kim kiếm trên tay , cũng đưa cho nàng: “Đây là nhẫn kim kiếm, bên tỏng có thể tồn

trữ ba đạo kiếm mang, chẳng qua ngươi phải tu luyện kim hệ pháp quyết trước. ân, có

một khối ngọc giản là ngũ hành pháp quyết, ngươi tu đoạn canh kim quyết là có thể

dùng pháp bảo này .”

Bàn giao xong, Tả Mạc thấy thoải mái, tiểu cô nương hồ đồ cũng khiến hắn rất đau

đầu.

Nhẫn kim kiếm đối với hắn hiện tại cũng không quá thực dụng, mà hắn đã quyết

định, không tới trúc cơ, hắn tuyệt không xuống núi. Một khi trúc cơ, nếu là sư phó không

tặng phi kiếm, hắn cũng có thể dùng băng tinh kiếm, uy lực so với nhẫn kim kiếm phải

lớn hơn nhiều. Mà ngọc giản bao hàm ngũ hành pháp quyết đối với hắn cũng không có gì

dùng. Vốn cũng không nghĩ tới cho tiểu Quả ngọc giản kia, nhưng nếu không có tu luyện

kim hệ pháp quyết, nhẫn kim kiếm cũng không cách nào vận dụng. CÒn kiếm quyết

trong ngọc giản sư huynh Vi Thắng, tuy nhiên giản đơn nhưng thực dụng, đối với đệ tử

luyện khí kỳ mà nói, là thủ đoạn phòng thân không tồi.

Nữ đệ tử, đặc biệt nữ đệ tử ngoai môn tu vi khá yếu, tình cảnh so với nam đệ tử càng

thêm gian nan.

Tả Mạc không cách nào phân tâm như trước chiếu cố các nàng, dứt khoát mang nhữn

thứu này truyền thụ cho các nàng. Nếu như gặp được một ít tu giả thực lực không quá

mạnh, cũng không tới nỗi không có lực hoàn thủ. Nếu là gặp phải kẻ lợi hại, hắn cũng bó

tay .

May là tên đệ tử Đông Kỳ kiếm môn lúc trước bị trục xuất Đông Phù, không cần bận

lòng sẽ tái ngộ tới hắn.

Giao việc xong, Tả Mạc nhảy lên lưng nhạn mỏ tro, cũng không quay đầu lại vung tay

cáo biệt tiểu Quả, phiêu nhiên đi xa.

Nhìn Tả Mạc tan biến, tiểu Quả nâng nhẫn kim kiếm cùng ngọc giản lên, bất giác nắm

chặt tay .

Làm xong những việc này , Tả Mạc cảm thấy toàn thân thư thái, liền bay thẳng tới

Hành Phương viện, cuối tháng phải giao năm viên tích cốc hoàn. Hắn đối với vị sư phó

mặt lạnh của mình cũng không dám chậm trễ, nếu không hoàn thành, nhất định sẽ chịu

phạt.

Tiến vào đan phòng, hắn cũng không lập tức bắt đầu. Tài liệu có hạn, nếu thực phá hư

toàn bộ tài liệu, hắn thân không văn tiền, cũng không có tinh thạch đi mua.

Theo lý mà nói, tu vi của hắn hiện nay , luyện chế tích cốc hoàn hẳn không phải việc

khó, rốt cuộc đây chỉ là đan dược cơ sở.

Nghĩ ngợi hồi lâu, hắn cmar giác được lần trước hẳn nên là mình không khống chế

tốt linh lực rót vào, lại lãng phí linh lực ở rất nhiều điểm, dẫn tới linh lực không đủ.

Lại hồi tưởng thật lâu, lại nhập định trước, khiến linh lực khôi phục về trạng thái tốt

nhất.

Hắn mới bắt đầu lần thứ hai thử nghiệm.

๑_๑_๑๑_๑_๑۩۞۩