Chương 369: Thủ Đoạn Ra Hết

Dịch: Aluco

truyenyy.com

Dưới chân Thủy Thanh Huyên phảng phất như có cầu thang vô hình cho nàng từng bước đi lên, nàng bước liên tục nhẹ nhàng chẳng mấy chốc đứng tại trong hư không.

Tô Hạo nhìn thấy, trong mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ. Người thê tử này đã cùng hắn chung giường chung gối gần hai mươi năm, nhưng không thể tưởng được ngày hôm nay lại đem một mặt không muốn người khác biết triệt để thể hiện ra bên ngoài.

Hi Linh Yêu tộc, lại còn là Thánh Nữ, tu luyện Đại Yêu Điểm Thần Quyết không biết gì cái gì lại trốn vào Tấn quốc, đi vào Thiên Kiếm Tông lại vô tình kết làm phu thê cùng Tô Hạo. Nàng đem tu vi phong ấn không khác gì người phàm, qua hai mươi năm theo tuổi tác tăng trưởng từ thiếu nữ biến thành một thiếu phụ đầy phong độ tư thái, nhưng từ nội tâm của nàng cất giấu bí mật như thế đã hoàn toàn vượt khỏi tưởng tượng của Tô Hạo.

Tô Hạo nhìn thê tử mắt ngọc mày ngài, tươi mát thoát tục xinh đẹp không gì sánh được.

Nhưng mà trong lòng của nàng là như thế nào?

Thủy Thanh Huyên nhìn trượng phu, trong đôi mắt đẹp dịu dàng không có nửa điểm áy náy, cũng không có chút nào lúng túng, chỉ có tình ý dạt dào, ẩn tình đưa tình, ái mộ ngóng nhìn.

Tô Hạo nhìn thấy ánh mắt của thê tử, không khỏi sửng sốt một chút, lập tức nghi hoặc trong lòng giống như sương mù được một làn gió biển thổi qua lập tức tiêu tán sạch sẽ.

Hai người quen biết mến nhau, cùng sinh hoạt một chỗ hai mươi năm chưa từng nóng giận, tình cảm vô cùng tốt đẹp, hai người lại càng cực kỳ ăn ý, hầu như chỉ cần một ánh mắt cũng có thể minh bạch được ý tưởng sâu trong nội tâm của đối phương.

Giờ phút này chứng kiến được ánh mắt của thê tử, khóe miệng Tô Hạo không tự chủ được mà nổi lên nét vui vẻ.

Tô Hạo đón Thủy Thanh Huyên đi qua, đi đến bên cạnh thê tử nhẹ nhàng cầm chặt bàn tay trắng nõn tinh tế, cười nhạt một tiếng.

Thủy Thanh Huyên cười nói tự nhiên, từ sự tươi cười của trượng phu đã minh bạch hết thảy, giữa phu thê không còn chút nào lúng túng lại càng không có ngăn cách, cảm tình qua sự việc này lại càng sâu thêm vài phần.

“Không thể tưởng tượng được ngươi thân là Hi Linh Yêu tộc Thánh Nữ lại vì một tên phế vật ba bốn mươi tuổi còn không tu luyện thành Kim Đan Cảnh mà không chú ý đại cục cùng truyền thừa của Hi Linh Yêu tộc, khiến cho Đại Yêu Điểm Thần Quyết phá công thật sự là ngu không ai bằng.” Hỏa Vân Thánh Giả nhìn thấy, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, lập tức chậc chậc hai tiếng trên mặt hiện lên vẻ đáng tiếc.

“Hỏa Vân tiền bối nếu cứ như vậy rời đi thì chuyện hôm nay chúng ta có thể bỏ qua.” Thủy Thanh Huyên lạnh lùng nói, đối mặt với tên gia hỏa của Huyền Nguyên Tông chỉ một lòng muốn đem nàng cùng Linh nhi bắt lại, hoàn toàn không có một chút nào hảo cảm.

Nhưng mà nàng cùng đám ngươi Tô Hạo bất đồng, đối với Kim Đan Cảnh thất trọng cao thủ vượt qua Thiên Địa Lôi Kiếp cực kỳ rõ ràng. Đừng nhìn Hỏa Vân Thánh Giả giờ phút này chân khí cùng thần hồn chi lực hao phí cực lớn hầu như trăm không còn một, nhưng mà nếu như bức bách hắn đến mức phải liều mạng thì đã có các loại biện pháp làm cho tu vi lập tức khôi phục lại đỉnh phong, một kích của Kim Đan Cảnh thất trọng cao thủ đỉnh phong có uy lực như thế nào thì từ lúc còn rất nhỏ nàng đã từng gặp.

Thủy Thanh Huyên tuy rằng đứng sóng vai cùng Tô Hạo và bọn người Thất trưởng lão cộng đồng tác chiến nhưng trong lòng biết rõ dù cho bọn hắn liên thủ một kích uy lực cường thịnh gấp mười lần cũng không có khả năng đánh chết Hỏa Vân Thánh Giả, trừ phi thi triển một chiêu kia...

Hỏa Vân Thánh Giả nhìn Thủy Thanh Huyên một cách đầy hứng thú, cười nói: “Ngươi cảm thấy có khả năng sao?”

“Dài dòng. Hôm nay ngươi nếu có muốn đi cũng không dễ dàng như vậy.” Thất trưởng lão phẫn nộ quát, hắn chính là Kim Đan Cảnh cường giả, tất nhiên cũng hiểu rõ khoảng cách giữa Kim Đan Cảnh thất trọng cùng lục trọng như một cái hào rộng không thể vượt qua, bất quá giờ phút này Hỏa Vân Thánh Giả đã đến tình trạng dầu hết đèn tắt, chân khí trong cơ thể trăm không còn một, bọn hắn liên thủ không phải là không có cơ hội.

“Hỏa Vân tiền bối, ngươi đã vượt qua Thiên Địa Lôi Kiếp chắc hẳn giờ phút này trên Kim Đan đã xuất hiện vết rạn, ít ngày nữa sẽ phá đan sinh anh thành tựu Nguyên Anh lão tổ, cần gì phải bắt giữ mẹ con chúng ta?” Thủy Thanh Huyên lạnh lùng nói.

“Thiên Địa Lôi Kiếp muốn vượt qua nói dễ thế sao, ta cùng với Tất Hạo giống nhau đều phải thi triển phương pháp thay mận đổi đào mới miễn cưỡng vượt qua. Nếu muốn dựa vào tu vi ngạnh kháng thiên kiếp thì mười vạn Kim Đan Cảnh tu sĩ cũng tối đa chỉ một hai người có thể thành công, mà Yêu tộc chính là nhân tuyển tốt nhất để thi triển phương pháp thay mận đổi đào, tuy rằng ta đã vượt qua, bất quá trong Huyền Nguyên Tông số lượng đệ tử cần độ kiếp cũng không ít, từng người Yêu tộc đều cực kỳ trân quý, chính là tài nguyên tu luyện cực kỳ khan hiếm, từng người đều có thể đem về tông môn đổi lấy pháp bảo trân quý hoặc là công pháp..., ngươi nói nếu đã như thế thì hôm nay ta có muốn bắt đám các ngươi trở về hay không?” Hỏa Vân Thánh Giả ngược lại không hề giấu giếm mà đem suy nghĩ trong lòng thoải mái nói ra.

Lông mày Tô Hạo nhíu lại, tức giận nói: “Đã như vậy thì hôm nay là cục diện không chết không thôi, ngươi cũng không cần nhiều lời, hai vợ chồng ta hôm nay hoặc là cùng sống hay là cùng chết, ngươi muốn đem vợ con ta đi để thi triển phương pháp thay mận đổi đào chỉ là vọng tưởng.”

Thất trưởng lão quát: “Đúng vậy, một trận chiến giải quyết mọi chuyện.”

Mộ Dung Vô Tình không nói gì, trong ánh mắt tựa hồ hiện lên một tia hướng tới sau đó trở nên âm lãnh.

Diệp Vân nghe những lời nói này mới biết Kim Đan Cảnh thất trọng Thiên Địa Lôi Kiếp là khó vượt qua đến cỡ nào. Mỗi một gã tu sĩ tu luyện đến Kim Đan Cảnh lục trọng không thể nghi ngờ đều là thiên tài ngàn dặm được một, thế mà đám thiên tài này muốn tu luyện thành Nguyên Anh lão tổ cũng chỉ là mười vạn được trong đó mấy người, như vậy Nguyên Anh Cảnh lão tổ thưa thớt như thế nào có thể nghĩ.

“Lời nói của tiểu tử này không tệ, muốn tu luyện thành Nguyên Anh lão tổ quả thật là cực kỳ khó khăn.” Thanh âm của Kiếm Đạo lão tổ vang lên trong đầu Diệp Vân, lại nghe lão khinh thường cười cười mà nói: “Bất quá do bọn hắn không tìm được phương pháp, bằng không mà nói xác suất thành công cũng sẽ không thấp như thế.”

“Có phương pháp khác?” Diệp Vân khẽ giật mình, hiếu kỳ hỏi.

“Đó là tất nhiên, ta nhớ rõ trong ngàn người sẽ có một hai người, mười vạn thì thế nào cũng có một hai trăm người có thể độ kiếp thành công mới đúng. Về phần phương pháp thay mận đổi đào cơ hội thành công càng lớn hơn rất nhiều. Bất quá, nếu thi triển phương pháp thay mận đổi đào thành tựu Nguyên Anh Cảnh thì ngày sau tu vi muốn tiến thêm một bước là ngàn vạn khó khăn bởi vì không có trải qua Thiên Địa Lôi Kiếp tẩy lễ, trong cơ thể Tiên Thiên tạo chất dơ bẩn không được rèn luyện, tu vi chỉ có thể dừng lại ở Nguyên Anh Cảnh.” Kiếm Đạo lão tổ nói nhanh.

“Đó là phương pháp gì?” Diệp Vân vội vã hỏi.

“Phương pháp cụ thể thì ta cũng không nhớ rõ, phần này trong trí nhớ hiện tại của ta không có. Đừng nóng nảy, đợi đến lúc ta tìm được hai phần hồn còn lại dung hợp thành công tất nhiên sẽ nói cho ngươi biết.” Kiếm Đạo lão tổ nói ra.

Con mắt Diệp Vân híp lại, theo tăng trưởng tu vi của bản thân, kiến thức tăng tiến, lĩnh ngộ đối với Thiên Đạo, hắn càng ngày càng cảm thấy Kiếm Đạo lão tổ sâu không lường được, có lẽ đúng như lời của lão đầu Trúc Cơ Cảnh căn bản không đáng giá nhắc tới, Kim Đan Cảnh cũng chỉ là nói chơi, chỉ có Nguyên Anh Cảnh mới có đôi chút khó khăn. Nếu như lần này có thể tránh thoát đại kiếp nạn, cùng lão tiến về Đại tần đế quốc có lẽ thật sự có cơ hội thành tựu Nguyên Anh Cảnh.

Trong khoảnh khắc, trong lòng Diệp Vân cuồn cuộn dâng lên một cỗ chờ mong, một điểm hưng phấn, ánh mắt của hắn rơi vào người Hỏa Vân Thánh Giả, chuyện trọng yếu nhất hôm nay là đánh lui Hỏa Vân Thánh Giả hoặc là đánh chết, bằng không mà nói hết thảy đều là nói suông.

“Tiều tử, đừng nghĩ đến việc muốn đem hắn chém giết, bọn người Tất Hạo, những tên gia hỏa không ra gì này còn có thể có được loại đan dược thấp kém như bạo Nguyên Đan để lập tức khôi phục tu vi, ngươi cảm thấy tên gia hỏa đến từ Huyền Nguyên Tông này lẽ nào không có?” Kiếm Đạo lão tổ tựa hồ cảm nhận được suy nghĩ trong lòng Diệp Vân, lạnh lùng quát.

Diệp Vân khẽ giật mình trong khoảnh khắc chỉ cảm thấy sau lưng lạnh buốt. Đúng vậy, Tất Hạo còn có được bạo Nguyên Đan thì Hỏa Vân Thánh Giả há có thể trong lúc sắp chết không đánh cược một lần tế xuất ra đan dược khôi phục tu vi hoặc là bảo vật?

Nhưng mà sự tình đã đến tình trạng này thì không cho phép có bất kỳ đường lui. Nếu như Hỏa Vân Thánh Giả không chết thì người chết chính là bọn người Diệp Vân, chỉ sợ toàn bộ Thiên Kiếm Tông cũng sẽ không có bao nhiêu đệ tử có thể còn sống.

Diệp Vân nhìn chằm chằm vào Hỏa Vân Thánh Giả, trong đầu không ngừng suy tư muốn tìm biện pháp đối phó với hắn nhưng cuối cùng không có bất kỳ thu hoạch nào.

“Đừng suy nghĩ nữa, Kim Đan Cảnh thất trọng cao thủ không phải các ngươi có thể đối phó, nếu quả thật có người có thể đối phó thì ta cảm thấy trên người của nha đầu Thủy Thanh Huyên kia có lẽ có một tia hy vọng.” Kiếm Đạo lão tổ một lần nữa nhìn thấu tâm tư của Diệp Vân, nhỏ giọng nói ra.

Diệp Vân khẽ giật mình, nói: “Huyên Di có biện pháp? Nàng tuy rằng giờ phút này cởi bỏ phong ấn nhưng mà ta cảm nhận được lực lượng trên người nàng không vượt quá Kim Đan Cảnh lục trọng, nếu đối mặt với công kích của Hỏa Vân Thánh Giả thật là chênh lệch quá xa.”

“Yêu tộc đều có đặc dị của Yêu tộc, huống hồ Hi Linh Yêu tộc là tộc thần bí nhất trong Yêu tộc, Đại Yêu Điểm Thần Quyết trong miệng của tên Hỏa Vân kia ta hình như đã từng nghe qua nhưng hoàn toàn không nhớ ra. Chỉ sợ một đạo yêu pháp này chính là một thần thông khó lường.” Kiếm Đạo lão tổ trầm ngâm một chút, chậm rãi nói ra.

Ánh mắt Diệp Vân rơi vào trên mặt Thủy Thanh Huyên, nhìn không ra dưới gương mặt thanh lệ thoát tục kia sẽ có hay không yêu pháp thần thông khó lường.

“Diệp Vân.”

Vào thời khắc này chỉ nghe Tô Hạo khẽ quát một tiếng.

Diệp Vân theo bản năng đi tới trước hai bước, cất cao giọng nói: “Đệ tử có mặt!”

Trong ánh mắt Tô Hạo hiện lên một tia chần chờ, một điểm do dự. Lập tức thở sâu một hơi, giọng nói kiên quyết: “Ngươi đi triệu tập bọn sư huynh của ngươi đến đây ngay.”

Diệp Vân khẽ giật mình, lập tức không thể tưởng tượng được thốt lên: “Là muốn thi triển Thập Sát Trận sao?”

Tô Hạo nhìn hắn, chậm rãi gật đầu: “Ngươi có bằng lòng hay không?”

Diệp Vân thở sâu, khom người thi lễ, giọng nói ngưng trọng: “Đệ tử nguyện ý!”