Chương 354: Bằng Mặt Không Bằng Lòng

Dịch: Aluco

truyenyy.com

Tiếng nói Hỏa Vân Thánh Giả nhàn nhạt, không có chút nào vì thủ hạ của mình vẫn lạc mà có nửa phần khổ sở, ngược lại quơ lấy Kim Đan của bọn hắn, trên mặt đầy vẻ tươi cười.

Đồng tử Tất Hạo co rụt lại, đây chính là năm miếng Kim Đan, Kim Đan nguyên vẹn. Kế hoạch của hắn cần phải có đầy đủ Kim Đan, tốt nhất là Kim Đan còn nguyên vẹn mới có thể lợi dụng phương pháp quán đỉnh trong thời gian ngắn cưỡng ép đem tu vi của Tô Linh tăng lên gần bằng với tu vi của hắn, dùng để chống cự Thiên Kiếp.

Chẳng qua là muốn đánh chết tu sĩ Kim Đan Cảnh vốn khó khăn chứ đừng nói là thu hoạch Kim Đan còn nguyên vẹn. Kim Đan Cảnh tu sĩ trừ khi cam tâm tình nguyện hoặc là không có chống cự, nếu không thì trong giờ khắc cuối cùng bọn hắn sẽ dùng hết tất cả lực lượng của Kim Đan liều chết đánh cược một lần, khi đó cho dù không chết thì Kim Đan của bọn họ cũng hầu như hao hết lực lượng, cần thời gian dài mới có thể khôi phục lại. Một khi bọn hắn gặp phải tuyệt cảnh thậm chí còn tự bạo Kim Đan, căn bản không cho phép ngươi thu hoạch.

Kế hoạch của Tất Hạo chính là từ từ từng bước lợi dụng các loại bí pháp, âm mưu để tìm mọi khả năng thu hoạch Kim Đan còn nguyên vẹn.

Hiện tại trước mắt có ngay năm miếng Kim Đan nguyên vẹn, chỉ cần chiến thắng Hỏa Vân Thánh Giả là có thể thu hoạch một cách đơn giản. Huống hồ, Hỏa Vân Thánh Giả nói là bọn ngươi chứ không phải chỉ riêng mình Tất Hạo, chỉ cần tất cả mọi người ở đây đồng loạt ra tay thì Hỏa Vân Thánh Giả ngăn cản thế nào.

Tất Hạo lạnh lùng nhìn hắn, bỗng nhiên nổi giận gầm lên một tiếng.

“Các vị tu sĩ của Tấn quốc, nếu như tên đệ tử cuồng vọng của Huyền Nguyên Tông đã nói như thế thì chúng ta cùng liên thủ đem hắn chém giết, tuyệt đối không thể để hắn trở về. Bằng không mà nói sẽ vô cùng hậu hoạn. Về phần năm miếng Kim Đan này, đến lúc đó sẽ do các tông môn lựa chọn ra đệ tử tinh nhuệ nhất đến đây tiếp nhận lực lượng trong đó, tranh thủ để cho Tấn quốc ta nhiều thêm mấy Kim Đan Cảnh cường giả.”

Kỳ thật không cần hắn nói ra, hầu như tất cả mọi người đối mặt với năm miếng Kim Đan đều là nhìn chằm chằm như chó... Nhìn xương, trong nội tâm dị động. Chẳng qua là rất nhiều tông môn không có cường giả, trong lòng có ý tưởng cũng không dám biểu đạt ra. Hôm nay nghe Tất Hạo nói như thế tất nhiên là cũng muốn nhảy vào chia phần.

“Đúng vậy, tên Hỏa Vân Thánh Giả này đã chém giết Ân Mỗ Mỗ, còn giết Tôn môn chủ, thủ hạ của hắn càng hung tàn chém giết mười mấy tên đệ tử tinh nhuệ của Tấn quốc ta, thù này không thể không báo, mọi người đừng cố kỵ bất luận cái gì, toàn lực ra tay đánh chết thằng chó này.”

“Hôm nay chính là ngày sinh tử tồn vong của Tu Hành giới Tấn quốc, nếu người nào còn sinh lòng khác đừng trách mọi người không nói tình cảm.”

“Kim Đan Cảnh thất trọng chẳng lẽ ỷ vào tu vi cao rồi đi giết lung tung người vô tội, còn muốn bắt thiếu nữ Tấn quốc, Thiên Địa công bằng ở đâu.”

“Không sai, tuy rằng Tô Linh mang Yêu Tộc huyết mạch nhưng đó là sự tình của Tu Hành giới Tấn quốc ta chẳng liên quan gì với Huyền Nguyên Tông của Đại tần đế quốc các ngươi, bây giờ đem Kim Đan giao ra đây, thành khẩn nhận sai có lẽ Tất Hạo tiền bối cùng mọi người có lòng thiện ý tha cho ngươi một cái mạng.”

“Nếu như hắn thật tâm tỉnh ngộ cũng không phải là có thể tha cho hắn một con đường sống.”

Tình cảm quần chúng sôi sục, tựa hồ tất cả mọi người lòng tràn đầy căm phẫn đều muốn chém giết Hỏa Vân Thánh Giả để báo thù cho những tu sĩ đã chết đi.

Diệp Vân cùng đám người Tô Hạo lạnh lùng nhìn Tất Hạo, trong nội tâm cười lạnh không thôi.

"Tất tiền bối, không biết năm miếng Kim Đan này phân chia thế nào đây? Có phải là tất cả các tông môn có thế lực đều có tư cách đến kế thừa lực lượng trong đó, tìm hiểu pháp tắc Kim Đan trong đó?

Nhưng vào lúc này, một thanh âm buồn rười rượi vang lên.

Lòng vẫn còn tràn ngập căm phẫn nhưng mọi người lập tức hướng về phía thanh âm, ánh mắt rơi vào trên mặt Tất Hạo.

Giết Hỏa Vân Thánh Giả? Bọn hắn đâu có ngốc. Tu vi của Hỏa Vân Thánh Giả thế nào, Kim Đan Cảnh thất trọng, chỉ một ánh mắt là đem cao thủ Trúc Cơ Cảnh bắn chết, tu vi như thế thì làm thế nào để ngăn cản? Giết hắn chính là chức trách của Kim Đan Cảnh cường giả, chẳng có bất kỳ quan hệ gì với đệ tử bình thường.

Bọn hắn quan tâm chính là nếu như đạt được năm miếng Kim Đan thì chia chác như thế nào? Có phải đúng như Tất Hạo nói, từng tông môn bất luận lớn nhỏ đều có thể kế thừa lực lượng trong đó, tìm hiểu ý nghĩa sâu xa của Kim Đan? Nếu thật là như thế thì Tu hành giới của Tấn quốc có lẽ sẽ có biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Ánh mắt Tất Hạo đảo qua mọi người, gật đầu: “Đó là tất nhiên, năm miếng Kim Đan này chính là di vật của ác đồ đã đánh chết mấy chục tu sĩ của chúng ta, tất nhiên là thuộc về các phái của Tu Hành giới Tấn quốc ta. Ta ở tại đây cam đoan, tất cả tông môn đều có thể đạt được kế thừa lực lượng Kim Đan cùng tư cách tìm hiểu ý nghĩa.”

“Tất tiền bối không hổ là Kim Đan Cảnh lục trọng Vương Giả, có khí độ cùng trí tuệ như thế chắc đơn giản sẽ vượt qua thất trọng đại kiếp nạn, đến lúc đó phá đan sinh anh, trở thành Nguyên Anh kỳ lão tổ duy nhất của Tấn quốc ta trong nghìn năm qua.”

“Muốn thành tựu Nguyên Anh phải có khí độ cao cả, khí độ của tiền bối rộng lớn như biển, lòng mang thiên hạ, chính là mẫu mực của đời ta, ta nguyện đi theo con đường của tiền bối dẫn dắt, tiền bối chính là ngọn đuốc soi đường cho ta, sau ngày hôm nay toàn bộ Tấn quốc Tu Hành giới đều lấy tiền bối làm người đứng đầu.”

“Tu Hành giới Tấn quốc ta có Tất Hạo tiền bối tồn tại, thật sự là đời ta rất may, có tiền bối thủ hộ, tu hành giới của Tấn quốc ngày sau không thể hạn lượng.”

“Kể từ hôm nay mọi người sẽ như thiên lôi, Tất Hạo tiền bối sai đâu đánh đó không hề có bất kỳ dị nghị nào.”

Trong lúc nhất thời, thanh âm a dua nịnh hót, vỗ mông ngựa vang lên không dứt bên tai, vang lên từ khắp các ngõ ngách trên quảng trường.

Diệp Vân thờ ơ lạnh nhạt, nhìn thấy Hỏa Vân Thánh Giả chẳng qua là lẳng lặng đứng quan sát, trong mắt thậm chí mang theo một tia trào phúng cùng thương cảm, dường như đang xem một đám con sâu cái kiến đang thương lượng làm thế nào để nuốt một con voi, thật là tức cười.

“Lão tổ, Kim Đan Cảnh thất trọng đến cùng là tu vi như thế nào? Nếu so sánh với lục trọng thì có bao nhiêu sai biệt?” Tâm thần Diệp Vân trầm xuống, truyền âm cho Kiếm Đạo lão tổ.

“Khác biệt? Một trời một vực thì ngươi nói có bao nhiêu khác biệt? Ta lúc trước đã từng nói qua chuyện hôm nay không thể làm thì lập tức” biến “cho nhanh, hiện tại bây giờ càng phải như vậy. Nếu như là Kim Đan Cảnh thì cũng được nhưng tên tiểu hỗn đản Huyền Nguyên Tông này đã vượt qua Kim Đan Cảnh thất trọng Địa Kiếp, khoảng cách phá đan sinh anh chỉ là một bước ngắn, chân khí trong cơ thể hắn đã hoàn thành biến chất, tên tiểu gia hỏa Tất Hạo kia căn bản không cách nào có thể chống lại.” Kiếm Đạo lão tổ đem những điều đã thấy rõ hết thảy lạnh lùng trả lời.

Sắc mặt Diệp Vân khẽ biến, nếu thật đúng theo lời của Kiếm Đạo lão tổ thì chuyện này cũng rất nghiêm trọng. Có lẽ nếu mọi người thật sự đồng loạt ra tay cũng sẽ bị Hỏa Vân Thánh Giả đánh chết.

“Sư tôn, có lẽ các người nên mang theo Linh nhi cùng với Huyên Di rời đi trước?” Diệp Vân lùi lại mấy bước đến bên cạnh Thất trưởng lão cùng Tô Hạo.

Thất trưởng lão cùng Tô Hạo nhíu mày, nhìn thẳng vào hắn với vẻ khó hiểu.

“Ta có một cảm giác nếu như ngay lúc này không đi sẽ không còn cơ hội nữa, có lẽ ngày hôm nay Thiên Kiếm Tông ta sẽ gặp đại kiếp nạn.” Diệp Vân không thể nói là trong Chúng Sinh Chuyển Hồn Tháp của mình ẩn tàng một gã Kiếm Đạo lão tổ không biết cảnh giới gì, đã nói cho hắn biết sự chênh lệch giữa Kim Đan Cảnh thất trọng cùng lục trọng căn bản không thể tính bằng lẽ thường.

Thất trưởng lão than nhẹ một tiếng, đã không còn sự cuồng vọng như lúc trước, nói nhỏ: “Những lo lắng trong lòng của ngươi kỳ thật chúng ta đều rõ ràng. Chênh lệch giữa Kim Đan Cảnh thất trọng cùng lục trọng căn bản không thể độ lượng. Nhưng mà chuyện hôm nay ngọn nguồn đều xuất phát từ trên người Linh nhi, bất kể là Hỏa Vân Thánh Giả hay là Tất Hạo cũng sẽ không thả nó rời đi. Mưu đồ trong lòng Tất Hạo từ những lời nói của Hỏa Vân Thánh Giả ta đã mơ hồ đoán được, ngươi không hiểu đâu.”

Sắc mặt Tô Hạo ngưng tụ lại, lạnh giọng hỏi: “Tất Hạo toan tính chuyện gì?”

Thất trưởng lão nhìn hắn một cái, do dự một chút.

“Tất Hạo chính là muốn lợi dụng Linh nhi để ngăn cản Kim Đan thất trọng Thiên Địa đại kiếp nạn, cái này chính là phương pháp thay mận đổi đào.” Diệp Vân nói thẳng ra.

Tô Hạo khẽ giật mình, trong khoảnh khắc mặt mũi tràn đầy vẻ giận dữ, trong mắt hiện lên vẻ khó có thể tin: “Hắn chính là lão tổ của tông môn, làm sao có thể làm ra sự tình như thế?”

Thất trưởng lão lạnh lùng nói:" Kim Đan lục trọng đối mặt với Thiên Địa đại kiếp nạn muốn độ kiếp ngoại trừ cho là tu vi của mình có thể ngạnh kháng được thì chỉ có hai loại biện pháp. Một loại chính là có được phá kiếp đan, dùng một hạt để cố gắng hết sức tán kiếp số. Hai là thi triển phương pháp thay mận đổi đào, bất quá người thay thế phải là Dị tộc hơn nữa tu vi cùng với người độ kiếp không kém bao nhiêu.

Tô Hạo có vẻ khó hiểu, nói: “Thế nhưng Linh nhi cùng với Tất Hạo tu vi cách biệt như trời với đất, làm thế nào thi triển thay mận đổi đào?”

“Cho nên hắn mới có mưu đồ bí mật như thế này, thu hoạch một ít Kim Đan lợi dụng bí pháp cưỡng ép thi triển quán đỉnh chi thuật đối với Linh nhi, khiến cho trong thời gian ngắn tu vi tăng lên đến Kim Đan Cảnh để thi triển thay mận đổi đào trợ giúp hắn vượt qua Thiên Kiếp.” Một giọng nữ dễ nghe vang lên bên tai mọi người, chỉ thấy Thủy Thanh Huyên chậm rãi đi đến.

Lông mày Tô Hạo nhíu lại, cầm chặt tay của vợ trong mắt tràn đầy vẻ lo lắng cùng trìu mến.

“Không thể tưởng tượng được hắn lại có thể tàn nhẫn như thế, ta ngược lại muốn nhìn cái phương pháp thay mận đổi đào này thực sự có tác dụng không?” Ánh mắt Thủy Thanh Huyên rơi vào trên mặt Tô Hạo, giọng nói vẫn bình thường như trước nhưng tựa hồ có thêm một phần tức giận.