Thuyền Tảo Hạch lặn xuống với vận tốc cực nhanh, chỉ trong chớp mắt đã lặn sâu hơn
mười dặm. Nhìn qua song cửa bên thuyền có thể thấy bên ngoài tối đen âm trầm, bốn
phía cực kỳ an tĩnh, mọi âm thanh đều đã bị mặt nước ngăn cách triệt để.
Lúc này mọi người mới thở phào một hơi, yêu quân chỉ dùng một đòn đã đánh nát
toàn bộ may mắn còn sót lại trong lòng bọn họ.
Chim ngốc vẫy vẫy bọt nước dính trên người xuống, nó nhìn qua không khác gì một
con gà nhúng nước, rũ rũ lông mao. Bất quá chim ngốc bình thường vênh váo tự đắc
không ai bì nổi cũng bị cương lôi từ trên trời giáng xuống vừa rồi dọa sợ chết khiếp,
thành thật hơn nhiều. Tả Mạc vừa xuất quan đã đem chim ngốc và Tiểu Hắc đều thu lại.
Thuần Vu Thành co quắp ngồi trên đất, thở dốc từng hơi lớn, ngược lại, Công Tôn Sai
rõ ràng có vẻ trấn định hơn nhiều, nhưng là trong mắt vẫn lưu lại một chút sợ hãi.
Trong số mọi người, thực sự có thể giữ được trấn tĩnh là ba tên Kim Giáp vệ, bọn
chúng vẫn như bình thường, chống kiếm lặng lẽ đứng đó, như những bức tượng được
điêu khắc vậy .
Tả Mạc cũng hồi phục lại tinh thần từ trong trạng thái khẩn trương vừa rồi, thấy tất cả
mọi người đều hoàn hảo không tổn hại gì, tâm tình cũng buông lỏng đi nhiều. Vừa tìm
được đường sống trong chỗ chết, mọi người trên thuyền trong lúc nhất thời cũng chẳng
có hứng thú nói chuyện, ai cũng không ngừng thở dốc, thả lỏng thần kinh của mình.
Một lát sau, Tả Mạc cảm thấy tâm tình bản thân bình phục không ít bèn đứng dậy , bắt
đầu quan sát tỷ mỷ chiếc thuyền Tảo Hạch này .
Trong lúc bế quan tuy hắn đã suy nghĩ làm sao để kích hoạt thuyền Tảo Hạch song
vẫn chưa nghiên cứu tỷ mỉ. Lúc này thuyền Tảo Hạch đã trở thành pháp bảo cứu mạng
mọi người, hắn cũng không dám sơ sót.
Hắn xem xét tỷ mỉ dọc theo buồng nhỏ trong tàu. Thuần Vu Thành và Công Tôn Sai,
hai người thấy vậy đều thức thời, không lên tiếng quấy rầy .
Đây là...
Tả Mạc vừa kiểm tra cẩn thận trận pháp trên thuyền Tảo Hạch, trong lòng lại vô cùng
kinh ngạc!
Pháp bảo tinh thạch!
Thuyền Tảo Hạch là pháp bảo tứ phẩm, hơn nữa còn là pháp bảo tinh thạch hiếm
thấy!
Gọi là pháp bảo tinh thạch bởi vì pháp bảo này lấy tinh thạch làm cơ sở, đa số dùng
tại một số ít các pháp bảo cỡ trung và lớn. Giống như lúc trước Tả Mạc từng thấy qua
thuyền Thiên Vũ Phúc, đó là pháp bảo tinh thạch điển hình. Pháp bảo tinh thạch có thể
nói chỉ có một số ít môn phái lớn mới có thể luyện chế, tài nguyên tiêu tốn để chế tạo ra
nó không phải một tu giả có thể thừa nhận.
Người một mình sử dụng pháp bảo tinh thạch cũng có, song không nhiều lắm, so với
linh lực bên trong tinh thạch, linh lực trong cơ thể tu giả càng thêm tinh thuần, khống
chế cũng càng thêm dễ dàng.
Chiếc thuyền Tảo Hạch này là một pháp bảo tinh thạch, nó có thể chở được tới một
trăm tu giả, cho dù là phi hành trên không trung hay là lặn sâu trong lòng nước đều
không tồi.
Tả Mạc không khỏi nảy sinh hứng thú.
Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy pháp bảo tinh thạch, lập tức bắt đầu nghiên cứu tỷ
mỷ phù trận trên thuyền. Pháp bảo tinh thạch là pháp bảo mà phù trận được vận dụng
thuần túy nhất, nó hấp thu linh lực bên trong tinh thạch để khởi động, tu giả chỉ cần làm
một số điều khiển đơn giản nhất là nó đã có thể vận chuyển như thường.
Không tốn bao lâu, hắn đã tìm được chỗ khảm tinh thạch. Trong căn buồng nhỏ trên
tầu trống không, ngay cả bàn ghế các loại cũng không có. Nơi khảm tinh thạch là căn
buồng nhỏ trên đỉnh khoang thuyền.
Đỉnh khoang thuyền là bắc đẩu thất tinh, thất tinh tương thông, mỗi vị trí của một
ngôi sao cũng là nơi để bỏ thêm tinh thạch vào.
Tả Mạc lấy từ trong giới chỉ ra bảy khối tinh thạch tam phẩm, khảm vào vị trí của bắc
đẩu thất tinh. Khi hắn nhét viên tinh thạch cuối cùng vào, mọi người trong buồng tàu
đều cảm thấy trước mắt sáng hơn không ít, thân thuyền nhiều thêm một lớp lồng ánh
sáng mỏng manh màu đỏ thẫm.
“Ồ, pháp bảo tinh thạch?” Công Tôn Sai giật mình nói.
“Ừ, là một kiện pháp bảo tinh thạch, lấy được từ tay Nam Minh Tử.” Tả Mạc cũng
không quay đầu lại, mắt nhìn chăm chăm vào phù trận trên tàu, trong lòng nghiềm
ngẫm.
Thông qua thần thức diệp thủ, hắn có thể thấy rõ rừng vết vân trên thuyền. Càng xem
hắn càng tán thưởng trong lòng. Từ trước tới nay hắn chưa bao giờ thấy qua pháp bảo
tinh thạch, phù trận trên pháp bảo tinh thạch tất nhiên cũng chưa từng thấy qua.
Phù trận triện văn như một chiếc lưới lớn, trải rộng khắp cả chiếc thuyền Tảo Hạch,
tựa như kinh mạch của thuyền Tảo Hạch. Linh thực từ bảy viên tinh thạch tỏa ra, chảy
vào triện văn, kích hoạt phù trận.
Hắn nhanh chóng thấy được điểm khác nhau giữa thuyền Tảo Hạch và những pháp
bảo trước kia hắn từng thấy . Linh lực từ tinh thạch truyền ra mười phần ổn định, gần
như không hề xao động chút nào. Mà pháp bảo phổ thông tiêu hao lại là linh lực của tu
giả, linh lực thay đổi thất thường, tuyệt đối không ổn định như vậy .
Hai thứ mỗi cái lại có ưu khuyết điểm riêng.
Pháp bảo tinh thạch không cần tiêu hao linh lực của tu giả, chỉ cần có tinh thạch là có
thể vận hành liên tục. Song khuyết điểm lại là nó không có nhiều biến hóa, năng lực ứng
biến tình huống đột nhiên phát sinh không đủ.
Mà pháp bảo phổ thông lại vừa hay ngược lại, vì nó tiêu hao linh lực của tu giả nên
tính liên tục tất nhiên không thể so sánh được với pháp bảo tinh thạch. Song biến hóa
của nó nhiều vô số kể, mười phần am hiểu ứng biến tình huống đột ngột.
Trong lòng Tả Mạc đột nhiên rung động, nếu ai ưu điểm của hai thứ này có thể cùng
tồn tại, vậy thật tốt biết bao.
Ý niệm này chỉ vừa xuất hiện trong đầu hắn, sau đó có muốn xóa bỏ cũng không xong.
Quan sát cả nửa ngày , hắn bắt đầu chăm chú cân nhắc ý nghĩ vừa lóe lên trong đầu đó,
rốt cuộc có được hay không.
Không gian trên Tảo Hạch thuyền không đủ lớn để hắn bố trí một phù trận đầy đủ.
Phải biết rằng, không gian càng nhỏ thì độ khó khi bố trí phù trận càng lớn. Những cao
thủ luyện khí kia có thể tại diện tích cỡ đầu ngón tay tại trên thân phi kiếm bố trí xuống
vô số kể cấm chế phù trận.
Trình độ này Tả Mạc còn kém xa lắm, không gian lớn mà nói với hắn rất trọng yếu.
Hơn nữa không gian lớn cải biến cũng dễ dàng hơn rất nhiều.
Trên Tảo Hạch thuyền tổng cộng có ba cái phù trận, một cái là phù trận ngự không,
một cái là phù trận linh tráo, một cái là phù trận thuỷ hành.
Tả Mạc tương đối quan tâm tới phù trận linh tráo, phù trận linh tráo trên thuyền Tảo
Hạch tên là “Vi Quang Tráo”, năng lực phòng hộ chỉ có thể coi là phổ thông, trong các
linh tráo mà Tả Mạc biết, không tính là xuất sắc. Hắn quyết định đem “Vi Quang Tráo”
cải tiến một chút, đổi thành “Thất Minh Vi Quang Tráo”. Tả Mạc chỉ cần ở “Vi Quang
Tráo” bày thêm bảy cái “Minh Huy Trận”, năng lực phòng hộ của linh tráo ít nhất đề cao
được năm thành.
Loại kĩ xảo trận con liên hoàn này là do hắn lĩnh ngộ từ “Thiên Hoàn Nguyệt Minh
Trận”.
“Minh Huy trận” kết cấu đơn giản, chạm khắc thập phần dễ dàng, rất nhanh Tả Mạc
liền hoàn thành “Thất Minh Vi Quang Tráo”. Chỉ thấy linh tráo trên thân thuyền dần dần
biến hoá, quang mang so với trước kia ngày càng nồng nặc, tráo thân cũng càng dày đặc
hơn.
Tả Mạc gật đầu thoả mãn, xem ra đối với thủ pháp bày trận của bản thân cũng có chút
tiến bộ. Nếu là trước đây , khẳng định không có thoải mái như vậy .
Linh tráo trở nên mạnh mẽ tương ứng với linh lực tiêu thụ tự nhiên sẽ nhanh hơn.
Nhưng là đối với điểm này , Tả Mạc không có chút lo lắng nào, hắn hiện tại cái gì cũng
thiếu nhưng không thiếu tinh thạch. (gì a cũng thiếu chỉ k thiếu tiền )
Tinh thạch thật nhiều!
Hắn vỗ đầu mạnh một cái, đúng vậy , ưu thế lớn nhất của mình như thế nào có thể
quên được nhỉ!
Thuần Vu Thành và Công Tông sai bị hành động của Tả Mạc làm cho giật mình, hai
người liếc nhau, đều không rõ.
Tinh thạch! Trong tay hắn bây giờ tinh thạch có thể xếp thành đống!
Hắn lúc trước vốn định trang bị thêm trên thuyền Tảo Hạch một cái phù trận công
kích mà tu giả có thể khống chế như vậy bọn họ không cần ra ngoài thuyền cũng có thể
cùng địch nhân chiến đấu.
Mà khi hắn ý thức được ưu thế của bản thân thì phản ứng của hắn mạnh mẽ trở lại,
chính mình đã mắc một cái sai lầm.
Nếu tinh thạch pháp bảo khống chế khó có thể làm chuẩn xác, phải nghĩ cách làm sao
cho tính khống chế được đề cao không bằng trang bị thêm cho nó một phù trận không
cần khống chế, giống như “Vân Điện Lôi Võng”. Mình chỉ cần có lực lượng để tự bảo vệ
là được, về phần đề cao tính khống chế của tinh thạch pháp bảo thì bản thân phải chậm
rãi nghiên cứu mới được.
Còn phần tiêu hao “Vân Điện Lôi Võng”, đối với mục tiêu cố gắng giữ mạng của Tả
Mạc mà nói thì nó không thành vấn đề.
Càng nghĩ hắn càng cảm thấy ý nghĩ này tuyệt không thể tả. Tuy rằng còn có rất nhiều
sơ hở nhưng trước mắt có thể lập tức thực hiện phương án này .
Mặc kệ thế nào, trước đem mạng nhỏ bảo đảm rồi hãy nói.
Hắn bắt đầu xuất ra từng đống lớn tài liệu, trong buồng nhỏ trên tàu bắt đầu khắc
dấu phù trận.
“Sư huynh đang làm gì vậy?” Thuần Vu Thành hỏi.
Công Tôn Sai nhìn thoáng quá: “Không hiểu, hình như là đang bày trận.”
“Chạy mau thôi, giờ còn bố trí phù trận gì nữa!” Thuần Vu Thành vội vàng nói.
“Không biết.” Công Tôn Sai trong lòng buồn bực, hắn đại khái có thể hiểu sư huynh
đang làm cái gì. Tuy rằng không biết vì sao sư huynh lại trang bị thêm phù trận tại đây ,
nhưng hắn tin tưởng vào cân nhắc của sư huynh. Duy nhất làm hắn cảm thấy giật mình
chính là lúc nào sư huynh lại có thể sửa chữa tinh thạch pháp bảo chứ?
Phải biết rằng, sửa chữa pháp bảo so với một lần nữa luyện chế pháp bảo độ khó còn
cao hơn nhiều.
Một kiện pháp bảo sau khi luyện chế thành công liền là một khối trọn vẹn, đạt được
sự cân đối. Mà sửa chữa chính là phá hư sự cân đối này , ngay lập tức làm ra một cân đối
mới cho nó.
Tạo nghệ về mặt phù trận của sư huynh đã đạt đến trình độ này sao?
Kim Giáp vệ lặng lẽ đứng ở bên, thờ ơ, chim ngốc thì từ trong sợ hãi hồi phục lại, bắt
đầu ưỡn ngực ngẩng đầu bước đi thong thả từng bước một.
Tả Mạc cực kì cẩn thận, “Minh Huy trận” chỉ là loại phù trận phụ trợ, đối với sự cân
đối của pháp bảo không ảnh hưởng lớn. Nhưng mà “Vân Điện Lôi võng” lại là một phù
trận tam phẩm, uy lực cường đại, cần phải tiêu hao rất nhiều linh lực. Tả Mạc cần phải
một lần nữa trang bị thêm mấy cái triện văn dẫn đường linh lực mới có thể đủ thoả mãn
“Vân Điện Lôi võng”.
“Vân Điện Lôi võng” đối với Tả Mạc mà nói không khó, cái khó chính là trang bị thêm
mấy triện văn dẫn đường linh lực.
Lúc trước phù hoa văn trên thuyền Tảo Hạch đã tương đối hoàn chỉnh, trang bị thêm
mấy triện văn dẫn đường linh lực cần phải sửa chữa cấu trúc chủ thế của nó.
Đây mới là phần khó nhất, chỉ cần hơi vô ý, rất có khả năng dẫn đến triện văn linh lực
trên thuyền Tảo Hạch xung đột mà nổ tung.
Tả Mạc rất rõ ràng điều này , bởi vậy hắn không ngừng ở trong đầu lần lượt tưởng
tượng bố trí sẵn.
Sau hai canh giờ, hắn rốt cục cũng hiểu rõ ràng, bắt đầu động thủ.
Hắn bắt đầu làm chính là tăng số tinh thạch lên, “Vân Điện Lôi Võng” tiêu hao linh
lực rất lớn, bảy khoả tinh thạch là không thể thoả mãn được, Tả Mạc dứt khoát một hơi
gia tăng thêm hai mươi mốt khoả tinh thạch.
Trên đỉnh khoang thuyền, hai mươi tám vì tinh tú sáng rực rỡ.
Vì giữ mạng, Tả Mạc hoàn toàn không quan tâm đến dùng nhiều hay ít tinh thạch.
Ngay sau đó, hắn bắt đầu bố trí “Vân Điện Lôi võng” cũng trang bị thêm mấy triện
văn dẫn đường linh lực.
Lần này sửa chữa, hắn tốn mất sáu canh giờ, sau khi hoàn thành hắn mệt mỏi đến rã
rời.
Nhưng là, rốt cuộc cũng hoàn thành!
Tư tư!
Linh tráo màu đỏ thẫm bỗng nhiên có thanh âm vang lên, ngay sau đó, vô số điện
mang nhỏ vụn hiện ra ở mặt ngoài linh tráo, giống như con rắn nhỏ đang trườn.
Quang mang nhỏ vụn lấy tốc độ kinh người hiện lên, tụ tập, trong chớp mắt, trên linh
tráo nhiều thêm một cái lưới.
Một cái lưới do điện mang lớn cỡ cánh tay hợp thành!
Nó tựa như một cái lưới màu bạc, bao phủ cả thuyền Tảo Hạch ở trong.
Điện mang trên lưới thỉnh thoảng rung động, thanh âm dần dần yếu bớt, âm thanh tư
tư cũng biến mất.
Khiến người khác lấy làm lạ là mặc dù đang ở trong nước song lôi võng điện mang lại
không chút dấu hiệu sẽ tiêu tán mà ngược lại ngưng đọng như vật chất thực, yên lặng
bảo vệ ngoài linh tráo.
Tình cảnh thuyền Tảo Hạch lập tức biến đổi.
๑_๑_๑๑_๑_๑۩۞۩